1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sài Gòn và Em

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi silver_place, 07/09/2006.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Một ngày nào đó bất chợt bạn nhận ra trái tim của bạn thổn thức không yên khi nghĩ đến một người nào đấy bạn đã quen biết từ lâu. Nó run lên và hình như đập sai nhịp so với thường ngày.
    Một ngày nào đó bạn chợt nhận ra có một nỗi nhớ vô hình lẩn khuất trong bạn, lúc nào đó nó khiến trái tim bạn thắtt lại vì nỗi nhớ, một cảm giác khó tả xâm chiếm. Bạn nhớ da diết nhớ, muốn ôm và muốn được ôm để tan chảy cả bản thân trong một vòng tay chặt tới nghẹt thở. Muốn được hôn một nụ hôn đầu đời cháy bỏng, muốn chỉ dành cho một người nào đó với một cái siết tay khi những ngón tay đan vào nhau lần đầu tiên thật chặt. Muốn được nghe trái tim của một ai đó đập. Nó lặp đi lặp lại nhiều lần nhưng không liên tiếp nhau, một lúc nào đó mới có những giây phút ấy khiến bạn đôi khi phải mơ hồ tự hỏi không rõ có phải là tình yêu không?
    Một ngày nào đó bất chợt bạn nhận ra rằng tất cả những điều bạn đang làm bạn muốn dành riêng cho một người nào đó, muốn trao cả trái tim, trao cả cuộc đời của bạn cho họ mà không cần tính toán bởi bất cứ cái gì. Muốn được mang lại hạnh phúc cho họ...Đôi khi có thể nói nhiều thứ với nhau nhưng đôi khi cảm tưởng không có chuyện gì để nói. Im lặng, chỉ im lặng!
    Đó là tình yêu!
    Anh sẽ hạnh phúc và có mọi thứ từ hai chữ ?otình yêu? của em. Tất cả những thứ lẽ ra anh được có nhưng chưa có trong cuộc sống sẽ được em bù đắp và mang tới bằng tình yêu của mình. Anh hãy tin ở em, tin ở tình yêu em dành cho anh là tình yêu em dành cho tất cả mọi thứ xung quanh mình, đôi khi nó không có anh trong đó nhưng anh lại được tất cả những gì thuộc về nó.
    Và tớ sẽ dành tình yêu ấy cho người tớ yêu! Chỉ một người mới có được, chắc chắn vậy.
    Tình yêu của tớ chắc chắn cũng mãnh liệt và nồng nàn không kém gì so với nàng Scarlett trong cuốn theo chiều gió, chỉ cần anh ủng hộ những mơ ước và sống đủ để xứng đáng với tình yêu tớ dành cho!
    Tình yêu đích thực không bao giờ có chỗ dành cho những lời nói bóng bảy văn hoa nhưng tình cảm chân thành sẽ đưa trai tim đến với trái tim và họ có thể viết ra được những lời đẹp nhất từ đáy lòng mình. Tớ rất ghét ai đó ngồi nói với tớ những lời hoa mỹ mặc dù tớ yêu văn học, thích thơ. Thật nực cười vì tớ cứ thấy nó giả tạo và sáo rỗng làm sao ấy. Tự hỏi "chả hiểu con trai bây giờ làm sao mà còn trơ trẽn nói ra được những thứ như thế mà không biết ngượng, có chăng vì con gái quá củ chuối, thích những lời bóng bảy, kiêu sa mà sáo rỗng?!"
    Tớ sẽ enter để đi vào một nỗi nhớ! Smiles.
  2. smiles_future

    smiles_future Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    25/11/2004
    Bài viết:
    306
    Đã được thích:
    0
    Tự dưng tớ muốn dùng nick này viết vào đây một tý.
    Tối qua khoảng mấy giờ nhỉ? 10h tớ mới lò dò về tới nhà sau khi ở lớp học anh văn trong sự bực bội không tả nổi. Mọi thứ đều có nguyên nhân của nó. Tớ chán nói cái nguyên nhân đấy nên thôi. Tớ bật máy ngồi và nhâm nhi đọc, đọc giúp tớ giải toả tất cả mọi thứ để trở về với sự bình yên.
    Cái cô bạn tớ nói sẽ dạy phần tin học căn bảo cho ấy hôm qua tới chỗ tớ. Tớ mang bánh và các thứ ra mời cô ấy ăn. Lúc đó có cả cô bạn sống cùng với tớ nữa. Tự dưng nói chuyện làm sao cô ấy nhắc tới một người bạn cùng quê của cô ấy (tớ cũng biết)làm nghề uốn tóc! Tớ cũng biết nơi cô ấy làm việc và tớ đảm bảo là làm việc bằng sự chân chính với sức lao động của mình. Tớ nói ở đây là cả 2 người đều ở độ tuổi sàn sàn với tớ, kể cả cô bạn sống cùng hơn tớ 3 tuổi tớ cũng chưa bao giờ xưng chị hết.
    Cô ấy bảo nhiều khi nhìn thấy B ngồi cắt móng cho người ta thấy tội tội làm sao ấy. Tớ bảo như vậy là V coi thường bạn mình vì V thương hại bạn. Đừng bao giờ dành sự thương hại cho bạn bè vì vô hình dung V đã đặt mình cao hơn bạn mình ở một khía cạnh nào đó. Tất cả mọi nguời đều có một con đường đi riêng với công việc của riêng mình theo sở thích, theo khả năng và đều đáng được tôn trọng.
    Không có lý gì khi nhìn thấy bạn mình ngồi cắt móng cho người khác mà thây tội tội cả vì đó là phần công việc phải làm trong phần công việc của mình. Nếu là bạn bè tốt hãy dành sự đồng cảm bằng tình yêu, bằng sự quan tâm và chia sẻ chứ đừng thấy "tội tội".
    Tớ nói thế đấy, còn cô bạn sống cùng tớ thì chẳng bao giờ nói cái gì và hôm qua cô ấy bảo tớ" Tại cậu dữ dằn quá mà" khi tới nói mấy tên bên kia kêu tớ là "Quỷ tử". Nếu không biết sống cho bản thân mà cứ quan tâm tới miệng lưỡi thế gian thì chẳng bao giờ đựơc là chính mình. Trước tiên hãy biết sống cho chính mình rồi hãy mơ mộng đến việc sống cho người khác!
  3. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Ngày 8/11. Ngày này năm ngoái tớ được cậu dẫn tới một quán lẩu dê cùng với một người bạn để ăn uống là chủ yếu thôi chứ cũng chẳng sinh nhật sinh nhiệc gì hết (Thực ra nay là ngày sinh của cậu). Năm ngoái tớ gửi một bài hát qua điện thoại, năm nay tớ chỉ gửi một sms vào đêm qua "Chúc mừng sinh nhật cậu, chúc cậu sang tuổi mới bình yên hơn với cuộc sống".
    Đôi khi trong đầu bạn nảy ra những suy nghĩ, những ý tưởng rất buồn cười. Tớ là vậy! Lúc nào tớ cũng cười được kể cả khi nhìn vào tô mì mà tớ chưa ăn luôn cũng nảy sinh ra những ý nghĩ kỳ quặc
    [​IMG]
    Hồi qua tý nữa tớ sẽ sử dụng nick này để quote cái bài đó với câu trả lời
    Vớ Vẩn và Ngu Xi nữa nhỉ?!
    Tớ tặng ấy bài thơ của Hồ Xuân Hương
    Khéo khéo đi đâu lũ ngẩn ngơ
    Lại đây cho chị dạy làm thơ
    Ong non ngứa nọc châm hoa rữa
    Dê cỏ buồn sừng húc dậu thưa

    Tớ rất thích thơ Hồ Xuân Hương ...nhưng dưới con mắt mọi người bà ấy là một người đanh đá và ghê gớm quá. Tớ đôi khi cũng tự hỏi mình, có là đanh đá và ghê gớm không? Nhưng dù sao tớ còn thích thơ Xuân Qùynh nữa. Tớ..chắc chắn mình không ghê gớm và đanh đá bởi tớ không có tâm địa gì hết, chỉ là những thứ tớ cho là đúng. Thế thôi, vậy nên chẳng quote nữa. Để im!
    Tớ đang nói cái sự buồn cười của tớ ấy. Lúc đầu tiên tớ hơi bực nhưng sau đó thì thôi, tớ nhớ về một người nào đấy và tự dưng tớ nghĩ trên đầu mình có hai cái ngà, tớ tưởng tượng khuôn mặt mình khi có 2 cái ngà trên đầu. Nó làm tớ buồn cười không tả nổi, còn nhiều thứ khi tớ ngồi đọc sách hay làm gì đó nữa cơ.
  4. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    [11:37:59 AM]: trông MĐ để con chó ngủ đó quá là dễ thương
    [11:38:01 AM]: chó ngủ
    [11:38:10 AM]: tớ mới biết là loài chó mù màu
    waste_basket [11:38:15 AM]: con hải cẩu
    waste_basket [11:38:16 AM]: ko phải chó
    [11:38:20 AM]: http://blog.360.yahoo.com/blog-BTYVh5cicqr9w6UQ0W14Bhc0.zL3YX.IvqnJ2g--?cq=1
    [11:38:24 AM]: hả
    [11:38:29 AM]: chó biển
    [11:38:32 AM]: cũng là chó
    [11:38:51 AM]: sao cái mũi nó giống chó thế nhỉ?
    [11:39:09 AM]: sao còn có chó biển màu trắng nữa,
    [11:39:20 AM]: tớ chỉ thấy nó màu nâu hay đen xanh xám thôi
    waste_basket [11:39:43 AM]: thì giờ thấy
    [11:39:54 AM]: đấy là con chó bông
    [11:40:00 AM]: đâu phải chó sống b-)
    waste_basket [11/8/2006 11:41:19 AM): :@)
    [11:41:23 AM]: ngươi
    [11:41:26 AM]: cái mặt heo
    [11:41:37 AM]: làm ta giật cả mình
    waste_basket [11:41:48 AM]: vớ vẩn thật
    [11:41:56 AM]: vớ vẩn cái gì
    [11:41:59 AM]: ta đang mang phone
    [11:42:02 AM]: đang tìm tài liệu
    [11:42:05 AM]: đang đọc bài
    [11:42:11 AM]: người tự dưng send một phát
    [ 11:42:14 AM]: nó kêu lên
    [11:42:18 AM]: lại send cái mặt heo
    waste_basket [ 11:42:58 AM]: ờ
    waste_basket [11:43:38 AM]: :@)
    waste_basket [11:43:41 AM]: :-j
    [ 11:43:48 AM]: hừm
    [11:43:53 AM]: giờ ta chú ý tới ngươi
    [11:44:00 AM]: ta không giật mình đâu
    waste_basket [11:44:00 AM]: thật là
    [11:44:10 AM]: ngươi là heo chứ gì
    waste_basket [11:45:35 AM]: ờ
    waste_basket ([11:45:36 AM]: :-"
    [11:45:41 AM]: ôi
    [ 11:45:45 AM]: heo cũng dễ thương lắm
    [ 11:45:48 AM]: yên tâm đi
    [ 11:46:01 AM]: biết có cô công chúa suốt ngày dắt heo đi chơi không?
    waste_basket [11:47:06 AM]: ờ biết
    waste_basket [11:47:13 AM]: công chúa thu huyền hả
    [ 11:47:19 AM]: hả
    [ 11:47:23 AM]: ngươi chả hiểu gì,
    [ 11:47:31 AM]: Hoài Ngọc
    [ 11:47:34 AM]: thời Khang Hy
    [ 11:47:39 AM]: đúng là heo
    [11:48:54 AM]: nghe công chúa thu huyền mà muốn ói
    [11:48:55 AM]: ặc ặc
    waste_basket [11:50:04 AM]: ờ ờ
    waste_basket [11:50:09 AM]: chua cống thu huyền ói
    [ 11:50:23 AM]: hừm
    waste_basket [11:50:44 AM]: ói đi
    [ 11:50:55 AM]: ói vào mặt ngươi chắc
    waste_basket [11:51:12 AM]: mẹ
    waste_basket [11:51:24 AM]: con gái giờ mất dạy nhỉ
    [ 11:51:38 AM]: hỏi ai xem làm con gái mất dạy
    [ 11:51:49 AM]: ta mà mất dạy?:o
    waste_basket [11:52:06 AM]: ờ
    waste_basket [11:52:10 AM]: mất dạy
    waste_basket [11:52:12 AM]: ăn nói tục tĩu
    waste_basket [11:52:21 AM]: thô lỗ
    [11:52:25 AM]: waste_basket: mẹ a_waste_basket: con gái giờ mất dạy nhỉ <== ngươi nói câu này mới là tục tỉu
    [ 11:52:26 AM]: thô lỗ
    ....
    Sự ăn và sự nói. Học ăn học nói, học gói học mở. Nhưng đây là một người bạn tớ yêu quý vì tớ thích chọc chọe những lúc nào đó thôi. Hơi tửng tửng hơi hâm hâm giống tớ. Tuy nhiên tớ chưa bao giờ nói "Mẹ" trong bất cứ trường hợp nào. Tớ chưa bao giờ nói ai đó "mất dạy" như người miền bắc. Nghe từ đó rất nặng nề và tớ cảm thấy người khác bị xúc phạm khi mình nói ra (Tuy nhiên trong câu chuyện giữa tớ với MĐ chỉ là vui không có ý gì ở đây, tớ chắc chắn và biết điều đó).
    1. Tớ đi học và thấy giáo viên người miền bắc bao giờ cũng nói tục hơn giáo viên người miền nam. Ai đời đứng trên lớp mà bảo "Thằng mất dạy, con mất dạy" bao giờ
    2. Người miền bắc ăn nói thô thiển và tục tĩu hơn người miền nam và nó thành một thói quen cứ nghĩ là bình thường.
    3.Người miền bắc nói tục không biết xấu hổ luôn
    Không phải tớ chê đâu người miền bắc đâu vì tớ cũng là người miền bắc chính gốc .Thực sự là thế, tớ không nói tục bao giờ nhưng đùa theo kiểu "Oí vào mặt ngươi chắc" thì có nhưng nó không có ý gì, không cố ý! Con gái miền bắc cũng chửi tục, thô thiển hơn con gái miền nam và cả con trai cũng thế (Tớ đang nói những người có học và hiểu biết một chút nhen, còn lại người ở chợ hay gì gì đó tớ không nói)
  5. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Cô bạn tớ vừa đi "hẹn hò". Chậc! Bữa nay tớ ngồi nói với cô ấy chứ "Tớ lo khi tớ viết lách nhiều tớ sẽ ế chồng vì tớ thấy mình ghê gớm quá". Tớ cũng chẳng có gì cả nhưng cô ấy nhắc cái việc mấy tên bên kia cứ hầm hầm mỗi khi thấy tớ và cô ấy qua lại. Cô ấy cũng nói "Tớ cũng sơ cậu, mấy tên đó cũng sợ cậu vì cậu ghê gớm quá. Tớ thấy cậu nói ra cái gì cũng mạnh, lý luận với cậu thì tớ luôn thua".
    I don''t know nhưng đôi khi tớ cũng sợ khi nghĩ đến việc có ai đó sợ mình....tớ đâu có tâm địa gì đâu mà sợ tớ cơ chứ! Giống mấy tên bên kia. Buổi sáng tớ gặp, nếu nhìn tớ tớ vẫn chào hỏi đàng hoàng. Mà chào hỏi thật lòng chứ không phải chào đểu...nhưng bọn nó cứ hằm hằm nhìn tớ. Nhìn tớ thì tớ nhìn lại, chả lẽ cúi mặt mà đi qua. Tớ vậy đấy!
  6. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    9/11.
    Mai là ngày cái nick silver của tớ tròn 2 tuổi. Nhớ khoảng cuối năm 2003 tớ lần đầu tiên làm quen với trang ttvn này với những topic về tin học (Vì tớ học về cái đó). Tớ ít khi lang thang ở những box khác mà chỉ có vào diendantinhoc là chủ yếu.
    Thế rồi một ngày tớ với một người nào đó cãi nhau.
    Những hiểu lầm trẻ con.
    Những tình cảm đầu đời.
    ....
    Những điều gì gì đó đã khiến tớ bực bội, tớ khóc và tớ ngồi search một cái tên. Một phát hiện thật tình cờ là những password tớ sử dụng liên quan nhiều (giống nhau)tới cái người tớ cãi nhau đó!
    Ngày 10/11/2004 tớ đăng ký một cái nick mới với tên @silver_place gần giống với ID của tớ. Chỉ bỏ đi một chữ trong chữ Palace!
    Một tình cờ thú vị tớ vào box tâm sự. Tớ vào topic đầu tiên là Viết cho tôi những khoảng lặng của cuộc sống!. Tớ ngồi đọc quên cả thời gian ở những box khác, đến khi tớ tình cờ nhìn lên thì thấy cái nick của người tớ quen cũng đang đọc trong một topic cùng mình.
    Thế là một topic ra đời với tên Viết cho người mà em yêu quý...
    Những tình cảm của tớ với mọi thứ xung quanh ngày đó đa có nhưng tớ không biết nên làm thế nào để diễn đạt nó ra. Tớ không biết nói với ai. Những chuyện bạn bè, chuyện trường lớp, chuyện xung quanh tớ thấy nhưng hình như ai cũng đi ngược lại với những suy nghĩ của tớ. Tớ luôn tự nhủ chỉ cần sống tốt với chính mình, với những người mình thương yêu là đủ. Không cần để ý nhiều thứ vậy nên tớ cũng chẳng nói gì nhiều, chỉ biết tự động viên an ủi để có niềm vui với chính mình. Để cố gắng bước, bước tiếp trên con đường đang bước "Người lữ hành đơn độc". Ngày xưa đầu óc tớ trong sáng cơ (thật tình là thế). Tớ nghĩ ra, viết ra những chuyện rất buồn cười và tớ đảm bảo người đó đọc không cười tớ chết liền!
    Cái anh cũng biết....em kêu là ..".The times"..những khoảnh khắc luôn tới với em và .....một khoảng nào đó anh biết được những khoảnh khắc đó.Giờ thì ...
    Những khoảnh khắc đó cũng có khi chỉ đến một lần và cũng có khi đến nhiều lần....em đã nói anh chưa có biết em mà....
    Chưa một ai có thể chạm tới ....em chưa khi nào em nói với anh hết...tâm hồn em ấy......kể cả anh cũng chưa có chạm tới....anh chưa biết em nhiều bằng những người bên em nhưng anh lại.....biết nhiều những khoảnh khắc của em hơn...
    Đã lâu lắm em không có nghe.... mọi thứ vẫn ồn ào mà em thấy mình thật thanh thản.... có lẽ cũng có những khoảnh khắc...em quên anh.......chị em & em... như chưa có gì vậy....em vẫn cười ....vẫn đùa .....thời gian cũng làm nhoà mọi thứ...em cho qua... nhưng cũng có một vết thương.... uh thời gian cũng làm những vết thương không thấy đau nếu như mình không muốn nó đau......
    lúc em nói..... thấy mình thật yếu đuối....em ghét mình thế lắm nhưng ..... em vẫn thế... mệt lắm anh àh.... một chút gì đó cũng làm em ... nghe một câu "ừ" của chị khi em đi...em chào...."em đi nha chị L" mà nước mắt em chảy thật nhiều ... không dám quay lại nhìn chị.... bởi vì nghe thấy nó quá nhẹ nhàng....Rồi cũng có khi là câu chuyện khi em đi ... dạo ....qua những khu mua sắm giành cho giới nhiều money... qua những khách sạn 4, 5 sao, em cũng thấy những người nằm trong nàm trời chiếu đất.Nói thế rồi em lại nói... uh không biết tui có thể quan tâm mấy thứ đó trong bao lâu?Mốt khi ..... rồi thấy cũng cho qua....uh chẳng làm đựơc gì nhưng cũng chẳng suy nghĩ gì....

    Tất cả đều nhận thấy, tớ viết gần không hề có một dấu chấm hay dấu phẩy nào mà chỉ dùng dấu "....". Ngày xưa tớ rất hay dùng từ "Sao ha.." để nói những điều mình muốn nói mà không thể nói
    Sau 2 năm tớ trưởng thành hơn nhiều, rất rất nhiều mặc dù vẫn là con nít, vẫn thích mình vẫn được là con nít trong mắt một vài người
    Nhưng cái tốt và cái xấu trong cuộc sống nó luôn song hành nhau. Nếu cứ nhường nhịn mình sẽ trở thành nhu nhược! Điều tớ không muốn! Những tình cảm vẫn là những tình cảm, vậy thì cùng nhau để sống cho tốt, nhỉ?
  7. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Tớ hơi oải. Đầu óc có bao nhiêu điều. Giờ tớ ước, ước gì có ai đó hoặc có cái máy nào đó đọc được những điều tớ nghĩ, những ý tưởng của tớ để tớ khỏi phải gõ bàn phím thế này.
    Những hàng chữ thằng đều chẳng có lấy một chút cảm xúc. Khi gõ máy đòi hỏi người viết phải có những cảm xúc thật mãnh liệt thì mới viết được. Khác với việc viết tay. Tớ viết thư tay rất nhiều. Hiện tại bây giờ bên tớ có thể lên tới cả mấy chục bức thư tay viết cho một số người nào đó mà tớ lười đi gửi hoặc không muốn gửi!
    Tớ thích viết thư tay là vì thế này. Tớ vừa viết vừa ngẫm nghĩ, đôi khi tớ nhắm mắt lại chẳng nghĩ gì nữa, thấy hơi buồn cười lại mở mắt ra viết tiếp. Cứ tưởng không có gì để viết vâỵ mà khi viết tớ viết hết trang naỳ qua trang khác, toàn những chuyện vớ vẩn không đâu nhưng tớ vẫn thích viết.
    Càng ngày chữ của tớ càng nhỏ và càng viết xấu bởi viết trên máy quá nhiều. Ngày xưa đi học PT chữ của tớ là một trong những người đẹp nhất lớp. Tất nhiên số người chữ đẹp tập trung chủ yếu vào lớp văn. Khi vô TP học tớ mới thấy. Trời ơi, con gái miền nam và miền trung viết chữ xấu kinh khủng luôn. Phải nói là xấu tàn bạo chứ không thể nói là xấu được nữa. Cả con trai cũng thế.
    Viết thư tay nó khác lắm. Tớ có thể nói trong suốt 4 năm xa nhà có thể số thư tớ viết lên tới bốn trăm bức thư cũng không ngoa. Ngày xưa học lớp 11 hay 12 tớ hay viết thư cho cậu trong này. Khi đi học thì viết cho bạn bè, viết cho người tớ yêu quý! Nhưng giờ viết thư tay khó hơn rất nhiều bởi viết rất lâu. Một phút viết tay có vài chữ trong khi tớ gõ máy tốc độ cao hơn rất nhiều lần. Nhưng tớ vẫn thích viết thư tay cho những người tớ yêu thương nhất. Chỉ lười đi gửi, lại giá có ai đi gửi cho mình (Hix)
    Hôm qua tớ gửi một SMS tới một người là như thế này "I want to listen callring in the your phone. Please, I listen. Can you...". Người đó đã trả lời lại tớ "Sure".
    Chỉ bởi vì lúc đó tớ mệt rã rời ra sau khi ở lớp học buổi tối về. Tớ ngồi tranh luận với một người 41 tuổi về cái sự học. ĐH dân lập và công lập, trường công và trường tư suốt gần 1h liền không ngừng nghỉ. Sau đó đầu óc tớ đơ đơ ra, chẳng còn cảm giác gì. Về nhà tớ bật máy muốn viết nhưng chẳng thể nghĩ được cái gì mặc dù mọi cái vẫn hình thành trong đầu. Tớ nằm xoài ra nghe nhạc và nhớ tới cái điện thoại.
    Thực ra tớ luôn muốn quan tâm và lo lắng cho cái người tớ gửi SMS đó nhưng chỉ vì người ấy đã không hiểu tớ, không hiểu tớ vốn thế nên có chút hiểu lầm. Với tớ đó là chuyện bình thường, qua rồi thì thôi mặc dù có lúc tớ cũng thấy hơi tự ái và tổn thương một chút trong lòng. Nhưng tớ không bao giờ để ý đến chuyện đó. Chỉ cần mọi người sống vui vẻ, ấm lòng khi nhớ tới nhau là được.
    Tớ bảo hôm nay thì không nhưng lúc nào đó tớ mệt và đau đầu hãy để tớ nghe bản callring đó vì tớ thích nó.
    Thanks! Thelevels!
  8. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Cái ttvn ngu ngốc không cho up nhạc. Thì thôi, chèn link. Tự dưng bữa nay Nghe bản này (Chỉ cần save target sẽ được). Cũng một buổi chiều nào đó khoảng hơn 3 năm trước, tớ ngồi nghe bản này và khóc suốt 1 buổi chiều. Cứ thế khóc, khóc và giờ cũng chẳng nhớ vì sao và vì cái gì. Chỉ biết sau một buổi chiều khóc đầu óc tớ đơ ra, hết cảm giác.
    Lại một đêm khác cũng khoảng hơn 3 năm trước, tớ cũng ngồi khóc, vừa viết thư vừa khóc từ tối đến 4h sáng vì mỗi việc chị hiểu lầm mình và tớ không nghĩ con người ta có thể đối xử với nhau như thế. Hôm sau cũng đơ đơ ra, hết cảm giác với việc như thế.
    Bữa nay nghe lại, nền nhạc không chuẩn như xưa nữa nhưng giờ cũng chẳng thể khóc nổi
    ....
    E***!
    Tớ đang đọc về nhiều vấn đề. Khi người ta bỏ công ra nghiên cứu thì cũng thấy nó đúng.
    Thứ nhất là tớ nói về riêng mình. Sở thích âm nhạc chẳng hạn.
    Tớ bảo tớ thích nghe Jazz, Ballad, Trịnh Công Sơn và dân ca những lúc nào đó nhưng bên cạnh đó tớ cũng thích nghe Rork nữa.
    Sở thích về màu sắc. Tất cả các loại màu đều có vẻ đẹp riêng khi gắn nó vào mọi vật xung quanh nhưng tớ đang bàn tới một khía cạnh nhỏ là trang phục.
    Tớ ghét mặc đồ màu xanh, hồng, tím...nói chung là các màu trung gian là tớ không thích (Đương nhiên tớ không có những loại áo quần màu đó). Tớ thích tông xuyệt tông hoặc đối lập nhau. Ví dụ tớ sẽ mặc áo đỏ - quần trắng. Áo đen - Quần trắng. Áo da cam - Quần trắng. Nếu không thì áo trắng - quần trắng. Áo trắng - quần sẫm màu. Áo đen - quần sẫm màu. Trang phục của tớ chỉ có 3 màu là chủ yếu đỏ - đen - trắng!
    Nhìn vào sở thích của từng người cũng đoán được tính cách của họ như thế nào.
    Được silver_place sửa chữa / chuyển vào 16:00 ngày 10/11/2006
  9. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Tớ đang đói bụng. Sáng nay rất "tâm trạng" về nhiều vấn đề. Vì Ba ngày liên tục tớ đọc xong một cuốn sách trên mạng khoảng hơn 600 trang A4 nếu viết trên word! (Không phải tự chuyện của Lê Vân đâu! Cái kiểu đó tớ không bao giờ đọc lại lần 2). Tớ cũng đã từng đọc nhưng không đọc kỹ và ít suy nghĩ khi đọc nên lôi ra đọc lại. Và giờ tớ thấy cô ấy có nhiều điểm tương đồng thật giống tớ. Giống tới mức tớ không thể tưởng tượng nổi. Nhưng cô ấy đã 27 tuổi, có tuổi thơ bất hạnh hơn tớ nhưng có những thứ khác tớ không có. Ví dụ từ nhỏ cô ấy đã được sống ở nước ngoài và cuộc sống vật chất tốt hơn tớ nhiều! Con người mà, luôn luôn cân bằng, được cái này sẽ mất cái kia. Cô ấy đã có một người rất hiểu mình, còn tớ thì chẳng có ai?
    ?oNgày xưa anh bé đã ước mơ gì, còn em mơ ước sẽ bay thật xa?đến những cánh đồng, đến nhưng chân trời??.Bất chợt tớ nhận ra hơn 1 năm nay tớ không hát, không nghe bản đó. Hơn 1 năm nay tức là từ trước khi tớ không viết topic ?oViết cho người mà em yêu quý? nữa. Nó kết thúc từ tháng 12 năm ngoái, kết thúc tức là tất cả sẽ trôi vào dĩ vãng! Câu hát đó tớ nhớ tớ cũng đã viết trong topic ấy?Có anh em đẹp ước vọng, bay về khắp miền chân trời?Tớ giờ vẫn bay, vẫn đi nhưng đi một mình và bay một mình..vì chẳng có ai bên cạnh cả mặc dù tớ biết vẫn có người ủng hộ tớ! Nhưng ủng hộ thôi chưa đủ bởi chẳng ai chạm được vào những điều mình mong muốn, mình mơ ước và mình suy nghĩ. Vậy nên những con bé như tớ, như cô gái 27 tuổi kia luôn luôn cô độc, cô độc đôi khi tới cùng cực trước bao ánh mắt đang nhìn, đang cười với mình. Đôi khi nó không phải cảm giác do mình tự tạo nên, đơn giản chỉ vì những người như mình ít quá!
    Nay tớ lại muốn hát ?Ngày xưa anh bé đã ước mơ gì, còn em mơ ước sẽ bay thật xa?nhưng hát một mình, chẳng để cho ai!
    ....
    Ấy vậy nhưng tớ lại hết vấn đề như thế bởi có vấn đề khác quan tâm đó là "Trường công và trường tư"
    Giờ phải đi ăn cái đã vì..sáng nay tớ phải ra ngoài sớm. Thói quen buổi sáng là tớ uống một ly sữa nóng lúc bật máy buổi sáng, ngồi nhâm nhi trước khi đi (vì tớ hay dậy sớm mà). Tớ thích pha sữa ở nhiệt độ khoảng 90 độ (Nước sôi ) mặc dù tớ biết nhiệt độ cao một số thành phần trong sữa sẽ bị mất nhưng thói quen là phải uống sữa có đường và phải uống sữa nóng nên tớ vẫn làm thế. Sáng nay tớ nhờ cô bạn nấu nước sôi giùm, lúc tớ về hỏi nước sôi chưa cô ấy bảo rồi. Tớ cho ra ly thì nó khoảng 60 độ. Chả rõ tớ không có thói quen uống ở nhiệt độ đó hay sao mà vừa cho muỗng đầu tiên lên tớ đã "cảm giác" nước bị sống! Ặc! Uống tới muỗng thứ 2 tớ buồn nôn. Mà mọi ngày tớ uống chả thấy gì, mặc dù nóng nhưng tớ hay để ly sữa bên cạnh nhâm nhi chán mới hết tức là nó cũng nguội đi nhiều trước khi tớ uống hết. Tớ lại chỉ uống từng muỗng một nên chắc chắn nó phải nguội so với 90 độ. Thế nên giờ đói bụng quá
    E***..
    Tớ còn muốn nói chứ. Mai này khi nhận bằng tốt nghiệp tớ sẽ viết rẳng" Chúc mừng đất nước đã có một kỹ sư CNTT mới chuyên ngành software với cái đầu rỗng tuyếch và mớ kiến thức rởm đời!"
    ...Thế nhưng vẫn thật tuyệt vời khi một sáng bạn tỉnh dậy. Có điện thoại. Số hiện lên là Myhome. Nói chuyện một lúc ba hỏi thăm có khó khăn gì không? (Tức là chuyện tiền bạc cuộc sống) - Khi nào có khó khăn con sẽ gọi
    Sống là chiến đấu với bản thân mình mờ (ặc ặc)
    Được silver_place sửa chữa / chuyển vào 13:25 ngày 11/11/2006
  10. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Thế là miền bắc bắt đầu lạnh! Lạnh mang đến cho người ta nhiều cảm xúc. Nhất là cảm giác lẻ loi. Mong một ai đó để nắm tay, mong một ai đó trong bữa cơm chiều...
    [​IMG].
    Cái cảnh mặt trời đó, tớ nhớ rõ lắm. Từ năm tớ học lớp 4 vào một buổi sáng mùa đông chủ nhật. Có lẽ tớ cũng đã kể trong Bonjour Việt Nam rồi, chẳng muốn kể lại nữa..
    Mùa đông trong tiềm thức trong kỷ niệm và nỗi nhớ bao giờ cũng buốt giá hơn, thi vị hơn và đẹp hơn mùa đông hiện tại
    [​IMG]
    Nhìn ông già tuyết này tớ lại nhớ một nơi nào đó trong "tưởng tượng", Một vùng ngoại ô của thành Rome vào mùa đông, trên một thị trấn nhỏ với ngày lễ hội trong vùng - Ông già tuyết với câu chuyện những ngôi nhà cổ xưa.
    Chúng thật đẹp, nhưng tớ ghét type ra. Đôi khi cũng nên giữ một chút gì đó cho riêng mình, nhỉ?
    Chào mừng mùa đông đã về trên miền bắc. Năm nay tớ sẽ không đan len nữa (Năm ngoái tớ có đan 1 cái).
    Được silver_place sửa chữa / chuyển vào 18:52 ngày 12/11/2006

Chia sẻ trang này