1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Rất nghiệp dư

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi vutuananh_, 08/09/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Vương...
    đôi mắt buồn mênh mang
    chẳng jì san sẻ nổi
    có nỗi đau chặn lối
    đường em về tàn hoang ....
  2. thachluumoc

    thachluumoc Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/09/2004
    Bài viết:
    258
    Đã được thích:
    0
    rặng phi lao xa xôi
    dõi mắt nhìn mòn mỏi
    sao rơi về một lối
    chân độc bước mồ côi...
  3. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    tính nguyên bản II
    Khi mọi thứ có thể chia đôi
    ta đã chia cho người hơn nửa
    khi mọi cái có thể cho vơi
    Ta đánh rơi hoàn toàn niềm tin vào may mắn
    Khi ta biết
    Tính nguyên bản chỉ là một khái niệm tạm thời
    để sao toàn bộ mọi thứ dối trá
    ta hình dung ta
    Hình người tàn tạ
    bản sao cuối cùng của chúa thời gian
    Cứ tin đi
    Cả lúc chưa hiểu hết chính mình
    kể cả lúc tỉnh táo nhất thời
    bản sao ấy không còn tính nguyên bản
    Ngày hôm qua ... Hay những ngày trước đấy ....Quên !
    Có lẽ tính nguyên bản chỉ là nháp vội
    Hai ba lời
    Chắc thế !
    Khi ta có thể cho ai
    tâm sự của riêng mình
    không sợ mất
    Vì không thể mất
    Ta nhận lấy một nụ cười từ người
    Ngoặt ngẽo
    Cười tính nguyên bản của ta
    chưa bao giờ thay đổi
    Hay nói cách khác có nhạc hơn
    Ta i nguyên như cũ
    Từ lúc nào đó như ngày hôm qua
    Hôm kia
    Và rất nhiều ngày trước đấy ....
    Gọi nỗi đau về đùa chơi
    Ta biết dại dột lắm rồi
    Ngu ngơ hỏi tính nguyên bản trong ta là jì ?
    Vì nhiều thứ chính ta chưa kịp hiểu
    Bản thân mình hay là bản sao cuối cùng của chúa Thời gian
    Làm gày mòn ta
    Kiệt quệ ta
    Chắc thế !
    Khi mọi thứ có thể ban phát cho nhau
    Ta giữ lại nguyên trong mình một khối ....Chiều ....bến ....Con Người ...Đợi
    Ừ thì đấy !
    Chỉ có khác thuyền chưa bao giờ néo vào đâu để đậu qua ngày
    Tính nguyên bản giữa thời gian với đời như nhau
    Sao phải vội !
    Khi ai ấy nói thế ta cũng ngậm ngùi
    Vì nguyên bản trong ta tình thương còn hình trái tim sóng sánh
    Chảy miệt mài không biết trôi từ đâu ra đâu ....
    Mọi thứ có thể viết để cười
    Mọi thứ có thể nói mà vui
    Mọi thứ có thể chia đôi
    Ta từ bỏ tính nguyên bản để làm cái jì ấy khác
    Rất khó diễn đạt chẳng hạn .
    Nhưng Tuyệt Vời
    không có tính nguyên bản như lời người nói
    Chỉ có thể tạm thời
    Hoặc rất khác nay mai .
    Cứ tin đi dù chưa hiểu hết bản thân mình
    Một bản sao vội hay nháp từ Nguyên bản những lần trước .
    Ta gục đầu xuống ngủ
    Tính nguyên bản lại bắt đầu ngó ngoáy
    Lên ngôi ....à không ....cho vơi !
  4. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Nếu chưa kịp hiểu thì đọc tiếp
    Sự thừa thãi bao giờ cũng làm cho người ta chếnh choáng
    Nếu đứng như thế ta không kịp biết cái hấp trong mình
    chỉ có người khác nhìn thấy ........
    Khi bắt đầu một cuộc chiến
    trong bản thân mình
    Giữa chân thiện mỹ và những điều ngược lại
    Ta đã không dành cho ta điều jì
    Có thể mọi thứ tự đấu tranh nhau và tự tìm nhau tiêu diệt
    Còn lại ta trống không
    Nếu nói khác hơn
    Là chẳng còn jì để nghĩ
    Khi vùi mình trong đống thời gian
    Để tạo lập lại mọi sự bắt nguồn từ đổ vỡ
    Ta hiền lành nhặt từng mảnh
    Ghép lại chắc được một con thuyền
    À không ! một con diều
    Cho bay ....
    Nếu chưa kịp hiểu
    Thì cứ tiếp tục cập nhập từng ngày
    để biết
    Mọi sự oái oăm
    Mọi cái khác
    Để biết là rất khác
    Ấy là thay đổi .
    Nếu ai nói ta đang trầm tư thì phải
    Ồ không ! Ta có jì đâu để nói ?
    Vì mọi cái trong ta tự tìm tiêu diệt nhau
    Hết sạch .... hi sinh sạch .... còn lại ta
    Một khối vô hình Thiền Lập
    Mọi điều sợ hãi
    Sẽ rất khó hiểu
    nếu không nói
    Nhưng
    Tất cả mọi thứ chai ỳ nhất
    Để mà cảm nhận được
    có lẽ cần lên hai vùng cực
    để biết băng đá đang tan
    Nếu không hiểu jì thì mọi thứ có thể nói
    Lý luận một lúc cối đá sẽ mềm hơn
    không thể xay vụn mọi thứ
    những cái rất khác nhau ấy
    Đã bị bẻ gập từ trước
    Bằng sự đấu tranh vô hình nhất .
    Nếu không biết là ta đang rất hấp
    Có thể chứ ? Nói ai đấy là đang rất hấp
    Chính những lúc như thế
    Ta đã quên kiểm nghiệm lại bản thân mình
    Dù trước đấy rất hay nhìn lại ....
    Nếu không kịp hiểu
    Đề nghị đọc lại
    Tính nguyên bản trong con người .
    Nếu không dám hiểu
    Đề nghị cập nhập liên tục
    để mà biết sự ngỗ ngược của những thứ lôm côm nhất
    Ta đang hình dung
    Sự nhăn mặt từ phía đối diện
    Chính lúc đó
    Ta đã nhìn thấy
    một đôi mắt đen
    Hay tấm gương để soi lại ta
    Biết mình rất hấp ....
    Heheheheheheheheh
  5. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Nếu đã cười được thì cười tiếp
    Cho mọi thứ có hình
    Bằng mọi giá ngệch ngoạc màu sắc .
    Hắn làm hoạ sỹ . Có lẽ quên mất nụ cười .
    Dở thế ấy
    Càng ngày càng dở tệ
    Khi chớp lấy một khoảng khắc linh tinh nhất
    Ta tiếp tục có thể cười được
    hay trước hay khóc nhưng giờ hết nước mắt
    Ngớ ngẩn nhất
    Chính xác thế
    Là khi đọc Trầm tư của mình
    Mọi sự cố gắng không thể lủng củng hơn
    Vì ta tiếp tục cười tiếp
    Ngơ ngác tiếp
    Và có thể rõ ràng nhất
    Đang vẽ tiếp .
    Nếu có thể cầm cái
    Ta sẽ thắng
    Đúng thế !
    Và ta đã thắng
    Chính bản thân mình chứ không phải là ai đấy khác
    Hoàn toàn khác ....
    Nếu cười được thì xin mời
    Tiếp tục cười
    Ta nói đến đâu rồi ? Giời ạ !
    Mỗi khi quên hay muốn diễn đạt mà rất khó
    Người ta đổ vạ cho trời
    Ăn vạ thì đúng hơn : Giời ạ !
    Đấy bắt đầu gọi giời để hỏi xem hôm nay chắc không có mưa
    Nhưng tất cả mọi thứ đã hoàn toàn ngập trong nước
    Đúng ! Ta bắt đầu nhìn thấy
    Sự khác biệt đến thậm tệ
    Sự cởi mở thiếu cơi nới .....
    Hi.....hi.....
    Thôi được rồi
    Ta nghiêm túc để xong nốt phần khó hiểu nhất .
    Sống xứng đáng
    Thì làm jì có jì để tiếc
    Mọi duy lý vớ vẩn nhất
    Có thể bày đặt lại một cách nghiêm túc .
    Ta nói với bạn ta như vậy .
    Đừng cố gắng làm mù mịt thêm nữa
    Coi như là bàn cờ vậy
    Thịt dần dần sẽ hết
    Trơ lại tướng sẽ biết
    Hết nước đi .
    Xong ....
    Nếu có thể cười thì cười đi
    Đừng có mà phí thế
    Vì chẳng lúc nào như thế này
    Ta để bạn ta có thể cười ngoặt ngẽo
    Tự nhiên nhớ đến vụ cá trong năm
    Tiền sẽ in thêm mệch giá
    ta thua
    Chính xác thế !
    Chấp nhận làm một tràng ngữ nghĩa vớ vẩn nhất
    Để ai cá độ lần ấy
    Có thể cười thật lớn
    Nếu cười được nữa
    Ta cho cười tiếp luôn
    có khả năng
    Sau những lúc ấy thì sẽ biết
    Sự chếnh choáng tự khắc kéo đến ...
    Heheheheheehh....
    Mọi dại dột sẽ hết
    Vì chính ta chưa có jì để tiếc
    Ngệch ngoạc màu sắc
    Đừng vẽ bộ mặt nhăn nhó
    Nếu có thể cười được
    Chắc tốt hơn ....
    Lởm khởm nhất
    Khi trăng đang ốm ngén
    sõng soài trên mây
    trở dạ đẻ ra mọi thứ đẹp đẽ để con người ca tụng
    Ta cũng vậy
    Ca tụng mọi đẹp dẽ bằng Thâm tình , chân tình , ân tình của mình .
    Mỗi tội khi hết cười ta không thể cười tiếp
    Vì được biết nếu có thể cười tiếp thì rất khó lấy lại mọi thứ vừa rơi ...có lẽ ấy là Tính Nguyên bản trong ta chưa kịp đổi .
    Heheeheheheheh......
    Xin xem lại hướng dẫn trước khi ai đấy có ý xử dụng
    Tính nguyên bản bằng sự nghiệp dư nhất .
    Nếu đã cười được .... xin mời chớ tự tiện ...
    Hheheheheheheehehhe....
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 16:36 ngày 25/03/2005
  6. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0

    Không tên XX
    Vụn vặt nhừ nát
    Trong mảnh vỡ chông chênh ngày
    Em cổ tích
    Mà không em ngẩn ngơ mới phải
    trong khờ dại sách
    Nếu biết trước mọi thứ
    chẳng ai còn tìm hiểu
    Nếu biết chắc là thua
    chẳng bao giờ ai lấy công làm lãi
    Rất mệt khi hỏi những điều thừa thãi
    Ví dụ như : Tại sao ?
  7. nhietmacsinh

    nhietmacsinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2004
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0
    tình tìm về nguồn
    đường đi sao gập ghênh
    ta nhớ hay quên ...?
    xa tít .
    từ từ nhìn buồn
    lòng chia ngổn ngang
    ta khóc cho em
    ngu ngốc .
    đừng nhìn bằng đời
    mà soi ta bằng tâm
    tuy biết nhưng không ...!
    nhơ nhuốc .
    còn gì là chờ
    còn chi là mong
    đêm đến quanh đêm
    đen quá !
    .......
  8. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Cho một đêm
    Ngổn ngang anh
    vừa chớm tay cầm lạnh
    Ngổn ngang em
    Vừa ngập ngừng mới đến .....
    Khi gió quẩn bên thềm
    Lời anh chưa kịp tỏ
    Người gọi tên nỗi nhớ
    cho sóng biển chao chênh ....
    Cho một đêm
    Lòng tan hoang tâm sự
    cứ đợi chờ ngọt lự
    đậu về vìa môi khô ...
    Mưa cứ rơi ngẩn ngơ
    để bâng khuâng mắt nhớ
    về thì thầm giấc ngủ
    gọi dáng em đổ nắng hạ bên thềm
    Sau tán biếc những màu dâm bụt nhỏ *
    Cho một đêm anh
    cho một đêm gió lạnh
    được nghe lời nụ ,lá từ em ....*
    * Ý tứ của Móm sều ....hihihihihi...
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 12:49 ngày 26/03/2005
  9. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Gọi gió ...
    Tự nhiên nhớ đến một người xây bão , ừ thì có lẽ rồi lúc nào ấy sẽ đúng và hơn những jì anh muốn ...
    Anh gọi gió về đựng đầy trên hai tay
    Giấu mặt trời gọi mây đen
    Mắt anh làm mắt bão
    cuốn mảnh tình hôm qua còn điên đảo
    Vào vũng xoáy ly tâm
    Văng xa hơn
    xa anh hơn
    xa cuộc sống mình hơn ...
    Gọi gió về
    Gọi mây , gọi mưa
    Anh đang tâm giấu mất mặt trời
    gọi tối thui thức dậy
    gọi uất tủi
    làm mảnh vá gá ghép tấm chân tình .....
    Gọi gió ..... Anh cuốn sạch mọi thức tỉnh con người
    Buông rơi niềm tin
    Nhân cách chẳng qua chỉ là thứ lá lót hẩm hèn
    Anh muốn mình là chao đèn đêm
    Rực sáng soi đường .....
    Anh gọi gió về trên tay mình rồi đấy
    Để mà em tin
    Anh và vũng xoáy ly tâm làm một
    Tự văng đời mình vào nát dột
    Kiếp người chắc vẫn dần vơi ...
    Nhưng chữ người nào đâu cũ bao đời anh ơi !
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 19:55 ngày 26/03/2005
  10. _vutuananh_

    _vutuananh_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/09/2004
    Bài viết:
    1.386
    Đã được thích:
    0
    Phá đêm...
    Có nụ cười méo mó
    đeo những đôi mắt vô hồn
    Thờ thẫn mất ngủ
    Tiếng chợ phiên lóc chóc thức tỉnh tâm thức bằng cảm giác lạnh buốt
    Ta hồ hởi phá đêm bằng nụ cười hiền của mình
    Chợt nhận thấy mọi thứ có lẽ đang rất mỏi mệt
    Một vai diễn ?
    Hay một sóng ánh sáng của chiếc kìm hàn toé nhoè trong mắt .
    Ta hình dung ra viễn cảnh lên khuôn từ hình khối vụn phía dưới
    Một hình mới .
    một phá thế ngỗ ngược của bóng đêm
    Tất cả mọi thứ im ắng đến lạ
    Ta nhìn em với chiếc chân nhỏ làm dáng bên tà ly phân cách
    Giữa đường và mảng cỏ lởm chởm
    thương mến trào lên nhưng đã kịp thời tắt lịm
    Ta không thể với em lại ...
    Sợ hồ hởi qua những bóng đen bắt đầu ấu rụng
    Vụn lả tả
    Nhưng đã được những sóng sáng kìm hàn dựng mới lại từ đầu .
    Sự khô khát tưởng chừng như muốn lặn thật sâu xuống lòng hồ
    Uống no nê những giọt nước hiếm hoi của mùa
    đêm sóng sánh qua bằng tiếng chim sâu gọi đàn
    Ta ngửa mặt vuốt ngược sự mỏi mệt
    hất tung hết thảy để bắt đầu một ngày mới
    Chân đi và sôi nổi
    Không chừng lại phá cách của một đêm hôm sau nữa .
    Được _vutuananh_ sửa chữa / chuyển vào 10:39 ngày 27/03/2005
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này