1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quelque chose dans mon coeur...

Chủ đề trong 'Câu lạc bộ Sài gòn (HCMCC - SAIGON Club)' bởi ngoainhi, 11/11/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. ttggttsn

    ttggttsn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/09/2004
    Bài viết:
    980
    Đã được thích:
    0
    ôi ! yêu lắm ý
  2. greenline

    greenline Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/11/2003
    Bài viết:
    1.836
    Đã được thích:
    0
    Đò ơi!
    Dạ, đò!
    Chở ta qua sông!
    Dạ, mời quý khách lên thuyền.
    Này đò!
    Ta muốn quay lại.
    Dạ, mời khách!
    Này đò!
    Bên này bên kia khác gì nhau!
    Dạ, không khác! Mà lại khác!
    Khác sao!
    Khác vì qua sông!
    Vậy sông qua đi đâu?
    Dạ, sông về biển.
    Vậy sông từ đâu?
    Dạ, sông từ nguồn!
    ........
    ................
    .............................
    Vậy ta muốn lên nguồn được không?
    Dạ, không!
    Tại sao?!
    Dạ, đò nhỏ!
    Đò chỉ ...
    ...xuôi dòng!
  3. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Em đã không viết mấy ngày nhỉ? Em không nhớ rõ. Có lẽ về thời gian, nó không lâu. Nhưng với em, nó lâu quá. Lâu đủ để em đầy ứ và bắt đầu ngơ ngẩn vì lung tung thứ, mỗi thứ nhảy mỗi điệu trong đầu em.
    Trưa nay, ngồi ăn cơm tại văn phòng, head phone của em lại bật ngay bài Both sides now. Em vốn thích Dolly Parton hát bài này. Nhưng giai điệu nhanh nhanh của Dolly làm em ít để ý đến lời. Hôm nay, em nghe Joni Mitchel. Chậm như thời gian ngừng trôi.
    Rows and floes of angel hair
    And ice cream castles in the air
    And feather canyons evrywhere
    Ive looked at clouds that way
    But now they only block the sun
    They rain and snow on evryone
    So many things I would have done
    But clouds got in my way
    Ive looked at clouds from both sides now
    From up and down, and still somehow
    Its cloud illusions I recall
    I really dont know clouds at all
    Moons and junes and ferris wheels
    The dizzy dancing way you feel
    As evry fairy tale comes real
    Ive looked at love that way
    But now its just another show
    You leave em laughing when you go
    And if you care, dont let them know
    Dont give yourself away
    Ive looked at love from both sides now
    From give and take, and still somehow
    Its loves illusions I recall
    I really dont know love at all
    Tears and fears and feeling proud
    To say I love you right out loud
    Dreams and schemes and circus crowds
    Ive looked at life that way
    But now old friends are acting strange
    They shake their heads, they say Ive changed
    Well somethings lost, but somethings gained
    In living evry day
    Ive looked at life from both sides now
    From win and lose and still somehow
    Its lifes illusions I recall
    I really dont know life at all
    Ive looked at life from both sides now
    From up and down, and still somehow
    Its lifes illusions I recall
    I really dont know life at all
    Hôm nay, trời không thèm hửng nắng. Từ chỗ em, Citibank, Harbour View, Duxton cứ mờ mờ, lạnh lẽo, xa xăm... Em tự nhiên nhớ góc nhỏ của em ở Hi-end. Nhắm mắt lại, em thấy mình mở cửa sổ; bay lướt đi vô định...
    Ive looked at love from both sides now
    From give and take, and still somehow
    Its loves illusions I recall
    I really dont know love at all
    ..........
    Ive looked at life from both sides now
    From up and down, and still somehow
    Its lifes illusions I recall
    I really dont know life at all
    Yup, I really don''''''''t know life at all...

    Được ngoainhi sửa chữa / chuyển vào 16:14 ngày 22/06/2006
  4. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Trong căn phòng chưa tới 20m2, bà ngoài ngồi ngoài ban công, bầu Q ngồi trên ghế. Em ngồi bên cạnh. Phía bên kia bàn, Ông ngoại, ba T ngồi trên ghế, Ba H nằm võng, cả ba chụm lại, cúi xuống sòng bài nhỏ nhỏ của những thành viên nhỏ nhất nhà: Chi, Mi, Tin, Bin (toàn i với in, em phát ghen tị với chúng nó, vì có mấy chữ i, in đó là bằng chứng chúng nó được cưng chiều, thương yêu, ưu tiên nhất nhà ).
    Từ góc nhỏ 20m2 đó, tiếng cười lan ra đến tận cầu thang.
    Gần đó, chỉ khoảng 10 bước chân (theo đường gì gì mà không phải leo cầu thang), cạnh mấy thùng rác, hai cái võng cũ, hai cái chăn rách chõng chơ đong qua đưa lại. Trên đất, nhóc con tròn ủm đang gần như bò ra đất, ông và bà mắt mũi kèm nhem, bên cạnh còn hai cái móc bới rác, cả ba chụm lại trên một bức hình vẽ các loại trái cây có chữ tiếng Anh thật to. Nhóc đọc, bà đọc theo. Thỉnh thoảng, nhóc đố, bà tìm câu trả lời tương ứng. Em cũng chụm đầu vào đó lúc nào không hay.
    Từ cái góc 2m2 đó, tiếng cười cũng rộn vang.
    Anh, có thấy không? Giá trị của niềm vui, của hạnh phúc là như nhau, dù ở hoàn cảnh nào.
    Tối nay thật vui

    [nick]
    Được ngoainhi sửa chữa / chuyển vào 22:19 ngày 21/06/2006
  5. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    but your lonely nights have just begun when you love someone...
    [nick]
    Được ngoainhi sửa chữa / chuyển vào 17:59 ngày 23/06/2006
  6. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Đi cùng em nhé - một đoạn phố chiều nay
    Khi nắng ngủ quên, hoa dầu xoay trong gió...
    (@_hoa)
    Anh ạ, Sài Gòn ướt sũng sau mưa, Sài Gòn đang đẹp lắm! Em ra phố đây!
  7. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Đàn trưa
    Trưa ngủ quên trong tiếng đàn vê nắng
    Những chú ruồi khô cánh bay đi
    Ngón tay ai búng chùng dây nhỏ
    Cộng hưởng trầm khuếch đại cơn mê...
    Trưa ngủ quên bên dòng thư anh viết
    Cửa sổ em mây trắng chảy trôi vào
    Cơn gió bỗng không thấy cần tha thiết
    Nắng chỉ vàng vừa đủ để xôn xao.
    Trưa thức dậy thấy mình như trái muộn
    Chín lửng lơ vơ vẩn giữa tâm chiều
    Hổ thẹn với tiếng đàn ai bứt cuống
    Trút nồng nàn cho trái dửng dưng yêu.
    (Thơ của @Don_gian_the_thoi)

    [nick]
    Được ngoainhi sửa chữa / chuyển vào 16:29 ngày 05/07/2006
  8. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Chiều muộn. Cả một ngày với số, giá. Mọi chuyện sẽ là thanh thản nhẹ nhàng nếu em không nhớ đến.
    Em chẳng hiểu tư thế gội đầu như thế có gì đặc biệt với bộ não của em không nhưng thật kỳ lạ là ký ức vẫn thường hay trở về, mồn một khi em dốc ngược đầu! Lẽ ra những thứ ấy phải theo dòng chảy chứ nhỉ.
    X ạ. Lần đầu trong đời em ý thức được rõ ràng những gì em đã gây ra. Em ý thức được rõ ràng mình không có khả năng tha thứ cho bản thân mình. Và, lần đầu tiên em chịu thừa nhận mình đã dập tắt những gì bắt đầu nảy mầm trên con đường Nguyễn Văn Cừ.
    Mãi mãi em sẽ không tha thứ cho bản thân mình vì đêm mưa giông tố đó. Mãi mãi em sẽ nhớ mình tàn nhẫn ra sao. Mãi mãi em sẽ nhớ cuộc đời rất công bằng và những gì em nhận được là xứng với những gì em đã gieo.
    Em đã buột mồm thốt "em xin lỗi" nhưng ngay lập tức biết rằng nó vô ích. Nó ích kỷ, và vô trách nhiệm! Em nhận ra không điều gì có thể bịt miệng vết thương đó. Không, nó không phải là vết thương. Bởi trái tim có lẽ đã tan vỡ...
    Em biết, một khi đã ý thức được nó, nó ở lại mãi mãi, với em dù X có còn nhớ hay không...

    [​IMG]
  9. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    À, chuyện gì đang xảy ra? Thôi thì đành tự nói rằng bỏ qua cái nhỏ vì cái lớn. Rồi cái lớn thì sao nhỉ? Ở đâu? Em chưa rõ.
    Có lẽ cái lớn là như thế này
    [​IMG]
    Đúng không nhỉ? Liệu nó có là nhỏ khi chiếm đến 1/3 ngày? Em vẫn chưa nhận thức rõ ràng.
    Thôi thì cứ để đó. Rồi mình sẽ xử nó, phải không?
    Bồng bềnh không?
  10. ngoainhi

    ngoainhi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/05/2004
    Bài viết:
    1.415
    Đã được thích:
    0
    Gửi Ban Mê Thuột

    Anh từng nói với em rằng để học cách sống hạnh phúc, con người ta phải biết bỏ qua những điều nằm ngoài khả năng giải quyết của mình, để không phải rơi vào tình trạng khó chịu vì bất lực, vì vô vọng.
    10 năm. Em đã học điều đó trong 10 năm. Anh chắc chắn sẽ khen em là học trò giỏi khi anh thấy được thành quả ngày hôm nay. Nhưng, thầy giáo của em, anh sẽ làm thế nào để vượt qua cảm giác bất lực mà em đang gánh chịu. Em đã học cách bỏ qua cả tình yêu của mình khi không còn cách nào khác, khi không thể làm gì với tình yêu của em. Em làm được và cảm thấy nhẹ nhàng khi thông suốt bài học đó. Nhưng, làm thế nào để em bỏ qua mối quan hệ đặc biệt này, khi em không có quyền chọn hay bỏ qua nó. Dù chọn hay không chọn, chúng em vẫn liền nhau một khối.
    Anh, nói cho em nghe làm thế nào mình nuôi dạy con cái mà không phải một ngày nào đó thốt lên rằng "cha mẹ sinh con trời sinh tính"? Anh, nói cho em nghe làm thế nào để bớt yêu thương con cái? làm thế nào để nói cho con chúng ta hiểu rằng mối dây ràng buộc này là không thể phá vỡ, dù chúng nó có muốn hay không muốn? Anh có thể không?
    Anh, liệu mình có được quyền áp dụng bài học anh đã dạy em không?
    Anh, nước mắt bao giờ cũng chảy xuôi. Nhưng thực tế là một khi nước mắt đã chảy xuôi xuống cho một sinh linh khác, em cứ nghĩ rằng tự khắc chúng ta sẽ biết nguồn cội của dòng nước mắt chúng ta nhận được. Chẳng phải thế sao anh?
    Thầy giáo của em, anh dạy em bài học cuộc đời. Đến phiên em chỉ ra cho anh thấy các trường hợp ngoại lệ.
    Buổi tối hôm nay của anh mất vui rồi phải không?
    Em cũng thế...

Chia sẻ trang này