1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Riêng một góc trời

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi s0lotrada, 24/06/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. jesuisbanal

    jesuisbanal Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    13/08/2003
    Bài viết:
    3.157
    Đã được thích:
    466
    On oublie pas tout ca
    C''''''''''''''''est notre histoire d''''''''''''''''amour
    J''''''''''''''''aimerai la vivre encore une fois..
    Được jesuisbanal sửa chữa / chuyển vào 15:53 ngày 13/08/2010
  2. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hoá ra bị tốc váy thảo nào cả tuần k vào đc :))=))
  3. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Vẫn biết m đang bước đi trên những đoạn đường khác nhau...
    Vẫn biết người rẽ trái, người rẽ phải...
    Người đang lênh đênh ngoài biển khơi, người đang vi vu với gió đồi...
    Vào bắc, ra nam...
    Lên rừng, xuống biển...
    Người lắc lư trên những chuyến xe xuôi ngược,...người đối mặt với những cung đường dài bất tận...
    Cứ mải miết đi như thế, ... có bao giờ thấy được khôg? Có sự tình cờ kô? Hỏi chúa!
    Người say đắm với ánh trăng trên biển,...người hoà vào những cuộc vui với bạn bè...
    Người ồn ã với công việc, người bận rộn với những hoạch định cho tương lai...
    Lại miết mải rượt đuổi,...chạy như thế, đi như thế có bao giờ thấy kô?
    m biết có 1 nơi chốn là nơi dừng lại, m biết có 1 nơi chắc chắn sẽ đều đặt chân tới, chỉ là khi nào và bao giờ? Liệu có sự trùng hợp ngẫu nhiên đc hay k?
    Bởi đó là lời hẹn trong tâm của mỗi người, hay ít ra là lời hẹn trong tâm mình, tự m dù có thế nào cũng phải đến đó , đặt chân tới đó trước khi cuộc đời m có những ngã rẽ theo tiếng gọi của số phận...
    Hẹn tại nơi đó nhé...!
    Hẹn chính m thôi...! Có hay chăng sự tình cờ và duyên may ?
  4. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hnay ngày 23/8/2010...haiz! zời mưa và cháu nó đã làm đc 1 số việc như sau :))=))
    Sáng ngủ dậy muộn như ngày thường, đến 9h30 e bé làm ở nhà chạy vào mở tung cửa, giọng hấp hởi "chị ơi có ai gửi thư cho chị", cháu nó lơ mơ, cũng giật mềnh vì có thư=))=)), ôi zời mở ra thì thấy đấy là giấy báo đi thi =))=)) chán! cất đi ngậm ngùi nằm xuống định nghẻo thêm tí nữa (vì đêm qua gần 4h sáng cháu nó mới ngủ) :)) thì ông mở cửa vào, bẩu "này ông cho cháu quả na" =))=)), tự nhiên thấy đói lạ lùng, đành dậy oánh răng rửa mặt , ăn na , và bắt đầu một ngày mới =))=))
    Ngồi hí hoáy định học ôn thi , vươn vai đc vài cái thì vèo phát đã đến trưa, :)) chả kịp học j, lại lục tục chạy xuống nhà ăn cơm=)), cả nhà cháu đang xôn xao với chủ đề HOT là kiếm vợ cho cậu;))=))=)), cháu đc giao cái nhiệm vụ cao cả là chiều đi ra Mã Mây, qua shop của đối tượng giả vờ là khách hàng, để điều tra về quân địch=))=))
    Vậy là chiều cháu lên kế hoạch tác chiến :)). Trc khi đi ra Mã Mây cháu tạt qua Láng hương khói cho cái nhà mà cháu sắp chuyển ra ở:)), cháu bỡ ngỡ với những thủ tục loằng ngoằng trong việc cúng bái, cháu đâu có ràn h rọt mấy thứ này, nhưg giờ cháu đang học dần, vui phết=)) Mí bà hàng xóm qua hỏi bao giờ cháu chuyển đến, có vẻ rất chi là cởi mở và hoà bình, làm cháu đỡ sợ phần nào khi nghĩ đến viễn cảnh phải ra đấy ở một mềnh :)). Thắp hương xong, đến phần thụ lộc, cháu mang về ít thôi còn thì chia cho các em bé xung quanh nhà, gọi là có tí lấy lòng :">=))
    Chiều qua shop của quân địch ở Mã Mây, haiz, nói chung thì đnáh giá là 4/8 thôi :)) cháu đã tranh thủ xí xớn đc 1 cái vòng tay, mờ nó khá là hay, rất hợp với cái quần belly của cháu, mà mọi người cứ hay gọi là đống giẻ rách=))=)). Nói chung là cháu rất thik cái vòng đới, thành công của cả ngày cũng ở cái đấy :))
    Tối về nhà, sau khi đi ăn xong cùng con bạn, cháu báo cáo tình hình với ông bà, mọi người lắng nghe ý kiến cháu nhắm=))=)) đến buồn cười, cái cảnh rình mò, chộp giật, oánh nhanh thắng nhanh của nhà cháu đối với mục tiêu này rất hài, cả nhà ra sắc lệnh là "oánh từ trên oánh xuống, oánh từ nóc nhà nó, từ trong ra ngoài, 3ngày kể từ ngày công chiến là phải xong" =))=))
    Về nhà cháu nó ngồi đc khoảng 15ph thì có thằng em thân mến nó rủ đi chém, cháu nó lại lặc lè đi vì vừa măm tiếp cơm xong :))=)). Chốt hạ của một ngày là cafe Cuối Ngõ, lại ngồi ngâm nga đc vài câu :))
    Kết thúc một ngày đầy vất vả:))=))
    Và giờ thì hoang mang lo sợ :( còn 5 hôm nữa cháu thi mà tỉ lệ chữ thì nó tỉ lệ nghịch với thời gian cháu đi chơi :(, đã thế nay lại còn làm thêm 3 quả chuối như kiểu xác định cho cả 3 môn thi là dẹo ý=))=))
    ----------------------------
    Quyết tâm ôn nốt! Người ta ôn trong 2 tháng cháu nó thì ôn trong 1 tuần, =))=))
  5. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hnay rất vui, lâu lắm mới có những cảm xúc vậy :)
    Trời mưa...m vẫn được lang thang vui vẻ...
    Cười nhiều...nói nhiều...k phải suy nghĩ...chẳng vướng bận chút j...
    Nhẹ nhõm quá...Giá lúc nào cũng thế...quẳng hết mọi thứ, những nỗi niềm trút theo mưa, những tiếng lòng xào xạc bay đi theo gió...chẳng còn gì,...trong phút chốc nhẹ bẫng, yêu lắm cái cảm giác ý, tâm hồn ý, con người này mới chính là m chứ...có giây phút đắm trìm trong con người mình...lại vui vẻ, lại có lúc bay bổng, lại có lúc ước mơ,...:)
    ---------------------------------------------
    Từng bước , từng bước, gạt nước đi...
    Từng bước, từng bước, xoá nhoà đi...
    Chậm rãi, không vội vàng....
    Vững tâm trên con đường phía trước...
    Từ từ như thế thôi, từ từ thôi...
    Chậm mà chắc...
    ---------------------------------------------
    Sắp làm được điều đó rồi, thêm một chút nữa thôi, mọi thứ sẽ trở về nguyên vẹn...
    Vui một chút, bâng quơ một chút, nhìn lại một chút...mỉm cười:)
    "...Ngày mai trên con đường, e sẽ cười khi nhớ ngày xưa"
    ---------------------------------------------
    Vui vẻ cười nói, như vốn dĩ vẫn vậy!
  6. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Mưa nhiều quá...mưa ngâu tháng 7 có khác...nhớ quá!
    Nhớ có lần từng nói "m cứ như Ngưu lang - Chức nữ" ý nhỉ, cứ mong mong đến ngày gặp rồi thì lần nào gặp là lần đó mưa, mưa rả rích suốt, rồi lại thầm trak, thầm mong trời đừng mưa, ... ký ức ơi, xa lắm rồi, mà sao như lúc nào cũng hiện hữu...
    Cứ lần mò trên những làn đường đã qua, trên những lằn ranh cũ, ... ánh mắt cứ thao thức, đăm đắm nơi trời xa xăm...cứ đăm đắm và miết mải với những chuyện muôn năm cũ...rồi bắt hình dong...rồi nhầm lẫn...rồi đuổi theo , lơ vơ đuổi theo một điều j đó quen thân, vì cứ ngỡ như đã được trông thấy,...khi chạy kịp tới nơi, gần hơn thì biết, ...lại không phải rồi...:)
    Có những thứ luôn vang vọng, lẩn khuất...
    Có những xúc cảm dập dềnh, trống trếnh, lúc khao khát...lúc lặng lẽ lướt trôi...ôi giá như, giá như!
    Trời còn làm mưa mãi sao...
    E còn mưa...
    Chợt nhìn xuống bàn tay,...vệt sẹo cũ khôg thể mờ...cũng vào ngày trời mưa...trớ trêu, con chịu thua ông trời:) k than trak ai, than trời:)
    Sao lại cho con bắt đầu từ một sự lầm lẫn,...?
    Thời gian xoá nhoà đc hết chăng?
    Đã quá lâu rồi, con nghĩ là đã quá lâu rồi để mưa làm nhoà đi tất cả,...nhưng sao nó chưa bị gió mưa cuốn phăng đi, sao gió biển k làm nó vụn vỡ,...sóng biển k làm nó tan ra...cứ như tảng băng trôi, lờ lững,...
    Trời mưa,...than trời..., trời lại càng mưa,...!
    ----------------------------------------------------------
    Lảm nhảm vậy đủ rồi, 2 ngày cuối tuần đi thi,...
    Thôi cố lên, sắp đi rồi!...
  7. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay mọi người bàn tán nhiều về tin dữ của nhà Dìm hàng pro...có 2 anh chị đã rời xa cõi trần mãi mãi, đi đến một chốn xa xôi, hư ảo...:) Thương cảm, thực sự thương cảm...
    Cuộc đời là những chuyến đi thật sao? Dừng lại sớm như vậy sao? Thươgn quá đỗi, họ còn trẻ quá, nụ cười trên môi còn long lanh quá...:) số zời? phải kô? đã từ lâu nhận định, m sợ ông zời và chịu thua ông zời rồi mà:)
    Chợt nhớ lại cách đây không lâu, khi m cũng đi trên cung đường, khi m cũng gặp sự cố , m và...m đã lo lắng biết nhườgn nào, sợ ra sao...tim như thắt lại, nghẹn ngào, k thốt nên lời, chỉ dám đứng lặng mà theo dõi, ... rồi khi thấy mọi chuyện đã ổn...thấy...đã hồi tỉnh lại, m mới thở phào và...khóc, lúc đó mới khóc vì sợ, rất sợ, m sợ điều k hay nhất sẽ tới, sợ cái cảm giác phải chứng kiến cái cay nghiệt nhất của trần gian này bằng cách đó...nhưng may thay! kô sao! Ơn zời, kô sao, mọi thứ đều qua! :)
    vậy nên, khi biết tin có 2 người xấu xố, m chột dạ, chạnh lòng nghĩ tới chuyện cũ và lo lắng vì sợ, lỡ đâu...
    m hiểu ra rằng, dù có bất cứ điều j xảy đến thì có những gía trị trong mình vẫn vẹn nguyên:) k bao giờ đổi thay, chỉ là nó có biểu hiện ra ngoài hay nó trìm khuất nơi sâu nhất của tâm hồn...:)
    Ừ, m lại nhớ...
    Vì m sắp k ở đây nên m nhớ ...
    Que sais tu? Tu me manques ...!
  8. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hx, hôm nay cháu nó hơi bị buồn đây :(( bị chê mà buồn quá :((
    Ra nhà mới T.T , cơ may thế nào mà một cơ số các bằng hữu qua chơi T.T mọi người xem xét và NX :(( chê bộ bàn ghế m mua k đẹp T.T chê m tổ chức còn kém T.T :((:(( thì cái j cũng phải từ từ chứ :((, m chưa có kinh nghiệm còn bỡ ngỡ, cái j cũng phải bắt đầu k đẹp sau mí đẹp đc chứ :(( cơ mà cũng hơi buồn, vừa sợ vừa lo nữa :((, nhà với chả cửa đau cả đầu. Hx, bố mẹ mua cho cái j thì biết cái đấy, đã đi làm đâu nên chưa có tiền, ngại xin T.T . Tự kỉ rồi :(( khen m có phải tốt k :))=))
    Là nhà của mềnh nên mềnh thik cái j thì mềnh nhét vô :(( , thế mà chê mình :-<. Cơ mà đúng là m mua các thứ cũng chưa có kinh nghiệm với trẻ con thật :(. Thôi, để vài thágn nữa đi làm có tiền rồi thay sau, góp tiền mua cái j thik sau:(.
    Cố lên! trước còn bỡ ngỡ, sau sẽ quen dần hơn, coi như tập dượt vậy :D
    Bi giờ xấu, sau sẽ bik cách hoàn thiện hơn. Cố lên!
    Hnay bên cạnh cái buồn đấy, cũng thấy vui vẻ, quanh mình có nhiều bạn tốt lắm, các anh chị nữa, mọi người tới chơi mí mình :x.
    Mọi thứ sẽ ổn thôi, hy vọng hy vọng :x:x:x
  9. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    e vẫn còn nhớ như in lời hẹn...
    e vẫn còn tâm nguyện mãi về điều ấy...
    "nếu như k phải là với e, thì a sẽ k bao giờ đi đến chỗ đó..." :)
    e cứ loay hoay tìm kiếm những dang dở, e cứ cóp nhặt những mảng ký ức, gom lại rồi sao? :)
    e cũng thế, e cũng muốn tới nơi ấy lắm...nhưng nếu k phải là với a thì có lẽ...:)
    Ngày tháng cứ dần trôi xa, có nhạt nhoà, có in dấu, có bỏ quên, dại khờ, cũng có khắc khoải, thổn thức a ơi! :) Ban ngày e sống dươí ánh sáng mặt trời, với sự tin yêu của mọi người...ban đêm e trìm vào cõi lặng, thế giới tràn ngập của e...:) e vẫn bước tiếp về phía trước nhưng cũng k quên nhìn lại phía sau, e k phải 1 người có thể xoá sạch sẽ mọi thứ, e đa cảm :)
    Những ký ức xa xăm vọng về, gợn nhẹ lắm...khe khẽ rùng mình, khe khẽ gọi tên kô thành tiếng...
    ------------------------------------
    e chỉ muốn thực hiện điều cuối cùng dang dở, trc khi a đi về bến ấy còn e về với bến này...:) liệu có được kô?
    Ông trời có để e đc toại nguyện kô?
    --------------------------------------
    viển vông,...rõ là k có đâu:)
    chỉ là lan man những lời nói, cuộc sống mà, đâu sẽ lại vào đó thôi.
    "Mọi việc đến cuối cùng rồi sẽ ổn, chưa ổn là chưa tới tận cùng."
    Đơn giản vậy thôi...
  10. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Khi ta ở chỉ là nơi đất ở, khi ta đi đất đã hoá tâm hồn...:)
    4 năm qua, nhìn lại một chặng đường, để quên để nhớ, để hoài niệm, tất vả về nơi đây, vào lúc này, khi mà m sắp k còn ở đây nữa :)
    Một ngày tháng 9 năm 2006, e đặt chân đến nơi này, bao lạ lẫm, lo lắng và buồn...buồn vì phải xa gđ,lần đầu tiên...sợ. Bắt đầu 1 csống mới k có bố mẹ ở bên từng ngày, k có lũ em chí choé bên cạnh, khi ở gần chẳng thấy sao, nhưng khi k ở cạnh, rất nhớ...cảm xúc đầu tiên khi đặt chân tới là buồn, lo và sợ...:). Nhớ lắm, những giọt nước mắt đầu tiên tại nơi đây, đó là khi e trông thấy bố e bước lên xe chuẩn bị ra về. Lúc ấy, muốn khóc biết bao nhiêu, mắt méo xệch đi vì buồn nhưng vẫn cố cười để bố yên lòng, để bố nghĩ rằng đứa con gái bé nhỏ của bố ko sao đâu :)...
    Cuộc sống mới của e, cũng dần ổn định theo năm tháng. Với bao niềm vui nỗi buồn, tủi hờn, trách móc...
    Những rung động đầu tiên đến khi nào e k hay biết, chỉ lặng lẽ đi theo tiếng gọi của trái tim và lặng lẽ rớt rơi khi ty đó như gió thoảng qua, nhẹ nhàng...và tan biến. e đã quên hết tất cả, trừ những thứ người ta gọi là kỷ niệm, trừ những thứ người ta gọi là kỷ vật...:) Dẫu sao, nơi đây cũng từng chứng kiến những phút giây hp đầu tiên của e, những cảm xúc vô cùng lạ lẫm, những băn khoăn thực sự trẻ con...và những giọt nc mắt rơi vội, cũng trẻ con k kém...để khép lại một câu chuyện...
    Vì sống là k chờ đợi, vì phải luôn vui sống, vì sống k phải chỉ cho riêg mình...e tích cực, e hồ hởi và hân hoan. E sống với tình yêu thương của ông :) và cũng có đôi lúc có những chuyện hiểu lầm ngoài ý muốn với bà...Nhưng dẫu sao cũng là người trong một nhà, dẫu sao mọi chuyện, một lần nữa cũng qua...
    Thời gian cứ lặng lẽ trôi, để e lại viết nên câu chuyện tiếp theo và vẫn tiếp tục dang dở, góc phòng ấy lại chứng kiến e, nhìn e thương cảm và ôm ấp vỗ về e, vì e lại khóc,...lớn hơn một chút, biết nghĩ hơn một chút, cũng vậy mà e đơn côi hơn...
    Chỉ tại căn phòng bé nhỏ này, tại đây mới thực sự là con người e, là nơi e trút mọi phiền muộn, e giấu kín ưu tư, e âm thầm với những xúc cảm, có hạnh phúc, có ngất ngây ... và cũng có buồn tủi lặg lẽ...E k phải một người sống theo cảm tính, dù rằng tâm hồn e nhạy cảm, đa cảm; e sống bằng lý trí, nhưng cũng vẫn yếu mềm trước những xúc cảm cho những ngày sắp tới đây,...thoáng nghĩ, thoáng buồn...nhìn lại tất cả, nhiều kỷ niệm không tên...từng chuyện, từng khuôn mặt lướt đi trong em, như một cuốn phim còn dang dở mà e k phải một đạo diễn để biết khi nào nó kết thúc,...
    Từng đồ vật đều gắn với hình ảnh e hoặc của một ai khác, của những người từng yêu quý em hay chăng của những người giờ đã xa lạ...ký ức, ký ức ngập tràn, cảm xúc k thành lời, chỉ thấy nghẹn ngào,:)
    Tháng 9 đặc biệt với e...
    Và ngày hôm nay, cũng lại là một ngày tháng 9, e lại bước đi với sự lo lắg, sợ sệt và nỗi buồn...tạm biệt cái góc nhỏ thân thuộc này...
    Một bắt đầu mới tại một nơi chốn khác...Cất mọi ký ức sâu thẳm tâm hồn, gom tất cả và khoá chặt lại...bước sang một cánh cửa mới...bằng sự dũng cảm, lòng tin và hy vọng...:) Cố lên em!

Chia sẻ trang này