1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Rock và Classic

Chủ đề trong 'Nhạc cổ điển' bởi hungdo3d, 12/05/2002.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. songbird21

    songbird21 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/03/2002
    Bài viết:
    75
    Đã được thích:
    0
    lại nữa, nếu các bác thực sự muốn làm 01 cái poll thăm rò dư luận dư thế thì tại sao không làm đi mà chỉ quẩn quanh bắt giò lẫn nhau, khiến cho một thằng nhạy cảm dư em đây tự ái!
    hay là các bác rảnh rang trong lúc nghĩ kế hoạch cho poll, nên thọc gậy ngoáy box tí cho vui?
    hay là các bác lắm xiền vào mạng wá tới mức, gà què ăn quẩn không bết làm rì?
    hay là các bác tịt rùi?
    hị hị!
    con chim non lảnh lót hót chơi...[/pink][size=5
  2. Ricci

    Ricci Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    162
    Đã được thích:
    1
    Thôi chú Songbird mồm loa mép giải quá! Anh chưa thấy chú post bài nào valuable cho "bá tánh" thưởng thức đâu. Chả gì anh Rock đây cũng đóng góp ít nhiều.
    Tranh luận nghiệp vụ là việc có ích còn bóc mới kiểu như vậy là không có hay đâu.! Anh em văn nghệ là phải fairplay chứ
    Thôi đi đấy nhớ chú Song
    Ricci Simms
  3. rockman

    rockman Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/12/2001
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
  4. ruoitrau

    ruoitrau Thành viên gắn bó với ttvnol.com

    Tham gia ngày:
    29/09/2001
    Bài viết:
    1.892
    Đã được thích:
    1.079
    Tôi chỉ nghe được cổ điển thôi không, còn rock thì chỉ được vài bản rock balade là nghe được còn lại thì chịu

    letaon
  5. nob

    nob Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2002
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Bé con ơi, nhóc đã xem Bryan Adam, Pavaroti, Sting, Rod Stuard và B.B King cùng biểu diễn chua? thế mới biết Rock và Classical nhiều lúc cũng cùng có những phút ngẫu hứng giống nhau
    BINH
  6. Lissette

    Lissette Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2001
    Bài viết:
    2.619
    Đã được thích:
    0
    Tôi cũng đã từng đôi khi tự hỏi về việc nhạc Rock và nhạc Classical sao có nhiều nét giống nhau, tại sao tôi yêu thích cả hai thứ nhạc đó, tại sao càng ngày càng có nhiều Rock-band kết hợp với các dàn nhạc cổ điển lừng danh trên thế giới để tạo ra những album nghe rất đỉnh ? Cũng có thể là Rock và cổ điển có một cái gì đó giống nhau, nhưng cũng không hẳn thế.
    Rock theo ý kiến chủ quan của tôi là chưa thể so sánh với nhạc cổ điển. Có thể một số bạn cho rằng Rock và cổ điển có những nét ngẫu hứng giống nhau, nhưng tôi nghĩ rằng thực ra không phải thế. Nhạc Rock mang những nét ngẫu hứng được bắt nguồn từ nhạc Jazz, ngẫu hứng thật sự và đôi khi không theo bất cứ một lề luật nào, trong khi nhạc cổ điển có cấu trúc vô cùng chăt chẽ(nhất là sau thời kỳ Classical) và không có nhiều nhạc sỹ phá bỏ được cấu trúc chặt chẽ này. Nhạc cổ điển cũng thường có ý tưởng rõ và xuyên suốt qua các phần, trong khi đó nhạc Rock đôi khi không cần thế, và phải cả album Rock đôi khi mới có được một ý tưởng xuyên suốt(khởi đầu có thể kể đến St.Pepper... của Beat). Bản thân tôi nghĩ nếu quan niệm nhạc cổ điển là loại nhạc chỉ chơi các nhạc cụ không phải điện tử là một điều sai lầm, nếu thế tại sao Vanessa Mea( hình như tôi viết không đúng) lại đứng đầu bảng xếp hạng nhạc cổ điển trong một thời gian dài ? Nói cho cùng, tôi yêu cả hai loại nhạc và tôi không thích có một sự so sánh giữa hai loại nhạc này.

    NEVER LEAVE ME
  7. dragon_blanc

    dragon_blanc Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/10/2001
    Bài viết:
    800
    Đã được thích:
    0
    mấy bác cứ nói quá!!rock thì em chỉ nghe được thể loại ballade thôi!em là dân chơi guitar và khoái nghe nhạc cổ điển nhưng sau khi nghe bản when the chidren cry thì cũng bắt đầu khoái nhạc rock ballade

    Hoi the gian tinh la gi?


    Dragon
  8. ng.kimviethoang

    ng.kimviethoang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/06/2002
    Bài viết:
    12
    Đã được thích:
    0
    nay ban minh cung thich nhac co dien lam
    nhung minh thich rock hon
    rock co rat nhieu dong nhac va band vi vay khong the
    noi la co bon band tieu bieu duoc vi moi dong rock lai co nhung dai dien rieng , minh thich heavy va hartrock vi vay minh post
    mot so van de ve hea_ har nhe
    "Heavy metal" l? một trong những d?ng nhạc Rock bị hiểu lầm nhất hiện nay. Người ta xem n? như l? kết quả của một sự ngu dốt trơ tr?o về những đề t?i được diễn tả bởi một v?i th?nh phần trong x? hội v? những ban nhạc chơi Heavy Metal l? những người lu?n sẵn s?ng g?y hấn. V? sao?
    Nh?n v?o những lớp vỏ bọc b?n ngo?i c?c dĩa nhạc, ta thấy to?n l? những h?nh vẽ qu?i dị, những th?y ma, những th?n h?nh bị tra tấn, những con rồng dữ phun lửa, m?y m?c, xe m? t? qu?i đản , c?c c?y đ?n ghi-ta biến dạng th?nh những c?y s?ng, đầu l?u ... Ngược lại với c?i thế giới ma qu?i vừa kể tr?n ta nh?n thấy h?nh d?ng của những nhạc sĩ chơi nhạc Rock: t?c d?i, đ?i khi quăn t?t, th?n h?nh được r?n tập thon nh?, quần ?o da c? đ?ng đầy n?t sắt v? c?c thứ trang sức kh?c. Tr?n c?c tấm h?nh, c?c nhạc sĩ của c?c ban nhạc chơi Heavy Metal lu?n lu?n biểu trưng cho một nh?m c? tổ chức đặc th?, thường đ? l? những tấm h?nh chụp trong buổi h?a nhạc, v? s?n khấu l? đời sống thực của c?c ban nhạc Heavy Metal.
    Lối chơi cực đoan kh?c trong d?ng nhạc n?y l? Speed Metal hay l? Trash Metal m? điển h?nh l? ban nhạc MotOrhead. C?c nhạc sĩ của d?ng nhạc sau n?y c?n biểu lộ nh?n d?ng kh?ng chải chuốt cực kỳ qu? kh?ch hơn, giống như l? chưa bao giờ biết thợ hớt t?c l? ai, chơi nhạc th? tới cuối b?i vẫn theo điệu lao nhanh như th?c đổ v? ầm ĩ ch?i tai.
    Thế nhưng Heavy Metal l? một trong những d?ng nhạc Rock th?nh c?ng nhất v? số lượng người h?m mộ từ những năm 70, 80 c?ng ng?y c?ng tăng. C?c fan cho rằng đ? l? nhạc Rock ch?nh hiệu v? lu?n trung th?nh với n? rất l?u.
    Ai cũng biết Heavy Metal l? Rock của "người da trắng" trong ? nghĩa muốn nhấn mạnh sự tr?i nghĩa với FUNK l? nhạc Rock của "người da đen". Tuy thế, đ? c? những sự pha tạp xảy ra trong c?i bi?n kỳ tưởng tượng n?y: c? nhạc sĩ Funk da trắng v? c? nhạc sĩ Heavy Metal da đen, th? dụ như PRINCE (Purple Rain, 1984). Đừng n?i đ?u xa lạ, ngay tại nơi sản sinh ra nhạc Rock, con người chơi nhạc Rock, sống v? y?u nhạc Rock cũng kh?ng tr?nh khỏi sự kỳ thị đ? chảy trong huyết quản.
    Những người nghe v? y?u nhạc Rock thay v? c? th?i độ phản ứng dữ dội m? qu?ng với những lời phỉ b?ng Heavy Metal, thiết tưởng cũng n?n t?m hiểu về ch?nh bản th?n d?ng nhạc n?y cũng như để hiểu r? th?m sự ph?t triển của Hard Rock n?i chung cho tới nay.
    HARD HISTORY
    Lịch sử Hard Rock
    Tr?ch dịch từ:
    www.hardradio.com (b?i viết của Marcelo Silveyra)
    Phần tham khảo:
    www.allmusic.com
    tạp ch? "rockhard", "rolling stones" v? "metal heart" #########################################
    HARD HISTORY
    Phần 1
    Thật kh? n?i HEAVY METAL bắt đầu từ bao giờ. Theo hầu hết c?c ni?n sử của d?ng nhạc metal, sự bộc ph?t đầu ti?n đến từ ban nhạc The Kinks (63) tại Lu?n đ?n với b?i "You really got me" v? ban nhạc The Who (64) với b?i "My Generation". Vị tr? của nhạc sĩ chơi loại heavy metal đầu ti?n m? ai cũng đồng ? l? Alice Cooper với ban nhạc The Spiders h?nh th?nh năm 1965. Tuy nhi?n, cho đến năm 1967, heavy metal vẫn chưa được diễn đạt trung thực v? c?i t?n Alice Cooper mới được in đậm trong tr? nhớ của thế giới m?i đến năm 1971 với b?i "Love it to death".
    Trong năm 1967, thế giới nhạc ROCK vẫn đắm ch?m với The Summer Of Love, đ? l? một m?a hội diễn ?m nhạc (*) v? l? một bằng chứng của một cuộc c?ch mạng ?m nhạc quan trọng với sự xuất hiện hầu như đồng loạt của c?c ban nhạc sau đ?y trong những năm 1966-1970:
    GOLDEN EARING (1965), CREAM, THE JIMI HENDRIX EXPERIENCE, LED ZEPPELIN, VANILLA FUDGE, IRON BUTTERFLY, STEPPENWOLF, BLUE CHEER, DEEP PURPLE, GRAND FUNK RAILROAD, FREE, URIAH HEEP, MOUNTAIN, HUMBLE PIE, BLOODROCK, MC5, BLACK WIDOW, ATOMIC ROOTSTER, CACTUS v? BLACK SABBATH.
    Họ đ? g?y cho thế giới một ấn tượng về heavy metal m? ngay ban đầu 2 ban nhạc Iron Butterfly (66) v? Steppenwolf (67) đ? l?m. Thứ nhất l? khi ta điểm lại c?c dĩa nhạc đ? h?nh th?nh; thứ hai, dựa v?o c?u "heavy metal thunder" trong b?i kinh điển nổi tiếng "BORN TO BE WILD", một lọai nhạc mới, c? nguồn gốc từ ROCK & ROLL v? BLUES, đ? chiếm được ảnh hưởng v?o thế hệ trẻ thời ấy sau khi đ? mệt mỏi với những phần tr?nh diễn chậm chạp, uể oải của những ban nhạc chơi trong thời kỳThe Summer Of Love (*).
    Trong những ban nhạc mới ra, CREAM (66) v? THE JIMI HENDRIX EXPERIENCE (67) l? những ban nhạc đầu ti?n mang đến cho d?ng nhạc heavy metal lợi nhuận cao. Trong v?ng 2 năm v? qua 4 tập dĩa, CREAM đ? trở th?nh ban nhạc th?nh c?ng nổi bật c? ảnh hưởng như Rush and Van Halen, v? sau n?y đ? sinh ra Blind Faith. Trong khi đ?, THE JIMI HENDRIX EXPERIENCE l? một nh?m tam tấu m? chủ yếu nhạc dựa tr?n những thủ thuật đ?nh đ?n ghi-ta t?i t?nh của Jimi Hendrix. C?c tập dĩa như "Are you experienced?" v? "Electric Ladyland" đả l?i cuốn h?ng ngh?n người h?m mộ giống như l? đang l?n cơn đ?i nhac. Họ cũng ngấu nghiến ?m điệu m? JANIS JOPLIN (69) v? THE DOORS, những th?nh phần v? tử của nhạc Rock tr?n thế giới đ? tr?nh b?y.
    Trong số nhiều ban nhạc mới ra đời trong thời gian n?y c? Savoy Brown, Foghat v? Bad Company chuy?n chơi điệu "blue" cũng như UFO đ? được sinh ra trong sự ph?t triển b?ng nổ của Heavy Metal . Năm 1973 c?c ?ng vua Heavy Metal mới thực sự chiếm lĩnh thế giới ?m nhạc, đ? l? c?c ban LED ZEPPELIN, DEEP PURPLE v? BLACK SABBATH.
    H?nh tượng quỷ Sa-tăng đến từ 2 ban nhạc Anh vừa kể tr?n. Tay đ?nh ghi-ta của Led Zeppelin l? Jimmy Page c? một h?nh d?ng tượng trưng quỷ qu?i nhất trong khi c?c lời nhạc của Sabbath chứa đựng những điều huyền b? hơn. Tuy thế, ban n?y kh?ng tự xưng l? thuộc hạ của quỷ Sa-tăng; kh?ng giống như c?c ban nhạc metal sau n?y, thực tế l?, Ozzy Osbourne, ca sĩ của ban nhạc đ? c? khi than phiền v? đ? hoảng sợ trước những "fan" mặc đồ đen, tr?n tay l? những ngọn nến...
    Kể đến những lần tr?nh diễn sống, đ?ng ch? ? l? Led Zeppelin với phần "rock till you drop" (rock cho đến gục ng?) k?o d?i khoảng 2 tiếng v? c?c buổi tr?nh diễn vĩ đại của Alice Cooper, nổi tiếng với n?t đặc biệt của con trăn quấn cổ, những m?n cắt, chặt c?c "manequin" m? ngay cả ch?nh anh ta cũng tham du
    Đ? l? những năm đầu ?t ỏi của classic metal được xem như l? kỷ nguy?n hay nhất của c?c d?ng nhạc. Kh?ng c? g? để nghi ngờ đấy l? một đoạn đường đ?ng nhớ nhất của lịch sử ?m nhạc. Heavy metal trở lại khi Led Zeppelin, ban nhạc nổi tiếng nhất về loại nhạc n?y, đ? s?ng t?c những b?i cổ điển như "Black Dog"; nhưng cũng kh? s?ng ch?i trong việc thử nghiệm lọai nhạc như REGGAE v? FOLK. Thực tế th? b?i sau đ?y đ?ng một vai tr? th?nh c?ng lớn cho heavy metal: "Stairway to heaven" m? Page v? ca sĩ Robert Plant tr?nh b?y tuyệt hảo.
    Tuy nhi?n, phải n?i l? cho đến năm 1970, ban nhạc BLACK SABBATH mới gọi l? đ? tấn phong cho heavy metal một "linh hồn" thực sự. Ảm đạm, ầm ĩ với những lời như ti?n tri, c?c tập dĩa "Black Sabbath", "Paranoid" v? "Master of Reality" đ? b?y tỏ một loại nhạc mang đầy chất tinh qu?i qua ng?n đ?n guitar của Tonny Iommi v? sự tr?nh diễn của Ozzy Osbourne, Bill Ward v? Geezer Butler với c?c b?i kinh điển như "N.I.B.", "Paranoid" v? "Children of the Grave". C?c ban nhạc như Corrosion of Conformity, Metallica v? Nirvana đều c? ảnh hưởng của loại nhạc th?nh ca metal. Trong khi đ?, Deep Purple, sau một thời gian miệt m?i với loại progressive rock c?ng với Rod Evans v? Nick Simper, đ? mang lại một ?m thanh vững chắc tr?n nền tảng của Deep Purple In Rock v? đ? trở th?nh một sứ giả thực sự trong việc cải c?ch ?m nhạc. Thực sự l? với c?c ng?n đ?n của Ritchie Blackmore h?a nhịp với tiếng đ?n synthesizer của Jon Lord v? tiếng g?o th?t ch?i tai của Ian Gillain đ? l? phần quyết định chủ yếu cho việc ph?t triển heavy metal ng?y nay.
    Trong những năm giữa thập ni?n 60, c? 6 ban nhạc mới xuất hiện dưới ?nh đ?n mầu: The Blue Oyster Cult, Thin Lizzy, Judas Priest, Queen, Aerosmith v? Kiss. C? thể n?i rằng ban nhạc Judas Priest l? tiền phong trong việc truyền b? s?ng kiến đưa 2 tay đ?n guitar v?o ban nhạc heavy metal; Aerosmith th? mang lại cho th?nh giả điệu blues buồn, t?nh dục v? ma t?y; Thin Lizzy chơi nhạc dưới ?nh s?ng t?n kỳ lấp l?e với điệu nhạc; Queen giới thiệu cho ta một tr?nh độ c? thể cho l? cao cấp trong việc l?m t?i sinh những giai điệu, tiết tấu h?ng hồn cộng với t?nh chất sắc b?n của progressive rock. Ban nhạc Kiss c?ch mạng h?a những buổi tr?nh diễn r?ng rợn gợi lại trong k? ức kh?n giả về Alice Cooper. C?n ban nhạc Blue Oyster Cult th? sao? Họ đ? biến mất trong sự l?ng qu?n sau một lọat c?c tập đĩa ph?t h?nh trong những năm 80. Nhưng trong những năm 70 ?m đềm tr?i qua của Blue Oyster Cult, ban nhạc n?y đ? trở th?nh một phần quan trọng của vũ đ?i HARD ROCK v? đ? phối hợp thật tuyệt vời c?c giai điệu nhạc của thập ni?n 60 qua tiếng đ?n ghi ta của họ.
    Trong khi một số c?c ban nhạc chuy?n lo củng cố danh tiếng của m?nh l? những t?i danh vĩ đại của d?ng nhạc rock, c?c ban nhạc kh?c đ? bắt đầu biến chế loại nhạc mới progressive rock qua một hướng nặng nề hơn. Pink Floyd v? Genesis hầu như vẫn đứng ng?ai vương quốc heavy metal, trong khi Jethro Tull, Yes v? King Crimson đ? l?m quen với heavy metal nhiều hơn qua những b?i như "Aqualung", "Heart of the Sunrise" hoặc "21st Century Schizoid Man" một c?ch tương ứng. Được ti?u biểu bởi c?c kết cấu nhạc phức tạp, phần sọan nhạc kỳ qu?i v? c?ch sử dụng nhạc cụ điện tử cao cấp, lọai nhạc progressive metal chắc c? lẽ kh?ng bao giờ trở th?nh hiện thực nếu kh?ng c? ban nhạc RUSH ra đời. Với album đầu ti?n của Rush, tuy l?c ấy chưa được gọi l? progressive, nhưng trong thời gian của Fly By Night v? th?nh c?ng của tay trống Neil Peart, ban nhạc đ? thay đổi vị tr? v? tỏ niềm kh?t vọng hơn qua lời nhạc v? giai điệu, đưa chất progressive cho đến bi?n giới xa nhất qua c?c tập dĩa như "A Farewell to Kings" v? "Hemispheres". Nhiều ban nhạc progressive kh?c như Emerson, Lake v? Palmer, Focus, Asia, IQ v? Marillion chỉ l?m quen sơ s?i với metal trong suốt thời gian hiện diện của họ.
    Thật l? đ?ng tiếc, heavy metal đ? bị đ?nh trệ ho?n to?n trong cuối thập ni?n 70. Aerosmith, Thin Lizzy v? Black Sabbath b? ch?m đắm trong ngục t? của ma t?y, Kiss đ?nh mất vẻ đẹp của ?m nhạc qua việc thương nghiệp h?a qu? độ, Deeep Purple bị phai nh?a v? cứ thay đổi nh?n sự, Led Zeppelin chấm dứt sự nghiệp qua c?i chết của tay trống John Bonham; chỉ c?n Judas Priest v? Queen l? đứng vững trong thời gian n?y. Kh?ng chỉ l? những ban nhạc lớn biến mất dần dần m? v?i ban nhạc mới cũng chỉ l?e l?n một thời gian ngắn rồi tắt; người ta n?i metal đang nằm ngắc ngỏai tr?n giường bịnh. Một v?i ban nhạc nhỏ nhoi vẫn ph?t đạt trong kỳ đổ n?t n?y, trong đ? phải kể đến AC/DC v? Rush với tay đ?n Angus Young nghi?ng ngả đảo đi?n tr?n s?n khấu, Bon Scott với giọng r?t thất thanh như tiếng động cơ m?y bay
    V? thế l? lọai nhạc metal mới l? PUNKROCK (punk = khốn khổ, ngh?o n?n) ra đời để cứu nguy cho c?i ph?ng rock tr?n s?n khấu kh?ng bị hạ xuống vĩnh viễn. Gọi tắt l? Punk, đ? l? lọai nhạc Rock ầm ĩ, hỗn độn, lời ca cộc cằn khởi xướng từ giới thanh ni?n hạng trung b?nh trong x? hội Anh. Sau n?y, người ta hiểu Punk l? một phong c?ch ?m nhạc diễn tả sự thất bại về kinh tế v? sự ghẻ lạnh trong t?nh người tại Anh quốc. Cao điểm của phong tr?o Punkrock Anh l? năm 1977. C?c b?i h?t với h?a ?m đơn giản thường ngắn, cuồng nhiệt, lời ca mang đầy t?nh chỉ tr?ch, h?ai nghi, yếm thế. Ban nhạc Punk nổi tiếng nhất l? The Troggs, *** Pistols của Lu?n Đ?n với b?i "Anarchy in the UK" năm 1976, v? ban The Clash. Ng?ai ra, ta c?n t?m thấy c?c ban như Ramones, Damned, Siouxsie and the Banshees, ?t biết đến hơn nữa l? Pagans, the Dead Boys, the UK Subs, Crass... tất cả đều cố gắng đột chiếm thế giới. Sự đ?ng g?p lớn nhất của Punk v?o s?n khấu của Punk/Heavy metal c? thể l? lối nhảy "slamdancing" phổ biến, sự phục hưng lọai nhạc Rock mạnh mẽ v? sự tuy?n truyền rộng r?i chống lại những h?nh vi sai tr?i của x? hội (vang lại c?c ca kh?c của Black Sabbath chứa đựng trong những b?i như "Children of the Grave" -dĩa Master of Reality, 71- v? "Luke's Wall/War Pigs" -dĩa Paranoid, 70-).
    N?n kể về 3 ban nhạc Punk quan trọng nhất l? Iggy and the Stooges, the Ramones v? *** Pistols. C?c th?nh vi?n trong ban nhạc với Iggy Pop kh?ng c? g? thiếu s?t trong phần l?m kinh ngạc kh?n th?nh giả v? sự cuồng nhiệt qu? độ đến nỗi ch?nh họ cũng chỉ chịu đựng nhiều lắm l? 15 ph?t. Ban nhạc của New York l? Ramones c? những b?i h?t khinh suất, t?o bạo kh?ng ngờ v? đ? đặt nền m?ng c?c ban nhạc sau n?y như The Red Hot Chili Peppers v? Nirvana lớn mạnh. Cuối c?ng l? ban The *** Pistols đ? s?ng t?c nhiều b?i nổi tiếng với những lời ********* như trong b?i "God Save The Quen" hoặc những b?i "hooky songs" như b?i "Sub-Mission". Tuy nhi?n, qua lần tr?nh diễn tại Mỹ năm 1978, ban nhạc n?y đ? tự diệt thanh danh khi tay đ?nh bass Sid Vicious bị tố c?o đ? giết người t?nh l? c? Nancy Spunge v? sau đ? đ? tự tử trong một cơn say ma t?y. Sự kiện n?y đ? đưa Vicious v?o c?c "liệt sĩ" đ?ng hổ thẹn của Punk, *** Pistols tan r?, Punk Rock bắt đầu suy th?ai v? chỉ c?n họat động phần lớn lặng lẽ cho đến thập ni?n 90. Ri?ng ca sĩ Johnny Rotten của ban *** Pistols đ? lập ra ban nhạc kh?c t?n l? Public Image LTD nhưng chẵng c?n d?nh d?ng g? đến Punk nữa.
    Trong khi Punk quyến rũ được số lượng lớn thanh ni?n, một ban nhạc cuồng nhiệt kh?c cũng đ? bắt đầu t?c động v?o giới trẻ, đ? l? MOTORHEAD. Ban n?y được biểu thị cho sự bắt đầu của những thể lọai thrash/speed/power metal v? death metal sau n?y. Dĩa ph?t h?nh đầu ti?n của Motorhead năm 1976 l? On Parole biểu lộ r? tiềm năng kh?ng hề vay mượn của ri?ng m?nh trong những tập đĩa ph?t h?nh những năm cuối của thập ni?n 70 v? đầu 80 như l? Overkill, Bomber, Ace of Spades v? No Sleep 'Til Hammersmith đ? cống hiến nhiều b?i thực sự l? đ?n bẫy cho metal song. Hơn nữa, Motorhead kh?ng những đ? thu h?t nh?m nghe nhạc metal một c?ch ngạc nhi?n l? th? m? c?n hấp dẫn cả c?c fan punk bốc lửa.
    Tại Mỹ đ? nổi l?n phong tr?o pop/glam metal biểu hiện như một sự trả miếng cho sự kiện vừa n?i tr?n. Van Halen th? đ? c? mặt từ năm 1978 v? gầy dựng được một ban nhạc chuy?n chơi tại s?n vận động, l?m m? đắm thế giới với tiếng đ?n ph? thuỷ của Eddie Van Halen v? những m?n tr?nh diễn như b?o t?p của David Lee Roth. Ban nhạc Journey (73) nổi tiếng với tiếng đ?n keyboard của Gregg Rolie v? đ? b?n h?ng triệu dĩa kể từ khi ra đời. Sau đ? l? những ban như Angel (75) th?nh c?ng rực rỡ với dĩa "White Hot" (78), Foreigner(76), Montrose (72). Qua sự tr?nh diễn của những ban n?y m? một thể loại mới được đặt t?n: Arena Rock. Thực sự phải đợi đến sự xuất hiện của M?tley Cr?e (81) v? Ratt(83), 2 ban nhạc xuất th?n từ Los Angeles với những b?i rất dễ l?i cuốn v? mang ảnh hưởng nặng của c?c ban cựu tr?o Anh quốc như Sweet (68) v? T-Rex (67). Ngo?i ra, 2 ban nhạc Mỹ quốc n?y c?n gợi đậm trong tr? nhớ của kh?n th?nh giả h?nh ảnh kh?ng phai nh?a của Alice Cooper, David Bowie, the New York Dolls, Kiss v? Gary Glitter. C? những ban nhạc loại glam metal n?y lại tỏ ra qu? h?o hứng đến độ c?i g? cũng đeo l?n người, quần ?o da, lưới đ?nh c?, băng quấn ngang tr?n, đế gi?y đầy đinh, kể cả trang sức phụ nữ (!) v? phấn son lo? loẹt. M?tley Cr?e c? lẽ l? một trong những ban ngự trị tr?n đỉnh cao ?m nhạc thời 80, năm 83 đ? g?y một th?nh t?ch vẻ vang l? dĩa "Shout At The Devil" chiếm vị tr? đặc biệt cho heavy metal tr?n thương trường đồng thời gi?n tiếp gi?p đỡ cho ban nhạc Ratt đ? bị đẩy l?i v? Twisted Sister (73) cũng như Quiet Riot (75) cũ kỹ trở về với vị tr? s?ng ngời của họ. Những b?i "Round and round", "We're Not Gonna Take It" v? "Cum On Feel the Noize" thực tế đ? đưa đến th?nh c?ng cho c?c ban nhạc tr?n khắp thế giới v? đ? l?t đường cho một hiện tượng mới ra đời: Bon Jovi.
    Bon Jovi (83) th?nh c?ng chỉ k?m Def Leppard (77) một hạng, đ? b?n h?ng triệu dĩa n?y sang h?ng triệu dĩa kh?c, nghĩa l? đ? s?ng t?c hết "top ballad" n?y đến "hit ballad" kh?c li?n tục. Dĩa "Slippery When Wet" v? "New Jersey" của Bon Jovi đ? g?y s?ng gi? trở lại thế giới như l? Def Leppard khi xưa với dĩa "Pyromania" v? "Hysteria". Hai ban nhạc đ? th?nh c?ng trong việc kết hợp "metal" v? h?a hợp ch?ng v?o ảnh hưởng của nhạc "pop", tức l? đ? sản sinh ra được một sự pha trộn ?m thanh ho?n hảo cho giới trẻ đang nghiền nhạc tr?n MTV thời ấy (mặc d? c? rất nhiều ? kiến cho rằng Bon Jovi kh?ng phải thực sự chơi loại heavy metal). M?tley Cr?e v? Ratt đ? c? được một phong c?ch ri?ng cho nhạc của họ chứng minh qua mọi dĩa được ph?t h?nh v? th?nh c?ng rất l?u d?i đồng thời l?m phai nh?a phần n?o tiếng tăm của những ban nhạc kh?c. C?c ban nhạc như Kix(78), Faster *****cat(85) v? L.A. Guns(87) kh?ng thể n?o hưởng một ch?t vẻ vang n?o như MC v? Ratt, c?n Kiss th? vội v?ng chuyển thể sang chơi Pop Metal như trong b?i "Heaven's On Fire" (video "Exposed" năm 87 hoặc l? dĩa "Alive III" năm 93). Sau đ? trong một thời gian d?i, phong tr?o Pop Metal cũng l?m nhạt nh?a tiếng tăm của c?c ban nhạc c? khuynh hướng v? mang ch?t ?t ?m hưởng cổ điển như Thunder (88), G.U.N (80) v? Junkyard (87) hoặc như The Cult (84) v? Jackyl Winger cũng giống như chỉ nổi l?n khỏi mặt nước.
    Tuy thế, Pop Metal đ? trở n?n qu? "b?nh d?n" v? "h?o nho?ng" qu? độ n?n cần một sức sống mới. Trong khi ch?nh Whitesnake (77) l? một ban nhạc "glam metal" bền vững từ thời 70 cũng dần dần c? đọng lại sự hiện hữu của m?nh v? t?n lụi dần, người ta đếm lại tr?n đầu ng?n tay v? chỉ c?n thấy Bon Jovi, Def Leppard v? M?tley Crue. Cục diện s?n khấu ?m nhạc b?y giờ cần một sự xuất hiện mới của một ban nhạc n?o đ? m? kh?ng cần vẻ b?ng lo?ng bề ngo?i v? sự dễ d?i qu? độ, một ban nhạc chỉ cần đến từ những con phố tối tăm v? nhớp nh?a th?i. V? đ? l? Guns n' Roses (85).
    Guns n' Roses l? những g? m? Pop Metal đang khao kh?t chờ đợi. Dĩa "Appetite for Destruction" năm 87 l? một loại sắt nung ch?y bỏng, kh?, chai cứng, qua tiếng đ?n ghi-ta của Shash hơi đượm chất blues v? giọng ca của Axl Rose cất l?n như chỉ muốn treo tạm hoặc b?m v?o cuộc sống n?y. Họ chen v?o giữa ?nh đ?n s?n khấu của c?c ban như Hanoi Rocks(80), The Rolling Stones(63) v? Aerosmith(70) với những b?i như "Welcome to the Jungle", "Night Train" v? "My Michelle" hoặc như b?i "Sweet Child O' Mine" thật l? ?m dịu. Guns n' Roses đ? vực lại được sự ch? ? của th?nh giả v? cứu nguy cho Pop Metal đang gần như bị dập tắt tr?n thương trường, họ đ? song song với M?tley Crue l?m chủ t?nh h?nh trong khi Def Leppard v? Bon Jovi đang tận hưởng sự nghỉ ngơi của m?nh rất d?i l?u.
    Sự xuất hiện của Guns n' Roses kh?ng ngăn chặn c?c ban nhạc kh?c c?ng đến. Th? dụ như Poison(83) v? Warrant(85) l? một trong những ban nhạc đ?ng ch? ? nhất, mặc d? họ chẳng c? g? ho?n to?n mới trong c?c s?ng t?c m? phải gọi l? b?nh thường v? dễ thuộc l?ng, nhưng ch?nh l? v? c?ch trang điểm v? phục trang rực rỡ của họ. White Lion(83) cũng l? một ban nhạc Pop Metal đ?ng kể trong thời đ?, c?c ca kh?c của họ hơi nh?m ch?n v? lập đi lập lại, tuy thế cũng c? những b?i g?y x?c cảm m?nh liệt như l? "Lights and Thunder", "If My Mind Is Evil" v? "Leave Me Alone". Trong khi đ?, người ta được lắng nghe ?m thanh ngọt ng?o dịu d?ng của Cinderella (85) qua một chuổi những album ph?t h?nh đều đặn, kể cả Tesla(85) cũng chơi nhạc gần giống như vậy. Tại Đức phải kể đến ban nhạc Dokken (82) tr?n đầy kinh nghiệm với tay ghi-ta George Lynch c?ng với nghệ thuật tr?nh tấu sống động cao độ m? ta kh?ng qu?n qua b?i "Alone Again" chỉ chịu xếp sau b?i "The Final Countdown" của Europe (81) xuất th?n từ Thuỵ Điển. C?c ban nhạc như Winger (86), Great White (82), Mr. Big (88), Bad English (89), Damn Yankess (89) v? Slaughter (88) cũng g?p phần quan trọng trong vũ đ?i n?y. Nhất định kh?ng qu?n phải kể đến l? ban nhạc Skid Row v? Sebastian Bach trong cuối thời kỳ Hair Metal n?y với dĩa đầu tay nổi tiếng c?ng t?n năm 89.
    Pop Metal ng?y c?ng được h?m mộ khắp nơi tr?n thế giới khi c?c ban nhạc nữ xuất hiện nối tiếp sự nghiệp của The Runaways (75) v? Girlschool (78) (trong phong tr?o New Wave of British Heavy Metal). Danh tiếng của họ đ? tạo dựng một chỗ đứng vững v?ng cho phụ nữ tr?n s?n khấu ?m nhạc Rock. C? ca sĩ ki?m nhạc sĩ ghi-ta Joan Jett v? ban nhạc J.J & The Blackhearts mang đầy sức hấp dẫn trong b?i "I love Rock n' Roll", trong khi đ? n?ng Lita Ford quyến rũ mọi tr?i tim qua b?i "Kiss Me Deadly". Hai th?nh vi?n cũ của ban nhạc The Runaways kh?ng c?n nổi tiếng nữa nhưng họ đ? c?ng với c? ca sĩ Doro Pesch trong ban nhạc Warlock (83) tạo được một ảnh hưởng của m?nh cho nhiều ban nhạc nữ kh?c như l? Vixen (81) rất đỗi mượt m? như nhung lụa, L7 (85) với phong c?ch cải tiến, Phantom Blue (87) huyền ảo v? Drain S.T.H. (97) đến từ Thụy Điển m? nhạc th? rất ảm đạm.
    ?m thanh cổ điển của Rock nghe đ? c? phần "nặng" hơn qua những ban nhạc heavy metal tạo dựng n?n những huyền thoại trong suốt những năm 80 . Black Sabbath (69) v? Ronnie James Dio đ? xuất hiện trở lại với dĩa "Heaven & Hell" (80) v? "The Mob Rules" (81) được đ?n nhận nhiệt liệt. Cả hai dĩa n?y đ?nh dấu được một thay đổi trong giai điệu du dương hơn. Trong khi đ?, Ozzy Osbourne sau khi rời Black Sabbath đ? th?nh lập ban nhạc ri?ng Blizzard of Ozz v? đ? cung cấp cho những fan nồng nhiệt của m?nh những giai điệu kh?ng qu?n như trong dĩa "Blizzard of Ozz", "Diary of a Madman" qua tay đ?n mạnh bạo nhưng tuyệt vời của Randy Rhoads. Sự huy ho?ng của heavy metal c?n phải d?nh một ng?i cho những ban nhạc mới xuất hiện như Savatage (83), Manowar (82) được mệnh danh l? "Những ?ng vua th?p", Cirith Ungol (81) v? Armored Saint (82) với phong c?ch ri?ng của họ. Nhiều ban nhạc lừng danh của thời 70 cũng đ? trở lại với nhiều mức độ th?nh c?ng kh?c nhau, nhưng kh?ng tạo ra được một sự xuất hiện đồng bộ của nền nhạc metal tiền phong, phần lớn bởi v? họ đ? đ?nh mất chất nhạc nguy?n thủy của m?nh hay l? ch?nh những cảm x?c mạnh mẽ ban đầu nay kh?ng t?m lại được.
    __bai nay la minh post lai cua FoolAroundRock mot bai viet
    kha hoan chinh hy vonh thoa man bac hungdo3d

    hoangkim
  9. rockman

    rockman Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    27/12/2001
    Bài viết:
    117
    Đã được thích:
    0
    hơ hơ ! tưởng là MEA ( hình như tôi viết sai ) là bán cổ điển chứ nhở ??!?!??
  10. Corindon

    Corindon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/06/2002
    Bài viết:
    95
    Đã được thích:
    0
    Nhiều khi nghe Rock em bất chợt nhận được một vài thứ quá ư classic thế là em lại fải lần mò sang đây để xem các bác nói thế nào về cổ điển,hôm này đọc cái này cũng máu bình loạn,nên em mấy dòng lung tung.
    Hôm nọ em nghe thằng cha Y.Malmsteen nó chơi bản gì mà có mấy nốt của bài Pour Elise thấy hay ko thể tả được.Các bác có thấy thú vị không khi nghe những bản nhạc cổ điển được chơi bằng guita điện-ở trong rock em thấy người ta gọi là Neo-classic rock gì đó-và ngược lại ,Rock chơi với phong cách giao hưởng.
    Đối với em điều này thật tuyệt vời(em là một thằng ngu nhạc cổ điển nhưng cũng fải cất công đi tìm nghe Bethoven,Bach để xem mấy thằng cha guitarist nó chơi theo phong cách rock thế nào.
    Các bác nghe Savatage,Rhasody thấy thế nào.Một sự kết hợp tuyệt vời giữa "ngọt và béo "đúng không.
    Ngay cả thể loại nặng nhất của Rock là Black và Death ,người ta cũng kết hợp với cổ điển.Nói ra thì có vẻ như là "hoa nhài cắp bãi *** trâu" bởi vì black và death quá ngang tàng,trần trụi,thô tục -trong khi đó nhạc cổ điển lại bác học ,lộng lẫy và nguy nga.
    Hãy nghe melodic death va symphonic black metal,rồi các bác sẽ thấy hai dòng nhac trái ngược này giao thoa với nhau tạo ra hiệu ứng gì.Em chỉ thấy tuyệt vời .hay không chịu được.Nếu cầm thử một cái đĩa của Emperor,một cái Moonspell hoăc là Opeth,... và nghe các bác thấy trong những quả accord chát chúa,tiếng trống đập tàn bạo ,chất giong death gào rú là những âm thanh thanh thoát của keyboard lắm khi đôi tai trâu của em còn nghe được cả violon réo rắt.Trong sự tàn bạo là nhưng âm thanh nguy nga tráng lệ,thử hỏi ai có thể không thấy hấp dẫn đây.
    Nhân đây em cũng xin nói về cái truyền cảm.Em nghe bài "In the worldless" của Emperor mà thấy sự sõ hãi đến toát mồ hôi,nếu mấy lão Emperor mà không lôi mấy thứ của nhạc cổ điển vào thì em chẳng thấy nó ấn tượng tới mức sợ co rúm người .
    Thôi hết văn rồi em xin dừng
    PS:em fát biểu lung tung vậy thôi các bác đừng cười nhé,nêu ai thấy thú vị thì cho em xin * nhé,em chưa có cái nào cả

    Corindon

Chia sẻ trang này