1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quán Văn box Hà Tây

Chủ đề trong 'Hà Tây' bởi leo_queen_8x, 08/11/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    em nói thật nhá .... các bác xì pam kinh wá ^_^ >_<
  2. HT_express01

    HT_express01 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    262
    Đã được thích:
    0
    Xuân qua xuân lại vẫn là xuân.
    Chào đón em xuân đến bên đời.
    Em đi lướt nhẹ, xiêu hồn rượu.
    Gót nhỏ buông hài, một chút say.
  3. assassinz

    assassinz Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    14/08/2003
    Bài viết:
    3.042
    Đã được thích:
    0
    hì, câc bác đang đàm đạo cái zì mà vui vẻ thía em chuột trắng spam trắng trợn lắm nhá, đây có phải box LQ or ĐH đâu
    Văn thơ quả thực ass tớ k có tài năng, vô đây cũng thấy áy náy lắm
  4. chuottrang1984

    chuottrang1984 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2004
    Bài viết:
    4.112
    Đã được thích:
    0
    Em không xờ pam ass định nghĩa coi sờ pam là gì Em viết bài nào cũng có nội dung đàng hoàng Mỗi tội post hơi nhiều
    Em cũng bít làm thơ mà ^_^
    Em làm nhá ( chết giờ mới để ý đây là box văn )
    Ta ngẫm thân ta ta thân ai
    Ta ngẫm ngẫm một hồi
    Ta, Ai thân ra sao?
  5. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Vẫn cô đơn giữa trời đầy hoa nắng
    Vắng không anh nơi đất khách quê người
    Cười một chút cho mùa xuân thêm đợi
    Đợi anh về sưởi ấm trái tim yêu

  6. trada_thuocla_bl

    trada_thuocla_bl Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/11/2004
    Bài viết:
    665
    Đã được thích:
    0
    thế này liệu có đúng:
    bình yên một thoáng cho tim em...............bình yên để sóng nâng niu bờ.................
  7. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Tâm sự tờ lịch cuối năm
    Mỗi buổi sáng, Con Người tung chăn và nhìn vào lịch, hào hứng nhìn lên block lịch và thầm nghĩ, hoặc c ũng có người hét tướng lên "Hôm nay là ngày ...."
    NHưng đến ngày 31 tháng 12, Con Người, cũng vẫn người đó, sẽ nghĩ, hoặc hét tướng lên "Mai là Năm Mới!!!"
    Tôi vẫn tồn tại, thậm chí vẫn bình đẳng với mọi ngày khác trong năm, thế nhưng hầu như chẳng có ai nghĩ đến tôi, họ chỉ nghĩ đến ngày đến sau tôi, ngày mùng 1 tháng 1 của năm sau. Buổi sáng mở mắt ra họ đã nghĩ đến ngày mai, và háo hức chờ đến thời khắc giao mùa để hòa mình vào dòng người đi hái lộc (dù là tết Tây, nhưng dạo này người Việt mình cũng hay tổ chức ăn uống mừng, bắn pháo hoa chào đón, chỉ có hái lộc là chưa thấy, nhưng ấy là cứ giả dụ thế )...
    Cảm giác của tôi ư? Nếu bạn đã từng có thời gian sống bên cạnh một hoặc một số người, nhưng chỉ là cái bóng của người khác trong mắt những người quanh mình, thì bạn sẽ hiểu cảm giác của tôi.
    Tôi giấu nỗi buồn trong lòng bởi không muốn mang tiếng là một ngày () nhỏ nhen và hay ganh ghét với ngày () khác. Tôi cứ lắt lay bên cạnh ngày mùng 1 tháng 1 của năm sau, với nỗi buồn ngày càng chồng chất khi càng về chiều, người ta càng mong tôi rơi xuống cho nhanh. Họ không biết luyến tiếc những phút giây qua. Có thể một ngày, một giờ nào đó, khi Con Người lỡ mất một việc gì, người ta tiếc từng giây. Có thể một lúc nào đó, khi phát hiện ra những nếp nhăn mờ nơi khóe mắt, người ta luyến tiếc những thời gian đã trôi qua. Nhưng trong ngày 31 tháng 12, cả một ngày, hai mươi tư giờ, tỉnh a phút ra giây có thể khiến người ta giật mình... Vậy mà người ta không hề luyến tiếc.....
    Nhưng tôi vẫn sống, bởi nếu không có tôi, ngày 30 tháng 12 sẽ lại phải chịu nỗi buồn giống như đang đè nặng trĩu lòng tôi đây. Sẽ khổ thân nàgy 30 tháng 12 lắm. Hơn thế nữa, nếu tôi sống trọn vẹn là tôi, sẽ có những em bé sinh ra trong ngày 31 tháng 12, và sau này hàng năm tưng bừng kỷ niệm sinh nhật, ngày của tôi sẽ ngập tràn hoa và bóng bay, những lời chúc mừng, những nụ cười và tình cảm nồng nàn ấm áp.... Sẽ có những đôi vợ chồng tổ chứclễ cưới vào ngày 31 tháng 12, và đó sẽ là ngày ngọt ngào theo họ đến cuối cuộc đời (cái này fụ thuộc cả vào lịch âm nữa, hí hí).. Sẽ có những người đạt được thành công rực rỡ trong lĩnh vực gì đó, để sau này họ hãnh diện kể lại với con cháu "Vào ngày 31 tháng 12 năm.... ".....
    Vì thế, tôi sẽ vẫn sống hết mình. Để khi tôi nhẹ nhàng rơi xuống, nhường chỗ tôi vẫn đứng cho một năm mới đầy hứng khởi, Con Người sẽ mỉm cười nhìn tôi, nhìn lại một năm của mình, và nói "Cảm ơn ..."
  8. motthoang_hn02

    motthoang_hn02 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/08/2005
    Bài viết:
    12.948
    Đã được thích:
    1
    Thời gian còn có ngày và đêm - con người cũng phải có lúc lọ lúc chai chứ
    như hình tượng "Sóng " của thi sĩ Xuân Quỳnh :
    " Dữ dội và dịu êm
    Ồn ào và lặng lẽ "

    (chẳng ai nắm tay từ sáng đến tối được đâu ạ )
  9. leo_queen_8x

    leo_queen_8x Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    2.361
    Đã được thích:
    0
    Tôi gặp lại Chị, trong một hòan cảnh không lấy gì làm vui vẻ.
    Trung tâm chăm sóc sức khỏe buổi chiều muộn, ánh nắng mùa đông vô duyên chẳng bao giờ làm ai ấm nổi, thậm chí là một chồi non. Cuối hành lang, tôi nhận ra dáng chị ngồi trong đi văng phía trong căn fòng nhỏ, mệt mỏi! Ánh nắng chiếu chếch bên chiếc ghế trắng, chị ngồi lút sâu vào lòng ghế, nhìn vô định, gương mặt vốn cá tính nhưng giờ phủ một ánh u ám và cô đơn đến sợ.
    Chị đi một mình. Tôi đóan thế bởi không thấy anh ấy ngồi cạnh cầm bàn tay chị, xoa xoa để bày tỏ sự thấu hiểu và chia sẻ. Tôi cũng đóan được chị vào đây làm gì. Trong những người tôi quen, tôi quý chị nhất.Tính chị cũng có nhiều nét giống tính cách của tôi, sôi nổi và nhiệt thành. Nhưng chị hay buồn hơn tôi. Mỗi khi buồn, cách chị làm dịu nỗi buồn cũng khác xa cách của tôi. Tôi thường nổi loạn, uống thật say và ngủ một giấc. Chị lại hay thu mình trong phòng, mở nhạc êm và khóc. Nhiều lần tôi đến nhà chị, nhìn chị mắt sưng húp với vẻ mặt cam chịu chưa từng thấy ở một người bề ngòai mạnh mẽ ấy, tôi không chịu được. Tôi điên lên gọi điện chửi mắng cái người làm tim chị đau đớn, rồi kéo chị đi uống rượu. Một lần duy nhất ấy chị đi cùng tôi. Uống những đau đớn vào lòng, bỏng rát để được cái chuyếnh chóang cho qua đi thời gian. Tôi gục trước chị, chị gọi xe đưa tôi về nhà chị ngủ. Đêm tôi làm khổ chị, chậu, rồi chanh muối, rồi đánh gió, đến khổ.
    Sáng hôm sau, chị mua phở cho tôi ăn, Rồi chị bảo "Em đừng uống nữa. Hết cơn say, cái gì không fải là của mình thì mãi mãi có bao giờ là của mình đâu"..
    Là câu nói ấy của chị làm tôi tỉnh một giấc ngủ dài, rồi lại đau đớn muốn ngủ tiếp giấc mộng mị ấy mà không thể.
    Rồi hôm ấy, ở trung tâm y tế, chị ngồi thu mình lại. Chị mới trải qua một nỗi đau về thể xác kinh khủng, tôi biết. Vì thế mà không muốn, đúng ra là không dám đến chào chị như mọi lần.
    Chị đi một mình. Tôi cảm thấy xót xa. Con người chị nguyện dâng hiến cả cuộc đời mình để chị vượt qua nỗi đau ấy một mình. Có thể, điều làm chị đau hơn cả chính là không có được một miligam chia sẻ từ anh ấy.
    Gương mặt chị làm tôi muốn khóc. Khi chị cười, không ai chối được từ chị tỏa ra hơi ấm làm tim người khác nở hoa. Nhưng giờ cả gương mặt ấy đang bị phủ bởi làn khói của sự đau đớn và mệt mỏi. Khóe miệng trễ nải, ánh mắt vô định, làn da tái đi nhợt nhạt. Mái tóc mềm xõa che nửa gương mặt, có vẻ chị đang cố tĩnh tâm.
    Tôi quay đi, chẳng biết phải làm gì. Chẳng nhẽ lại gọi điện cho anh ấy, chẳng nhẽ lại đến chào chị? Rối bời. Tôi chờ chị ngòai cổng, nhưng chị đã gọi taxi và tự về.
    Có thể tôi sẽ không bao giờ nhắc đến chuyện đã gặp chị chiều hôm ấy. Có những nỗi đau người ta không bao giờ muốn người khác chia sẻ, ngoại trừ người gây ra nỗi đau ấy, thật buồn cười.
    Linh tinh vớ vẩn thế thôi, chuẩn bị đi ăn cơm
  10. cu_non_lon_ton

    cu_non_lon_ton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/09/2005
    Bài viết:
    1.133
    Đã được thích:
    0
    "Anh thân yêu, người vĩ đại của em
    Anh là mặt trời em chỉ là hạt muối
    Môt chút mặn mà giữa đại dương vời vợi
    Loài rong rêu chưa ai biết bao giờ
    Em chỉ là ngọn cỏ dưới chân qua
    Là hạt bụi vô tình trên áo...
    Nhưng nếu sáng nay em chẳng đong được gạo
    Chắc chắn buổi chiều anh ko có cơm ăn...""

Chia sẻ trang này