1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Riêng một góc trời

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi s0lotrada, 24/06/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hnay đón nhận 1 niềm vui ấm áp...lâu lắm lắm rồi gặp lại ^^ :)
    Rùa ru ngủ...làm mềnh mất ngủ vì nằm nhìn sao (chắc mớii nó thế chứ 1 time rồi cũng chán ngay) =))=)) vui vì có món quà mà mìn thik đơn giản thế thoai :))=))
    TKs 1 người so much !
  2. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Mộc Châu...
    Lại bước tiếp trên quãng đường ấy...trên dọc dài của những trí nghĩ ấy...
    Đang lục tìm lại trong trí nhớ, trong tiềm thức,...có còn bỏ lỡ nơi chốn nào ko? có lãng quên chân trời vô định nào ko? ...
    Cũng gần hết,...gần đủ...
    Chỉ còn Thiên Cầm - Hà Tĩnh và Phan...
    Chỉ 2 chỗ đó nữa thôi...
    Thực hiện nốt nhé...!
    cho đến cuối cùng...
    Trong hp có những nỗi buồn...trong buồn cũng có chút dư vị hp...?
    1 dans 3 personne ne peut rire vraiment et ne peut avoir le bonheur vraiment parce que nous sommes trop ambitie''s. Chacun s''est menti...Triste!
    Parfois, je veux excuser quelqu''un, je pense que j''ai des actions mauvais , mauvais comportements ... je ne suis pas une personne que tu crois. Malheureusement pour toi et moi aussi! Pourquoi je dis ca? Parce que, bienque tu aies sa forme physique, tu n''aies pas ses sentiments, ses reflechissions,...et il t''a menti bcp...:) , peut-être tu ne sais pas. :) au contraire moi, je sais tout, pourtant, je ne peut faire rien, car je ne veux par concerner à vos histoire.
    Haizz! Maintenant,je ne m''interrese rien! je penserai seulement à moi, tu as l''amour, tu dois le garder,...je n''ai pas responsabilite'' ...
    je ferai tout ce que je veux! et je ne destruit rien !
    je suis moi! Simplement!
    Et, je vive pour moi!
  3. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Những j m nghe liệu có phải sự thật
    Những điều cảm nhận được liệu có phải là sự dối lừa?
    ...
    Thấy có chút vui vẻ, có chút hp, chút ấm áp,...trong giây lát...rồi chạnh lòng...liệu có lỗi ko :)
    ...
    Giờ chẳng còn nhiều những lòng tốt giả tạo...m cho đó là sự tốt giả tạo nơi bản thân...k còn đủ sức để mãi lo nghĩ cho ngkhác...muốn qtâm chăm chút cho những cx nơi m...chỉ khi ích kỷ mới là lúc sống thật sự với cx chính m...nhưng...k đủ dũng cảm để ích kỷ như thế...k ích kỷ lại thấy tủi cho cái tôi...mâu thuẫn...
    ...
    Nghĩ là vậy,...nhưng...giờ cũng chẳng còn quá bận tâm đến cái sự >< đó nữa...
    ...
    Để cho mọi thứ diễn ra tự nhiên...kệ thôi!...Liệu cứ kệ như thế sau rồi...m ra sao?
    Cứ vụn vỡ, rời rạc,...
    Như hình vẽ đó hnay của 1 người, ừ viết đủ cả 2 tên, nhưng giữa chỉ là moitie'' du coeur...
    Moi et lui, on n''ose pas à paindre l''autre part du coeur...
    ...parfois, je veux être une mauvais fille...Quelle bête!
  4. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Thêm 1 chút smạnh...
    Thêm 1 lần quyết đoán với tất cả...
    Tôi có thể đoán ra tất cả những điều đó...
    ...
    Giờ thì sao?
    Lại tiếp tục với những chuỗi như trước...
    Thôi! đừng lặp lại cái đó !
    Thôi! đừng cứ vờ như thế !
    Thôi! thật thà đi !
    ...
    Đủ dũng cảm ko để chào, đủ lý trí ko để từ biệt
    ...
    Đủ sức mạnh ko để 1 lần nữa đối phó tất cả, và thực hiện tất cả? Đủ niềm tin và can đảm ko?
    Dù có dù ko? vẫn phải cố gắng!
    Cố lên !
    ...Cái j cũng chỉ có 1....
    Cố lên !
  5. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Người ta có yêu một ai đó từ cái nắm tay không?
    Từ cái nắm tay đầu tiên, bao nhiêu thời gian đã trôi qua? Bao nhiêu bình minh nắng đẹp và bao nhiêu đêm mưa gió đã trôi qua? Tôi vẫn thấy mình đứng ở đâu đó trong dòng chảy vô hình và miên viễn đó... Bàn tay yếu mềm của mình yên ổn trong tay anh, và thấy tim mình trọn vẹn thuộc về anh. Từ cái nắm tay đầu tiên.
    Người ta có yêu một ai đó từ cái nắm tay không? Không, tất nhiên là không rồi. Tình yêu giống như một dòng chảy, bắt nguồn từ đâu đó sâu thẳm trong núi cao, trong những mạch nguồn tha thiết dưới lòng đất hay từ hàng vạn những giọt mưa tích tụ trong không gian chứ không từ một khoảnh khắc. Nhưng giây phút anh đưa tay ra và nắm lấy bàn tay với những ngón dài quá mảnh khảnh của tôi, những mạch nguồn sâu kín ấy đã chảy thành sông thành suối, và tôi biết, sẽ vẫn còn chảy mãi, chảy mãi trong lòng tôi, cho đến ngày dòng chảy đời tôi tan vào với biển cả mênh mông. Tay tôi, như Linh - người bạn thân khác giới đầu tiên của tôi - đã nói lần đầu tiên bạn nắm tay tôi: Tay bạn mềm quá, rồi sẽ ra sao? Lúc đó tôi chỉ cười xòa, tôi nghĩ Linh quá nhạy cảm và lãng mạn, cho dù Linh rất hiểu tôi, nhưng tôi vẫn nghĩ là tôi không yếu mềm như thế. Tôi cười còn Linh thở dài. Bàn tay ấy cho tôi những trang viết, những nét vẽ, những đường kim mũi chỉ và những món ăn mà bạn bè vẫn thích. Bàn tay ấy, đặt vào tay anh, cho tôi một tình yêu vừa dịu dàng như dòng sông mùa nước lặng vừa vần vũ những bão giông trên biển. Cũng bàn tay ấy, ôm lấy ngực trong những cơn đau nghẹn tim, và lặng lẽ lau nước mắt những ngày không anh. Giây phút tôi rút tay mình ra khỏi tay anh, tôi đã thấm đến tận cùng câu nói của Linh: Tay bạn mềm quá, sau này sẽ ra sao...
    Sẽ ra sao? Dĩ nhiên là không sao cả. Dĩ nhiên là có anh hay vắng anh mãi mãi thì tôi vẫn sống. Tôi vẫn làm việc, vẫn viết, vẫn vẽ, vẫn đọc sách, vẫn yêu cuộc sống và biết ơn đời. Tôi sẽ vẫn duyên dáng, vẫn thông minh, vẫn vươn lên và không ngừng theo đuổi những ước mơ của tôi. Đặt tay mình trong tay anh, tôi là đứa trẻ để anh yêu thương, nuông chiều và che chở. Buông tay anh rồi, tôi lại là đứa con gái bướng bỉnh, ngạo nghễ và luôn ngẩng cao đầu mà bước. Có anh hay không thì đời tôi vẫn vậy, tôi sẽ vẫn hối hả bước về phía trước, với những đam mê sống và những khao khát vươn lên của mình...
    Nhưng cái dòng chảy tha thiết ấy, những đêm mưa nào đó tôi vẫn thấy mình đưa tay lên khẽ gạt nước mắt, những cuộc vui nào đó tôi vẫn thấy mình lặng lẽ bước ra ngoài nhìn trời xanh, nhưng sớm mai nào đó thức dây tôi vẫn thấy ầm ào trong lòng mình những thanh âm bất tận của những lời âu yếm cũ. Tôi vẫn nhớ thương tình yêu đó. Cái nắm tay sẽ sàng đầu tiên của mấy năm về trước đó vẫn còn làm đau tôi.
    ?TĐưa tay cho anh?T...
    Tôi đã nhìn vào đôi mắt ấm áp ấy và đưa tay cho anh, không phải tôi sợ hãi, cũng không phải tôi không tự mình bước đi được, nhưng tôi vẫn đặt tay mình vào tay anh, và thấy yên ổn đến nỗi tôi nghĩ mình có thể nhắm mắt mà bước được. Sau này tôi tự hỏi: Mình có bao giờ hối hận về giây phút đó không? Không, tôi không hối hận, nếu quay lại ngày hôm đó, tôi sẽ vẫn nhìn vào mắt anh ấm áp và đưa tay cho anh.
    Đôi khi tôi nhớ lại buổi tối của ngày xa xưa ấy và cuộc trò chuyện cùng Linh, câu nói của Linh, rồi lại nghĩ đến cái nắm tay đầu tiên với anh, và những năm tháng về sau, tôi biết đó đã là một thứ định mệnh.
    Sau này bên nhau, anh luôn nắm tay tôi. Cả khi chúng tôi ngồi bên nhau trò chuyện, khi đi trên đường hay trong một bữa ăn cùng nhau. Tôi rất thích cảm giác đó, khi anh khẽ nắm lấy tay tôi, nhất là khi qua đường. Đôi khi tôi thấy hơi buồn cười, những con đường ở nước ngoài đâu như Việt nam, vậy mà cứ qua đường là anh lại nắm chặt tay tôi, như thể nếu anh không làm thế, tôi sẽ biến mất vào đâu đó giữa đám đông. Xa anh rồi, những con đường nhộn nhịp ấy, tôi qua đường một mình. Vô thức thôi, đầu vẫn ngẩng cao mà tôi thấy bước chân mình yếu đuối, tôi muốn có anh nắm lấy tay mình...
    Từ cái nắm tay đầu tiên ấy, bao nhiêu thời gian đã trôi qua? Bao nhiêu thương nhớ còn ở lại?
    Lang thang đọc được 1 đoạn tsự rất hay, thấy giống thế:) đã từng có người nói với m câu đó :)
  6. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Giãn ra một chút nhỉ...tất cả cứ từ từ rồi khác trở về quỹ đạo...rồi lại như BT thôi, ai làm việc của người nấy , ...
    Chạnh lòng một chút...buồn một chút thôi...nhưng mỉm cười ... ko sao cả...tất cả cũng chỉ là xao động nhất thời...rồi sẽ như ban đầu...mỗi người đều tìm thấy nơi chốn của riêng mình, mỗi người đều thuộc về những phương trời khác nhau...có chăng chỉ là những mảnh ghép rời rạc trong bức tranh khổng lồ...thiếu cái j đó để gắn kết chúng với nhau...và sẽ chẳng bao giờ có cái miếng ghép chết tiệt đó, vì nó mất rồi :), hoặc vô hình...
    Đôi khi, để trốn cái mệt mỏi, chạy trốn cái thực tại, lại quay về, trú ẩn và nương náu, chỉ một chốc một lát quên đi hết thảy...một chốc một lát quên đi vị trí đích thực của mỗi người...một chốc một lát có nv, có hp và ấm áp ... và cũng một chốc một lát, tất cả như băng trôi...
    Trở về với hiện tại,...cứ trôi, cứ mặc sức lướt ... vô tình và hững hờ...
    Thật tào lao!
    Nhưng...cần lắm những khi tào lao như thế ! :) k hiểu ts, k biết ts? Cần một chút để sống thật sống hơn, m thật là m hơn :)
    Lạ...!
  7. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Lâu lắm rồi nhé, lại muốn được khóc cho thoả thik. Muốn quên đi tất cả, trìm vào hư vô...k muốn suy nghĩ bất cứ điều j nữa....muốn khóc, khóc thật nhiều, cho vơi hết những thứ trong lòng...muốn khóc, cho trôi đi hết những đè nén bấy lâu,...muốn để cho mọi trí nghĩ nó thoát ra, nó vung mạnh lên...muốn thoả sức nói và làm những j mình muốn...muốn được là chính m dù 1 lần thôi...muốn khóc, rất muốn khóc...nhưng sao cho khóc nổi bây giờ, khi mà cái mặt có mẹo sệch đi bao nhiêu cũng k thể rơi nước mắt,...sao lúc muốn khóc lại khó khăn đến thế,....k một giọt nào rơi xuống dù có cố gắng đến mấy...cảm xúc ơi, trôi dạt phương nao thế,...sao khóc lại xa xỉ thế, trog lúc này...thấy bạc bẽo, nhàn nhạt, lập lờ, thấy tủi tủi,hờn hờn, ... chỉ thấy muốn khóc,....
    Mong cho giọt lệ chảy xuôi ... mong lắm những giọt nước mắt...cần lắm cái yếu mềm...
    Sao khó đến vậy?
    Biết đến bao giờ được là chính m đây?
    Biết đến khi nào vứt bỏ cái mặt nạ đây?
    Đến khi nào...biết đến khi nào đây?

  8. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hiểu lắm cái cảm giác này nhé !
    Sr mày Tr nhé ! k thể nói cho m nghe ! :) để m như thế tốt hơn. Vì t hiểu nếu mày biết thì mày sẽ giống t , như thế k tốt đâu, thà m k biết có lẽ tốt hơn :)
    T sẽ nói cho m khi thik hợp:)
    Càng ngày càng hiểu m, hiểu người, hiểu mọi chuyện...càng hiểu thì càng thấy m...
  9. 0988693333

    0988693333 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2009
    Bài viết:
    349
    Đã được thích:
    0
    Nghĩ nhiều làm gì cho đau đầu em. Kiếm tiền rồi rảnh thì đi đâu đó. Kiếm cái gì giết thời gian. Quên mình đi, có lẽ sẽ dễ sống hơn.
  10. msnhims

    msnhims Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/11/2009
    Bài viết:
    156
    Đã được thích:
    0
    nói dễ.
    làm mới khó.

Chia sẻ trang này