1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SÀI GÒN THƠ....THẨN MỘT TÍ

Chủ đề trong 'Đất Sài Gòn' bởi Disneymind, 19/04/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. wings

    wings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    3.552
    Đã được thích:
    4
    Cha chà?...cha chà?..em MẶng Nhe hĂm "lay" ...."nà" nhơ?...tĂm tràng, tĂm tràng quà...Là?m 1 bàfi trước khi 'i vẶy ....

    TrĂn 'ời gĂ rẻ bằng xĂi.
    Anh 'Ăy chẳng tiếc mời em fn cĂng.
    Giờ 'Ăy em 'Ă fn r"i.
    2 ngĂn em nh> trả giĂm cho anh!

    Wings thĂch nhất lĂ cĂu nĂy,m-i lần nghe lĂ...mĂnh lại..."kiĂu kiĂu" lĂn tĂ....hĂ hĂ

    Mập thĂ 'ẹp,
    Ốm thĂ d. thương,
    LĂi xương thĂ d. mến.

    MĂnh vừa d. thương, vừa d. mến...hĂ hĂ
  2. wings

    wings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    3.552
    Đã được thích:
    4
    Chương 1 tập thơ tình Wings xxxxxx
    Bài thơ con cóc 1

    Sông Cầu nước chảy lơ thơ.
    Có đôi trai, gái ngồi hơ... quần đùi.
    Tình duyên ngang trái, ngậm ngùi,
    Quyết về cắt áo...may quần đùi....để hơ...

  3. CO

    CO Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    17/01/2002
    Bài viết:
    991
    Đã được thích:
    0
    Nỗi nhớ câm​
    Tết này con vẫn không về được,
    Ai tỉa cho thầy mấy nhánh mai?
    Cúc vàng bên ngõ, không người hái,
    Ai ướp trà thơm buổi sớm mai!
    Đêm vắng giao thừa nghe sóng biển
    Mình thầy đầu bạc nhớ con xa
    Chẳng ai ngồi cạnh, nghe thầy kể
    Chuyện buồn nay trộn nỗi vui xưa!
    Lò trầm hẳn lạnh chờ hương mới
    Thầy nhớ khơi thơm để ấm nhà.
    Con không về được, tim bạc bẽo.
    Thầy ơi! đừng khóc tủi con xa.
    Tết này con vẫn không về được!
    Mộ mẹ đìu hiu, hương khói bay.
    Lạnh lắm không me, đêm nguyệt tận?
    Giữ kín giùm con tiếng thở dài.
    Ngọc lan che mát bên chân mẹ,
    Đã có hoa chưa, những búp ngà
    Ai sẽ lau giùm con mộ chí,
    Nắng mưa, hình mẹ hẳn đã nhòa.
    Con thắp trong con nén hương thầm,
    Lớn khôn, không mẹ vẫn tủi thân!
    Mồ mẹ trong tim con vẫn ấm.
    Mẹ ơi! Xứ lạ, gió căm căm!
    Tết này chị vẫn không về được.
    Lời hứa cùng em mãi chẳng tròn,
    Đã hẹn chia nhau ly rượu đắng,
    Nửa tưới mồ em, nửa nhấp môi!
    Chẳng dọn cho em cỏ úa vàng,
    Ai thắp thêm giùm nến trắng tan
    Ai đọc em nghe lời thơ cũ,
    Ai khóc cho em kiếp lỡ làng?
    Cây đàn trên vách chắc buồn lây,
    Bụi của lãng quên, đã phủ đầy
    Chị vẫn ngó về năm tháng cũ.
    Tường ơi! Đừng tiếc chuyện riêng tây!
    Tết này ta vẫn không về được.
    Người chẳng nợ ta, xin chớ mong
    Giàn thanh long có oằn sai trái?
    Cây mận cuối vườn chắc trắng hoa?
    Lũ bạn thân sơ nay còn mất?
    Chợ hoa, có gặp những người xưa?
    Đã phôi pha hết thời thơ ấu.
    Này! Nhớ đừng quên pháo giao thừa.
    Mùng một có còn thơm áo mới,
    Hãy cất hộ ta chút nắng trong.
    Đóng chặt lại đi vườn ký ức,
    Tình thơ, người xa còn chi trông.
    Tết này con vẫn không về được!
    Thầy nhớ, đừng chờ con trước sân.
    Mẹ, em, thôi dự phiên chợ tối,
    Đông khuya, lạc lõng chẳng người thân.
    Tết này lại vẫn không về được.
    Hồn mãi còn đau nỗi nhớ câm.
    Ai thở giùm ta mùi hương cũ,
    Ai khóc cho ta tiếng nấc thầm.
  4. nguyenbalocvn

    nguyenbalocvn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/07/2006
    Bài viết:
    1.401
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ nghe buồn quá !
    Chỉ mong những người con xa xứ rồi cũng sẽ trở về. Quê hương mỗi người chỉ một .....................
  5. wings

    wings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    3.552
    Đã được thích:
    4
    Cuối chân trời, mây và biển gặp nhau
    Biển không hiểu vì sao mây phiêu lãng.
    Sóng cuồng nộ, xô bờ tung cát trắng.
    Biển rộng dài có chứa nổi mây đâu... ​
  6. vo_thuong_man

    vo_thuong_man Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    18/01/2005
    Bài viết:
    1.909
    Đã được thích:
    0
    Chiều buông vàng vọt...........
    SG,dòng người lúc nhúc, những gương mặt cau có, mệt lã sau một ngày làm việc....mà nói thật kô mệt thì lấy xe ra khỏi cty cũng mệt, kẹt xe, chen chúc nhau, chả có cái mẹt nèo nhìn thân thiện nổi, còi xe thúc sau lưng, thúc nữa, tiếp..tè tè , có tiếng lẩm bẩm...ơ, mọi người đi đâu thía, chả thấy ai trả lời ( tấc nhiên),
    ,SG hình như ai cũng đang nghĩ, cái ý nghĩ chán chường, ý nghĩ muốn chạy về nhà thật nhanh, cởi făng cái áo, cởi tuốt cái quần, nằm lăn quay.... Lại có người nhìn sửng , có người đang mơ về con đường rộng thênh thang, nơi đó, ngay vạch đèn đỏ mọi người tươi cười mũm mĩm, oạch, jật mình vì cái thằng xe bus nó hú còi, cái đầu xe nhìn nó hung tợn làm sao, nó như nhe răng bảo tao bự con nên tao cần đi trước
    SG, có chiếc xe hủ tíu với mấy cái ghế nhỏ xíu, khách hàng líu ríu , chả ai cao sang, chả ai hèn mon, đủ xiền vào ăn, kô có thì fánh
    SG, Ngã tư đường có pak xe ôm luôn gật đầu "helô" với mấy chú Tây thò lõ, bên kia hai thằng oắc con vượt đèn suýt đâm người đi bộ...
    SG, vào quán ồn ào chả nghe được jọng miền nào, có khi trên bàn là liên hợp quốc Bắc-Trung-Nam cụng ly đôm đốp
    SG, cái quần tàlõn với đôi dép lào ..long rong cùng anh mang ves
    SG thiếu tiếng ve kêu mùa hạ, tú hú gọi bầy
    SG, ngày tháng vẫn trôi như thế ta vẫn yêu sao....
  7. sonaki

    sonaki Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2007
    Bài viết:
    1.280
    Đã được thích:
    0
    ĐỒ THỊ
    Anh tự hỏi đã bao lâu rồi nhỉ ?
    Anh đi tìm nghiệm bài toán của riêng anh.
    Thật vô tình em lại là tập ảnh
    Chứa biến rất nhiều , nghiệm chỉ là 0.
    Đồ thị đời anh như một đường cong ,
    Chẳng chịu khép mình nằm trên mặt phẳng
    Đồ thị đời em lại như là đường thẳng
    Biến đổi hiền hoà theo biến thời gian.
    Nếu thầy bắt vẽ đồ thị đời anh,
    Em sẽ nhận một điểm 0 to twớng
    Bởi vẽ đwợc là một điều không tưởng
    Nó rắc rối vô cùng từ lúc gặp em.
    Và bây giờ anh cặm cụi hàng đêm
    Cố giải hệ hai phương trình tìm điểm cắt
    Để xác định khoảng thời gian đánh mất ;
    Khi ta gặp nhau rồi vội vã chia tay.
    Anh vẫn mong rằng có một ngày mai,
    Đồ thị đời anh biến thành đường thẳng,
    Tiến cùng em trên cùng mặt phẳng,
    Không song song mà trùng hẳn vào nhau
    Được sonaki sửa chữa / chuyển vào 22:25 ngày 29/03/2007
  8. chip_quay

    chip_quay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    4.495
    Đã được thích:
    0
    Sonaki à, bài thơ dễ thương nhưng buồn quá.
    Tặng mọi ng 1 bài thơ nhé
    Bài thơ về tiểu đội xe không kính
    (Phạm Tiến Duật)
    Không có kính không phải vì xe không có kính
    Bom giật, bom rung kính vỡ đi rồi
    Ung dung buồng lái ta ngồi,
    Nhìn đất, nhìn trời, nhìn thẳng.
    Nhìn thấy gió vào xoa mắt đắng
    Thấy con đường chạy thẳng vào tim
    Thấy sao trời và đột ngột cánh chim
    Như sa, như ùa vào buồng lái
    Không có kính, ừ thì có bụi,
    Bụi phun tóc trắng như người già
    Chưa cần rửa, phì phèo châm điếu thuốc
    Nhìn nhau mặt lấm cười ha ha.
    Không có kính, ừ thì ướt áo
    Mưa tuôn, mưa xối như ngòai trời
    Chưa cần thay, lái trăm cây số nữa
    Mưa ngừng, gió lùa khô mau thôi.
    Những chiếc xe từ trong bom rơi
    Ðã về đây họp thành tiểu đội
    Gặp bè bạn suốt dọc đường đi tới
    Bắt tay qua cửa kính vỡ rồi.
    Bếp Hòang Cầm ta dựng giữa trời
    Chung bát đũa nghĩa là gia đình đấy
    Võng mắc chông chênh đường xe chạy
    Lại đi, lại đi trời xanh thêm.
    Không có kính, rồi xe không có đèn,
    Không có mui xe, thùng xe có xước,
    Xe vẫn chạy vì miền Nam phía trước:
    Chỉ cần trong xe có một trái tim.
    Được chip_quay sửa chữa / chuyển vào 07:16 ngày 30/03/2007
  9. sonaki

    sonaki Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/01/2007
    Bài viết:
    1.280
    Đã được thích:
    0
    CÔ ĐƠN MÌNH EM!!!
    Cuối mùa
    Em rút nỗi nhớ từ tình yêu đã mất
    Kéo sợi
    Đan áo cho anh
    Áo em đan
    Cái nào cũng rộng
    Bởi nỗi đau
    dài đến khôn cùng....
    Cuối mùa
    Thơ em viết mông lung
    Bảng lảng như nụ hôn đầu ngơ ngác
    Trót đa mang
    nên nhận về bất trắc
    Gom mảnh vỡ đợi chờ...
    Cuối mùa
    Mưa........
    BÀI NÀY BUỒN LẮM NÈ
  10. khanhlinh85

    khanhlinh85 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/04/2006
    Bài viết:
    2.724
    Đã được thích:
    0
    Có bao giờ trong đêm tĩnh mịch
    Anh vô tình bước đến bên em?
    Nhớ làm sao những nụ hôn mềm
    Sợ tỉnh giấc, bóng hình anh tan biến
    Rồi lại sợ nắm tay nhau đưa tiễn
    Đưa anh về nơi chẵng bóng hình em
    Cố níu giấc, ừ mai trời lại sáng
    Cuộc đời còn đầy những niềm vui
    Rồi sáng ra anh lại đến bên đời
    Nụ hôn vội trao em ...thật vội
    Em vẫn biết lời yêu không thể nói
    Nhưng nhớ hoài nụ hôn ...sáng hôm nay
    Cám ơn anh đã đánh thức em mỗi sáng....

Chia sẻ trang này