1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Radio Việt Nam

Chủ đề trong 'Czech' bởi Dandoo, 08/05/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Dandoo

    Dandoo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    Radio Việt Nam

    Đaf gâ?n 4 năm mi?nh không có dịp vê? Việt Nam, kinh tế khó khăn cu?ng bao nhiêu nhưfng lu?ng cu?ng chợ búa ca?ng la?m nga?y vê? trơ? nên xa xôi hơn.

    Mua? na?y ngươ?i Ha? Nội có thê? đaf bắt đâ?u nghe thấy nhưfng tiếng ve kêu đâ?u tiên, ánh mặt trơ?i chắc cufng đaf gay gắt lắm. Bơ?i vi? mu?a thi, nhưfng bông phượng cháy đo? tha?nh tư?ng khoa?ng trơ?i hô?ng rực, say đắm như cái thơ?i học sinh hô?n nhiên ma? lafng mạn, nông nô?i ma? cufng không kém phâ?n thơ mộng...

    Món xôi ngô có thê? coi la? một đặc sa?n cu?a ngươ?i miê?n Bắc, buô?i sớm, bưfa sáng cu?a mi?nh thươ?ng la? một gói xôi 3000đ ơ? gánh qua? bên khu tập thê?, ba? bán ha?ng rong hay ngạc nhiên ma? ba?o "thă?ng bé na?y ăn nhiê?u như thế chắc la? mai sau cao lớn lắm..."... thế ma? cufng đaf quá xa xôi, ngươ?i ta nói yêu quê hương_ nghifa la? yêu nhưfng món ăn ngon ma? ta được ăn tư? thuơ? ấu thơ, ti?nh yêu đi qua nhưfng ki? niệm mộc mạc va? chân ti?nh, khônh pha phôi cu?ng năm tháng.

    Giá như lại có một nga?y mô?ng một Tết na?o đó được đi chu?a cu?ng Ba? Nội, đê? nhận nhưfng trái oa?n lộc cho một năm mới bi?nh an va? hạnh phúc, cái ca?m giác êm đê?m ấy cứ pha?ng phất mafi như linh hô?n cu?a quê hương đang gọi lại chúng ta, ca?ng thấm thía hơn nôfi nhớ nha? tha thiết trong nhưfng cái Tết Âm lịch vắng lặng bên đất khách quê ngươ?i...

    Ba?i chính ta? đâ?u tiên năm lớp 1, bị cô giáo cho 4 điê?m vi? viết hoa chưf Bố, Mẹ va? Nha?... Nhưfng lôfi chính ta? viết lên trong vô thức .Vi? trên đơ?i na?y chi? có một Mặt Trơ?i, một Mặt trăng, va? cufng chi? có một Mẹ Cha va? một Quê Hương thôi... pha?i vậy không?
  2. keo_mut5001

    keo_mut5001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    HÌ, tớ thích ăn sôi lạc thui.
    Nhưng tớ đồng ý với cậu rằng, tiếng Việt ko phải là ko có sai sót
    trích từ 1 bài báo trên HHT:
    Khi bạn nói người Châu Âu thường đề cao cái Tôi cá nhân hơn là cộng đòng nhưng Người Việt mình thì lại đề cao cái Tôi cộng đồng hơn. thiết nghĩ những cái Tôi Cá nhân cũng nên được đễ cao ở những người Việt trẻ
    Cũng như tại sao ở các nước Châu Âu người ta lại viết hoa chữ Tôi. Để Bạn cảm thấy rằng,Bạn cũng là 1 thàn viên của cái xã hội này, để Bạn đề cao cái Tôi của Bạn và góp phần xây dựng cái Tôi cộng đồng từ một cái Tôi cá nhân tốt đẹp.
    Bạn thấy sao?
  3. Dandoo

    Dandoo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    Cô giáo cấp I cu?a mi?nh nói_ "phong ba bafo táp không bă?ng ngưf pháp Việt Nam". Vi? tiếng Việt la? sự pha trộn (khá lu?ng cu?ng) giưfa ngưf pháp Latin va? ngưf pháp Trung Quốc. Ngươ?i Việt Nam học tiếng Ta?u tương đối dêf, câu cú nghe cufng na ná nhau, chứ không như tiếng Tiệp hoa?n toa?n khác xa với tiếng Việt Nam.
    HHT nói như thía la? sai rô?i, ơ? CHÂU ÂU hi?nh như chi? có dân Anh la? viết hoa chưf Tôi_ I, chứ tiếng Pháp, tôi_ je, tiếng Tiệp_ já, đâu có hoa lá gi? đâu?
    Nói tóm lại học ha?nh đến đâu thi? học nhưng đư?ng quên viết hoa cái tên cu?a mi?nh la? được.
    (chú ý, em keomut, nói tiếng Việt cho đúng, "anh" chứ không pha?i "cậu" :-)

  4. keo_mut5001

    keo_mut5001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    "Anh" ạh
    Nhưng đa số các nước châu Âu đều viết hoa mà
    Pr.: Az (v bulhálstine) nebo Ich(v nemnine)
    Còn Tiiếng Việt mình thì đúng là khó nói thật, bởi tiếng việt, vừa dễ vừa khó, dễ là chẳng có chia cách củng, thời gian, nói chung là ko có 1 cái pravidlo nào cho Tiếng Việt, i ra i, y ra y, ko nhầm lẫn, , pr. nói: làm, thì sẽ là đã làm và sẽ làm, ko thay đổi gi hêt, thậm chí nói là làm rồi thì vẫn được coi là "làm" ở thời quá khứ.
    chịu, cho nên đấy cũng là cái khó của TV, khó cho những ai muốn học tiếng Việt
    Em nói lủng củng quá, chẳng hiểu "anh" có hiểu ko.
    Như hôm trước, có đứa bạn hỏi tên TV của em có nghĩa là gì, chẳng biết giải thích thế nào vì tên thì viết tieng Việt mà nghĩa thì nghĩa Hán, giải thích thì nó bảo là chẳn hiểu vì hôm truớc em vùa giải thích cho nó là VN viét latina chứ ko phải znaky, thế là lại phải lôi đống kiến thưc lịch sử ốm nhom ra để giải thích cho ý nghĩa của 1 cái tên, tại sao tiếng việt lại dùng tiếng hán mà viết tiếng viẹt
    ôi zùi ui, nói chung là nó quay em mòng mòng, sau khoảng 1,5 h giải thích, con bạn lắc đầu quầy quậy, ko thèm học tiéng việt nữa, phúc tạp chả hiểu gì, măỵc kệ em năn nỉ "dễ lắm, chẳng có gì khó đâu!"
  5. MuaHN

    MuaHN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2003
    Bài viết:
    621
    Đã được thích:
    0
    3 năm rồi mình không về, chẳng biết đợt này về sẽ ngỡ ngàng ntn nhỉ. Nhớ lần trước, sau 5 năm mới về lại HN, đi dưới những con đường ngày xưa, con đường mà ngày ngày mình đến trường, con đường mà biết bao nhiêu lần cả hội bị mí ông bảo vệ đuổi té tát vì tội........ trèo tường hát trộm táo dại , con đường mà mí đứa dại khờ, đứa bê cốc chè, đứa thò tay ra che, chỉ sợ ánh nắng mặt trời làm tan những viên đá óng ánh ở trong đó. Ôi, con đường thênh thang, nơi mà những đứa trẻ hiếu động như tụi mình có những giờ fút xuất thần lang thang, tìm nguồn cảm hứng cho những bài thơ không đầu không cuối, là những giờ fút tản bộ giữa hai hàng cây mà tụi mình đặt cho tên gọi thân thương là "phượng vĩ vàng"...... vậy mà lúc đó, mình cảm giác con đường thật là nhỏ và bình thường, chỉ có kỷ niệm lặng lẽ đau nhói vang lên đâu đó. Cuộc sống có những đổi thay không ngờ tới........
    Buồn cười nhất là mình ra hàng xôi xéo ở gần nhà. Gọi 2 bát xôi, mỗi bát thêm 1000 ruốc. Vừa gọi xong, cô bán xôi giật mình ngẩng lên: "Có fải là bé... đó ko?!". Con bé cười lỏn lẻn: "Dạ, chính hắn đấy cô ạ!!!", thằng bạn fụ mẹ bán hàng đập bộp lên vai con bé một cái: "Đấy, tao đoán ra mày ngay!", làm cho con bé mặt đỏ bừng thầm nghĩ: "Giá mà mình vẫn đang 12 tuổi nhỉ?!"
    MuaHN
  6. input

    input Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/04/2004
    Bài viết:
    245
    Đã được thích:
    0
    Quê hương là gì vậy nhỉ? Là mỗi sáng với bát bún,hai quả trứng và một cốc sữa chua...ăn rõ nhiều mà chẳng lớn tí nào cả... Là hội em nghịch như quỷ,trèo lên sân thượng nhúng chân vào thùng nước ăn của hàng xóm làm bà nội phải mở phiên toà di động để xử... Là những buổi đi ngâm cứu sữa tươi ở hàng nào ngon cùng con bạn thân... Là những buổi chiều lượn phố ngắm đồ,... Cuộc sống thay đổi nhiều,và đến một lúc nào đó không còn biết đâu là quê hương nữa ... ai cũng sẽ có cuộc sống riêng của người đó.. Và chữ quê hương sẽ bị phân ra làm hai nửa theo thời gian...?!´Mình sẽ thuộc về quê hương thứ nhất hay thứ hai?
  7. guardianangel.tnt

    guardianangel.tnt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/05/2003
    Bài viết:
    378
    Đã được thích:
    0
    Mình cũng đã 3 năm rồi chưa về Việt Nam.
    Lần trước, khi ra đi, mình hứa với lũ bạn :"cách một năm tớ sẽ về chơi một lần" Thế mà vèo một cái đã 3 năm trôi qua. Cứ mỗi lần nghĩ đến Việt Nam, mình lại cảm thấy có một cái gì đó nghèn nghẹn trong cổ, có một cái gì đó thôi thúc và da diết.
    Cái nỗi nhớ này,cái nỗi nhớ không thể nào diễn tả được,nó cứ nhè nhẹ, êm êm cùng với thời gian thấm dần vào da thịt. Nếu bạn hỏi mình nhớ gì ư? mình cũng chẳng biết nữa. Mình nhớ nhiều thứ lắm, có những thứ không biết gọi tên là gì.
    MÌnh nhớ Bà Ngoại cùng căn nhà tập thể của Ông Bà chứa bao nhiêu kỉ niệm thời thơ ấu của mình. Những buổi chiều hè chơi loăng quăng cùng lũ bạn nghịch đất nghịch cát, đến giờ cơm chiều Bà gọi về ăn còn chưa muốn về. Lần nào cũng bị Ông Bà mắng về tội ham chơi thế mà vẫn không dứt ra được.
    Mình nhớ những người bạn thời thơ ấu, ngày xưa hay đánh nhau cãi nhau bao nhiêu thì bây giờ lại thân nhau bấy nhiêu. Những người bạn ấy đã trở thành một phần cuộc sống của mình. Ở bên họ, mình cảm thấy an tâm, được vui buồn, được chia sẻ, được hạnh phúc và tri kỷ.
    Nhưng không chỉ con người mới làm mình nhớ! Cứ đến độ hè về, mình lại thấy nhớ da diết cái hương vị của mùa hè mà mình cũng chẳng định nghĩa được nó như thế nào. Chỉ biết rằng mình cảm nhận thấy nó trước mắt mình, trong mũi và bên tai mình, như thể nó đã ăn sâu vào máu mình rồi.
    Mình thấy nhớ cả cái chợ nhỏ bé trước cửa nhà Bà, bẩn thỉu lầy lội sau những cơn mưa, lúc nào cũng ồn ào,bụi bặm mà sao đối với mình quá đỗi thân thương. Mình nhớ cả những người không quen biết vẫn hằng ngày đi lại trước cửa nhà, cặm cụi chăm chỉ với bao công việc của họ. Chính những con người ấy cũng làm nên những hình ảnh khiến mình không thể quên, bởi cái hình ảnh ấy hàng ngày mình được chứng kiến và đã trở nên vô cùng thân quen.
    Ngày ấy cách đây 3 năm, khi mình phải chia tay Việt Nam để sang Tiệp sau chuyến về phép tháng rưỡi, cả buổi chiều mình đã đứng một mình trên ban công nhà Bà ngắm đường phố, ngắm mọi người qua lại và khóc thật nhiều. Mình không muốn khóc nhưng nước mắt cứ tự tuôn ra. Nếu có ai nhìn thấy mình chắc sẽ buồn cười và thấy lạ lắm. Khi ra sân bay, mình lại khóc. Đến bây giờ nghĩ lại thấy mình quá sướt mướt, hơi buồn cười nhưng vẫn không thể quên cái cảm giác buồn lúc đó. Nó như thể bạn vừa khóc trong một giấc mơ và khi tỉnh dậy bạn vẫn cảm nhận thấy nỗi buồn của giấc mơ và cảm thấy mình vẫn còn đang nấc.
    Chỉ khi đi xa, bạn mới cảm nhận được rõ hai chữ TỔ QUỐC.
  8. MuaHN

    MuaHN Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/08/2003
    Bài viết:
    621
    Đã được thích:
    0
    Chà, nhớ cái vụ về VN cách đây 3 năm NTT nhỉ, hồi đó ngày nào mình cũng ngồi nhâm nhi ở quán sữa chua đá ngay gần nhà em với hội bạn. Để rồi đến lúc sang đây, gặp nhau ở trường, mới ớ người ra: "Ơ, hoá ra chị là chị...., thảo nào nhìn mặt quen quen, cũng là dân chua giống em!!!!"
    Nhớ lần bộ tứ sau 5 năm họp mặt kéo nhau ra Kim Liên măm chè, 4 đứa một lèo hết hơn chục cốc chè, 3 bát ốc.... Ối giời, cả làng ngất nhé!
    Rồi có lần cùng ông anh vào hàng mua quần áo. Bà bán hàng đưa ra từng cái áo, chỉ cho mình, quảng cáo đến cả tiếng. Hai anh em nhìn nhau, nói một tràng........ tiếng Czech. Thế là bà ấy hỏi một câu: "Hai cháu mới ở Lào về à?!"
    Ôi, nhớ nồi bánh chưng mà Tết năm nào mình và mấy đứa em họ ngồi quây quần cả đêm, nghe bà kể chuyện cổ tích bên tiếng tí tách của ngọn lửa dịu êm! Giờ này đâu đó ở nơi xa xăm nào trong ký ức đang vang lên câu chuyện kể của bà: "Ngày xửa ngày xưa...." Tám năm rồi.........
    MuaHN
  9. Dandoo

    Dandoo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/08/2003
    Bài viết:
    587
    Đã được thích:
    0
    Ba lần liên tiếp giành HC vàng SEA Games, võ sĩ cao kều Nguyễn Văn Hùng hiện được kỳ vọng sẽ mang về thành công cho thể thao Việt Nam tại Olympic 2004 sắp tới. Bất khả chiến bại trên đấu trường khu vực, nhưng nhà vô địch quê Thanh Hóa vẫn thấm nhuần lời cảnh tỉnh "ngoài trời còn có trời".
    Văn Hùng đến với nghiệp võ một cách tình cờ. Năm 14 tuổi, anh đã cao 1m80 và được tuyển vào đội năng khiếu bóng chuyền tỉnh Thanh Hóa. Tuy nhiên, đội chỉ tồn tại được 3 tháng do thiếu kinh phí. Hùng quyết định chuyển sang tập luyện taekwondo do thầy Trịnh Đình Tuấn và Vũ Anh Sơn hướng dẫn. 3 tháng sau, anh được cử tham dự giải vô địch taekwondo Hà Nội Mở rộng và đoạt ngay HC vàng hạng cân 74 kg. Thế là cuộc đời Nguyễn Văn Hùng thay đổi từ đó.
    "Sự thành công của tôi là nhờ các thày đã tận tình giúp đỡ. Từ quê, tôi được tuyển vào tuyển quốc gia và tập trung tại Trung tâm taekwondo TP HCM. Thời gian đầu, tôi cảm thấy bỡ ngỡ lắm, lúc đó thầy Trương Ngọc Để đã dạy tôi từ cách ăn, cách nói, cách đi đứng, sau này có thầy Khánh, thầy Hạ dìu dắt. Thật tình mà nói, hạng cân 84 kg trong nước và khu vực Đông Nam Á, tôi có thể nói mình không có đối thủ. Bước ra sàn đấu, tôi biết rằng đối phương sẽ tung ra đòn gì", Hùng tự tin nói.
    Là người học võ, Nguyễn Văn Hùng thuộc lòng câu "Cao nhân tắc hữu cao nhân trị" (Người giỏi sẽ có người giỏi hơn). Vì thế Hùng không bao giờ dám coi thường đối thủ nào mà luôn tập luyện và chuẩn bị một cách tốt nhất để thi đấu. Trên thế giới, hạng cân trên 84 kg có rất nhiều nước tham gia, đặc biệt các nước châu Âu rất mạnh. Hùng cao 1m93 nhưng không thấm vào đâu so với các võ sĩ châu Âu cùng hạng cân. Vừa qua, Hùng đã phải trải qua hai vòng tuyển chọn cho Olympic 2004. Vòng 1 tại Paris anh thất bại còn ở vòng 2 tại Bangkok, Hùng đã vượt qua rất khó khăn, nhất là trận gặp võ sĩ Trung Quốc, Zhu Feng. Đối thủ sắp tới của anh tại Athens sẽ toàn là các đại cao thủ lừng danh. "Cao nhân tắc hữu cao nhân trị là thế".
    Phải xa nhà thi đấu thường xuyên nên Hùng rất nhớ mẹ. Mỗi lần tiễn Hùng đi, mẹ rất hay khóc. Mẹ là giáo viên ngày hai buổi đứng lớp, về nhà lại lăn lưng lo cho 4 mặt con. Ăn uống không có chất nhưng nhờ trời, 4 anh em trong nhà ai cũng khỏe, không bệnh tật gì. Có lần, thấy Hùng ăn không no, mẹ ra sau hè ngồi khóc, tình cờ Hùng nhìn thấy. Hình ảnh đó luôn ghi mãi trong tâm trí Hùng. "Tôi nghĩ rằng mình đã mang lại cho mẹ và gia đình niềm vinh dự mà ở làng quê không ai làm được. Vì thế, mỗi khi tập luyện, thi đấu mệt mỏi, bầm tím cả người thậm chí đổ máu, tôi vẫn luôn nhủ thầm chẳng thấm vào đâu so với sự khổ cực của mẹ. Mỗi khi về quê thăm gia đình, Hùng vẫn là Hùng. Tất cả những gì của thành phố đều cất vào tủ: quần áo mới, keo xịt tóc, nước hoa..., thay vào đó là bộ đồ nhà quê, đi chân đất và lao vào giúp mẹ như ngày nào.
    Về chuyện tình cảm, "trước đây tôi có người bạn gái ở quê cùng tập luyện thể thao nhưng cô ấy tập trung ở Nhổn, còn tôi tận TP HCM nên một năm chỉ gặp nhau vài lần, ít có dịp chăm sóc cho nhau. Vì vậy, chúng tôi đã quyết định chuyển sang tình bạn. Còn bây giờ, ngày hai buổi tập mệt đừ, xong chỉ muốn đi ngủ lấy sức ngày hôm sau tập tiếp, chuyện yêu đương đành gác lại. Những ngày nghỉ hay rảnh rỗi tôi chơi bóng rổ. Ngoài taekwondo, tôi thích được thi đấu tại... giải bóng rổ nhà nghề NBA của Mỹ", Hùng thật thà.
    Hiện chấn thương vỡ sụn đầu gối khi đấu tập với một võ sĩ Hàn Quốc trong quá trình tập huấn cho SEA Games 22 và vòng loại Olympic của Hùng vẫn chưa bình phục. Nếu mổ, có thể Hùng sẽ không kịp hồi phục để tham dự Olympic 2004 nên việc giải phẫu sẽ được hoãn lại.
    - Nguyễn Văn Hùng sinh ngày 5/5/1980 tại xã Thanh Sơn, huyện Tĩnh Gia, Thanh Hóa.
    - 3 lần vô địch SEA Games 1999, 2001, 2003.
    - HC bạc ASIAD Busan 2002, HC đồng ASIAD 1998 và nhiều danh hiệu quốc tế khác.
    - Là vận động viên cao nhất đoàn thể thao Việt Nam dự SEA Games 22 với 1m93.
  10. keo_mut5001

    keo_mut5001 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    580
    Đã được thích:
    0
    bóng đá VN
    DANH HIỆU CUỐI MÙA( do các fan trên sân Hà Nội bình chọn)
    "Trùm buôn chuyến"
    Danh hiệu nà thuộc về HLV Calisto của GĐTLA. Đanh đá như một ông lái buôn đường dài, HLV ng Bồ Đào Nha này ko mấy khi chịu nhin trọng tài mỗi lần đội nhà thua cuộc. Mặc dù những lí do của ông đa số có lý, nhưng hành động lại tương đối oái oăm.
    Trong trận thua SLNA 0-4 lượt đi, ông Calisto cãi hăng đến mức trọng tài phải mời ông lên khán đài xem bóng đá. Nhưng độc chiêu hơn, sau bàn thua thứ 2 trận lượt về với SLNA, HLV này bày tỏ sự tức giận đối với trọng tài bằng cách rút hẳn 3 cầu thủ ra sân. Cách phản đối này chưa từng có trong bóng đá VN:
    "Minh tinh đến từ Hollywood"
    Đó là thầy của " diễn viên tài năng" Achilefu, HLV Lê Thụy Hải(LG.Hà Nội.ABC). Trên sân Thiên Trường, trong trận đấu với SĐ Nam Định, khii bị 1 lon bia...rỗng ném trúng vai, HLV đội bóng thủ đô ngã lăn ra đường piste...bất tỉnh. Sau 1 hồi được chăm sóc, chẳng thấy trọng tài đả động gì, HLV này lại vùng dậy và chỉ đạo các học trò đá bóng ngon lành. Pha trình diễn hay đến nỗi Lê Phu cũng phải lác mắt thán phục.
    "Lá mùa thu"
    Năm nay, danh hiệu "vua cáng" được dành cho Chaiman(NHĐA-Thép Polmina). Có cảm giác người cầu thủ này cứ như cái lá, cứ đụng vào là...rụng. Chẳng thế mà các nhân viên y tế đến khổ với Chaiman bởi trận nào cũng ít nhất 2 lần cáng lại được vào sân để khênh Chaiman ra ngoài. Giải thưởng "lá mùa thu" trao cho cầu thủ người Thái này là rất chính xác!
    "Người thâu tóm danh hiệu"¨
    Là " xiêu" tiền đạo Phương Nam của Thể Công. Với kỷ lục ghi được 1 bàn thắng và là người tạo nên khái niệm mới " chạy và ngã" (thay cho khái niệm " chạy và sút" nổi tiếng của bóng đá Anh trước đây), Phương Nam được các fan đặt cho 1 loạt nick name:" chuyên gia săn chim", "Vua đen đủi"m "Vua vật vã"...Tất nhiên trong cả 1 tập thể kém, cựu tiền đạo ĐTQG khôcs thể phát huy khả năng của mình, nhưng dẫu sao cũng khó mà tìm được người nào khác " xứng danh anh hùng" hơn anh nhận danh hiệu này.
    "Người thích trình bày"
    Lại là 1 người Thể Công- thủ môn Vũ Dũng. Sau mỗi lần bắt bóng ko dính hay chọn nhầm điểm rơi, thủ môn này thường quay sang "giải trình" với đồng đội (có khi là phóng viên đứng sau gôn) kèm theo bộ mặt nhăn nhó "Chân đang bị đau!" . Ý là "Không phải đau thì quên cái chuyện tôi bắt kém thế đi nhé!". Mãi rối cũng quen, khán giả trên sân thường hô "Dũng ơi...né ra cho đỡ đau" mỗi khi thấy bóng bay lại gần anh. May quá, cuối cùng thì Vũ Dũng cũng đã có cái để được các fan..nhớ đến!
    theo báo HHT 546
    Được keo_mut5001 sửa chữa / chuyển vào 01:58 ngày 12/06/2004

Chia sẻ trang này