1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Rừng Na Uy? Hay ở chỗ nào?

Chủ đề trong 'Văn học' bởi cool_dcs, 05/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. bigctocxu

    bigctocxu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    1.107
    Đã được thích:
    0
    Rừng Nauy á, hay á Ừ, hay thật mà
    các bác đọc kỹ sẽ thấy rất nhiều lời nói của nhân vật chính có thể đúc kết thành những triết lý sống có ý nghĩa. Đọc lâu rồi nên cũng quên nhiều Cái đọng lại trong em là những suy nghĩ dám nghĩ, dám làm và rất ''tôi'' của Wantanabe, và cái chị cá tính nữa, quên xừ tên
    Sống và làm theo những gì mình muốn, mình thích, k fải ai cũng làm được điều này, nhưng ông tác giả í đã xây dựng được cả 1 câu chuyện với cac'' nhân vật lý tưởng sống này, theo em đó là 1 truyện nên đọc
    đọc các cảnh hot, cũng thấy hot thật nhưng đấy k fải nội dung chính Cái em thik ở truyện này nữa là lối hành văn của bác tác giả rất dí dỏm Nhiều cái tưởng bình thường nhưng vẫn bật ra thành tiếng cười Truyện vì thế triết lý nhưng nhẹ nhàng, dễ đi vào lòng người
    Hồi xưa là em đọc nhờ, bao giờ fải đi mua về đọc lại
  2. bigctocxu

    bigctocxu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    22/10/2006
    Bài viết:
    1.107
    Đã được thích:
    0
    Sao các bác toàn nói về *** thế Làm như truyện viết mỗi về *** k bằng
    à, trên kia, nhớ rồi Midori thẳng như ruột ngựa
  3. tranluuquyen

    tranluuquyen Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/10/2006
    Bài viết:
    1.420
    Đã được thích:
    0
    Là "Gỗ Na Uy" thì đúng hơn nhỉ, mình nhớ hình như cảm hứng để sáng tác giai điệu vào lúc Paul định chọn gỗ sồi Na Uy để làm nhà hay gì đó...
    Nguyên tác bản tiếng Nhật thì cũng dịch từ "Wood" thành "rừng" chứ ko fải gỗ. Chắc tác giả cũng nhầm
    Tuy nhiên mình nghĩ cảm nhận của từng ng là rất khác nhau. Norwegian Wood của Beat thì hay rồi, (ko thấy bản nào của Beat là dở cả hihi) nhưng truyện cũng phải có cái chất của nó bạn à, nếu ko, sẽ chỉ mỗi Vietnam là nó hot thôi (vì đơợc PR) nhưng thật sự thì các bạn mình ng nước ngoài (ko chỉ Nhật) cũng biết đến nó như là một tác phẩm văn học nổi tiếng.
  4. MrT212

    MrT212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2007
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Các bác đọc "Rừng Nauy" thì tiện thể đọc luôn "Phía Nam biên giới - Phía Tây mặt trời" cùng tác giả.
    Đọc xong thì thấy rất hụt hẫng, kết chuyện rất chi là... nhưng chính vì cái đó mà lại khiến người ta cứ nhớ, cứ muốn đọc lại để xem tại sao lại thế.
    Hay hay ko là tuỳ mỗi người nhưng đây lại thêm 1 truyện rất đặc trưng Haruki Murakami, rất đơn giản, nhưng cực kỳ khó hiểu, hichic
    Truyện này thì cái vấn đề abc của nó ko nhiều như "Rừng Nauy" nhưng mức độ thì như nhau cả, có vẻ bác này có cái nhìn cực kỳ nghệ thuật về nó
    Bí ẩn và hụt hẫng, đó là 2 từ mà em có thể mô tả về nó, "Nam biên giới - Phía Tây mặt trời"
  5. thaolittle

    thaolittle Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Không thể nào chấp nhận đc Toru lại đi ngủ với bà cô giáo trong cái đêm tưởng niệm người yêu mình mất !!! pó tay
    Nói chung là ko đồng cảm nổi với diễn biến tâm trạng của các nhân vật...sống theo bản năng quá !
  6. MrT212

    MrT212 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/07/2007
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    Thế bạn có chấp nhận việc Watanabe ngủ với Reiko ko? Rồi cả việc Reiko chấp nhận con bé học sinh vuốt vẻ cơ thể mình, bạn chấp nhận đc ko nhỉ ?
    Tớ thấy nhiều điều tưởng như ko chấp nhận đc nhưng ở xh Nhật thì có vẻ cực bình thường
  7. meo_con_0181

    meo_con_0181 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/04/2004
    Bài viết:
    2.811
    Đã được thích:
    0
    Điều duy nhất tôi có thể cảm thấy khi đọc "Rừng Nauy" là nỗi cô đơn, cô đơn đến cạn kiệt của tất cả các nhân vật. Mỗi người đều cố gắng tìm được một người, dù chỉ một người thôi - thực sự hiểu mình, nhưng hầu như vô vọng. Toru là người biết chấp nhận và sống chung với sự cô đơn nên tồn tại tiếp, những người khác (Kizuki, Naoko, Hatsumi, chị của Naoko) thì không thể tồn tại mãi với sự cô đơn ấy, nên họ chọn cái chết.
    Còn về *** trong truyện này, thực sự tôi thấy nó được nói tới với những ngôn từ rất đẹp. Không hiểu sao cứ nói đến truyện này mọi người lại nghĩ đến vấn đề đó, so với một cơ số truyện (từ xưa rồi) như Angelic hay Trăm năm cô đơn thì còn ít hơn nhiều.
  8. anghenlenin

    anghenlenin Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    4.161
    Đã được thích:
    0
    Rừng Nauy chỉ hay ở cái thời mà nó vừa xuất bản thôi, chứ còn bây giờ thì....
  9. thaolittle

    thaolittle Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/05/2006
    Bài viết:
    221
    Đã được thích:
    0
    Nếu bàn về nỗi cô đơn thì tớ thấy đọc Cô Đơn trên Mạng còn hay và thực tế hơn...*** ở đây cũng nhiều nhưng có vẻ hợp lí hơn,chỉ cảm nhận đc Rừng NaUy có *** có vẻ dung tục và bừa bãi quá !....đấy là theo ý kiến chủ quan của tớ, thế thôi !
  10. gwens83

    gwens83 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/02/2007
    Bài viết:
    4.549
    Đã được thích:
    2
    Cô đơn mà không cần phải gào lên là "tôi cô đơn", mà độc giả vẫn cảm thấy nỗi cô đơn lan tỏa trong truyện, đọc xong bỏ xuống vẫn thấy cảm giác day dứt, thế mới hay chứ!
    Đúng là so với văn hoá VN, thì *** như thế là hơi khó hiểu, nên bạn dùng từ "bừa bãi" thì cũng coi như đành chấp nhận. Nếu bạn đã khăng khăng ép nó phải theo văn hoá VN (trong khi tác giả viết truyện này có phải cho người VN đọc đâu) thì cũng không có cách nào thuyết phục bạn.
    Nhưng bạn mà nói nó "dung tục" thì ....

Chia sẻ trang này