1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

"...S_S..."

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi tocmytom, 22/01/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. tocmytom

    tocmytom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Người đó có cái gì đó làm khơi gợi trong tội sự tò mò...một cái gì đó mà tôi không sao có thể diễn tả được.Có một hôm rất vô tình ,tôi gặp 1 người và sững sờ khi nhìn cái vẻ bề ngoài của người ấy.Mất 1 vài giây định thần lại và tôi nhận ra hình như trong tôi anh còn quá lớn.

    Nhưng sai lầm lớn nhất của đời tôi là đã gặp anh.Gặp một khoảng lặng của dấu ba chấm ngút ngàn.Anh để lại sự dằn vặt quá lớn trong tâm tưởng của 1 cô sinh viên năm thứ ba non trẻ."anh....em chỉ một mình anh biết".Dấu ba chấm này anh định hiền từ gì đây..?Đó là câu hỏi cả cuộc đời này em phải đi tìm câu trả lời .Có thể là yêu,có thể là ghét ,cũng có thể là nothing... Một dấu ba chấm thôi mà ..bận tâm làm chi vây?
  2. laptop_0983050580

    laptop_0983050580 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2008
    Bài viết:
    175
    Đã được thích:
    0
    Sai lầm lớn hơn là để mất anh
  3. bebymilo

    bebymilo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/01/2008
    Bài viết:
    1.265
    Đã được thích:
    0
    sai lầm lớn hơn nữa của em.....chia tay nhưng vẫn gặp anh...........
  4. cavoitudo

    cavoitudo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2007
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    0
    Đang bàn về sai lầm ah. Hầu hết thời gian hình như mình toàn dùng để sửa sai nên cũng chả nhớ cái nào lớn nhất nữa..
    Sai lầm là chuyện nhỏ. Thất bại là chuyện thường. Ko bao giờ thành công mới là điều đáng sợ.
  5. tocmytom

    tocmytom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Chúng ta đang ngồi cạnh nhau ...mà xa quá đỗi...
    http://www.nhaccuatui.com/nghe?M=ROkFMYesS6
    Được tocmytom sửa chữa / chuyển vào 12:57 ngày 23/01/2008
  6. tocmytom

    tocmytom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Gió mùa đông bắc...!
    Một ngày mới chào đón trong tiếng rít nhẹ của gió mùa đông bắc.Em hấp tấp vội vàng để kịp giờ ...ngước mắt lên ...chạm phải ánh nhìn của anh ...buồn bã....
    "Đi đâu mà vội thế..?".."em đi học..."..."vĩnh hưng ha..?"..."...". Em không hiểu sao dạo này chúng ta lại phải gặp nhau nhiều đến vậy..?Em không muốn lại phải gặp anh,gặp ánh mắt ,nụ cười của anh,không muốn gặp cái cách em hỏi em ngắt quãng đó.Thế mà...Em vẫn phải gặp anh mỗi sáng ,cố tránh bao nhiêu thì lại càng phải gặp anh nhiều hơn .em sợ sau mỗi lần đó ,em không thể kiểm soát nổi bản thân mình trước những rung động con tim...Cũng từ nơi này ,có nhiều cô sinh viên đã yêu anh đã bị bóng dáng của anh làm lung lay...Có thể em là một trong những người đó ...cũng đã yêu anh.
    Em không muốn nếu...và cũng không muốn ước ...bởi tất cả cũng đã qua rồi.Em chấp nhận được điều đó..Chấp nhận được con người của anh và cách anh sống.Ngày trước ,anh đứng ngoài sân kt gọi đt hoặc nt cho em mà mắt chúng ta cũng chỉ dám hưóng về nhau qua khung cửa vì không ai trong chúng ta muốn những người xung quanh biết về điều đó.Lúc còn anh,em thấy trái tim mình đau vì đã làm người khác fiền lòng..muốn xa anh,muốn mình thanh than.Giờ đây không còn anh,lại muốn được gần anh bỏ qua mọi khó khăn phía trước.
    Dù anh đã làm em đau...một nỗi đau ngút ngàn...Và có lẽ nỗi đau đó mới là lý do khiến em kjhông thể quên anh....
  7. tocmytom

    tocmytom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Mưa ...và tết...
    Có khi nào người ta lững thững nhìn lại phía sau để hỏi mình đang đứng ở điểm nào của cuộc đời chưa...?Hôm nay ,trời lại mưa..những gitọ nước ly ty bay trong không gian...nhợt nhạt và ...lạnh buốt....
    Mặt đường đầy những nước bản bắn lên quần áo...Cau có vì phải đến giảng đường muộn...Mình muốn thay đổi những phiền toái thường nhật thành những trôi chảy cuộc đời..Có được không...?Lặng thinh như một dấu ba chấm .....Không có những lúc khó kjhăn thế này sẽ không cảm nhận được niềm vui khi chiến thắng...
    Đêm qua,ngồi một mình bên máy tính cố làm cho xong bản điều tra thị trường nhìn mưa nghiêng nghiêng bên song cửa ..thấy mệt mỏi nhưng thanh thản...Có thể là đã vui sau những gì cố gắng làm...?Đưa tay ra hứng một giọt nước nưa bên ngoài cửa ...rụt ngay bàn tay lại vì lạnh ...Phải chăng mưa cũng làm người ta phảt rụt rè...?
    Trong bóng tối,mọi thứ lạng thing chỉ có tiếng đồng hồ và tiếng nhạc của một bản nhạc trữ tình êm ái...Không thể ngủ được dù đã ru mình bằng bình yên trong ý nghĩ...Ngày mai sẽ là một ngày mới ..người chết thì nằm lại người sống ...vẫn phải sống...
  8. tocmytom

    tocmytom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    một nụ hôn.....
    Bạn hôn tôi nồng nhiệt trước tất cả mọi người ...mặc cho tôi cố nhoai ra khỏi vòng tay bạn...Không thể được...Cảm nhận ...Thêng thang...Không gì hết...Lý do gì khiến bạn làm thế...?Bạn không sợ sao....?Bạn lag giảng viên của tôi dù rằng ngoài giờ học bạn cũng chỉ là 1 người đàn ông như bao người khác..Trong tiếng vỗ tay của mọi người ..tôi cười như khóc... Tôi không muốn cuộc đời tôi lại gắn với 1 giảng viên ĐH nữa mặc dù bạn và anh ấy đâu có phải là 1.Anh ấy hôn tôi trong sự rụt rè ,còn bạn bất ngờ đến độ tôi không sao tránh kịp...Cùng là 2 người đàn ông ..sao một người làm tim tôi đập mạnh còn 1 người không 1 chút mảy may...?
    Lặng.....
    Bạn bảo tôi đừng khóc...Tôi cũng nhủ mình rằng có gì đâu mà phải khóc...UH,chậc lưỡi bảo mọi truyện đã qua rồi...Sáng nay,vẫn còn bị một vài tin nhắn làm người ta cười không nổi,khóc chẳng xong.Mệt mỏi ....Công việc vẫn cứ thế chạy...không nhanh nhưng cũng không chậm có điều thấy buồn với những thú đang diễn ra.Trong 1 chút bức xúc rất bản thân ...có tiếng xì xào của người ngồi bàn bên cạnh về cách mình nói về ý thức của người Việt trẻ..Cũng chẳng sao..Nghĩ là việc của họ sống là việc của mình....
    Xa xôi...
    Hôm nay phải về nhà thôi,muốn nhìn thấy người đó 1 lần trước khi về nghỉ tết ..Không gặp...Buổi giảng cuối cùng ..Sân thể dục vắng tênh..mưa...nước ướt mặt sân...Sinh viên nghỉ học...Gió lạnh hắt qua những tán là cây để những giọt nước lơn đọng lại có cơ hội trở về với đât.Em co ro đứng nhìn về phía ngày xưa...Phía có anh...nhưng chỉ mãi là nhìn....Ướt mắt...
  9. tocmytom

    tocmytom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Mêng mang ngoài hiên....
    Trời vẫn lạnh....Mưa phnf hắt qua những lộc non...Sắp tết...
    Trong cái nhộn nhị đó ...có thể mình cũng cố tạo ra một chút bận rộn bằng cách làm một vài việc rất chi vô nghĩa.Căn phòng lặng thing ..mọi người về hết rồi...Lạnh lẽo và cô độc...
    Thời gian gần đây..ạnn rộn với việc học tập ..tìm tài liệu và hoàn thành bài đúng thời hạn.Những đứa bạn của mình đang ở rất xa..thi thoảng nhắn vài cái tin thăm hỏi...tình cảm dần nhạt đi...?
    Bùn nhỉ..?
    Nhớ 1 người ..rộng đên mênh mông..không bít nhớ ai..Đúng là mình điên mất rồi.Đêm qua mang lá thư ra đọc lại..không đọc đến phút cuối cùng vì biết rằng sẽ không câm fđược nước mắt thêm 1 giây nào cả.Nếu vượt qua 1 phút giây đó thôi chắc mọi truyện đã khác nhiều..Uh.chỉ một phút giây thôi mà..sao dài muôn thủa...?
  10. tocmytom

    tocmytom Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Vô tình...
    Anh kéo em lại bằng tiếng gọi từ phía sau...Anh vẫn cười ,em vẫn cười ..lẩm nhẩm trong miệng tiếng cảm ơn..Anh vút đi,em vút đi...2 phía khác nhau..điểm dừng là vô biên cuộc sống....
    Em thấy mừng vì anh vẫn khoẻ,vẫn manly như hồi nào..Có 1 dạo em nhìn thấy anh suy sụp.Trong lúc đó môi em cười mà sao lòng đau quá.Em không hề bít rằng yêu một nguời lại khó khăn đến thế.Và điều khó khăn nhất là em đã từng yêu một người có gia đình....Một người chẳng bao giờ có thể là của mình được.Lúc em biết anh...em cũng biết anh không còn độc thân..2 năm sau..em yêu anh sau vòng tay rất ấm áp trong lúc em khóc đó.Thành phố đêm yên ắng đã làm cuộc sống của em đảo lộn khi không thể không thừa nhận tình cảm của mình.Em không ngăn nổi nụ hôn đầu tiên ấy,...Ngọt nào mà dắng chát...
    Những thứ không có được là những thứ cả cuộc đời khao khát...Sự dằn vặt làm em phải lẩn tránh anh,nhưng không có thể lẩn tránh nổi nỗi nhớ về anh...không thể nào buông ra được...Nhưng khi mọi truyện không còn là của riêng chúng ta thì em lại không đủ thắng bản thân để anh đi xa em...cứ như thế...không thể nào...Rất lâu không gặp nhau...Hôm nay...Gặp anh...Tất cả ùa về...Lạnh buốt...

Chia sẻ trang này