1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Riêng chung

Chủ đề trong 'Tản mạn Sài Gòn' bởi _Hoa, 30/03/2004.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. minhkim

    minhkim Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    11/10/2003
    Bài viết:
    516
    Đã được thích:
    0

    Không biết bạn nghĩ thế nào, chứ nếu là mình thì mình lại nghĩ khác bạn ạ. Điều mình nói ra, được ai đó biết đến và chia sẻ thì là một điều hạnh phúc đấy chứ. Nếu vào trang nào đó mà chỉ thấy toàn bài của mình thôi, thì mình sẽ nản và không muốn viết tiếp nữa. Vì không biết là có ai quan tâm đến hay không.
    Mình vẫn đang thưởng thức _Hoa đấy chứ.​
  2. xanxan

    xanxan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    623
    Đã được thích:
    0
    Cô bé ơi, gian nan là xưa, khổ cực cũng là xưa, lớn rồi, sao còn cứ bơ vơ ra thế?
    "Every man has his better half."
    Đọc hết, lại 3h sáng mất rồi.
    <P align=left><SPAN class=spnMessageText><STRONG><FONT color=mediumblue size=1>Măng ơi, biết nơi đâu là biển của đời người.</FONT></STRONG>[/bigchar]</P>
    Được xanxan sửa chữa / chuyển vào 02:59 ngày 04/04/2004
  3. xanxan

    xanxan Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    623
    Đã được thích:
    0
    Cô bé ơi, gian nan là xưa, khổ cực cũng là xưa, lớn rồi, sao còn cứ bơ vơ ra thế?
    "Every man has his better half."
    Đọc hết, lại 3h sáng mất rồi.
    <P align=left><SPAN class=spnMessageText><STRONG><FONT color=mediumblue size=1>Măng ơi, biết nơi đâu là biển của đời người.</FONT></STRONG>[/bigchar]</P>
    Được xanxan sửa chữa / chuyển vào 02:59 ngày 04/04/2004
  4. rainyrainy520

    rainyrainy520 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2003
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    voi toi moi nguoi co nhung niem vui va noi buọn rieng.
    nhung xet ve nhieu khia canh thi hcung ta cung nhu nhung nguoi khac thoi.
    chang ai qua hanh phuc ma cung k nhieu nguoi qua dau kho
    chang qua tung thoi diem, tung thoi gian khac nhau thoi.
    quan trong la chung ta vuot qua nhu the nao. cai gi khong dang fai dau kho thi dung quan trong hoa an de de ma tu hanh ha minh lam gi.
    yeu ban than khong co nghia la ich ki ma la tu bao ve minh , khong de guc nga truoc hoan canh.
    troi dat a, toi viet cai gi y nhi?
    nhung cung co li day chu nhi.
  5. rainyrainy520

    rainyrainy520 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/12/2003
    Bài viết:
    5
    Đã được thích:
    0
    voi toi moi nguoi co nhung niem vui va noi buọn rieng.
    nhung xet ve nhieu khia canh thi hcung ta cung nhu nhung nguoi khac thoi.
    chang ai qua hanh phuc ma cung k nhieu nguoi qua dau kho
    chang qua tung thoi diem, tung thoi gian khac nhau thoi.
    quan trong la chung ta vuot qua nhu the nao. cai gi khong dang fai dau kho thi dung quan trong hoa an de de ma tu hanh ha minh lam gi.
    yeu ban than khong co nghia la ich ki ma la tu bao ve minh , khong de guc nga truoc hoan canh.
    troi dat a, toi viet cai gi y nhi?
    nhung cung co li day chu nhi.
  6. pandainvn

    pandainvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống vốn dĩ đã mang đến những bất ngờ - có thể là vui sướng, hạnh phúc, cũng có thể là nước mắt và đau khổ. Nhưng tựu trung lại, nếu k có những điều như thế thì k còn được gọi là cuộc sống nữa phải không _hoa. Đọc tự truyện dài của _hoa, mình nghĩ rằng cuộc đời chẳng bao giờ ngược đãi ai cả, nhưng điều quan trọng nhất là bản thân mình đừng bao giờ đầu hàng, và phải biết tận dụng cơ hội, phải k?



    Things aren't always what they seem


  7. pandainvn

    pandainvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2004
    Bài viết:
    45
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống vốn dĩ đã mang đến những bất ngờ - có thể là vui sướng, hạnh phúc, cũng có thể là nước mắt và đau khổ. Nhưng tựu trung lại, nếu k có những điều như thế thì k còn được gọi là cuộc sống nữa phải không _hoa. Đọc tự truyện dài của _hoa, mình nghĩ rằng cuộc đời chẳng bao giờ ngược đãi ai cả, nhưng điều quan trọng nhất là bản thân mình đừng bao giờ đầu hàng, và phải biết tận dụng cơ hội, phải k?



    Things aren't always what they seem


  8. _Hoa

    _Hoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/01/2004
    Bài viết:
    371
    Đã được thích:
    0
    To xanxan:
    Lâu rồi không ra cafe 7X, hôm bữa xem hình mọi người thi hát caraoke, thấy hình như xanxan tròn hơn một chút phải không? . Thức khuya dữ vậy cô nương?
    To các bạn:
    Chỉ là một lúc ngẫu hứng thôi mà. Mọi người có gì vui buồn thì vào đây cùng viết với mình nha!
  9. _Hoa

    _Hoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/01/2004
    Bài viết:
    371
    Đã được thích:
    0
    To xanxan:
    Lâu rồi không ra cafe 7X, hôm bữa xem hình mọi người thi hát caraoke, thấy hình như xanxan tròn hơn một chút phải không? . Thức khuya dữ vậy cô nương?
    To các bạn:
    Chỉ là một lúc ngẫu hứng thôi mà. Mọi người có gì vui buồn thì vào đây cùng viết với mình nha!
  10. _Hoa

    _Hoa Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/01/2004
    Bài viết:
    371
    Đã được thích:
    0
    ĐỒNG CẢM​
    Ta bảo, hồI nhỏ mình từng bị ăn đòn nhiều lần vì lòng thương yêu dành cho những con vật. Lần duy nhất trong đờI bị ăn roi ở lớp là khi ta mảI mê la cà theo con bê vàng bé con để được nhìn vào đôi mắt trong như hồ thu của nó ( mà cho đến tận bây giờ, ta vẫn không thấy có một đôi mắt nào đẹp hơn đôi mắt bò con), dụ dỗ bằng đủ mọI cách để được sờ vào đôi tai mềm mạI dễ thương của nó , đến nỗI quên rằng mình đang trên đường đến trường, và kết quả là trễ học, bị phạt đòn hai roi đau thấu trờI dù đã thành thật khai rõ lí do, bạn cườI hi hi và bảo rằng bạn cũng yêu loài thú.
    Ta hỏI, thuở nhỏ, bạn yêu nhất loài thú nào, bạn bảo không biết nữa, có lẽ là con thỏ hoặc con mèo, vì khi ấy, bạn có nuôi một con thỏ trắng và rất cưng nó. Ta cườI, suy đoán rằng bạn là một cô gái nhân hậu dịu dàng. Bạn lạI cườI ?oKhông, mình là một chàng trai!?
    Ta đã nói vớI bạn rằng có những ngày mưa, khi mẹ vừa tắt đèn đi ngủ là y như rằng ta mon men lén trốn, chui ra ngoài đi tìm con mèo ẵm lên giường đắp mền cho nó đỡ lạnh. Và cái con mèo ấy, theo thói quen, hễ nhà tắt đèn là nó mon men tìm đến giường ngủ của ta, nằng nặc đòi chui vào cho được mớI thôi. Ta nhớ như in những lúc con mèo trở dạ, nó cứ bám lấy ta, nhào vào lòng ta mà kêu khóc, còn ta thì sợ hãi bỏ trốn, bởI vì ta sợ khi phảI nhìn kẻ khác đau, và hơn hết là sợ cảnh máu me, sợ nhìn chú mèo con bé xíu xiu chưa kịp khô da. Nhưng rồI ta cũng không thể trốn đi đâu được, đành phảI nhắm mắt ngồI thu lu cạnh bên ổ mèo, vuốt ve để ?ocủng cố tinh thần? cho nó. Ta yêu say đắm những con vật, học cách nũng nịu của chú chó cưng, cách nhõng nhẽo, hờn giận của con mèo, cách tinh nghịch của đám gà choai khi chúng chuẩn bị tẻ bầy. Cuộc sống của chúng thật sôi động và thú vị, giống như những câu chuyện cổ tích không bao giờ kết thúc. Hình như đã có những tháng ngày ta ngồI nói chuyện say sưa vớI lũ chó mèo hàng giờ đồng hồ mà không biết chán.
    Nhưng ta chưa kể vớI bạn rằng hồI đó, chuồng heo sữa của mẹ lúc nào cũng sạch sẽ thơm tho. Sau giờ lên lớp, ta chỉ muốn chạy bay về nhà ngắm nhìn bầy heo con khi thì chạy nhảy lưng tưng, lúc gốI đầu lên nhau say sưa giấc ngủ. Cái bụng thon tròn, gót chân thon xinh, cánh mũi đỏ hồng hồn nhiên ngả đầu lên ta mà nũng nịu. Ta còn chưa kể vớI bạn rằng hồI đó, ta có nuôi một con heo mọI và một con mèo mồ côi. Ngày ngày, bé mèo cứ lẽo đẽo theo con heo, và khi lớn lên, thật kỳ lạ, nó cũng thích đi ủI đất, nằm lăn tắm bùn như ngườI bạn tri kỷ của nó. MọI ngườI bảo đó là một con mèo quái thai, chỉ có ta là mỉm cườI, chỉ có ta hiểu nguyên nhân, bởI vì đó là những ngườI bạn của ta?.
    Và ta chưa kể vớI bạn rằng 25 tuổI, sau khi mỏI mệt vớI nhiều giấc mơ sao cho ?ogiông giống? những ngườI đồng trang lứa, để mình không phảI là ?omột kẻ kì cục?, ta biết rằng bây giờ mình vẫn chỉ mê nhất trên đờI những con vật mà thôi. Bật ti vi lên, chương trình ta mong đợI đầu tiên vẫn là thiên nhiên kỳ diệu và ?phim hoạt hình!
    Thú vị biết bao nhiêu khi bỗng nhiên ta ?onhặt? được bạn từ net, một ngườI bạn hồn nhiên ngồI chat vớI ta về ngày xưa, về rau cỏ, hoa lá và những con thú, cứ như đã quen thân từ đờI kiếp nào?Ước gì bạn cũng ở Sài Gòn chứ không phảI trên đất Mỹ xa xôi kia, hẳn ta và bạn có biết bao nhiêu câu chuyện thú vị để trà dư tửu hậu.
    Ta hứa, nếu bạn về thăm Sài Gòn, ta sẽ đưa bạn đi Quận 2 thả diều, bạn sẽ thấy bầu trờI cao rộng đến thế nào, dù rằng ở bất cứ nơi đâu, khi ngẩng đầu lên, chúng ta đều có thể nhìn thấy vòm trời?
    24/2/2004

    V à rồi ta quên mất bạn, cũng như bạn quên mất ta, nhưng vẫn giữ lại những dòng này, kỷ niệm cho một lần duy nhất chúng mình gặp nhau, và đồng cảm?
    17/4/2004

Chia sẻ trang này