1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

RU EM NGỒI YÊN NHÉ, TÔI TÌM CUỘC TÌNH CHO. (nhật ký của tôi, mong được sẻ chia)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi emnhutianangmuathu, 19/05/2003.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Trưa nay đi về cũng muộn nhưng nhà bác vẫn còn ăn cơm. Tôi gọi mấy câu nhưng không ai nghe thấy chỉ thấy tiếng Q.A ơi lên một tiếng rõ to. Mấy đứa cháu ríu rít.
    ?oA, cô T.H? bác cũng hồ hởi. ?oT.H về rồi đấy à? (Nhà bác ai cũng gọi đầy đủ cả tên đệm và tên của tôi)Mấy người vội tìm chìa khóa. Tôi dứng ngoài hè nhìn thấy bàn tay vén cái rèm ở phía cửa sổ. Q.A thò cái mắt kính ra.
    ?oEm H ăn cơm chưa??
    ?oEm ăn rồi?
    ?oCho anh gửi 3 cái xe nhé?
    ?oGửi không thôi à?
    ?oTưởng chưa ăn cơm anh trả bữa cơm?
    ?oEm không lấy bữa cơm?
    ?oAnh trả hai bữa?
    Lúc ấy tôi vừa đi về, trời nắng và mặt rất hồng, lại mặc bộ quần áo đẹp nữa, anh nhìn từ trong ra trông chắc cúng xinh vì mọi lần anh chỉ nhìn tôi mặc quần áo ở nhà thôi. Tôi cầm chìa khóa về nhà soi xem lúc đó mình cười có xinh không.
    Chiều, vì vẫn còn mệt nên tôi ngủ rất muộn. Đang ngủ thì mơ màng nghe thấy tiếng anh gọi. Ban đầu là tiếng gọi rất to.Sau nghe rất ngọt ngào. Tôi nói là ngọt ngào vì nó thực sự là như thế.Không biết tại tôi tưởng tượng không. ?oEm T.H ơi, bố em gọi điện thoại này? Tôi đang ngủ, tóc tai chắc cũng rối, kính chả đeo, quần áo thì chắc cũng chẳng gọn gàng lắm, vội chạy qua mặt anh, chả buồn nhìn nữa, rồi lại chạy vù về.
    Về đến nhà sang sửa trang phục, đang rửa mặt thì bị bác gọi ra ?oN.T.H ơi, ra chị P gặp này? (Chị P là chị gái anh ở Thái Nguyên, đén chơi từ sáng và chắc giờ chuẩn bị về. Bác thật là nhiệt tình, chắc muốn chị nhìn mặt mình,lại còn gọi đầy đủ cả họ tên tôi nữa) Cả nhà anh tiễn ra đình chị ra ngoài xe ô tô. Q.A cao kều, đi lấp ló ở bờ tường còn nhìn về phía cổng tôi đang đúng. Họ đã quay về nhà, tôi cũng quay vào nhà, không khí yên tĩnh hơn lúc trưa như không khí của nó vốn có. Tôi bỗng dưng thèm được nhìn thấy Q.A quá, thèm anh sang chơi. Nhưng nếu không có cớ gì thì anh không sang và tôi cũng không muốn viện cớ gì nhờ anh nữa. Tôi để tự anh bắt chuyện trước. Chắc tại ban đầu nên anh cũng chỉ hỏi thăm vài câu vu vơ thôi.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  2. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Chiều nay. Quyết là không sang nhưng lúc khát nước nhớ là cái siêu nhà mình vẫn để ở bên kia lại phải sang lấy.Bác đang bế thằng cháu nên mình đón lấy đứng ở ngoài hè. Nhà anh có cái gương rất to, mình và anh nhìn nhau qua gương, ngượng mình quay đi. Anh gọi với ra"Em H ơi, cẩn thận không cháu nó lại làm hết người như hôm nọ" Mình bế cháu vào nhà, ngồi đối diện với anh, nhưng bế thằng cháu đứng thẳng lên đùi để nó che mặt mình, còn anh chắc là nhìn từng cử chỉ của mình nên không dám nhìn anh.Anh cứ trêu thằng cháu gì gì đó. Mình chắc là ngượng. Sao lúc nào cũng ngượng nhỉ?
    Tối, phải té ra ngoài này ngồi, ở nhà lỡ anh đi chơi lại buồn, cop tin về nhà dich còn hơn. Chuẩn bị về, anh có ở nhà không nhỉ? Tự dưng thấy muốn được ở gần anh mà hai người chẳng bao giờ có dịp.
    Mình có thương mến anh không?Anh có thương mến mình không?
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  3. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay đi nhờ anh ra cơ quan X, nghĩa là sẽ đi nhờ từ CD đến TC, một đoạn đường rất dài.
    Chỉ nói những chuyện lung tung quanh chuyện đi xin việc. Ngoài ra anh có hỏi vì sao hôm qua không sang nhà anh ăn cơm, tối qua em đi đâu, đi chơi thích nhỉ.
    Bắt đầu từ Ngã Tư Sở tắc đường liên tục, anh rẽ lung tung vào các ngóc ngách ở lối trường Y, ra Tôn Thất Tùng, ra Kim Liên, lòng vòng thế nào lại về Trường Chinh. Hai anh em vừa đi vừa nói nhiều chuyện, nhưng toàn chuyện linh tinh. Anh kể ngày trước anh hay đi đoạn đường này, thời sinh viên thích đi ăn cơm bụi với bạn. Tôi bảo:
    - hình như con trai bọn anh thích bầy đàn thì phải, suốt ngày tụ tập bù khú, con gái bọn em chỉ thích ở một mình.
    -Ai bảo em thế.Có thật thích ở một mình không?
    Lòng vòng mà cũng hết cả tiếng đồng hồ.Chắc là anh muộn giờ làm.
    Có lẽ giờ tôi không nên đi nhờ anh. Bống dưng thấy buồn buồn thế nào. Nửa muốn được gần anh,nửa không muốn. Vì chưa hiểu nhiều lắm về anh. Muốn được hiểu nhưng chắc là phải cần rất nhiều thời gian nữa. Cũng muốn biết anh đối với mình thế nào nhưng hiện tại cũng chưa thể nói được điều gì.
    Giá anh ít đi chơi hơn thì mình sẽ quý anh hơn.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  4. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0

    Thế nào là hạnh phúc????
    Dường như mỗi con người không ai có một hạnh phúc trọn vẹn. Dường như người ta sống cam chịu số phận, hoặc cũng vì điều gì đó mà biết chấp nhận, biết hy sinh cho nhau.
    Những ngày cuối tháng 8 đầu tháng 9, bố bảo chồng dì X đuổi dì đi làm dì lên ở nhà mình mấy hôm. Bác họ lại giời ơi, dì H nhà mày cũng bị chồng đuổi giữa đêm phi xe máy lên đây,có dám về nhà bà đâu. Các dì nhà mày toàn lấy phải những ông chồng lắm tiền mà ít học, nát như tương đâm.Ngày trước ở với dì H, nhiều khi thấy dì rơm rớm nước mắt, vì con mà sống thôi cháu ạ.
    Nhưng những người có học họ cũng đối xử với nhau chẳng ra gì. Bác gái mẹ anh Q.A thì hay tâm sự với bác họ mình. Bác họ bảo "bác trai à, trông thế thôi mà tính trăng hoa, có lần cũng đuổi bác gái đi một lần rồi. Mấy năm nay bác gái bảo bác thả cửa cho đi ra ngoài kia, chứ bác không đáp ứng được." Tôi nghe mà sao thấy xót xa. Bác gái hết lòng tận tuỵ với chồng con như thế, mà chuyện lớn nhỏ xây nhà xây cửa cũng không được phép tham gia. "Thằng Q.A cũng một lần bị ông ấy đuổi đi. Chả biết bảo nó dọn cái gì nó không dọn, ông ấy vác dao ra vườn chặt hết cây đi, quát ầm ĩ lên, mày tưởng mày có mấy chục triệu mày đóng góp mà ông nói mày không nghe hả. Nó đi xong bác gái vừa khóc vừa chạy theo đưa cho bọc quần áo."
    Bác họ vừa nói ý bảo nhà đấy bề ngoài trông gia giáo, hạnh phúc mà trong thì nát như tương đâm.Rau nào thì sâu đấy, ông ấy mà thế thì mấy thằng con cũng thế, cứ nhiệt tình với nhà mình chứ mình cũng chả thèm.Nghe mà thấy rầu lòng. Nghe mà thấy thương anh Q.A đếm thế.Thèm được sẻ chia nhưng chắc là chẳng ai lại có thể nói ra với nhau được những điều như thế.
    Hạnh phúc, thế nào là hạnh phúc cho mỗi gia đình???
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  5. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Tôi công nhận là mình có những suy nghĩ thầm kín về anh ấy nhưng tôikhẳng định đó không phải là tình yêu. Tôi cho rằng đó chỉ là những suy nghĩ của một con người đơn côi đang muốn hướng về hạnh phúc. Tôi nói thật đấy. Giả sử xung quanh tôi có nhiều mối quan hệ khác chắc tôi cũng không nghĩ về anh ấy nhiều vậy, nhwng tôi chỉ có một mình và hầu như đang sống một mình.
    Thời gian tôi và anh ấy lại biết nhau không nhiều. Đây chỉ là trong giai đoạn đang tìm hiểu, nếu quá tình tìm hiểu mà thấy tính cách của anh và của tôi không hợp nhau thì có thể không đến với nhau lắm chứ. Đây chỉ là những rung động thầm kín mà thôi.
    Tình yêu, theo tôi, không thể giản đơn mà cần có thời gian để thử thách. Khi tôi khó khăn mà người ta vẫn luôn ở bên, khi tôi có thể vượt qua mọi định kiến để có thể sẻ chia với anh ấy, hoặc còn nhiều điều nữa trong tương lai mà tôi chưa được biết đến.
    Giờ, thậm chí chúng tôi còn chưa ai dám nói với nhau một câu bóng gió, chưa dám rủ nhau đi chơi. Nói chung là chưa có gì cả
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  6. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Bác gái đi Hải Phòng từ sáng đến chiều tối mà chưa thấy về. Sang lấy thức ăn thấy anh T đang lọ mọ rửa bát.
    -Nhà anh chẳng có gì ăn cả. Anh chẳng biết nấu anh chỉ đặt nồi cơm thôi.
    Vào mở tủ lạnh thấy có thịt và xương tôi bảo ?othôi nhà em có khoai tây và mướp đó, để em mang sang cho. Thế có cần em nấu cho không?? Thấy anh T có vẻ ngượng ngập, tôi cũng ngại nên kệ anh ấy, đi về.
    Ăn cơm xong tôi sang cho con miu ăn cơm.
    -Anh T ơi, em cho miu ăn cơm.Các anh đã ăn gì chưa?
    Thấy Q.A ở trong bếp,tưởng đang nấu cơm hóa ra lôi bịch bánh mì gối ra cười nhăn nhở, ?oanh vừa về,miumiu đâu rồi,ra chị H cho ăn cơm này?
    -Trưa nay em về muộn cho nó ăn cơm nguội với cả thịt nó không ăn, nhưng đói quá nó vẫn ăn hết. Thế anh chưa ăn gì thật à.
    -Ừ, khoai với mướp nhà ai thế này.
    -Của em đấy,em mang sang bảo anh T có cần em nấu hộ không,anh ấy không nói gì, em đi về.
    -Sao lại không nấu?
    -Em ngại.
    -Suót ngày bảo làm gì cũng kêu ngại,kể mà em nấu cho anh một ít thức ăn lát nữa bố mẹ anh về thì tốt, bọn anh ăn tạm cái này rồi phải đi.
    Quay ra thấy anh T đang ăn cơm không với ba tê, phì cười, bảo thôi từ từ để em tráng cho quả trứng mà ăn.Anh T bảo:
    -Thôi anh ăn thế này được rồi,em nấu cơm cho bố mẹ anh đi.
    -Từ từ để em về em bảo bố em cái đã nhé.
    Quay sang đặt được nồi canh xương thì các anh đã ăn xong bánh. Anh Q.A bảo:
    -Em nấu cơm trông nhà cho anh luôn nhé, anh đỡ phải khóa cửa.
    -Không, anh mà đi là em về em không nấu đâu.
    -Đi, trông nhà cho anh, anh với cả anh T phải đi đặt cửa mà.
    -Không, em về đấy nhé.
    -Sao, sợ ma bắt à.
    -Nhà anh có ma à.
    -ừ.
    -Thế trông nó thế nào.
    Anh T giục đi, anh Q.A chuẩn bị áo xống, mặc cái áo từ hồi học phổ thông hay sao mà trông thật ngộ nghĩnh.
    -Em không trông đâu đấy, đi hôm nào cũng 11h mới về,ai mà trông được, em phải về đây không bố em mắng. Em chỉ bảo sang nấu cơm hộ bác thôi.
    -Anh đi đến 9h thôi. Bác cũng sắp về rồi mà.
    Nói linh tinh cái gì đó một hồi, lại nhớ ra liền hỏi:
    -Anh Q.A ơi,hôm nay anh có đi làm muộn không?
    -Không.
    -Anh lại nói dối rồi,lúc em lên xe 24 là 8h.
    -KHông muộn nhưng không kịp ăn sáng.thế em có phải đợi xe lâu không?
    -Không.Lúc đấy em có một gói xôi trong túi nên em mới hỏi anh có đói không.
    -Thế mà không cho anh.
    -Anh khôn vừa thôi chứ em còn phải ăn chứ.
    -Sao không chia cho anh một nửa.
    Tôi không nói gì,cứ cắm cúi vào nấu.Anh lại nói với từ trong nhà ra:
    -Sao không chia cho anh một nửa hả?
    -Ngại.
    -Lại ngại.
    Tiếng anh T:
    -A lô bố ạ, có em H ở nhà trông nhà và nấu thức ăn ạ. Con với Q.A đi đặt cửa.Đấ,bố mẹ anh nửa tiếng nữa về thôi, trông nhà cho anh nhé.
    -Hai anh đi 1 xe à.
    -ừ,trông nhà cho anh nhé, anh đi đây.
    Lúi húi xắp mâm cơm lên nhà thì hai bác cũng về.
    Tôi xin phép ra về. bác trai thì cám ơn còn bác gái thì bảo ?oừ, con về nhé?
    Lúc ấy mới về dọn dẹp bát đũa bên nhà mình. Bố bảo ?ođi đâu mà lâu thế, bố dặn là con không được quan hệ quá thân mật cơ mà?. ?oCon trông nhà, các anh ấy đi đặt cửa. Chả ai nấu cơm cho hai bác cả nên con nấu cơm. Hai bác tốt với nhà mình nên con sang giúp.?
    21h20 thì hai anh về.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  7. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Sáng nay 7h10 dắt xe ra khỏi nhà ngỡ là anh đi làm rồi cơ. Bác gái đứng ở cổng hỏi han :
    -Hôm nay con đi đâu đấy, thế có kết quả ở honda chưa.
    -Chưa nhưng mà chắc là trượt rồi ạ. Cháu gửi chìa khoá nhé.
    Quay ra thấy Q.A đang dắt xe ra, tôi nhìn anh, cười một cái rồi chạy biến. Anh với theo:
    -Đi đâu mà sớm thế em.
    Tôi vội dắt xe đạp thẳng. Mãi sau mới thấy anh đằng sau. Anh đi chậm lại:
    -Đạp nhanh thế.
    -(Cười)
    -Hôm nay đi xe đạp à.
    -(Lại cười)
    -Hả, sao hôm nay lại đi xe đạp à.
    -(Chả biết nói thế nào nữa, cứ lúng búng trong miệng, nửa muốn bảo anh đi trước đi, nửa thôi.)Thế anh không nhìn thấy em đi hay sao mà hỏi hoài vậy.
    -Hôm qua lên toà soạn à.
    -(Biết rồi con hỏi) Vâng. À, hôm qua anh ăn thế nào, em cũng không biết nấu lắm đâu.
    -Anh đói nên ăn cái gì cũng ngon.
    -Anh đi trước đi không muộn đấy.
    -Thế anh đi nhé.
    Hụt cả hơi, sao mình cứ lúng túng trước anh thế nhỉ. Anh đối với mình là như thế nào? Ai đó nói dùm mình cái
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  8. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0

    Trở về nhà thôi.
    Cái chuyện anh Q.A có lẽ làm tôi có thêm một chút gì đó vui vẻ tong cuộc sống, dù đôi khi nó có làm tôi hơi buồn buồn nhưng có cái để mà vui để mà buồn buồn man mác, để mà quan tâm tới thấy cuộc sống bớt chống chếnh hơn. Nếu không tôi lại phải dùng đến các mỗi quan hệ trên TTVN, với những người bạn dù thật tốt đối với tôi nhưng đó là mối quan hệ ảo, mà tôi không ưa cuộc sống ảo chút nào. Tôi cần những tình bạn có thật ngoài đời. Dẫu sao anh Q.A là người hay bắt chuyện và quan tâm tới tôi. Không là tình yêu thì vẫn vui vẻ là tình bạn.
    Mỗi khi nghĩ đến anh tôi muốn làm điều gì đó tốt hơn cho bản thân, và ngày ngày gửi vào đây những dòng NK này thấy dù sao cuộc sống mình bớt chống chếnh hơn trước.
    Ngày hôm nay ngồi ngẫm ra chao ôi mình bao nhiêu là việc, mà chả cái nào làm cho ra hồn cả. Mà mình lại không thể bỏ bớt đi một trong những thứ đó. Chiều chiều vẫn lo cơm nước cho bố, dọn nhà cửa sạch sẽ mà bố vẫn khộng hài lòng lắm vì bố là người cẩn thận và khó tính. Bố thường về quê với mẹ từ chiều thứ 6, sáng thứ 2 lên cơ quan rồi chiều thứ 2 mới quay về nhà ở đây nên thời gian tôi ở một mình tương đối nhiều. Tôi không buồn vì đơn giản tôi quen ở một mình và thích vậy. Nếu có buồn có chăng là nỗi buồn nỗi nhớ một chàng trai nào đó thôi. Tôi ít về nhà không phải là tôi không nhớ mẹ nhớ em mà đơn giản tôi không muốn mọi người nhìn thấy cái mặt rầu rĩ của tôi. Vả lại, khi tôi chưa hài lòng về mình tôi không muốn mình được nghỉ ngơi. Vì về nhà là nghỉ ngơi, ngủ và leo lên gác nằm đọc sách như hồi còn ấu thơ. Tôi là người cực kỳ mâu thuẫn. Tôi thèm được quan tâm, được thương yêu nhưng tôi lại sợ, sợ phải xúc động khóc trước sự quan tâm của mẹ của em. Có lẽ tôi tủi thân vì chẳng làm được gì cả. Nhưng ở nhà chả ai mắng mỏ tôi cả.
    Đó là lý do tôi thích ở một mình. Bố vừa lên hôm qua, nói em gái tôi dặn trung thu phải về. Tôi thường thích lang thang một mình trên phố, gặm nhấm những nỗi buồn có thể là vu vơ, có thể là nỗi đơn côi cố hữu trong lòng. Dù quanh tôi có nhiều bạn tốt, dù gia đình tôi luôn thương yêu tôi.
    Nhưng có lẽ tôi sống xa nhà quá lâu. Bố tôi liệt tôi vào hàng "động vật hoang dã khó thuần chủng."
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  9. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0

    Có người bạn nói họ xúc động khi đọc những gì tôi viết nhưng khuyên tôi không nên viết ra đây.
    Có người nói họ thấy tôi đáng thương khi dành nhiều tình cảm cho người khác quá.
    Có người dành cả buổi sáng để giải thích cho tôi hiểu những câu chuyện của cuộc đời mà theo họ tôi còn quá nhỏ để hiểu.
    Trời mưa, tôi không về nhà được lại phải ngồi giết thời gian với một mớ đĩa mềm để cop thông tin. Tôi chả thấy buồn, cũng chả thấy mình đáng thương, cũng không thấy cuộc đời mình bi đát. Tôi thấy mọi thứ rất đỗi bình thường.
    Gửi người bạn đã kéo tôi vào YM nói chuyện. Cảm ơn vì long nhiệt tình của bạn và xin lỗi đã làm bạn mệt mỏi.
    Đừng cho tôi là quá nhỏ mà tôi không hiểu. Tôi biết hết và hiểu hết. Đừng cho tôi là cố chấp, vì bạn không hiểu hết chỉ qua vài dòng như vậy. Cuộc đời tôi dài lê thê bởi những sự kiện cũng chẳng đáng kể, nhưng nó khiến tôi có vẻ bình thản và sẵn sàng đón nhận những thứ không hay xảy đến.
    Tôi khẳng định lần cuối, tôi không yêu anh Q.A. Đó chỉ là những rung động. Và với tôi, để sống, tôi cần một điểm tựa về tinh thần. Đơn giản vậy thôi. Và dù thế nào, với ai, khi tôi đã thương mến, cũng luôn là như vậy.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .
  10. dixuyenquamuathu

    dixuyenquamuathu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Nhớ Hà Nội quá, xuống đến nơi chưa kịp về nhà lao vào hàng net luôn, sau đó còn đi một số nơi lo công chuyện. Cái máy ở nhà bị virut tùm lum, vừa fomat lại cái ổ C chưa cài được Vietkey, viết NK ngoài hàng net thế này cũng không thích lắm, vì tôi thường viết vào ban đêm, cop ra đĩa, ban ngày đem đi gửi. Nhưng viết NK là thói quen mất rồi. Và phải viết để cảm ơn những người bạn đã viết cho tôi trong mấy tôi xa Hà Nội. Cảm ơn các bạn nhiều và mong hãy lắng nghe câu chuyện của tôi. Nhiều chuyện, đâu chỉ riêng có chuyện tình yêu, đâu chỉ riêng có Q.A.
    Em tìm vào một chốn lặng yên, nơi góc vườn Em trốn vào bình yên, sâu mãi, sâu mãi, sâu mãi vào tình yêu của anh .

Chia sẻ trang này