1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Rất nghiệp dư

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi vutuananh_, 08/09/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0

    Sẹo đời
    Phố chợ còn riêng anh
    tồn dư một nỗi buồn
    tháng ngày với tay níu lại
    niềm vui yêu đời ...
    anh tồn dư một số phận trong người
    như dòng sông sóng trong lòng chẳng nguôi
    dư một vầng trăng vơi
    cõi người anh lầm lụi
    tồn tại nỗi nhớ về em
    hằn sâu trong đêm ít người ...
    tồn dư anh
    tồn dư cuộc đời
    tồn dư những đoạt dành
    phú quý cho mình
    tồn dư lại một quãng điêu linh
    khốc tàn sống
    sẹo cũ tồn dư đầy mình ....
  2. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    thẫn thờ ta
    mái cong nghiêng tiếng chuông chùa đổ trăng
    vườn cỏ ngập lòng rối bời cuộc sống
    trắc ẩn mình vò tan thờ thẫn
    trắc ẩn tình chợt chạnh mối đơn tình thoả sóng
    vòng quanh thời gian
    vòng quanh cuộc đời câm lặng không lời
    liêu trai một cõi
    hồn hoa bây giờ
    tiếng gió hú
    tiếng đêm thét gào tâm trạng
    xé vầng trăng
    hờn dỗi đất trời đôi nửa
    thẫn thờ anh nhớ
    dáng buồn em xa xôi
    Về đâu ?
    hồn ta như đôi mắt loà dờ dẫm
    mỏi mòn sống
    mệt nhoài đoạt tranh
    giờ lửng lơ
    rồi thẫn thờ
    mái cong nghiêng cả câu thơ
    nỗi nhớ đổ mãi chuông chiều
    thờ thẫn ta
    bâng khuâng còn đọng sương đêm lối về .
  3. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Những con cá quẫy
    Người đưa tay chém gió
    chặn lại những điều ngoại phạm
    bàn tay nổi sừng , nổi vảy
    móng sắc xoạc đời
    liên hoan kia thối mùi quá khứ
    người chớp nhặt thời gian tỉa gảy
    Hoàng lân ngư ngược đời
    những giọt nước mắt xuất thần rơi
    từ trái tim cằn khô cương đời quậy sóng
    Những giọt nước mắt bỏ thêm vài giọt muối
    con gái khó khóc hơn ngày xưa
    hoàng lân ngư !
    ấy giả tạo trong ánh đèn sân khấu
    diễn để đời một vai cạn ráo
    biết khóc tự nhiên như sống
    còn đâu .....
    người ta bỏ thêm giọt sầu vào câu phân vai
    người ta bỏ buồn vào phối cảnh
    người ta thêm nước mắt ngoài mới khóc
    ngẫm buồn thay ...
    những cởi trói
    những bức xúc
    những gì anh và ta đều muốn
    diễn xuất
    ban tổ chức
    tuyên giáo
    dân vận
    ...... hay bất cứ một điều gì khác
    đưa tay vảy sừng chặn lại
    không là không
    những giải bạc sân nhà
    những bằng khen phụ trợ
    ủi an một nếp quá vãng ngày qua rồi hùng vĩ
    bỏ hiện thực mói móc thời gian rất thật
    không là không ....
    qua rồi những ánh hoàng lân
    trần ngực khoe mùi cuộc sống
    qua rồi nước thiêng lửa bỏng
    đảo một mình vai diễn để dấu nằn hôm nay
    anh - ta - bạn bè đều xem bạn mình nhấn từng lời rất thật
    dưới đèn sáng , sân khấu nhoà những lầm lụi ngày xưa
    chiến tranh
    khói lửa
    mong chờ
    những đau giấu trong mắt nhăn nheo người mẹ
    những thịt da nhồi phẩm đỏ hôm nay
    nhợt nhạt lời
    hời hợt nội dung
    tất cả những gì các anh dựng lên đều là lỗi vãng
    không còn ai
    không còn chen
    ham xem như ngày nào thiếu thốn
    Hoàng lân bắt đầu khóc
    xả chợ đời tay vẩy sừng móng sắc
    cứa vào đời những vết đau
    thời ấy qua rồi
    nhắc chỉ tổ người ta cười
    hiện thực , bóc trần , đưa ra vàng móng
    đấy mới là điều mong mỏi người xem
    Vai diễn mượn nước mắt bên ngoài
    để khóc ....!
  4. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Mắt Đạo
    Em ngơ ngác
    tìm một nằn tin nơi Chúa
    em ngơ ngác tìm
    một góc khuất hồn ngày trước
    Mắt đạo buồn chợ tuần khẩn cầu
    Chúa giáng niềm mê sống
    Em đạo bao năm rồi
    anh đời bấy nhiêu
    mẹ bảo chán chúng mày
    sống mà rong chơi
    chẳng biết lận từng ngày của Chúa
    nắm hờ tay
    chợ phiên đông người
    em ước làm con mèo con
    nhéo nhéo khóc bên anh
    em ước làm cỏ cây
    quẩn anh tháng ngày sau này bương trải
    Mắt đạo em mênh mang buồn
    xa mù những tương lai chẳng gần
    thoáng gió
    thoáng nắng
    thoáng những sạn đời chất ngất
    duyên trời đương rất thật
    phận người ,ôi! những nỗi đau
    Mắt đạo em dõi từng ngày anh sống
    quật quăng đời chợ
    lấm tay dầu mỡ
    hồn lặng thinh ngôn ngữ
    văn nằn những dấu thời gian thơ ....
    anh tránh mắt em nhìn
    bâng khuâng niềm tin vào Chúa
    anh tránh những khẩn cầu em
    sống để ngày mai vẹn toàn ....
    anh tránh những ngộ lầm
    để mai này đỡ những niềm đau ....
  5. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Quái ngữ
    Đo lòng khách
    quái ngữ trải sầu
    đo lòng nhau
    quái đời bất tận
    Những hồ nghi ngốc nghếch
    những ngờ nghệch ta mang
    quái ngữ đãi đời ngày một leo thang
    tác tan những dịu dàng, thỏ thẻ
    xé lẻ những câu chữ
    làm quái ngữ cho nhau
    vuốt một vốc nước đầy
    cho nhau nhiều ngọt mát
    Quái ngữ khát
    quái ngữ nhủ thầm câu hát
    khét vòng luân hồi
    quái ngữ ngả ngón mời chơi
    Giật mình tỉnh thức
    quái ngữ cho xuống mồ chôn chặt
    làm ma không hồn .....
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 23:01 ngày 24/10/2004
  6. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Điệu múa
    đèn chỉ đủ sáng
    soi bàn tay em
    vút chỉ vá màn
    cớn cong hoàng vũ
    bóng em trên tường
    nhấn chìm ngẩn ngơ
    bao năm dấu đời
    còn in dang dở
    Điệu múa đèn đêm
    đi vào giấc ngủ
    giật mình tỉnh thức
    đèn trời sáng sân .
    Anh đã bao lần
    nhớ tay em vá
    đời anh sóng cả
    lành dần nỗi đau
    sao mãi u sầu
    cho nhau lần nữa ?
    dửng dưng lầm lỗi
    hằn lên dấu đời
    xua tan điệu múa
    của ngày đã qua
    giờ anh có ngã
    bàn tay sạn rồi
    điệu múa xa vời
    xuân xanh chấp chới
    đèn khuya tối rụi
    lầm lũi còn vui ...?
  7. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Thôi mùa nắng ấm
    Thôi ru tình , vàng thu nhớ
    bỏ nắng ,thềm dệt lời thơ
    mùa đông ta căm lạnh lòng
    long đong đường phong trần mãi
    gối ta mỏi rồi người ơi !
    thôi mùa nắng ấm cuộc đời
    thôi háo hức đợi cuộc đời
    đãi tình ân ta lần cuối
    khắc khoải nói câu lần cuối
    nắng ấm đưa người về thôi
    Mùa lạnh vắng tiếng con người
    vắng tiếng cỏ hoa tuyệt vời
    vắng hương trần vương quyến rũ
    ta mãi ngỏ đời mà thôi
    mùa vắng cả tiếng mưa rơi
    buồn đổ về ta đến sợ
    vòng tay ấy cứ dần lơi
    nắng ấm bỏ ta đi rồi
    người về với ta người ơi !
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 20:33 ngày 25/10/2004
  8. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Thế sống
    Tầm thường hoá quan điểm
    hạ thấp tư duy ta
    tầm thường hoá cuộc sống
    ta hoà đồng quanh mình
    Thế sống bao năm qua
    rớt mắt ngàn nhạy cảm
    dáng núi hồn nhiên đứng
    vẽ trời xanh ngút ngàn
    Cây thả lá còn xanh
    rễ bám vào quá khứ
    thời gian đấng tuyệt vời
    tự do đời mà thôi
    Thế sống cho gian truân
    kiếp cô hành mệt nhoài
    tay nâng bút đời vẽ
    những ngọt đắng vòng quanh
    thế tình yêu cho em
    là ba chân kiềng vững
    thế chiều hôm đỏ lừ
    hồn ta còn khắc khoải
    tầm thường hoá cuộc đời
    ta đánh rơi đâu mất
    tầm thường hoá con người
    chết có còn gì không ?
  9. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Măng cằn phố chợ
    hay đoản khúc : ăn mày phiên
    Tiếng khóc trẻ
    gào trong đêm đen
    như tiếng mèo hoang tìm bạn
    đứa trẻ đỏ hỏn
    quấn trong tã lót trắng
    người con gái chơi bời vất thằng bé giữa đêm
    Phố lạnh tanh
    đêm ầm ập đổ
    đôi vợ chồng ăn mày nhặt lấy làm con
    Lâu lắm rồi
    không thấy ai nhắc nữa
    chuyện đêm đen bên đường cô gái ấy bỏ con
    Hai năm qua đi nhanh
    đứa trẻ lê cùng cha xin ăn phiên chợ
    nón lá rách tơi tả
    những đồng tiền nhuộm tối cuộc đời
    tiếng khóc khẽ rên cơn sốt chậm chững từng bước xin đường
    thằng bé sần sật giật nấc từng cơn
    rồi ngủ thiết trên lưng cha
    khuôn mặt thơ cằn lại
    ám ảnh đói khổ
    Người vợ ăn mày
    cả ngày xoè bài chinh phạt
    hết góc chợ này , đến phiên chợ khác
    phấn chát bự làn da lâu ngày đày đêm
    mùi nước hoa nồng ngái cơn thèm góc đường mỗi tối
    người đàn bà nghênh mặt
    tay xóc cuộc đời trong bát đĩa
    mù mịt tương lai rạng vỡ
    mù mịt những giầu sang hay lại là đói khổ
    người đàn bà đánh bạc ba số phận trên những con vị trắng đen
    Chồng ăn mày
    Mất một chân
    phiền chợ dù nắng , dù mưa bò lần chợ trên chợ dưới
    bóp từng đồng khách chợ
    bán mua thương hại lấy tiền
    Thằng bé vẫn sốt ,
    người đỏ rần lên
    đêm qua chắc là muỗi đốt ?
    Cô con gái ngày xưa bỏ con
    giờ đã có chồng
    chồng cô giầu vì cô đẹp lắm
    nhà cô quan chức lên chắc cô bỏ con
    súng sính chợ phiên
    mủi lòng nhìn đôi mắt đen bé thơ đang ngầu đỏ
    giống quá đôi mắt người xưa
    người cô không dám lấy làm chồng
    Giờ chưa con cô buồn
    đi chợ phiên mua cỏ hoa giải trí
    Nhìn đứa bé thiếp ngủ trên lưng cha
    cô mủi lòng cô khóc
    những giọt nước mắt nhớ tiếc
    -Giá ngày trước ... giờ nó đã lớn thế này .
    Cô sững người rất lâu trước cha con người ăn mày ...
    Thằng bé lớn lên không cần ai hỗi trợ
    thằng bé lớn bằng lòng thương hại mà cha nó bán
    bằng những cái tát điếng mắt của người đàn bà cờ bạc
    bằng vũng lầy góc chợ , hiên nhà đêm ngoài phố
    thắng bé hồn nhiên nhập cuộc
    phố chợ loạn những tệ nạn
    sáu năm từ ngày bị bỏ rơi đỏ hỏn bên đường
    nó đã biết cầm gạch đá đập vào những gì nó ghét
    nó thù hằn tất cả niềm thương bà con phố chợ
    dành cho thân phận như măng cằn không thoát khỏi bao
    Rồi cũng đến ngày số phận mắn may với nó
    người con gái đến
    xin mua nó về làm con
    một tài sản lớn trước mắt những số phận hẩm hèn
    Người vợ ăn mày nhìn chăm chăm vào đống bạc triệu đỏ lòm
    Chồng ăn mày ngơ ngẩn quay đi không thèm mặc cả
    cô gái trả thêm lần nữa .....
    Tuần cuối nó theo cha đi ăn mày chợ phiên
    mắt ngơ ngác tìm cô gái trẻ
    cho nó rất nhiều tiền hôm qua
    Tuần cuối nó không phải ngửa tay xin
    đi giữ khách sau này cho cha
    nó được phép ngắm mọi người lại qua
    tay gõ thìa hát vang bài xẩm buồn nghe đến vui
    Nó không thèm xin nữa
    nhưng vì bài hát đó
    rất nhiều người cho
    cả một nhà sư già
    lấy từ cặp quần một cuộn tiền xanh đỏ
    thả cả vào chiếc mũ
    mấy năm chưa thay ghẻ nở
    Ngày mai nó được về lâu đài lớn nhất phố
    ngày mai nó được súng sính áo quần thơm
    chơi những thứ đồ chơi trẻ con
    mà nó rất thèm mỗi lần nhìn đứa nào ấy bên đường dỗi mẹ
    vất quật quăng những xinh xắn xuống lầy
    Nhiều tuần sau ấy
    thằng bé mắt thẫm sầu vẫn ăn mày cùng cha
    chồng ăn mày vẫn lết lần hồi chợ trên chợ dưới
    người đàn bà vẫn xoè bài sát phạt đời mình góc phố
    duy có cô gái trẻ
    không một lần nào nữa được đi một mình ra chợ
    không được một lần nào nữa qua bên phố ấy
    chồng cô khi nhìn thằng bé
    anh thấy thằng bạn học ngày xưa
    hôn lên môi cô mỗi tối tiễn từ
    Anh thấy mình bị thằng bé ăn cắp mất quá khứ
    ngày cô chán buồn anh đến cưới cô...
    Rồi đám ma cô
    người đàn bà ăn mày cho thằng bé đến giã từ
    Lần đầu tiên nó được gọi to tiếng mẹ
    mà ngày xưa còn bé hơn
    chưa bao giờ nó một lần gọi ai như thế
    tiếng nấc măng cằn
    ai lấy đều rớm nước mắt
    anh chồng cô cũng rơi nước mắt
    -Giá như....
    Muộn cả rồi không còn những giá như
    đứa trẻ lớn lên không gì ngăn nổi
    những bạo tàn trong nó
    mười năm sau đó
    trên tường nhà cô gái trẻ năm nào
    chiếc cáo phó dán đúng chỗ hồi xưa báo cho cả phố biết là cô đã chết
    chiếc cáo phó lần này báo chết chồng cô
    Tháng sau tòa án thành phố
    chật kín người phố chợ
    thằng bé mười mấy tuổi
    vài ngày nữa ra pháp trường chịu án.
    Giỗ đầu nó
    một người trung niên đạp xích lô
    khướt say thắp những nén nhang trên mộ
    Tuần phiên đôi vợ chồng ăn mày
    vẫn thế
    giờ đứa trẻ theo cha ăn mày
    xanh hơn cả đứa trẻ ngày xưa....
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 21:54 ngày 26/10/2004
  10. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Vách sống
    dựng đứng những cái chết
    vách sống cuống cuồng leo lên
    đời mới thấy ai đến tội
    bỏ quên thời gian cho mình
    Vách sống leo lên là chiến thắng
    đến đỉnh rồi sao đây ?
    ta bắt đầu tụt xuống khổ thân
    đường xuống trắc trở gấp vạn lần trèo
    vách treo leo những cám dỗ
    hở ra là sa lầy khốn khổ
    vách sống thẳng đứng
    không dành cho người trầm ngâm
    chờ thời gian đến với mình
    Đứng là chết ,
    vách sống thế mới trơn toàn nước...
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 22:28 ngày 26/10/2004
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này