1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Quyên - 1 câu chuyện đọc để khóc

Chủ đề trong 'Tác phẩm Văn học' bởi soluna, 22/07/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. chicken_008

    chicken_008 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    30/09/2004
    Bài viết:
    1.345
    Đã được thích:
    0
    Mùa xuân năm ấy tới hơi muộn. Tháng ba, forsitchia mới bắt đầu xé vỏ cây, bật ra những mầm hoa để vài hôm nở tung, chín vàng bên hàng rào các hiên nhà, trên bãi hoang. Tới tận giữa tháng tư, hoa lê và hoa anh đào mới khoe sắc khắp vườn cây. Hoa lê trắng xoá. Anh đào năm nay thật nhiều hoa. Chỉ chờ một làn gió nhẹ, muôn ngàn cánh hoa rụng xuống bay theo gió, lập tức như có ức vạn con **** tím, hồng la đà bay khắp vườn.
    Cuối tháng tư, tuyết lất phất nửa giờ, như đổ xuống những gì còn xót lại của mùa giá băng và trả lại nền trời xanh văn vắt. Rồi cứ nắng. Nắng vàng ươm như mật làm các khu rừng bừng lên, bật ứa nhựa, chảy mạnh trong từng mạch cây khẳng khiu, gầy guộc, khô xác, và chỉ qua một đêm, trên các cành cây tưởng khô chết ấy, bất chợt nảy ra muôn vạn chồi tơ xanh nõn biếc.
    Trên các cánh đồng, khi mưa ấm lất phất rơi, cỏ cây, hoa dại cũng đua chen nhau mọc lên. Các cánh đồng nối nhau, bao la một màu xanh mướt, rất đỗi dịu dàng, non nõn phủ kín, chạy mãi ra gặp chân trời cũng thẳm xanh, ngăn ngắt, để rồi cảm giác không biết đâu là trời, đâu là đất. Tất cả, tạo cho người ta cảm giác thật là dễ chịu?
    Thiên nhiên hớn hở thay đổi như vậy làm cho Quyên thấy dịu đi những đau đớn trải qua.
    Tháng sau nữa, Kumar xin được căn hộ rộng hơn. Căn hộ mới này có ban công nhìn ra cánh đồng. Quyên hay bế con ra đó ngồi trong những buổi chiều, nhìn ra cánh đồng. Những khi ấy, lòng cô nôn nao buồn. Cô miên man suy nghĩ và nhớ Hà Nội.
    Mùa này Hà Nội qua xuân vào hè đây. Tự nhiên cô nhớ cái nắng hạ oi nồng, bứt rứt và chứa chan mồ hôi? Tháng tới hoa bằng lăng từng dãy nở tím và phượng bắt đầu chúm chím khoe nụ. Kế mùa Phượng đỏ rực rỡ điểm đỏ lốm đốm khắp Hà Nội của cô là màu vàng ấm áp sáng lên từng chiều của những chùm hoa Hoàng Điệp. Ừ, Hoàng Điệp đáng yêu thế. Vàng mà chẳng buồn?đâu có như Đỗ Quyên, mầu đỏ sậm sao mới vừa sau Tết mà buồn thế. Có phải chăng, những mầu hoa cũng ẩn chứa một số phận định trước, nếu ai đó đã lấy nó để đặt tên cho một con người cụ thể không?
    * * *
    Căn hộ Kumar mới nhận gồm ba phòng. Tại phòng ngủ lớn, anh đặt một cái giường rộng, màu phớt hồng dành cho Quyên. Cái cũi nhỏ bằng tre, mua ở gian trưng bầy triển lãm đồ tre nứa Việt Nam, đặt bên giường, làm Quyên thấy vui vui. Theo cô Kumar là người đàn ông chu đáo và tâm lí.
    Hàng ngày đáp lại sự chăm sóc che chở bấy nay của Kumar, Quyên giúp anh những việc trong nhà. Công việc cũng không nhiều nhặn gì, cô thu xếp, lau dọn nhà cửa, cô giặt quần áo cho cả Kumar, là ủi chúng thơm phức và sắp xếp cẩn thận. Cô lo cho anh bữa sáng và nấu cho Kumar được ăn nóng bữa tối. Những ngày nghỉ, họ được một ngày trọn vẹn bên đứa trẻ và cô đôi khi cũng bầy biện những bữa ăn là lạ, nhiều công sức chế biến, làm cho Kumar có một cảm giác như được sống trong một gia đình ấm cúng. Thi thoảng, có ngày ít khách ở quán, Kumar tranh thủ tạt về ăn trưa ở nhà. Những ngày ấy, gã đều báo trước và vui vẻ bầy tỏ: ?oEm biết không, tôi ăn ở nhà thấy ngon miệng hơn.? Lời khen ấy cũng làm cho Quyên vui.
    Thời gian vùn vụt trôi đi cho Quyên cảm giác cuộc sống bình thường đang dần trở lại.
    Quả thật như vậy! Nhìn Kumar thể hiện tình cảm của anh với con, cô cũng thấy vui vui, ấm áp, nhất là lúc khi thấy đôi mắt anh sáng rực, nụ cười thật trẻ trung, hồn nhiên và dễ thương, lúc nhao vào bế đứa trẻ lên và cõng nó đi tới ba bốn vòng xung quanh gian phòng khách rộng, nơi có bức tranh Kumar vẽ suốt trong mùa xuân vừa mới hoàn thành. Những nguồn vui nhỏ bé ấy của một kẻ tha hương cứ nuôi mãi trong cô từng ngày, cho cô cảm thấy an lòng và chính bởi những niềm vui tương tự như thế làm Quyên dần dần dịu đi cơn chấn động trước đó. Những chấn động từng gây cho cô bao mệt mỏi và đau đớn mỗi khi nhớ lại nó.
    Tháng tám, cô viết thư về cho mẹ. Thư kể chuyện chồng cô mất tích và cô đang cố gắng thu xếp cuộc sống ổn định. Thư không kể cô đã có con, mẹ cô đã có một đứa cháu ngọai hơn một tuổi. Quyên nghĩ, bây giờ chưa cần thiết báo cho mẹ tin ấy. Cô sẽ phải giải thích rất dài dòng và mẹ chỉ buồn lo mà thôi.
    Tháng mười, cô viết một lá thư rõ dài cho bố mẹ chồng. Thư thuật việc chồng cô mất tích. Cô xin lỗi bố mẹ chồng về việc không thể tìm thấy chồng cô hơn năm nay.
    Sau khi ném cái thư cho cha mẹ chồng vào khe hộp thư bưu điện thành phố, cô thần người ra tới nửa tiếng. Rõ ràng, sự việc xảy ra với cô ở biên giới không phải lỗi ở cô, việc Dũng mất tích cũng không phải lỗi ở cô. Nhưng việc cô ở đây với Kumar, hay trước đó với Phi, cho cô cảm giác, sau khi gửi lá thư viết cho bố mẹ chồng, rằng hình như cô mắc lỗi với gia đình chồng. Có lẽ phải đi tìm nhà để ở riêng thôi. Hay là lại đi tới sở ngoại kiều lấy cái giấy chuyển trại. Tất nhiên ở Hà Nội không một ai có thể biết bao nhiêu sự việc đã xảy ra thế nào, cũng như hiện tại, bây giờ cô đang nương nhờ Kumar, nhưng lương tâm cô thì rõ, biết tất cả.
  2. bebymilo

    bebymilo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2008
    Bài viết:
    1.265
    Đã được thích:
    0
    Bạn ui ,pót típ đi ,chuyện hay qoá àh ^^ tặng * cho bạn niè
  3. luluieu87

    luluieu87 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/08/2008
    Bài viết:
    4
    Đã được thích:
    0
    khóc.khóc thật nhiều
  4. dicky_louis

    dicky_louis Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/08/2004
    Bài viết:
    227
    Đã được thích:
    0
    đọc đoạn đầu thấy hơi ghê :( nhưng thôi đọc tiếp xem thế nào .Chứ tả thực man rợ quá
  5. Sota

    Sota Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/10/2004
    Bài viết:
    3.401
    Đã được thích:
    0
    Thì truyện cấm trẻ em dưới 16 tuổi mà
  6. gaigiahanoi

    gaigiahanoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/11/2007
    Bài viết:
    44
    Đã được thích:
    0
    ồ lâu quá chẳng thấy chuyện được đăng tiếp nhỉ, có phải tác giả chưa viết tiếp không nhỉ. Chuyện này tuy hơi man dợ một tí nhưng tình tiết hay đấy chứ.
  7. almaz

    almaz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2007
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Khóc bình thường ,cô này cũng khổ thật , gần bằng Nguyễn Thị Thơm.
  8. vitawa

    vitawa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    1.342
    Đã được thích:
    0
    Bạn soluna post típ đi!
  9. kxdcd7

    kxdcd7 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/12/2007
    Bài viết:
    22
    Đã được thích:
    0
    Thân phận người dân xa xứ!!! Còn nữa không post tiếp đi bạn! Chuyện hay lắm, Thanks!!!
  10. wishdayz

    wishdayz Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/07/2008
    Bài viết:
    52
    Đã được thích:
    0
    bạn soluna post tiếp đi .Truyện đọc hay lém

Chia sẻ trang này