1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Rất nghiệp dư

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi vutuananh_, 08/09/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Những cái tên
    Nhìn vào danh sách
    những cái tên rất thơ
    đất Phượng Đỏ
    trải hết năm bốn mùa
    Những cái tên rút cả hồn ra viết
    những cái tên khoác nghiệp chướng lên người
    cày bẫn những điệu vần cổ tích
    bừa nát những đất ải ngữ ngôn
    những cái tên
    để ngày một sáng thêm
    để một mai này tắt rụi ?
    Bạn thơ
    người thơ
    đời thơ
    nhìn nhau ngơ ngẩn
    mừng vui rồi lo khôn xiết
    nghiệp bạc bèo chứa trên câu viết
    đổ đời mình lên những dòng xanh
    đẹp một cách lạ thường
    giản đơn sao cuộc sống
    vần xoay mãi chén thơ tìm mình ...
    về lại hư không .
    Những cái tên
    già dần tuổi ngày xanh
    vọng vào mãi những điều không có thật
    ước nào nguôi buổi bình minh gió giật
    thôi trở trăn để sống yên lòng
    Những cái tên in dấu trên con đường
    ta qua mãi mà chẳng bao giờ đến cuối
    những cái tên khẽ khàng vang tiếng nói
    tâm sự lòng - tâm trạng tôi đây
    đời cứ dẫm , vùi những cái tên dưới chân
    bước mỏi hết không bao giờ tới đích
    những cái tên mà ta rất thích
    cứ nằm im trên giá sách qua ngày
    Khoảng thanh tao một đám sao mây
    có tẽ nổi một mình một lối
    những cái tên chen nhau đi xa mãi
    ta nằm im mình ẩn dưới đời
    những cái tên khắc trên lớp đất bồi
    quê hương ngọt gọi ta vào ươm hạt
    những cái tên buổi bình minh thơm ngát
    một nụ hôn vào trang trắng dòng thơ
    Những cái tên ta đã thấy sững sờ
    ngấu hết cả những sẻ chia năm tháng
    ta vịn lại dòng thời gian lơ đãng
    ta bước vào và làm góc nhỏ bình yên
    một cái tên cũng vốn rất hiền
    sao nó cứ cuộn trong ta sóng thế
    một cái tên phải chăng là tuyên thệ
    giữa nàng thơ chắc đẫm nát đời ta .
    Những cái tên
    chìm dần trong gió mây xa
    ta đứng lại xin nhìn mình lần cuối
    để mà chơi cuộc lớn đỏ đen đời ...
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 13:27 ngày 11/11/2004
  2. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    em là ai ?
    Em là ai ?
    phải thời gian sau này tôi
    em là ai ?
    mà dửng dưng cuộc đời
    em là ai ?
    mà hồn tôi lạc giọng
    gọi tên hoài sao chẳng thể nào quen
    em là ai ?
    giữa mùa đông tắt nắng
    một mình tôi bước vọng vào đời tôi
    thèm hơi ấm
    em là ai?
    không thể nào biết được
    một lần gần khắc khoải mãi lần sau
    nhớ nhiều lắm mà lòng chẳng đặng
    ước mơ tôi mỏi bước đường về
    em là ai ?
    tuổi xuân hồng diễm lệ
    một mình tôi bước nổi vào đời tôi
    sao có thể nói một mình mãi thế
    lời yêu nồng giấu nhẹn tim tôi
    Em là ai ?
    xa gần nào có thể
    không một lần sao biết mình còn yêu
    em là ai ?
    trái tim gày nhỏ lệ
    một lần thôi dù sóng quặn đời tôi
    Em là ai ?
    tôi gọi tên hoài
    trong chiều vắng một mình tôi một bóng
    con đường dài sao đi hết người ơi ?
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 19:58 ngày 11/11/2004
  3. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    diễn ngoài biển
    Thằng câu cá tráp
    thằng diễn bàn tay trên quán
    biển chiều diễn cả những giấc mơ hoang
    vai , vở , phim .... đạo diễn ...
    từng khúc thoại nhập lòng
    từng con tráp kho khô
    như nhau
    giống đến kinh hồn vai diễn
    vừa chát , vừa mặn
    vừa chua vừa ngọt
    vai diễn biển chiều heo hắt một lòng non
    thông bám đá
    người trần lả cơn đói giả
    người buông khói
    kẻ nổ ầm ầm sóng vỗ
    đạo diễn cười
    thôi nghỉ tay làm chén
    khướt khượt tổ hợp phim
    bình nhộn từng khúc thoại
    cá còn tươi một chén vì lời hay
    thằng nhớn khóc
    thằng bé khóc
    vai diễn đời ủ mộng làm vua
    bến bãi chiều lận tanh mùi cá
    kẻ côn đồ khoác áo nữ tu
    đứa đạo đức giả trang làm sẹo mặt
    vai diễn chiều muối mặn một đời nhau
    đau cả về sau
    khi lên hình thấy mình ngây quá thể
    quay mặt đi giấu hẳn nụ cười
    sao vẫn thế đời phân từng vai diễn
    ta là ai nhập thế trong hình hài
    khắc từng nét sầu trên phối cảnh chiều nay
    tay gặm miếng chó cuối mùa trăng lặn mất
    chờ tháng sau lấy lại một lần vui
    ôi vai diễn ! cứ hát lần tiếng trúc
    long trời xanh , nát cả một vằng trăng
    ta hư quá đấy chỉ là vai diễn
    sao phải buồn cuộc sống còn ngày mai
    ôi xa lắm quãng đường dài mê mải
    ta tìm ai
    hỏi ta là ai ?
    kinh khủng quá khi chừng như không biết
    cuộc sống này thiếu hẳn một vòng tay .
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 22:50 ngày 11/11/2004
  4. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Mùa Xương Xông làm quả
    chim sâu rút mật mình kéo lá
    dệt hom tròn tổ ấm tránh mùa đông
    mùa Xương Xông quả kết đầu nhành
    ta bối dối thấy mình trơ trọi quá
    trên những con đường bước về lối quen
    ta chọn mãi phía đường dịu mát
    bên kia đời nắng hanh cháy hàng cây
    ta lại sợ bỏng rát hồn hoa cỏ
    bước lầm lũi ta tìm đâu giấc ngủ
    một ngày trưa thiết thảm giấc mơ voan
    mùa Xương Xông chim kéo mành xây tổ
    ta về không lần bước mãi con đường
    thời gian đi , bao mùa trôi lần đi
    ta víu mãi một cái tên người ấy
    để gọi lên những trưa về nắng cháy
    đông thế mà vẫn chảy đỏ hồn ta
    vườn không bóng tượng nữ thần soãi soải
    rêu xanh đầy râm rấn dấu chân ai
    mùa Xương xông chim còn xây tổ ấm
    ta lặng im nghe thời gian thở dài
    năm tháng qua cứ dầy thêm lớp bụi
    phủ vườn hoang thiếu nước lâu ngày
    Mùa Xương Xông chim kéo đàn xây tổ
    tránh qua mùa gọi đón xuân trinh
    còn mình ta thất lạc mãi tấm tình
    vô duyên thế mùa trên tay vơi mãi
    mộng nụ cười đã thấy ấm viền môi
    Mùa Xương xông kết trái đầu nhành
    ta nhức mỏi nửa đời qua đau mãi
    chưa tìm đâu một chỗ ấm cho mình
    Mùa Xương xông
    bếp hồng lửa nhen ngày tắt ấm
    chim Sâu về líu gọi bước thời gian .....
    .....
  5. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    ***g dấu nến thờ
    (một đêm mất điện )
    Anh khắc lên vách gỗ
    đôi ánh nến thờ vong
    anh khắc lên triền sống
    một lời thơ đôi dòng
    ***g dấu son giữa đời
    bằng vong linh đến tội
    ***g tình yêu con người
    vào nhàu úa cỏ hoa
    dấu nến thờ thành dòng
    chảy đỏ trong mắt mặn
    nước thờ không lắng cặn
    sao lòng đủ thành tâm ?
    ***g nến giữa trời đông
    anh gửi vào thương nhớ
    cái tình yêu muôn thuở
    sao khổ mãi con người ?
    tháng mười hoa Trần Mộng
    nở hồng trong mắt thẫm
    hương mùa đông u uẩn
    ru anh vào mải mê
    ***g dấu nến lên đời
    một lần sao đau mãi
    chiện nhoè manh vải mới
    thuỷ mặc phác bờ môi
    ***g dấu ấm để đời
    anh thờ tôn khắc khoải
    sao người đuổi bắt mãi
    tháng năm nào có nguôi ?
    ***g trái tim tuổi đời
    mơ hình em đắm đuối
    thả mình trong mắt suối
    anh chìm không sủi tăm
    nến thờ chảy vòng quanh
    dấu ***g trên vách gỗ
    anh ngồi thầm vẻ dở
    chân dung một bóng người
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 21:53 ngày 12/11/2004
  6. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Lâu không điên giống ku MS tí kía cho nó thoải mái .
    mỗi tội tớ hơi bị sợ kía con ma ....hehhehehhe.....MS đâu rồi , qua đây đú cho vui ?
    Hahahhah
    hahhahahhaha
    hahahhahhahahaha
    Ta ngất cười tâm rã
    ha...ha....
    thả hồn hoa mơ bắt bóng hồn hoa .....
    hahahhhahahhaha
    hahahhah...
    ký ức vật cơn nguồn gối mỏi
    điệp khúc lòng xả mãi chẳng lời nguôi
    bóng thề non nguyệt tận trên trời
    thân ta mỏi thấy đời ta dở tệ
    heheheheheheheh
    ta cười bé để lòng ta gọi khẽ
    này đời ơi thôi cứ phắn cho vui .....
    hahahahahhahahahaahah....
    hahahahahahhahhahahhahhahaha
    thân ta đi dù nhức mỏi không nguôi
    nào hàm nguy dấu thở đẩy về trời
    cứ cười mãi sao lòng ta đắng lại
    để hờn thêm hoa nắng thế thôi
    ha...ha.....ha.....
    ta về đây
    ta về đây
    in lại dấu chân người
    hồn ma quỷ bóng nồng trong mê mải
    ta về đây in lại dấu vết đời
    hồn ai đuổi làm ta phát hãi
    hahahahahahah......
    ta sợ ma lắm người ......
  7. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0

    HA HA HA HA HA HA !!!!!!!!!
    HAY !
  8. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Hay cái con khỉ khô ấy , đang chán , sic...!
    Theo đúng lời ku MS nhà tớ bảo TA sai lầm wé thì phải ? vậy làm cái Sai lầm nhá ?quên rồi nguôi , đâu dễ thế MS ui....!
    Sai lầm
    Hắn bảo ta sai lầm lớn trong đời
    thả tình yêu vào trong ngõ tối
    cụt không lối ra ?
    Hắn bảo ta sai lầm một góc người
    đam mê quá làm người ta thấy ghét
    chỉ tại yêu người ?
    Ta cứ thả bong bóng về trời
    để mơ những điều chẳng bao giờ thấy thật
    ta cứ thả những giấc mơ đêm qua
    về em chẳng gần ta một phút

    bếp hồng sôi nửa
    lòng ta sôi giấc đỏ
    mộng mãi dấu người .
    Ta lầy trong giấc mơ đời
    một tình yêu đủ ấm lòng cô quạnh
    ta đoạ đày mình trong cuộc sống
    cũng chỉ mong vun sới nụ hoa gần
    ta lầm phải không ?
    Hắn bảo ta điên rồi
    đổ mình trong tình yêu dửng dưng
    em ******** làm tội
    bóp hồn ta đau nhói từng hồi
    bạn ta thấy ta đau
    ta cũng cảm nỗi riêng ta
    Ừ cũng đau lắm ấy
    ta cố gắng gì người ?
    chỉ được nhớ thôi sao ?
    Ta tù túng
    không gian vườn o bế
    hồn ta sao cặn để rỗng không những niềm riêng khắc khoải
    sao cứ thế làm ta đau mãi
    từ chối ngọt lời
    em có hồng môi ?
    ta nhắc tên người lần cuối mà thôi
    trái tim ta than còn cời lửa ấm
    sao lạnh băng lòng dội cơn co lạnh
    cho ta chết hẳn thế này ?
    Chín ngàn ngày hồi xưa ủ đời
    cũ giấc mộng đời lằn trong sám hối
    ta nguôi dần tìm lại tình yêu
    ta biết đau thêm những sớm những chiều
    mình ta đấy thả hồn trong trơ trọi
    bỏ cỏ hoa ta tìm về kiếp người
    sao bàng bẽ không thôi ?
    Thôi thì thôi ta cũng chẳng cần đâu
    ai nói vậy đời ta lầm sai mãi
    thôi thì không một vòng tay siết chặn
    ta tìm mình trong giấc mộng hoa vườn
    chẳng mùa nào chối , phụ
    chẳng đỏng đảnh câu từ
    làm ta ngây ngất mãi
    em là ai ?
    ác quỷ hay nàng tiên ?
    sao để ta
    tàn điêu , hoang mang
    tình người chắc chẳng bao giờ có thật
    tình yêu đã làm ta sợ lắm
    chai tấm lòng , chai trái tim khô quặn
    ta biết mình lửa sống chẳng bao nhiêu
    ta biết mình đốt vùng băng tảng
    chảy mòn về phù hoa tiêu diêu
    ta biết đời cứ chối từ ta mãi
    chắc vô duyên
    trời cho một con người
    sai lầm lắm phải không ta
    xin từ đây im lặng
    không nhắc tên người
    để bình yên giấc mơ đời
    người chẳng thôi tìm mãi
    một người chung đường ,
    cùng đếm nhịp thời gian
    cùng người bước vào những trang viết vô hồn
    Ta nói mãi
    rồi cũng hành khuất mãi
    rồi thôi
    mỏi lắm chứ người
    sai lầm cuộc đời ?
    hắn làm sao nói vậy ?
    chẳng lẽ người ngoài nhìn thấy ta hơn
    có lẽ ...
    sai lầm không khi ta nói yêu người
    sai lầm không ta thiếu người đến tội
    bao yêu thương gửi nào xin trọn gói
    một hồn ta đâu ngoa ngoắt chiều sa ?
    người chẳng cho ta thêm một lần cơ hội
    người cứ mãi làm hồn ta bời rối
    người làm ta yêu , ta đau cơn mơ chiều mỏi gối
    sao để ta tìm mãi một con đường
    Người ơi biết không ?
    ta sẽ chẳng gọi tên người thêm lần nữa
    để một ngày ta lại lại hối
    làm ta thêm mấy ngàn ngày khắc khoải
    ăn năn mãi về người
    em là ai ?
    hoa giấy hay phù dung
    em là ai mà xuân hồn ta hàm tếu
    em là ai ?
    mà dệt giấc mơ hồng
    rồi làm ta đau mãi ?
    em là ai ?
    ta hỏi em là ai ?
    sai lầm lớn phải không người ?
    lầm lỗi lắm phải không người ?
    mà để ta yêu mãi ?
    một mình thôi đau đớn lắm người ơi !
    trăng thu qua rủ không một mái
    đêm qua ngày tẽ hạt ươm cây
    ta phải mây gió không ngừng cơn thổi
    về trời đâu xa tít tắp thế này ?
    Hắn luôn bảo ta sai lầm
    hắn luôn trách ta hấp hối
    quên rồi nguôi
    đâu có dễ thế người ?
  9. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    oai`````````````````````````````` !
    phần ai nấy lo, kể lể chi nhiều rứa ...........................chời !
    thơ mà than thở nhiều quá sẽ như cháo chảy đó ngha !
    cô động, xúc tích lại miếng đi, nhìn pài ngắn ngắn sẽ hủng ngán !
  10. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Thêm một chiều cuối tuần không ai
    Ta sẽ muộn nữa
    cả những giờ làm việc
    để chờ em
    ta sẽ muộn thêm một vài giờ cuộc sống
    để hỏi em ngày mai ấy
    ta vẫn một mình ?
    Ta buồn
    ta chếnh vếnh cơn say
    ta rỗng cả cõi lòng ta còn cháy
    ta buốt cả trái tim ta còn nhói
    mình ta ấy
    chiều cuối tuần buồn tênh
    Ta hỏi em
    ta hỏi đời
    ta hỏi cả đất trời
    vì sao ?
    bao giờ ta , em , ai đấy trả lời ta một câu ?
    vì sao ?
    vì sao ?
    ta vô duyên đến tệ ?
    ha...ha....ha......
    ta cười phải không ?
    ta cười lớn trong tiếng loài man dại
    ta thả lòng lòng trong hoang chiều bải hoải
    ngày mai
    chiều cuối tuần mình ta ?
    Ta như con sói độc đơn
    luôn hú tiếng gọi đàn về vui lãnh giới
    mình ta
    trơ vắng mảnh tà
    rừng khuya
    lòng khuya
    người không ...
    tình không
    đen mù đất đời lấm lần bóng tối
    Ta trót buồn buông xả những lời ca
    để ta vọng vào nguyệt cùng tháng tận
    để ta mãi còn sầu đong khắc trái
    một nhành yêu sao khe khắt về ta
    ta lầm rơi một mảnh đời khuất tận
    trời ngày xưa sao say đắm chẳng chung
    ta kiếm mái tấm tình chân còn đói
    người ủ đời ta trong ngắc ngoải khốn cùng
    Hi vọng nuôi trong ta chẳng dung
    thân ta đớn chút hèn thân phận
    người chẳng quên chốn kỳ kinh bất tận
    xả đời người trong mãi chốn phù vinh
    ta thấy buồn khi em chẳng thể nào quên
    cái nếp sống hằn trong hồn lạnh vắng
    ta hận trời sinh nhầm em duyên phận
    để lòng ta ôm mãi trái sầu riêng
    chiều cuối tuần không có ai gọi tên
    có lẽ lại tìm miền hoa cỏ
    có lẽ ta sẽ vùi trong men gió
    trôi về đâu khuya ấy một mình ta
    ngất ngưởng say trọn một mối sầu cay
    ta lảm nhảm những điều hoang không tưởng
    ngọi tên người dù chỉ ấm nửa vành môi
    tôn dư trong ta cái tên người
    tồn dư trong ta để ngày sau nhớ mãi
    ta đã biết đau rồi
    người thôi chứ cứ cắn hồn ta mãi
    để lòng ta nhức mỏi ngày qua
    lành sao một vết sẹo đời
    lành sao một tiếng yêu người còn mong ....
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này