1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Rèn tâm

Chủ đề trong 'Tâm Lý Học' bởi larry145, 22/11/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. AcommeAmour

    AcommeAmour Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.058
    Đã được thích:
    0
    Hiểu gì trong Đạo đức kinh nói thử coi bạn .?
  2. AcommeAmour

    AcommeAmour Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.058
    Đã được thích:
    0
    Tâm mà rèn thì hư tâm đi.
    Hãy để nó tự nhiên phát triển.
    Coi đây:
    Hỗn độn.
    Vị vua ở biển nam là Thúc, vị vua ở biển bắc là Hốt. Hai vị đế vương này thường gặp nhau ở trên đất của vua Hỗn độn. Hỗn độn tiếp đãi họ hết sức tử tế, nên Thúc và Hốt bàn nhau tìm cách báo đáp lại lòng tốt của Hỗn Độn.
    Mọi người nói:
    - Con người có thất khiếu (7 lỗ) đó là: hai mắt để nhìn, hai tai để nghe, hai lỗ mũi để thở và một miệng để ăn. Duy chỉ hoàng đế Hỗn Độn không có khiếu nào. Chúng ta nên đục lỗ cho ổng đi!
    Người kia nói:
    - Phải đó!
    Rồi mỗi ngày hai ông đè Hỗn Độn ra đục một lỗ để làm khiếu. Đục đến ngày thứ bảy thì Hỗn độn chết .
  3. larry145

    larry145 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    4.744
    Đã được thích:
    1
    hiểu tí chút , coi như k hiểu gì
  4. AcommeAmour

    AcommeAmour Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    31/05/2002
    Bài viết:
    2.058
    Đã được thích:
    0
    Ờ..
    Nếu hiểu nhiều hơn thì đâu có tồn tại topic này.
  5. larry145

    larry145 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    4.744
    Đã được thích:
    1
    bác nói thế này chẳng hóa dìm chết cái topix của em àh . Ao có cao kiến gì nữa ko , giúp em mí
  6. hollowheart

    hollowheart Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2009
    Bài viết:
    304
    Đã được thích:
    0
    Có thật không?
  7. larry145

    larry145 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    4.744
    Đã được thích:
    1
    7up
  8. truanang

    truanang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2007
    Bài viết:
    907
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm mới quay lại diễn đàn 1 tí .Thấy nó vắng vẻ quá , hì .
    Để góp vui cho diễn đàn , nắng thử trả lời câu hỏi của bạn larry . Cái vấn đề mà larry gặp là vấn đề của rất nhiều người gặp , cái chuyện suy nghĩ mà ko dừng lại được là 1 hiện tượng của stress và là chuyện khá bình thường . Cũng có nhiều người suy nghĩ nhiều và nắng cũng là 1 trong những người như thế . Nói cho cùng thì cốt lõi và nguyên nhân vấn đề nằm trong bản mệnh của 1 con người sinh ra là như thế .

    Câu hỏi đặt ra là chúng ta có thể có cách nào tác động để giúp nó tốt hơn ko . Nắng thử đưa ra 1 phương pháp xem , và đây là phương pháp do tự nắng nghĩ ra , nên tự mọi người xem xét và đánh giá nó .
    Về chuyện suy nghĩ mà cứ linh tinh và ko dừng lại được . Nguyên nhân của vấn đề nằm ở đâu . Theo nắng đó chính là sự mất tự chủ , mất tỉnh táo thật sự . Có những lúc chúng ta khỏe mạnh , và ko có 1 vấn đề gì nghiêm trọng xảy ra ,đương nhiên chúng ta sẽ ko rơi vào trường hợp như thế .
    Vậy sẽ có 2 nguyên nhân của vấn đề :
    1 . Ko có 1 ý thức nào tự nó tồn tại , chúng ta ý thức , suy nghĩ là suy nghĩ cái gì . Điều đó có nghĩa là , khi cái suy nghĩ ko dừng lại đc đó , là suy nghĩ về cái gì mới được. Tức là phải có cái đối tượng của suy nghĩ đó . Tìm hiểu được đối tượng thì chúng ta sẽ nắm bắt được 50 % của vấn đề .
    2 . Sự mất tự chủ . Vì sao nắng gọi là mất tự chủ , vì những suy nghĩ đó là những suy nghĩ mà bản thân ý thức của chúng ta ko mong muốn . Cũng như khi 1 người ăn kiêng vì quá thèm nên đã ăn 1 cái bánh ngọt vậy , đó cũng chính là mất tự chủ .
    Và cái phương pháp nắng đưa ra ở đây , nắng cũng đang thử nghiệm nó , và nắng gọi nó là phương pháp cực hạn . Giống như trong mọi việc , phải có 1 mục tiêu rõ ràng để hành động . Mục đích của phương pháp trên nhằm có được sự tự chủ cho bản thân 1 cách tốt nhất . Có sự tự chủ tốt thì nắng nghĩ tự những ý nghĩ trên sẽ biến mất .

    Câu hỏi chính là : khi nào chúng ta mất tự chủ .
    Nguyên nhân sẽ là cảm giác . Khi cảm giác vượt quá một ngưỡng nào đó , thì chúng ta sẽ mất đi tự chủ của bản thân . Thí dụ như sợ hãi , nhưng chúng ta vẫn tự chủ được . Thế nhưng quá sợ hãi , và chúng ta trở nên mất bình tĩnh , chúng ta lo lắng , suy nghĩ , trong khi vẫn ý thức được việc lo lắng và suy nghĩ đó hoàn toàn là vô nghĩa .
    Cái phương pháp cực hạn mà nắng muốn thử nghiệm chỉ đơn giản là kéo các ngưỡng cảm giác lên . Tức là mở rộng các ngưỡng cảm giác đó ra . Bình thường , chỉ hơi sợ hãi là ta đã mất bình tĩnh , nhưng khi được rèn luyện để mở rộng cái ngưỡng cảm giác sợ hãi đó ra . Thì ta sẽ tự chủ được tốt ngay cả khi sợ hãi . Nói đúng hơn ko phải nỗi sợ đó biến mất , mà nó nằm trong sự kiểm soát và chịu đựng được của chúng ta .

    Thế nhưng phương pháp nào cũng có 2 mặt của nó , việc kéo ngưỡng cảm giác đó lên đồng thời với việc làm sức chịu đựng của chúng ta tăng lên . Thế nhưng cũng có nghĩa là sự nhạy cảm kém đi . Đó là mặt xấu của nó .

    Làm sao để mở rộng được cái ngưỡng cảm giác . Về chuyện này ko có cách nào khác là sự luyện tập . Giống như bạn tập chạy , đến khi thấy hơi mệt đã nghỉ . Đó là cái ngưỡng chịu đựng kém . Nên cứ chạy tiếp đến khi rất mệt rồi nghỉ , đó chính là cách duy nhất để nâng cái ngưỡng chịu đựng đó lên . Tất nhiên về mặt lý thuyết là như thế , nhưng về mặt thực hành là do quyết tâm từng người .
    Về chuyện suy nghĩ ko dừng : thường do vấn đề chính là lo lắng . Để giải quyết như đã nói là phải tìm ra nguyên nhân vì sao lo lắng . Và nhận xét xem chúng ta đang lo lắng ở mức độ nào .
    Lo lắng chính là 1 biểu hiện của sợ hãi . Vì vậy cách tốt nhất để vượt qua là nâng ngưỡng sợ hãi lên . Nghĩa là , khi cảm thấy sợ , chúng ta nên có ý nghĩ , cứ để kệ nó cho nó sợ hơn nữa . Và cứ để cho thân thể của mình chịu đựng và hành động , cứ cho cái sợ hãi đấy tăng đến mức mà chúng ta ko thể chịu nổi nữa thì dừng lại .Cứ làm cho đến khi cái ngưỡng sợ hãi đó được tăng lên , thì chúng ta ko sợ trước những cái vớ vẩn nữa . Tất nhiên cũng có những cái đáng sợ thực sự :D .

    Nắng viết bài này đã chia sẻ 1 phần khám phá của mình , tất nhiên về chuyện đánh giá và sử dụng nó thế nào , thì phụ thuộc vào chính người đó .



  9. omaimo2009

    omaimo2009 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2009
    Bài viết:
    602
    Đã được thích:
    0
    vào box tâm lý đọc hay thế he he, đọc toàn những cái mình chả hiểu fải chăng là do thế jới quan của mình còn kém quá
  10. coffeetime

    coffeetime Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/03/2007
    Bài viết:
    39
    Đã được thích:
    0
    Có thể trong cuộc sống có nhiều điều có thể mang lại cho bạn cảm hứng, ví dụ như là một quyển sách, một bộ phim, một người nào đó, một câu nói, một bài hát... Nhưng mà để nuôi dưỡng được năng lượng thì bạn lại phải tự tạo ra cho mình bằng việc thực hành.
    Mình cũng giống bạn, hay đọc những sách như vậy. Nhưng chỉ được một thời gian, những cảm hứng mình cảm nhận được trong sách lại trôi tuột đi. Những chuyện của cuộc sống xảy ra và dường như mình lại bị cuốn theo những lối suy nghĩ cũ. Và nó như một cái vòng luẩn quẩn. Nhiều khi tĩnh tâm lại, lại hỏi mình sao cứ để cho tâm mình bị "nhiễu sóng" vậy. Làm thế nào để nó không hỗn loạn?
    Để làm được điều này, theo cách mà mình làm đó là phát triển khả năng lùi lại một bước. Tức là bạn không dấn mình, cũng như những suy nghĩ của mình, quá sâu vào một vấn đề nào đó. Khi nhận ra mình đang suy nghĩ mông lung, hãy hỏi mình xem nghĩ như vậy nó sẽ đi tới đâu? Điều đó có tốt không? Nếu bạn có thể hỏi đc bản thân mình như thế thì ý thức của bạn đã có dịp để lên tiếng thay vì bị át đi bởi tiếng nói của suy nghĩ. Và sau khi ý thức quay trở lại rồi thì bạn sẽ biết mình phải làm gì.
    Còn để cho tâm ổn định, không bị tác động dù cho có chuyện gì xảy ra thì bạn cần phải lùi lại một bước và trở vào bên trong mình. Khi bạn ở bên trong mình, bạn sẽ thấy được sự ổn định, vững chãi.
    Tuy nhiên thì tất cả những điều này cần phải được rèn luyện. Bạn sẽ làm được nếu bạn muốn

Chia sẻ trang này