1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SAD MOVIE (Tôi viết cho riêng tôi)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi sad_movie, 14/03/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Mỗi ngày sẽ ngồi viết nghịch ngợm một cái như thế này
    The mystery of time
    Time is a mystery because we can''t see, smell, taste, hear and hold it. But we can feel it flow. Time flow fast or slowly due to your state of mind, emotion or the situation you are.
    For example, when you are with the people you love, time seems going so fast and you always regret the sweet time has past by. And you always feel time go too slowly when you miss someone or hope to see someone. One more example, one''s life time may be too long but someone is nearly the death, he may be feel time past so fast if he really want to live to finish all his dream in life. So in this case time can be shorten and widen due to the felling of individual.
    Time is also a mystery because is it never turn back and we can'' explaint time is changeable or not. As time past by, we grow up, turn old and die. But we don''t know time grow up, turn old or not. And what will happen if time die?
    And there is one difficult question to anwers "Can time change people and can people time?".
    Yes, time can change people. People in the modern times is so far diffrent with people in ancient times. As well as someone in the old age is much more change when he was in childhood.
    And people can change time because people can measure it by using it suitable. So we can hold it in our hand and never fell about laking of time to do something or having too much time to do nothing.
    Everything natural in ourlife is a mystery but we can conquer all if we know exectly our own power.
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?
  2. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Giời ơi, mình đang vui sướng với cái chiến dịch xoá bỏ niềm nỗi buồn để sống vui hơn, đang vui sướng vì đặt ra một mục tiêu mới để phấn đấu, đang vui sướng vì papa và mama thuyết phục và khơi lại những ước mơ đã tắt ngúm về sự nghiệp của mình, đang háo hức thực hiện nó trở lại, sáng nay đang sung sướng đạp xe băng băng ra hàng nét thốt lên rằng không có anh đời em đẹp biết bao, thì online vào đọc được bài anh viết anh buồn. Khổ thân quá. Khổ thân mình quá. Sao dễ thương người thế. Sao lại thấy thương người ta à?Chiều qua mình sung sướng vi vu bên Bát Tràng, mua bao nhiêu là đồ, ngồi trong xưởng của một ông hoạ sĩ vẽ vời lên mấy cái bình, về nhà nằm dịch truyện.Cũng đôi lúc nghĩ đến anh, đôi lúc thật muốn viết lên 3 cái từ mà từ trước đến nay mình chưa bao giờ viết, đôi lúc thật muốn viết rằng em sẽ trở lại vào một ngày nắng đẹp. Vì giờ nghĩ đến anh trong khổ đau em không thể bước tiếp, không thể tiếp tục ước mơ còn dang dở.Phải, hôm qua mình đã định viết thế đấy. Nhưng, thôi đành làm theo giống như cái chữ ký của anh ấy.
    Anh vui vẻ nhé. Em cũng mong được nói chuyện cùng anh, hát cho anh nghe những bài hát cũ, giờ em thuộc hết lời rồi mà không còn hát nữa. Em đang định chuyển sang học hát mấy bài rock và mấy bài hát của Capenters...
    Thôi, mong anh vui, em không muốn phải buồn vì anh nữa.
    ÔI trời ơi.
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?
  3. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Chiều qua anh buồn thật hả, thế mà em lại vui.Chiều qua anh thấy vô cảm thật phải không? Thế mà cảm xúc của em lại thăng hoa khi cầm cây cọ.
    Chiều qua khi đi dọc triền đê Sông Hồng, em lý giải tại sao có đôi lúc con người ta có thể dễ dàng đến với nhau đến thế. Bởi đó là những phút xao lòng. Để rồi qua những phút yếu lòng ấy người ta nhận ra rằng đó không phải là tình yêu.Dù lúc đó anh nói rằng tình cảm của anh dành cho em là có thật. Nếu thật thì tại sao bây giờ lại thế. Sao không gọi điện cho em đi, sao không nhắn tin cho em đi.Không, đúng không
    Vâng, tình cảm của em dành cho anh mới là có thật. Dù những lúc như thế em không nói gì. Bây giờ vẫn là có thật. Sẽ thật hạnh phúc biết bao nếu lại được như xưa nhỉ. Nhưng em không buồn nữa đâu.Dù tình cảm của anh chỉ là những phút xao lòng.
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?
  4. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Em vẫn từng đợi anh,như hoa từng đợi nắng, như gió tìm hàng phi lao, như trời cao mong mây trắng...........
    Em vẫn từng đợi anh, trên những chặng đường quen,tiếng hát ai xao động, thoáng mùi hoa êm đềm........
    Kỷ niệm ngày xưa, vẫn còn đâu đó, những bạn bè chung, những con đường nhỏ..........
    Hoa sữa vẫn nồng nàn đầu phố đêm đêm, có lẽ nào anh lại quên em, có lẽ nào anh lại quên em...............
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?
  5. v22h04

    v22h04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    Ngày nào cũng trăn trở , xem đc bao lâu nào ........
    Phù, ngày mai ko tới
    Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm
  6. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Không trăn trở đâu, tuỳ thôi, một chút khoảng lặng trong tâm hồn thôi. Cuộc sống vui buồn là chuyện đương nhiên. Buồn một chút cũng không sao, miễn là lòng không bão giống thì nên giữ trong lòng chút buồn man mác.Còn nếu nó làm mình khổ quá thì vứt bỏ nó là chuyện đương nhiên.
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?
  7. v22h04

    v22h04 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/10/2003
    Bài viết:
    1.116
    Đã được thích:
    0
    Đúng roài, trái tim ko còn trăn trở . Nhưng tay gõ trên bàn phím thì còn nhìu lắm đấy
    Con diều bay mà linh hồn lạnh lẽo Con diều rơi cho vực thẳm buồn thêm
  8. notbad

    notbad Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/03/2002
    Bài viết:
    2.715
    Đã được thích:
    0
    Đừng so sánh thế. Tình cảm là thật không thể giả.

    Chẳng điều gì có thể ngăn cản ta-một thanh niên chân thật, giản dị được sống hạnh phúc. (Trích: Đức mẹ mặc áo choàng lông)Để được ôm hôn miễn phí hãy gọi cho NotbadĐể được đóng quĩ 7xHN hãy gọi cho NotbadĐể được mua vé xem phim cùng MFC hãy gọi cho NotbadĐể được ... hãy gọi cho Notbad www.ttvnol.com/forum/f_260.ttvn 
  9. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Cô đơn khủng khiếp.
    Lâu rồi lại có cảm giác này.
    Kinh khủng thật. Cố khô khan và gai góc, nhưng hễ có người động vào trái tim đa cảm lại thấy nhói đau.
    Sợ thật. Sợ bị người khác làm rung động.
    Chiều. Âm u kinh khủng.
    Thằng nhóc bận lại không đưa đi mua đĩa được rồi.Có chút rock vào sẽ khá hơn.
    Suy cho cùng. Sống lừa dối mình quá.
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?
  10. sad_movie

    sad_movie Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/03/2004
    Bài viết:
    762
    Đã được thích:
    0
    Trời mưa, đường bẩn, đã muộn, về nhà ăn cơm.
    Ước được là con trai để: uống rượu, hút thuốc, đá bóng, đi đến đêm mới về nếu cảm thấy chưa muốn về nhà.Ước được là con trai để có thể đặt một bó hoa trước cửa nhà người mình yêu mến trong mưa.
    Thật may mình không là con trai.Nếu không bố mẹ sẽ khổ vì mình. Rất may mình là con gái, nên bây giờ mình về nhà ăn cơm, làm một cái gì đó mình thích tại nhà....
    Ngày mai sẽ lại tiếp tục như những ngày qua. Sáng tới cơ quan, chiều lượn lờ vài ba chỗ, về nhà mở nhạc, xem ti vi, đọc sách và ngủ, chả nghĩ gì.
    Đôi khi cuộc sống thấy hơi thú vị vì được tự do lang thang.Đôi khi thấy hơi tẻ nhạt. Đúng là chỉ có thể vui được một cách trọn vẹn khi công việc ổn định và có một gia đình hạnh phúc với những đứa con xinh xắn. Như thế sẽ biết sống có trách nhiệm hơn, dù phải lo toan nhiều thứ.
    Trời mưa, đường bẩn, đã muộn, về nhà ăn cơm
    Và ngày mai,lại thế...cảm giác sau giờ làm việc chỉ thích lang thang, nhưng đường bẩn quá.....
    Sao em lại phải quên anh? Sao không thể đến được với nhau?

Chia sẻ trang này