1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Riêng một góc trời

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi s0lotrada, 24/06/2009.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    K biết cx của m giờ là Đ hay S. M lại đang có những cx mới, những điều rất mới, muốn thừa nhận nhưng k đủ dũng cảm, muốn tiến tới nhưng lại sợ...m biết nhớ đúng nghĩa hơn...lại về với những điều thân thuộc, lại có những khát khao...nhưng, chắc là muộn rồi,...quá nhanh trong 1 tháng...
    Có những điều chưa nói được, muốn níu kéo những khoảnh khắc vội vàng, hờ hững đánh rơi...thật thật giả giả...để thành thật mà k biết, để biết rồi thì cũng chỉ đến bấy nhiêu thôi, ánh mắt vội vàng, tìm kiếm, và ánh mắt nuối tiếc, sao thời gian trôi nhanh tới nhường ấy, chỉ cần thêm 1 ngày nữa thôi, có lẽ, mọi chuyên sẽ khác...
    1 khóa học kết thúc, ...
    Đọng lại trong m, một luồng gió mới, ấm áp, có những niềm vui, có những nghĩ suy mà bấy lâu đã ngủ quên, như được tỉnh thức, để rồi giật m , và...buồn...buồn vì những điều như thế nay kô còn...buồn vì quá muộn,...
    Dẫu sao, cũng là những hồi ức thực sự đẹp, cái gì cũng vậy, có chút tiếc nuối, có thể sẽ nhung nhớ lâu hơn, mong chờ hơn...cứ vấn vương
    Phải chăng là một chút xao động! :)
  2. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Thế là cũng gần đc 2noel, nhanh!
    Hnay đi đám cưới thằng bạn lớp E, cũng thân. Gặp lại mọi người, có những đứa lâu lắm lắm mới thấy, rồi nhìn mấy thằng con trai ôm nhau hát hò, vừa buồn cười, vừa cảm thấy thân thuộc gần gũi, ... bnó cách đây đến gần chục năm còn bé tí, còn đánh nhau suốt ngày,...giờ lớn hết cả rồi, lớn hết rồi
    Cũng vì là lớn, nên có những bận tâm khác hơn, vì là lớn nên lũ con gái suy nghĩ cũng già dặn đi nhiều; cũng có lo toan, toan tính, cũng có những vấp váp, những nỗi buồn, vì ty vì gđ, vì công việc. Chẳng như hồi bé,...m nghe, m hiểu cả đấy, nhưng m chỉ ngồi cười, chẳng muốn tham gia quá sâu vào bất cứ câu chuyện phức tạp nào, vì bản thân m đã quá phức tạp k nên tự kéo m vào những chuôi rắc rối khác. Cứ dự thính, im im như thế, có khi là hay hơn cả.
    Những trải nghiệm đầu mà mọi người gặp phải, những đoạn đường m từng bước qua, 1/4 quãng đường rồi...k quá gồ ghề, nhưng chẳng hề bằng phẳng. M cũng lớn dần lên, bước tiếp trên con đường xây dựng cho sn của chính m, vừa là lệ thuộc vừa là tự thân...cũng có những bước hụt, có khi thấy buồn chán, có khi khóc, khi cười, m có lẽ là "cô đơn" trên những bước đường ấy. rõ ràng, bên m có những ng bạn tốt, ace, những người y quý m, nhưng chỉ tại, m k biết sẻ chia, m tự xd hàng rào của lý trí, ép m trong những cx nhất định,...quen dần với những mmẽ, để khi k còn ai bên cạnh, m vẫn có thể vững vàng đứng lên. Vừa là cẩn thận, vừa là dại dột, có lẽ thế:)
    Mỗi người có 1 cđ, 1 sp, mỗi người có nhiều lựa chọn, nhưng chỉ có 1 cđ để thực hiện những chọn lựa ấy. :) Nó là k đủ, là k hợp, tốt hay xấu...chỉ có đi hết cho đến cuối cùng thì mới biết lựa chọn của m là Đ hay chưa Đ :) Tốt nhất, nên cố gắng mỉm cười và tạm bằng lòng với những gì m đang có ... những gì chưa có là cái đích phải hướng tới...
    -----------------------------------
    Một tối gặp lại nhiều bạn cũ, với những trăn trở dở hơi! Haiz!:-<
  3. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Có những ngày ý nghĩa với m trở nên vô vị và nhạt nhẽo...
    M thấy buồn...buồn vì sự hững hờ vô tâm, của những người m yêu quý...
    Buồn vì những điều m kỳ vọng cho những dịp đặc biệt (có thể k phải là đb với ngkhac, nhưng là đb vs m)...m mong chờ hàng năm, nhưng...cứ đến mỗi ngày đó, lại thấp thỏm lo lắng, chờ mong, mong đợi...cứ như 1 đứa trẻ mong chờ điều thần kỳ từ bà tiên, hay ông già Nooel...thật là vớ vẩn,...nhưng với m, nó thật ý nghĩa và kỳ diệu...hỡi ôi! đã bao giờ đc trải nghiệm qua cảm giác ấy chăng? vì ông già Noel và bà tiên đều k có thật, nên đứa trẻ như m ngây ngô và ngẩn ngơ, ngơ ngác kiếm tìm, tìm hoài k thấy, vậy là buồn chán và thất vọng,...:)
    Chỉ biết chờ đợi những điều k có thực...:)
    Cũng là viển vông, ... và cũng chính là m , sao nhiều lúc sống lý trí thực tế đến thế, lại có những lúc bay bổng vẩn vơ như thế này...mơ mộng và tự làm m buồn...:)
    1 ngày k suôn sẻ, 1 buổi tối k hoàn hảo theo cái lẽ mà đáng lý ra nó phải cần được hoàn hảo...:)
  4. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    2012...lại một năm mới đến, ... hiện tại, những gì mong ước là sự yên bình, mãi như bây giờ, thêm một chút nữa trọn vẹn của công việc vậy là ổn.
    Chuyện cũ nhắc lại, trước đây, mỗi dịp tết, là những lần trăn trở, những vướng bận, tự m làm khổ m...Nhiều, quá nhiều thứ đã trở thành kỷ niệm, mọi thứ giờ nhẹ lắm, khác lắm, m k còn cảm nhận được chút nào con người m của những ngày cũ nữa.
    Kể cả cái việc viết lách như thế này, giờ cũng đã là chuyện cũ, đôi khi thèm viết, viết xong lại xóa, k phải như trước là do sợ ai đó đọc được, sợ ngta chê m là yếu đuối hay sao sao đó. Mà giờ, mỗi khi đọc lại thấy thật là xáo rỗng, thấy chẳng có tí cảm xúc nào. Trước là nơi để viết, để tự sự vs chính m, viết mỗi lúc cảm xúc có phần bay bổng thăng hoa, cũng nhiều khi viết để cảm thấy lòng được nhẹ hơn, ấy là lúc buồn, là lúc đang hoang mang vs những sự lựa chọn, là khi m vướng vào những rắc rối k đâu...
    Thời gian vừa rồi, có vẻ như...ơn trời, mọi việc đều trôi qua tạm đc gọi là suôn sẻ, thế nên tâm sự cũng ít đi, mà tự sự và trải lòng cũng k có mấy.
    Dạo này, đầu năm mới này, m cảm thấy bình yên,... nhẹ nhàng và ấm áp...
    Dẫu rằng phía trước, m biết còn nhiều chông gai, còn nhiều những buồn thương, sớm muộn j cũng tới, m dự tính trước đc những việc như thế xảy ra... Nhưng hỡi ôi! hãy cứ sống hết m cho ngày hôm nay, yêu thương hôm nay đã, còn chuyện của ngày mai, hãy để nó tới một cách tự nhiên, nhẹ nhàng nhất...cuộc sống là như vậy mà, có biết trước những điều đc cho là số phận thì thật khó để có thể htay đổi được, ... buồn hay vui chỉ hơn nhau một chỗ, m biết chấp nhận tất cả những điều đó. CHấp nhận k phải là xấu, mà đơn giản, chấp nhận cuộc sống ấy để rồi tự m sẽ phấn đấu theo một hướng khác, chứ k mơ mộng viển vông. Vậy thôi,...
    Một năm mới bắt đầu với những biến đổi mới trong suy tư, và chắc chắn là lại bắt đầu vs 1 công việc mới...
    Nhẹ nhàng đón đợi nào...!
  5. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Chán thật ý, ... muốn nhiều thứ quá mà chả biết làm thế nào T.T
    Đôi khi tự nghĩ, phải chăng m là đứa con quá ngoan...quá ngoan hay quá ngơ, vì cuộc sống của m đấy, nhưng thực chất ra đâu phải của m. Nhiều khi bàng hoàng giật m ,và ngơ ngác với những cái m đang có, nó hờ hững, nò nhàn nhạt, nó chán chường và mệt mỏi...vì sao ư? vì đấy là ước mơ là niềm yêu thik của bố mẹ, chứ nó đâu phải là của m...cái tôi của m k có, và cũng chẳng bao giờ có trong csoong gđ đấy...nghĩ thật buồn, càng buồn càng chán, càng chán và lại thêm tự ti...có những cái đáng giá sao cứ dần mất đi thế này...
    Có những khi m xem VNgot talent's , một chương trình vu vơ, thi thoảng bật, đôi khi thấy ngta đứng hát, hay làm 1 thứ j đó để phô diễn tài năng, chưa hẳn đã thực sự xuất sắc, nhưng m cảm nhận được có những giọt long lanh của niềm đam mê, của ước mơ, của niềm tin...sao m khát khao những thứ đó như thế, khát khao cũng được có những giây phút hết m đến thế...m xúc động, và chợt nghĩ đến bản thân m, m đã từng ước mơ chưa, m đã từng dám làm j cho những điều m muốn chưa, hay chỉ là 1 người nhút nhát bị động, làm theo những j đã đc định sẵn...có đáng buồn k, hỡi ôi !
    Sai 1 li và đi ngàn dặm...tự m nếm trải những điều đấy, cứ càng cố gắng kiên trì, lại càng lo lắng...
    Mỗi sáng trước khi đi làm, lại tự lên dây cót tinh thần, tự đeo lên m 1 chiếc mặt nạ,...để mỗi chiều tối trở về, tháo mặt nạ ra là chỉ muốn lăn ra ngủ...chẳng biết nên tiếp tục làm j nữa, cảm thấy csoongs như mất đi những nhiệt huyết, nguồn năng lượng...
    Có cách nào để tự cứu chính m đây T.T
  6. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Cảm giác bây giờ là một mớ hỗn độn k rõ ràng...
    Chỉ muốn đc tâm sự với 1 ai đó, nói chuyện với 1 ai...nhưng ai?
    Cảm thấy ... lạc lõng ... đơn côi ... !
    Giữa bộn bề của hết thảy, chợt thấy m như đứng bên lề của cs!
    Buồn!
  7. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Dường như ... e hay bị ám ảnh bởi những ánh mắt... cũng chính là những ánh mắt ấy cứ níu giữ e lại, nên e k biết phải làm j tiếp nữa,... những ánh nhìn ấy làm e cảm thấy hạnh phúc, và cũng vì thế mà có khi nhức nhối...:)
    E nhớ ánh mắt của anh phía trước ngõ nhà e ngày nào... cho một thời giờ đã xa vắng lắm, chẳng hề vương vấn phiền muộn j...chỉ là e nghĩ đến, e chạm vào ký ức đã ngủ quên, và e mỉm cười,...nhẹ nhõm, dù được hay không, dù còn hay mất...tất cả đã thành hoài niệm, và hơn tất cả, e vui vì m đã có rất nhiều những trải nghiệm, sau chuỗi chuyện dài thật dài ấy. :)
    Và rồi, lại một ánh mắt khác nhìn e...để từ đấy, bao lý trí trong e, trong phút giây ngắn ngủi chợt bay đâu mất, bất giác e nhận ra, hình như trái tim e nó không muốn nghe theo lý trí,...e cũng chợt nhận ra, có lẽ, chỉ là có lẽ thôi, tại lúc đấy, e đã thực sự sống và cảm nhận, những thứ mà e cho là thật và đáng giá, những tình cảm mà e cứ nghĩ, nó mơ hồ lắm, mông lung lắm, làm e k chịu thừa nhận, để giờ e nhận ra mà k thể chối cãi...tất cả chỉ bằng một ánh mắt, sao e lại cảm nhận được trog ánh mắt đó chất chứa nhiều chừng ấy thứ, sao e lại cảm nhận được những gì là mãnh liệt, khát khao; những gì là che chở và ấm áp, ... những điều mà e mong muốn bấy lâu...Rồi cũng ánh mắt, làm e trăn trở, làm quyết định của e thêm phần khó khăn, ... e phải làm sao để tránh không nhìn vào đôi mắt ấy, để tránh không nhớ tới giây phút ấy, để tránh và để quên,...
    E không biết !...
    Những điều e cảm nhận có chăng là thật là giả...!
    Chỉ có ánh mắt là thật phải k a ? :)
  8. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Lặng im em đếm trên từng bước chân âm thầm
    Và nghe cơn gió nào vừa thoáng qua rất lạnh
    Tưởng như anh vẫn còn ở nơi đây nói cười
    Để cho em tựa vào bờ vai anh khóc lên

    Nhiều khi em thấy tim mình xốn xang trong lòng
    Là khi em nhớ về từng dấu yêu hôm nao
    Ngày xưa bên nhau em đã nói câu chia ly
    Để giờ quay lưng lòng lại đau

    ..................

    Lặng thầm một mình em đêm nay mưa nhiều........
    Em nhớ anh ! :)
    .....................

    E k nghĩ e lại nhớ a :), e k nghĩ e sẽ buồn :), e k nghĩ mình dừng lại trên đoạn đường này :)...
    E k khóc, nhớ a e k khóc :)
    Nhớ a e cũng k dám để stt hay blast trên face, e k muốn a nhìn thấy :)
    Nhớ a e cũng k dám tâm sự vs mọi người, những điều thực sự e đang cảm nhận đc :)...
    Nhớ a e vẫn cười nói, e vẫn vô tư, e vẫn cứng rắn , e vẫn thế :) ... nhưng đâu ai biết... e cũng muốn vờ như k biết :)...

    ........................

    Em nhớ anh ! :)
  9. s0lotrada

    s0lotrada Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/06/2008
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Chẳng hiểu sao, e lại muốn rơi nước mắt đến thế...:)
    Những bài hát e nghe cứ như đi sâu thăm thẳm vào cõi lòng,...đánh thức tất cả những cảm xúc e kìm nén,...có nhiều lúc, có những lúc, như lúc này, e muốn đc yếu đuối,... nhưng e k thể :)
    E muốn gặp 1 ai đó, nói chuyện vs 1 ai đó, e thực sự tin tưởng, e thực sự an tâm khi trút mọi phiền muộn,...bất cứ 1 ai xa lạ vs e...chỉ cần có ai đó lắng nghe, và đừng nên nhớ j cả, về 1 e như thế...:)
  10. beoU.kr

    beoU.kr Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    02/03/2012
    Bài viết:
    780
    Đã được thích:
    2
    Viết bền bỉ nhỉ? Tính từ bài đầu tiên là gần 3 năm!

Chia sẻ trang này