1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SÀI GÒN THƠ....THẨN MỘT TÍ

Chủ đề trong 'Đất Sài Gòn' bởi Disneymind, 19/04/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Karaguma

    Karaguma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    Mau với chứ vội vàng lên với chứ
    Em , em ơi tình non sắp già rồi
    Con chim nhỏ, trái tim hồng của tôi
    Mau với chứ thời gian ko đứng đợi
    Tình thổi gió màu yêu lên phấp phới
    Nhưng đôi ngày tình mới đã thành xưa
    Nắng mọc chưa quen, hoa rụng ko ngờ
    Tình yêu đến, tình yêu đi ai biết
    Trong gặp gỡ đã có mầm ly biệt
    Những vườn xưa nay đoạn tuyệt dấu hài
    Gấp em ơi, anh rất sợ ngày mai
    Đời chôi chảy lòng ta ko vĩnh viễn
    Vừa dịch gối chăn, mộng vàng tan biến
    Dung nhan sê động, xắc đẹp tan tành
    Váng son đương lộng lẫy buổi chiều xanh
    Quay mặt lại cả lầu chiều đã vỡ.
    ....................................
    ....................................
    Xuân Diệu
  2. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    Nãy giờ cứ thế này mà hát
    就让^'^你没o???己

  3. Karaguma

    Karaguma Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/02/2007
    Bài viết:
    198
    Đã được thích:
    0
    thơ này thì bó chiếu
  4. cocan

    cocan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/04/2006
    Bài viết:
    2.742
    Đã được thích:
    0
    Chung quy là tại vua Hùng
    Đẻ ra 1 lũ vừa khùng vừa điên
    Thằng tỉnh thì đã vượt biên
    Còn lại 1 lũ vừa điên vừa khùng
    Đi chơi lễ đi bà con....
  5. causedfrom3stars

    causedfrom3stars Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/03/2005
    Bài viết:
    1.086
    Đã được thích:
    0
    Đêm khuya văng vẳng trống canh dồn
    Trơ cái hồng nhan với nước non...
    Giờ này ngân nga thơ Hồ bà bà
  6. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    Thơ thẩn một chút, đoạn này trích trong Lost in New York, Home Alone 2
    Kevin: Nhạc hay quá! Chỗ này thật tuyệt!
    Bà già: Ta đã nghe những bản nhạc hay của thế giới ở đây: Ella Fitzgerald, Count Basie, Frank Sinatra, Luciano Pavarotti.
    Kevin: Bà đưa cả bạn bè đến đây sao?
    Bà già: Ta không có nhiều bạn
    Kevin: Ồ, cháu xin lỗi
    Bà già: Ta cũng như lũ chim ta nuôi. Mọi người đi ngang ta ngoài phố... Họ thấy ta, nhưng họ cố lờ đi. Họ không thích ta có mặt trên đường phố của họ.
    Kevin: Ờ, chuyện đó cũng giống như nhà cháu, cháu cũng là một thứ bồ câu trong nhà... Chỉ tại cháu là đứa bé nhất.
    Bà già: Người ta đánh nhau vì địa vị. Người ta muốn được chiêm ngưỡng.
    Kevin: Cháu cũng nghĩ thế... Cháu cũng đã được chiêm ngưỡng nhiều, nhưng rồi cháu phải trả tiền phòng nhiều.
    Bà già: Ta không phải lúc nào cũng thế này...
    Kevin: Ồ, thế trước đây bà thế nào?
    Bà già: Ta có việc làm, có chỗ ở,... có gia đình.
    Kevin: Ồ, thế bà có con không?
    Bà già: Không... Dù ta rất muốn. Nhưng người ta yêu đã không yêu ta. Tim ta tan vỡ. Và khi tình yêu khác đến... ta chạy trốn. Ta không còn tin ai nữa.
    Kevin: Nói bà đừng mất lòng, chuyện đó... không được hay.
    Bà già: Ta sợ tim ta lại tan vỡ. Đôi khi có thể cháu tin vào ai đó, rồi khi mọi việc trở nên xấu đi, họ quên cháu.
    Kevin: Chắc tại họ bận, chắc họ không quên bà đâu, họ quên nhớ bà thôi. Cháu không nghĩ là họ cố tình quên, chuyện ấy vẫn xảy ra. Ông cháu nói là nếu đầu óc không sáng suốt, hãy cố gạt nó ra ngoài.
    Bà già: Ta sợ nếu tin ai, một lần nữa tim ta lại tan vỡ.
    Kevin: Cháu hiểu. Cháu từng có đôi giày trượt rất đẹp. Cháu sợ làm hỏng nên... cất kỹ trong hộp. Rồi bà biết sao không?
    Bà già: không
    Kevin: Cháu không mang vừa nữa. Cháu chưa bao giờ mang nó ra ngoài cả. Chỉ mang có vài lần trong phòng.
    Bà già: Trái tim và cảm xúc của con người khác với đôi giày trượt.
    Kevin: Cũng có những cái giống nhau. Không sử dụng trái tim của mình thì có khác gì để nó tan vỡ đâu? Nếu bà chỉ giữ nó cho riêng mình, có lẽ nó cũng sẽ giống đôi giày trượt của cháu... Khi bà muốn thử, nó sẽ không còn vừa nữa. Bà nên nắm lấy cơ hội, chẳng mất gì cả.
    Bà già: Có một chút sự thật ở đâu đó.
    Kevin: Cháu nghĩ thế. Có thể trái tim bà vẫn tan vỡ, nhưng chưa mất. Nếu mất, bà đã chẳng đáng yêu thế này.
    Bà già: Cám ơn cháu.
    ...
    Bà già: Ta cố ý làm cho mọi người tránh xa, biết không?
    Kevin: Cháu luôn cho là sẽ rất vui khi chỉ có một mình, nhưng sống một mình chẳng có gì vui cả. Chuyện đôi khi ai chọc mình không quan trọng. Cháu thích có người ở bên hơn là chỉ có một mình...
  7. thatlyhuong

    thatlyhuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2006
    Bài viết:
    15
    Đã được thích:
    0
    Nửa đêm thơ thẩn
    Thơ viết cho mình và những người con gái khác
    I
    Các cô gái cùng thời với tôi
    Tôi giống các cô và lại khác các cô
    Trán tôi dô ra bướng bỉnh hơn, bàn tay thô lại còn vụng nữa .
    Vụng đến nỗi không chỉ mó tới đâu là đổ vỡ.
    Mà khi nói chuyện với ai, tôi thấy tay thừa không biết dấu vào đâu.
    Như các cô tôi có một tình yêu rất sâu
    Rất dữ dội nhưng không bao giờ yêu được hết
    ở các cô, các cô âm thầm chịu đựng
    Cho đến ngày tình yêu ấy tắt đi.
    Còn ở tôi, tôi mang nó nặng nề
    Muốn nguôi quên, nó lại ngày càng lớn
    Luôn xao động, tôi không sao ngủ được.
    Không làm sao có thể ngồi nguyên
    Tôi sợ màu trời sau khung cửa bình yên
    Con đường vắng, người đi và rừng cây lặng gió.
    Tôi yêu những dòng sông mùa nước lũ
    Sau phá phách ngàn đời vẫn là lượng phù sa
    Cơn mưa rào, yêu biết mấy cơ mưa
    Qua sấm sét, cỏ cây từng trải
    Tôi không thích nhìn ngôi nhà lộng lẫy,
    Bằng những công trình còn sắt thép ngổn ngang
    Những công trình giống như tuổi thanh niên
    Chưa hoàn chỉnh những đó là hi vọng.
    Nếu được đổi nghề tôi sẽ xin đi xây dựng
    Không phải ở trong nhà rộng mát này đâu
    Với nghề kia tôi luôn được bắt đầu
    Mùi vôi vữa bao giờ cũng mới...
    Những cái chính chúng ta ta thường chả nói
    Mà bọn con gái mình hay nói xấu lẫn nhau
    Bọn con trai nghe lỏm đôi câu:
    "Cô này lác, cô kia thì cằm lẹm..."
    Họ khinh chúng ta và lời cửa miệng:
    "Chuyện đàn bà".
    Họ có biết đâu
    Biết bao điều mãi tận thẳm sâu
    Ta chịu đựng hy sinh vì họ.
    II
    Dẫu sao con trai cũng là đáng quí
    Mỗi người sinh ra đã hướng sẵn một chân trời
    Việc hôm nay họ không để ngày mai
    Họ lượng sức, lượng đường "đi phải đến".
    Đầu óc họ đã quen tính toán.
    Mỗi khoản trong đời đều xếp thành ngăn:
    Ngăn làm thơ, ngăn đánh giặc, gia đình
    Tình yêu nữa cũng trong chăn của họ
    Ôi con trai thật kì lạ
    Tôi yêu tất cả mọi người mà chẳng yêu được riêng ai
    Không sĩ diện đâu, nếu tôi yêu được một người
    Tôi sẽ yêu anh ta hơn anh ta yêu tôi nhiều lắm
    Tôi yêu anh dẫu ngàn lần cay đắng...
    Con gái chúng mình mang tiếng nhỏ nhen chật hẹp,
    Nhưng hơn bọn con trai cái đức biết hi sinh
    Ta yêu người con trai không phải vì mình
    Mà họ yêu ta vì họ yêu chính họ
    Được yêu hai lần, họ cao lên một bậc
    Ta không được yêu cảm thấy thấp dần đi
    Vì chính ta cũng chẳng yêu ta.
    Chúng ta cam lòng với việc tần tảo nuôi con việc đồng ruộng hậu phương là việc phụ.
    Con trai cho rằng ra mặt trận, làm thơ... là việc chính của đời kia.
    Nhưng họ đâu biết rằng nếu không có chúng ta thì họ cũng chẳng đánh giặc làm thơ.
    Không có chúng ta, chỉ họ sống với nhau thôi họ sẽ trở thành ngu ngốc.
    III
    Và cả anh, anh yêu của riêng em
    Khi anh nói yêu em, trái tim em đập chừng mạnh quá.
    Mạnh đến nỗi em tưởng là nghe rõ
    Tiếng tim anh đang đập vì em
    Em yêu anh, yêu anh như điên
    Em viết những bài thơ tình yêu tưởng anh là ý tứ
    Trán em bớt dô ra, bàn tay không vụng nữa
    Tay này đây, em may áo cho anh
    Bàn sẽ cắm hoa, tường sẽ treo tranh
    Em sẽ làm theo những điều anh mơ ước
    Và khi nào anh buồn, em sẽ hát
    Bài hát tình yêu ca ngợi con trai
    Khi chỉ anh nghe, hát cho cả mọi người
    Để họ biết thế nào là hạnh phúc
    Em yêu sự thông minh hóm hỉnh
    Đến thói thường hay cáu gắt của anh
    Nếu đời anh đã xếp thành ngăn
    Em sẽ đảo tung lề thói cũ.
    Điều đơn giản anh hiểu ra tất cả
    Rằng tình yêu không thể tách rời
    Khi ấy em là cơ thể anh rồi
    Nếu cắt đi anh sẽ ngàn lần đau đớn
    Nhưng mà anh thì vẫn là anh
    Anh không vượt qua bọn con trai ấy nữa
    Anh tính nỗi đau, niềm vui bằng tháng, bằng tuần lễ
    Nhưng với em, em hiến cả cuộc đời
    Anh tiếc thời gian chúng ta đã qua rồi
    Em, em biết không gì mất được
    Bài thơ nói về trái tim anh lại viết bằng bộ óc.
    Đọc bài thơ yêu em thấy sự chia xa
    Và bỗng nhiên em lại bơ vơ
    Tay vẫn vụng, trán dô ra như trước
    Biết bao giờ em trở nên tốt được
    Vì khi già tay còn vụng về hơn!
    Xuân Quỳnh
    21-10-1970
  8. chip_quay

    chip_quay Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    05/04/2002
    Bài viết:
    4.495
    Đã được thích:
    0
    Thơ hay lắm.
    Vote cho còi 5* sau 2 năm chip chẳng vote người nào cả!
  9. wings

    wings Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/07/2002
    Bài viết:
    3.552
    Đã được thích:
    4
    Đang ún 1 chung trà ngồi ngắm sao rơi... Lại nhớ đến cụ Tú Xương:

    Bình minh nhất trảm chà
    Bán dạ tam bôi tửu
    Nhật nhật y như thử
    Lương y bất đáo gia.
    (Sáng ún 1 chén trà
    Chiều 3 ly rượu
    Ngày nào cũng như thế
    Bác sỹ chẳng đến nhà)

    Khà khà khà Cụ Tú....

    Đất chưa vỡ vì chân ta chưa đặt đến,
    Tay chưa chạm để xé toạc trời xanh.
    Đêm dài, chén rượu cảnh như tranh,
    Khật khà đơn ẩm ngẫm quanh vẫn mình...

    Nơi nào có ăn uốn là nơi đó có Wings​
  10. FJX

    FJX Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/10/2005
    Bài viết:
    5.880
    Đã được thích:
    0
    Thơ Xuân Quỳnh muh, chứ Còi làm thơ hay đc thía tuyên bố... câu giai bằng thơ òi, ko để ế chỏng gọng thế này

Chia sẻ trang này