1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sa`i Tha`nh du ki', Part I, 2006

Chủ đề trong 'Hồi ức về các chuyến đi' bởi Zerlingcrazy, 18/01/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. luoiqua

    luoiqua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/04/2006
    Bài viết:
    696
    Đã được thích:
    0
    hehehhe em cũng có tâm hồn ăn uống bác ạh, nên cũng hay tìm kiếm. Món gà xối mỡ là một dạng gà rán, nhưng với rất nhiều dầu, còn ngày xưa nguyên bản là họ để con gà trên chảo dầu xôi, tưới mỡ lên cho đến lúc con gà chín, da gà vàng rụm, giòn tan, xối như thế nó hơi chín quá, hơi khô, nhưng bù lại sẽ rất giòn, cắn miếng nào thấy nó ròn miếng đó, thôi, em ngưng, nếu không lại làm bác khổ sở vì .... thèm. hehhe, ở đó còn có món nhiều người cũng thích ăn đó là canh rong biển.
    Chuyện món ăn và quán ăn Sài Thành có lẽ post ở đây không tiện, thôi khi nào bác chuẩn bị vào Sg thì PM cho em nha, em biết gì sẽ chỉ cho bác.
    Mà bác ơi, bác viết tiếp bài đi chứ, ai lại nghe nói đến gà xối mỡ là bỏ ngang bài viết thế này?
  2. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    Trời đất ơi, đã trót sinh ra ta sao lại còn sinh ra món ''gà xối mỡ"...
    Món gà xối mỡ là một dạng gà rán, nhưng với rất nhiều dầu, còn ngày xưa nguyên bản là họ để con gà trên chảo dầu xôi, tưới mỡ lên cho đến lúc con gà chín, da gà vàng rụm, giòn tan, xối như thế nó hơi chín quá, hơi khô, nhưng bù lại sẽ rất giòn, cắn miếng nào thấy nó ròn miếng đó, thôi, em ngưng, nếu không lại làm bác khổ sở vì .... thèm.
    Hu hu, ngồi đọc bài tả "con gà xối mỡ" của luoiqua mà khổ sở quá, cứ đọc được một vài từ là lại phải chạy ra lau miệng, hix hix,....
    Sau bữa ăn sáng kiêm luôn ăn trưa, ta đã đủ can đảm để bỏ món "gà xối mỡ" sang 1 bên, tiếp tục pót tiếp bài Sài Thành du kí, hi hi, tu bi con tờ níu....
  3. Zerlingcrazy

    Zerlingcrazy Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    16/10/2005
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    8
    Sài Thành du kí, Part III
    ( bắt đầu từ Part này, tại hạ viết lại theo trí nhớ của mình, có gì ko hay xin quần hùng lượng thứ, đa tạ, đa tạ...)
    "Trong những ngày sắp tới, tôi sẽ cố tìm một nhánh lan rừng thật đẹp, lúc nào cũng mang theo bên mình để chờ chừng nào anh có tin vui, tôi sẽ đem về tặng cho cô bạn của anh, anh có thích như vậy không?" - Trâm ( Còn chút gì để nhớ - Nguyễn Nhật Ánh)
    Nhoàm nhoàm...Ực ực...Khà...Bác ơi, ơ, em ơi, tính tiền cho anh cái...Cái..cái.. gì? 30.000 á ? Ối mẹ ơi, Sài Gòn ơi, ... ĐẮT ... [
    Nuốt mãi không trôi cái cục tức của bữa cơm trưa ( có gì đâu nhỉ, ta gọi mỗi đĩa cơm với 1 bát canh khổ qua cơ mà, sao đắt thế cơ chứ, đùmá cơm...), ta lê bước chân thất thểu của 1 kẻ khố rách áo ôm, cố sang đường để làm nốt cốc cà phê cho đủ hương vị của Sài Gòn.
    Trời Sài Gòn hôm nay đẹp lạ, những tia nắng vào lúc 12h30'''''''' ( theo đồng hồ vừa xem được của 1 thằng cha ngồi bán vé số vỉa hè) vẫn ấm áp và dịu dàng như một chiếc khăn lụa vàng mỏng manh, nhẹ nhàng quấn lấy bàn tay, nhè nhẹ luồn quanh cổ. Một nụ hôn tinh nghịch của "iem" gió (ặc ặc, đoạn này tưởng tượng hơi quá..) lén gửi qua giọt nắng ấm, phất phơ thoảng nhẹ trên hai gò má, đưa phớt qua làn môi bóng nhẫy vì cơm thịt của ta (thành thật xin lỗi đọc giả, nhưng ở đây, sự thật luôn được đặt lên hàng đầu). Làn gió lùa vào mái tóc chất nghệ dài óng ả, thổi tung bay lên trong đó những hạt cát vàng lóng lánh rồi khe khẽ rải đều chúng lên chiếc áo phông đen mà ta đang mặc (chết thật, dùng đủ loại dầu mà tóc vẫn lắm gầu thế ta?). Thoảng đâu đây trong gió là mùi hương trầm thơm ngát cùng hòa quyện với mùi chả nướng cũng ngào ngạt không kém của 1 quán ăn bên cạnh.
    Tất cả gợi cho ta những xúc cảm kì lạ, vừa thơ mộng lại vừa phàm tục. Mùi hương len lỏi từ hai cánh mũi mở căng, nhẹ nhàng luồn vào lá phổi rồi tràn sang phía trái tim. Từ đó, mùi hương trầm được tách ra, giữ lại trong tâm thất, còn mùi chả nướng thì theo động mạch chủ, trôi tuột xuống phía cái dạ dày no căng vì bát cơm Kình Hải....Chà chà, Sài Gòn thơm thật, thơm tho và dịu dàng như vòng tay nhỏ bé của cô em gái miền Tây, trốn gia đình xuống thành phố làm tiếp viên quán càfê vậy. Sẵn đây, xin lưu ý là quán cf nào ở SG cũng có 1 vài em gái rõ là xinh, chỉ đợi ta đi 1 mình là sát vô ngồi gần tâm sự...
    Rảo bước trên hè phố, thả lỏng cơ thể, để cho thính giác phát huy đến tột cùng cái tinh túy của nó, ta phiêu du vào một thế giới của riêng mình, vừa cô đơn, vừa tự do, vừa bé nhỏ ngập ngừng, lại vừa hoành tráng tự tin. Bước chân nhẹ nhàng lướt theo làn hương kì lạ, đưa ta đến trước điểm đỗ xe buýt lúc nào không hay. Xe 01. Tuyến đường : Bến xe Miền Tây - Trần Hưng Đạo - Chợ Bến Thành. Khà khà, tranh thủ thời gian tí nhỉ. Bến Thành Market thẳng tiến, go go...
    Ối mẹ ơi, Sài Gòn ơi, lại... ĐẮT ...
    Sau khi tự chụp chán chê mấy phô ảnh bên cạnh chân vị tướng Trần Nguyên Hãn bằng cái máy ảnh ghẻ ghẻ mang theo, ta tự tin tiến thân vào chợ Bến Thành, phen này quyết mua bằng được vài thứ xa xỉ phẩm 1 chút chơi...
    Đùmá cơ chứ, sao mà đắt thế nhỉ... Gi gỉ gì gi, cái quái gì cũng đắt...
    Mèng ơi, chợ gì thế này, sao toàn thuốc bắc với đồ khô, vừa khăm khẳm vừa thơm thơm đến đau cả đầu. Trời ạ, toàn đàn bà... hix hix..+ hoa quả + đồ mỹ nghệ + vài sạp quần áo, chấm hết.
    Chợ cái lợ tợ mợ. Chán. Nói chung là đứng trên tư cách của 1 thằng đàn ông đi chợ một mình, cộng với cái ví hơi hơi kẹp lép 1 chút, ta cho phép mình tự đánh giá, chợ Bến Thành ko = chợ Đồng Xuân chứ đừng nói đến cái chợ cóc hoành tráng ở cạnh nhà mình...he he.
    Táp vô 1 quán kính kiểng có vẻ đẹp đẹp....
    + Anh ơi...À, em à... Cho anh xem cái kính đen này xem nào? Ờ, ờ, ờ đấy ...
    + Bao tiền em?
    + Cái gì cơ? (Câu này hỏi vẫn còn cao giọng, khoảng ở nốt Đố gì đó)
    + Bao nhiêu? (Câu này hỏi bắt đầu thấp dần, khoảng ở nốt Fa)
    + 500 à? (Câu này đã xuống đến nốt Đồ)
    +Hơ hơ...Thôi. Không vừa mắt lắm... Thôi vậy. Thôi nhá. Giả em này.. (hix hix, chẳng nhẽ lại nói, có bán cả người anh đi cũng không bằng xiền mua cái kính của em. Đau thật )
    Thế đấy, đúng là chợ. Cái gì cũng phải mặc cả. Mà từ 500, mình mặc cả xuống 100 khéo nó oánh cho hỏng người rồi mới thả cho đi ý chứ... .Thôi, biết điều, chim kun kút là tốt nhất...
    Khép lại 1 ngày dạo phố với dạo chợ bằng 1 quán nước giải khát và 1 tiệm cắt tóc. Húi cua...Ta quyết định bỏ lại nơi này một phần thân thể của mình. Mái tóc dài chất nghệ được thay bằng quả đầu húi cua hầm hố --->. Sài Gòn nóng thí mồ, để tóc dài quá ra đường có nhiều thằng Pêđê nó nhìn, he he...Đến đây thì bước chân phiêu du cũng đã mỏi mệt, ta về nhà nằm thẳng cẳng đến 6h tối rồi đi dạy.
    Và khi tiết dạy tối kết thúc, lại một cuộc phiêu lưu mới bắt đầu...
    (tu bi con tờ níu...)
    Được Zerlingcrazy sửa chữa / chuyển vào 12:52 ngày 20/01/2007
  4. pinky2510

    pinky2510 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/04/2006
    Bài viết:
    369
    Đã được thích:
    0
    Tớ chẳng nhớ là chợ Đồng Xuân bao to nhưng đối với người dân SG thì chợ Bến Thành là 1 biểu tượng cho thành phố, và hầu như các city tour cho người nước ngoài đều có điểm đến là chợ Bến Thành. Nhỏ hay to, bán rẻ hay đắt, nhiều hay ít sản phẩm... thì nơi ấy cũng là 1 địa chỉ đã được "đăng ký thương hiệu" rồi bạn ạ.
    Chúc vui. Khi nào có dịp vào SG, có cần tìm hiểu gì thêm thì cứ nhắn tớ nhé
  5. sup_cua

    sup_cua Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2006
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Hiiiiiiiii, nghe cac anh ke ve sg e mac cuoi qua.That ra thi sg khac voi Hn thiet nhung cung k den noi vay dau, vi k biet cho di do.Co nhieu cho ngon, bo, re lam.Khi nao moi nguoi co dip vao sg cu goi em.Em se huong dan cho an, o, dao pho cho.
    So dt cua em ne: 0903112441-Quynh.
  6. dhlv

    dhlv Guest

    Những ấn tượng đầu tiên của một chuyến xa nhà !? rất đáng trân trọng
    Mmai mốt "dù có đi bốn phương trời" bạn sẽ ko bao giờ chuyến đi đầu tiên này. Đó là sự thật !
    Có chuyện gì hay thì kể tiếp cho mọi người nhé Zerlingcrayzy

Chia sẻ trang này