1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Ra ngòai đời!!!!!!!!!!! cái tôi bị tổn thương ít nhiều

Chủ đề trong '1983 - Hội Ỉn Sài Gòn' bởi toi_tu_tin, 09/03/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. toi_tu_tin

    toi_tu_tin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2003
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Ra ngòai đời!!!!!!!!!!! cái tôi bị tổn thương ít nhiều

    Sốc nặng!!!!!!!!!!!!!!!! Tim đau nhói>>>>>>>>>>>>>>>kết quả những tháng đầu đi làm
    Trước đây vô tư bi nhiêu gần dây "bùn gầu" bí nhiêu .Nói vậy thui chứ học được nhiều lắm mí bạn ui .Chỉ có diều chưa học được cách giảm stress ...Ai bít chỉ tui dzzzzới (Đừng nói là nghe nhạc xem fin nghen ..Ko co thời gian đâu)
  2. hoangtienhai

    hoangtienhai Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/01/2002
    Bài viết:
    2.258
    Đã được thích:
    2
    Bạn muốn xả stress à?Có nhiều cách lắm . Nếu bạn ko muốn xem phim thì có thể đi dạo ở công viên thử xem .Hoặc là bạn vào quán cafe nhâm nhi 1 mình sẽ đỡ đi nhiều đấy .
  3. caxac

    caxac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/03/2004
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Từ từ sẽ ổn thôi bạn. Hồi mới đi làm caxac cũng như bạn còn tệ hơn nữa chứ, bị bệnh sốt , nghĩ mấy ngày trời. Từ thích nghi là ổn cả.Tại đó giờ tự do quen rồi, bây giờ vào khuôn phép, mất tự do, ngồi một chỗ, không ai tám, đâm ra hơi bị stress, nhiều lúc còn bị la nữa.không sao đâu bạn, tới hồi lãnh lương là thấy ổn thôi...hi
  4. toi_tu_tin

    toi_tu_tin Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2003
    Bài viết:
    51
    Đã được thích:
    0
    Vậy các bạn cũng có chung 1 cảm giác giống Gấu trúc sao!!!!!!!!! Thiệt ra đúng như caxac nói thay đổi môi trường đột ngột Cô đơn ập tới Gấu trúc vốn ghét cô đơn nhưng hình như nó cứ bủa vây quanh gấu trúc thui (làm như mình có lực hấp dẫn nó lắm dzị) Cô đơn giữa những người xung quanh ,giửa những đồng nghiệp đáng sợ chỉ biết suốt ngày soi mói châm chọc .Chẳng lẽ kkhi người ta lớn người ta trở nên ích kỷ hơn hay sao ý.Sao ko sống thật lòng hơn trong trẻo hơn nhỉ ,Thế có phải là ai cũng thoát khỏi chính cái tường rào do mình tự xây nên để bảo vệ mình tránh những tổn thương để rồi đứng trong đó tự làm mình tổn thương gấp trăm lần vì ko được sống thật với con người mình.Đau lắm chứ!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
    Ban ngày đứng giữa bao người ngóac miệng ra cười ,cười mà nhiều lúc tự hỏi mình cười thật hay cười giả đây! Đời là thế hay sao ??? Biết thế làm con nít quách cho rùi
  5. PhilipPham

    PhilipPham Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/01/2005
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Chào ban.
    Đọc những dòng tâm sự của bạn mình rất hiểu và hoàn toàn thông cảm với bạn. Nhưng cuộc đời là thế đó bạn. Dù muốn du không , bạn vẫn phải doi dien voi chính nó.
    Chung ta hãy tập cho mình tính biết chấp nhận và đơn giản hoá mọi chuyện thì cuộc sống chúng ta sẽ dể chịu và thoải mái hơn rất nhiều đó bạn.
    Ah , khi lúc nào buồn cứ online và viết những dòng tâm sự này để bạn bè cùng chia sẻ nha.
    Mình cũng là tuýp người sợ cảm giác cô đơn giống bạn đó. Nên có gí là minh cu tam su cung ban be het ah. hehhe
  6. nguoi_la

    nguoi_la Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    16/11/2002
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    hèm, cũng đúng...tuy chưa đi làm chính thức nhưng nguoi_la cũng không ít kinh ngiệm đi làm thêm...giao hàng, day thêm, cộng tác viên cho báo...uhm...cũng học hỏi được nhiều lắm
    mà có một điều dễ nhận thấy là những người cùng tuổi với mình nhưng đã đi làm chứ ko còn học như mình, trông họ già dặn lắm, nhìn họ rồi lại nhìn lại mình và tụi bạn, mới thấy còn con nít dễ sợ...tự nhiên cảm thấy vui vì mình vẫn còn được đi học, vẫn còn bạn bè để vô tư...
  7. Rose121181

    Rose121181 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    668
    Đã được thích:
    0
    Nếu không có tổn thương, không có vấp ngã thì làm sao ta lớn được. Bạn cứ xem những nỗi cô đơn, những ánh mắt soi mói đáng ghét, những áp lực nặng nề của công việc đó là những liều thuốc đắng giúp ta trưởng thành đi. Nhắm mắt uống một hơi, qua rồi mới thấy thì ra ta vẫn sống, vẫn ok và vẫn có thể vui cười thật sự.
    Nếu bạn không phải là tuýp người yêu thích sự cô đơn thì khi stress đừng bao giờ ở một mình, cafe một mình, lang thang một mình. Cùng một người bạn ăn tối, cùng tán gẫu qua điện thoại với cô bạn thân lúc đêm khuya dẫu 5,10 phút, nói đủ chuyện trên trời dưới đất, từ việc rủa xả lão sếp mắc toi, thằng cha đồng nghiệp mắc dịch đến con chó nhà hàng xóm dám....tè bậy vào cái cột đèn trước cửa nhà mình Có lẽ bạn sẽ cảm thấy tốt hơn nhiều.
  8. Taro_misaki

    Taro_misaki Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    180
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống là thế, có như vậy chúng ta mới thấy quý thời học sinh và sinh viên
  9. KelJi

    KelJi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2005
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    hehe, đi làm và bị cái gọi là xì-trét tấn công là chiện hiển nhiên...Không muốn nghe nhạc xem film vì ko có time thì cũng hơi bị căng àh nha...Tui thì fẽ lắm....nhìu khi bùn bùn đang chạy xe về nhà là ghé đại hàng bán bắp nào đó cạp một trái, vừa đi vừa ăn cho thiên hạ dzòm chơi dzị àh...Chắc tại tui hơi...khìn khìn...nên chưa đến nỗi stress thì phải...Bạn gì đó ui, chẳng có sự cô đơn nào cả...chỉ là do cảm giác của mình mà thôi. Đôi lúc tự mình, một mình làm gì đó hay ăn nhậu gì đó cũng có cái hay của nó...Không phải lúc nào bù khú với bạn bè là cái cảm giác một mình tan biến đi đâu...Hỹa là chính mình hén...have fun
  10. KelJi

    KelJi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2005
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0

Chia sẻ trang này