1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Rất nghiệp dư

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi vutuananh_, 08/09/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. caunem

    caunem Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    17/02/2004
    Bài viết:
    1.262
    Đã được thích:
    0
    chưa từng nghĩ có can đảm lần thứ 2 dám vào topic bác vutuananh (giờ là vutuananh gạch đầu -gạch đít ) đọc nữa
    Hôm nay thấy hình như DD có lỗi cho những con số của topic này tò mò chui vào ...
    đọc bài diễn văn "Măng cằn" của bác ... ọp ... em chả tin em dám đọc hết bài diễn văn dài thế ... hay ho chữ nghĩa gì thì dek biết ... nhưng bác viết được cái nhièu người chẳng bao giờ viết được !
    thanks bác về bài thơ ... thêm phần níu em lại không trôi miết theo cuộc sống
  2. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Hahahahhahahaha.... !
    Tớ định cóc thèm quan tâm đến gì cậu nói , nhưng nghĩ lại cũng viết tý cho phải đạo .
    Cái mà tớ quan tâm nhiều nhất khi lên mạng là giải trí được cho mình , thư giãn tẹo với cuộc sống : Giản dị thế thôi , còn tớ thấy diễn đàn nó cũng có lỗi thật khi con số của topic tớ nó đội sổ quá , tớ cũng ngán lắm , người đi qua rồi coi như là dửng dưng đi , nhưng với bạn thì không , có lẽ thế ?thơ khác , chửi nhau khác , đập phá và nổi loạn nó cũng khác , chẳng có gì chi phối được mình cả , tin vào điều đó là chơi bời chữ nghĩa thoải mái rồi , thơ tớ lủng củng lẩm cẩm , linh tinh bỏ ********* đi lần sau nhớ vào thì đeo thêm vài đi ốp kính nhé . hji` ! đùa tý thôi , nhưng như Id3i bảo tớ thì phải , cơm tớ nấu bán gần bệnh viện bệnh tật bỏ xừ , quá ngó chơi thôi đừng ăn , mắc bệnh mà chết á !
    hehehehehehhehehhe.......!
  3. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Nếp tầng
    Con người ta như mảnh chăn vá
    đắp chẳng đủ người
    con người ta nếp tầng trắc trở
    thủ tiết mãi với những ước mơ
    người quê ra thành phố
    có tý tiền nhìn bình yên
    lé nửa con ngươi với những gì giản dị
    dân phố chính tông
    đang vốc từng vốc mồ hôi rửa mặt
    vốc những nhọc nhằn
    bon chen với nếp tầng rách tơi chữ nghĩa
    Nếp tầng em
    chứa những oán hận sống
    nếp tầng cao hay thấp
    em đã rạch toác rồi còn đâu
    Nếp tầng đủ những sắc màu
    thời gian không hết đau
    tráo trở từng tầng sống
    thời gian trôi không ngừng ....
  4. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Sắp đặt
    Tôi đã từng mong em
    sống được như những gì em nói
    biết đón nhận
    biết chấp nhận
    giản dị nhất coi sau này là những thứ tầm thường cuộc sống
    cũng vợ chồng
    cũng con cái
    cũng quấn vòng cơm áo bạc tiền bất tận
    bao nhiêu cái chữ kia ?
    bao nhiêu điều tuyệt vời kia ?
    bao nhiêu những giấc mơ cổ tích kia ?
    làm gì ?
    Kết cục tối tăm hay ngập tràn hạnh phúc
    tôi tin em sẽ nói :
    -Tất cả do mình !
    Tin vào cuộc sống
    tin vào chính bản thân mình
    tin vào đời không phải là viển vông
    mình sống ích kỷ chút chăng ?
    cho mình ?
    Chắp nhặt mọi hom hem
    tôi bắt đầu thấy mình ngờ nghệch
    chắp nhặt mọi câu nói
    tôi thấy mình thừa thãi với đời
    Giá mà em biết
    cái danh giá kia rồi ngày mai kia sẽ mất
    thì chắc khác em sẽ tin ngay vào số phận của mình
    không phải do trời
    mà chính mình sắp đặt .
  5. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Báo tuần
    Lảm nhảm trưa
    báo tuần chém giết cướp bóc
    lộn mửa tình yêu lừa lọc
    con đánh cha
    chồng đánh vợ
    tạt a xít , giật bom , nổ mìn...
    báo tuần lảm nhảm khủng bố tinh thần
    những thằng công nhân hiền như đất
    Báo tuần ...
    chửi nhau bằng những lời đẹp nhất
    khu tập thể nhà văn nặc mùi chất thải
    dí (ấy) vào mồm nhau mãi ....
    Nhưng tất thảy những tối thui
    đểu giả , khốn nạn ,cướp giết ,lọc lừa ...
    bẩn thua xa những thằng hiệp thương nhau thành hội
    tâng bốc luân hồi chữ cho nhau
    -cái gì của bạn tao cũng nhất ....
    cuộc chiến mồm trên báo tuần
    độc giả bình thản cười coi diễn hề không chút liêm sỉ kia
    vốc những thứ ngôn ngữ đẹp nhất làm tiền
    và vốc hết những thứ thuộc về vật cho phía bên kia
    họ thủ dâm tinh thần
    trên báo tuần nặng mùi cơm bình dân gần viện
    Mụ đầu
    Mấy thằng công nhân xé báo tuần lót mông
    hì hục vét sạch túi nhau từng đồng .
  6. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Đường khuất
    Góc khuất nhất của hồn
    là tình yêu của anh
    góc làm anh đau nhất
    là dáng em thật gần
    Bao ngày ta bên nhau
    là bao ngày bời rối
    bao ngày ta xa nhau
    là bấy nhiêu khắc khoải
    Chỉ một câu đồng ý
    khó nói đến vậy sao ?
    chỉ một ánh thông đồng
    mắt nhìn nhau thắp lửa
    em muốn gì đây nữa
    khi ngày tới quá gần
    hon héo những nợ lần
    đời bao giờ trả hết ?
    Em là dòng nước mắt
    cứ ướt nhoè tim anh
    lạnh lùng và dửng dưng
    làm anh đau đến thế ?
    Góc khuất nhất trong lòng
    là mong em hạnh phúc
    điều làm anh day dứt
    ta là gì trong nhau ?
    Tình yêu có nhiệm màu
    kết hai người sợi ước
    mở góc khuất trong lòng
    phơi bày ra sự thật ?
    Anh đã rất yêu em
    muôn ngày sau vẫn thế
    đừng chối từ lặng lẽ
    để hụt hẫng, trọi trơ
    Hồn hoa giờ thẫn thờ
    mỗi chiều về rất vội
    cỏ cây đâu quẩn lối
    đường anh đến đường em
    Góc khuất ở trong lòng
    mình đâu xa nhau quá ...?
  7. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Lo & Sợ
    Để làm êm cảm giác
    người ta đã mang yêu, thú ,tham lam vào từng câu chữ
    tránh cái lo còi cọc một mình trống rỗng
    tránh và sợ nhìn thế giới xung quanh rất thật
    bộc tỏ cái tôi trong mình
    những bản năng gốc đầy con vật
    hoang dại thèm chất sống cỏ đồng
    thú lớn nuốt dần thú bé
    và tồn sinh giao ban thời gian
    người ta đã cần thế lực của hân hoan
    những hân hoan tự mình ban cho mình
    ảo giác thần tưởng trong mớ ngôn từ phẫn khốn
    rầm rề ướt sượt những muội mê
    cuống cuồng sống hỗn độn gấp
    Mang yêu , mê, cực điểm vào từng câu chữ
    người ta tự tin hơn
    vì đấy là cái rất riêng
    từng người ai cũng có
    thơ là hơi thở của họ
    đang khát cháy bỏng sống
    một cuộc sống đầy chất sinh tồn
    mang trong mình bản năng thuần chủng
    mang trong mình cái gốc của loài động vật
    đi bằng hai chân
    họ đã sợ tuổi thanh xuân bị thời gian tiêu huỷ
    sợ sự cằn lũa của thời gian nhấn trên từng cạnh góc tâm hồn
    họ bung mở cho cả thế giới nhìn
    bản năng sinh tồn loài cái
    lo sau này sức bùng trỗi mất đi
    không còn cơ hội
    cả đến những cơ hội để chấp nhận trả giá
    cái giá con người
    đánh rơi dần chữ nghĩa
    cái giá cuộc đời
    sẽ nằn trên những cái tôi
    nằn trên những thân thể sống cuộn sóng đời
    nằn vết thời gian sau này
    đó vẫn là sự trống rỗng
    đến cháy lòng
    như ngọt nến vụt sáng rồi tắt
    họ chưa biết đếm nhặt cuộc đời qua thơ trên đôi bàn tay
    trải mặt phẳng cần thiết cho cuộc sống quan hệ nhiều tầng
    cuồng hoan ám ảnh
    họ đã sợ thế giới đặt mình ra ánh sáng cuộc đời
    mình cũng như bao người đàn bà khác
    cũng một vật thế không bao giờ khác
    đầy đặn và tầm thường trên góc khuất thời gian
    trời ban cho sinh tồn của muôn loài
    để mà kín đáo
    để mà riêng chỉ một vài cá thể
    cái nhìn đồng loại rất đáng sợ
    họ đã thấy từng tiếng rỉ rên trong thơ
    và trước mắt họ
    tác giả không khác gì đứa con gái làm tiền
    Sự lo sợ không ai nhìn thấy mình đang quyến rũ
    đã thành miệt thị vô hình trên ngôn từ mà người ta chớp lấy
    xỉa xói vào đó những lời nói dối
    dù cũng đang tung hứng từng nét chữ
    hân hoan với từng nhịp sóng
    từ phía ấy sự lo và sợ bùng cháy
    Mượn cả phòng ngủ làm khung cảnh bức thơ
    sự lo sợ cô độc kéo lại dần sau những gì trải bày trước mắt
    đằng sau đấy là nước mắt
    có lẽ giờ cũng bắt đầu đương khóc
    Sự quyến rũ trên từng câu chữ
    khác hẳn hạnh phúc ngoài đời từng mong
    khác hẳn những gì cảm nhận
    vô hình chung nó thành một món ăn lạ mồm
    và lần sau ấy
    khi mà gặp lại
    người ta không háo hức nữa
    vì chứa chất trong ấy
    là cả thế giới lo và sợ
    Mà đời thật sự
    người ta cần những giải thoát tầm thường .
    rẻ và đỡ đau hơn .
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 22:25 ngày 27/10/2004
  8. e_duongvu

    e_duongvu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/10/2004
    Bài viết:
    96
    Đã được thích:
    0
    Người Tình Thơ
    Quạnh vắng không ai làm chi kỉ
    Vô tình ta gặp được nàng thơ
    Sớm khua ân ái mơ mơ mộng
    Tìm kiếm niềm vui chốn tít mờ.
    Yêu quá ta ôm chặt nàng thơ
    Để mà nút lưỡi đến lơ ngơ
    Để mà say khướt trên da thịt
    Cho cả hai tim chết thẫn thờ.
    Nàng như thấu hiểu được lòng ta
    Rạng rỡ nàng cười nở vạn hoa
    Mở rộng lòng chinh trao trọn tiết
    Hồn ta như chết giữa ngà ngà .
  9. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Ối giời ...! tớ thì chịu , đang bắt đầu ghét con thơ rồi , nhạt bỏ ********* được đọc phát ớn , quanh đi quẩn lại toàn đùi với thịt .
    Giác Quan
    Trạm vệ tinh địa tĩnh
    đâm ăng ten lên trời thu phát tín hiệu sóng
    con người dưới mặt đất
    đẩy giác quan vào đời thu phát tín hiệu sống thời gian lũa mòn
    Ta chưa là cửa cống bờ sông
    chặn thu mặn ,ngọt nước ròng
    ta là sóng
    em đóng ,mở ta từng con nước
    xả lũ và nhận về ngọt lự phù sa
    mềm ướt đồng khô hoang hoá
    hiến dâng hết tinh tuý
    em chặn ta không cho ta thoát
    và tiếp tục chờ những con sóng ngọt khác mở ra
    Trạm thu phát mặt đất đứng im
    em cũng đứng im nhìn ta cuộn sóng
    ta hoá giải hết mặn nồng
    sóng tình yêu không thu ,không phát
    ta chỉ nhận lại được chút thời gian khao khát
    để đẩy giác quan sóng vào đời
    nhìn nhận những mòn lối
    vẹm cửa cống em
    sét gỉ ăng ten thu phát sự sống
    Con nước mùa này hồi sinh
    sóng ngầm dưới đáy .
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 13:17 ngày 28/10/2004
  10. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Trống một khoảng

    Bắt đầu sợ những khoảng trống
    một chiều về bình yên
    bắt đầu sợ một căn nhà vắng
    tiếng tình yêu thật hiền
    Vườn vẫn thế nếp nhà xưa vẫn thế
    gỗ mòn dần bóng lộng theo tháng năm
    ta vẫn thế hai bàn tay trải khẽ
    nụ tầm thường đuổi lạnh tìm xuân
    Những viên đất từ bùn ao tù cạn
    nhão nhoẹt rồi nứt toác
    những thế giới của miền xưa khác
    cũng đang mòn dần theo tiếng vọng thời gian
    trăng đã rằm chưa ?
    mà cau đã xé ?
    mái đao cong ru giấc mộng hoang tàn
    sống giữa sóng bập bồng
    sống giữa thời gian cô lẻ
    mải miết những giấc mơ con trẻ
    giấc mơ nàng tiên ẩn hiện giữa loài hoa
    ta đã từng một lần nào khóc
    trước những biệt ly
    trước những tiễn từ
    của cuộc sống cứ lần lần trả giá
    hai tay vựng bát đầy
    ta thấy mình sợ hãi
    trống trải lòng ta ngỏ lời
    thời gian cứ lầm lụi tối
    gió nơi này
    thổi thông thống thời gian
    vụt trôi qua ta muốn đưa tay níu lại
    những khoảng trống cần thiết
    để lấp đầy bóng người vào ta
    Ta như con thú bị thương
    nghe tiếng làn cung đã sợ
    thẫn thờ những chiều ta nhớ
    người ta bây giờ ?
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này