1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sai lầm vẫn là em..... Những cảm xúc vụn vặt....

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi yukihide_mori, 29/05/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. yukihide_mori

    yukihide_mori Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Sai lầm vẫn là em..... Những cảm xúc vụn vặt....



    Vâng, sai lầm vẫn là em,
    Em độc ác, em nhẫn tâm. em ích kỷ...
    Nhưng có bao giờ anh nghĩ.
    Vì sao mình chia tay?

    Mình đã ước hẹn cùng nhau đi hết cuộc đời này.
    Nhưng biết làm sao - Anh vô tâm quá đỗi.
    Mà em con gái - mỏng manh...yếu đuối.
    Cần chở che, cần an ủi, dỗ dành...

    Thế mà anh vẫn mãi lặng thinh.
    Một lời yêu với anh trăm lần khó.
    Chỉ chút quan tâm hay sẻ chia nho nhỏ.
    Cũng đủ làm em ấm áp lắm rồi.

    Dù mạnh mẽ đến đâu em cũng chỉ con người.
    Em khao khát 1 bờ vai vững chắc.
    Em sẽ dựa vào khi cô đơn. mệt nhọc.
    Một người đàn ông yêu và dám nói yêu em.

    Em cần 1 người chẳng bao giờ lãng quên.
    Biết cảm ơn 1 bữa ăn em nấu.
    Biết trân trọng tình yêu sau đêm dâng hiến.
    Có lẽ vậy mà em đã chẳng bên anh....
  2. yukihide_mori

    yukihide_mori Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Ngày không mưa?
    Hôm nay không mưa, vì thế nên không còn anh nữa. Em lang thang đón kỉ niệm cho riêng mình. Một lần cuối và là mãi mãi. Em không thể thoát khỏi những kí ức về anh. Ký ức của một năm về trước. Có yếu đuối quá không khi người con gái yêu mà không thoát khỏi dị biệt chính mình?
    ?oNếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại. Bên nhau tháng ngày, trao nhau những kỉ niệm, để nụ cười còn mãi lăn trên hàng mi, trên bờ môi, và trong những kỉ niệm xưa??
    Ngày hôm nay không mưa?
    Em lang thang trên những con đường HN. Con đường bước chân em và anh đã đi qua. Có biết bao con đường, là có chừng ấy kỉ niệm. Em nhớ quăy quắt những kỉ niệm ngày xưa, nhớ những con đường chúng mình đã đến?
    Đường Nắng là con đường hàng ngày em và anh đã đi qua. Con đường ấy tràn ngập ánh nắng vàng rực rỡ, em ngồi sau xe anh, đưa tay hứng từng giọt nắng vàng, đó là con đường của Mùa Hạ, Mùa Thu, anh nhỉ?
    Đường Ngỡ Ngàng là con đường anh cùng em đi vào một buổi tối mùa đông. Lần đầu tiền anh bảo em rằng giá như anh được quen em trước người ấy thì nhất định em sẽ không buồn như vậy, rồi anh bảo anh giống như Thuỷ Tinh mãi không lấy được Mị Nương chỉ bởi vua Hùng thiên vị với toàn sính lễ trên rừng... Em ngỡ ngàng, không hiểu?!
    Đường Bối Rối là con đường anh đưa em đi mà không có đích đến. Rồi bất chợt trong một phút xao lòng, anh đặt lên má em nụ hôn nhè nhẹ. Em có cảm giác lạ, thật lạ len lỏi trong tâm hồn.. Có phải em thích anh?!
    Đường Hoa là con đường em và anh dạo chơi khi HN sang Xuân. HN sang xuân, mặc những cây bàng phố Tràng Thi lá đỏ tơi bời, mặc cho những hàng cây hoa sữa phố Nguyễn Du đã thôi ướp hương hoa cho đêm HN, mặc cho gió rét những khuya đêm để ai đó ấm bàn tay những bắp ngô vừa nướng thơm lừng góc phố? HN vẫn đầy các loài hoa : hoa đào, hoa hồng, hoa cúc, hoa thược dược? và nhất là một bông hướng dương thật to, thật vàng anh dành để tặng em. Anh đã làm em bất ngờ đến hạnh phúc? Chao ôi, em nhớ !
    Đường Tình Yêu là con đường em và anh đi giữa mùa Thu HN. Mùi cốm thoảng quyện với mùi lá sen ngào ngạt đến say lòng người. Anh mua cốm cho em và bảo : ?oCốm và mùa thu, mùa thu và cốm quyện nhau như mối tình khăng khít, thủy chung?? Em thấy mình hạnh phúc!
    Đường Mưa là con đường đúng ngày hôm nay của một năm về trước chúng mình cùng đi. Mưa! Trời mưa dầm dề, dai dẳng đến sốt ruột. Mưa ướt dầm mái tóc của anh và em. Những hạt mưa lấm tấm trên khuôn mặt, long lanh như ánh mắt anh đang rạng ngời. Anh cầm tay em, siết chặt, cái siết tay của sự đồng điệu và hạnh phúc. Thành phố lên đèn, mưa như nặng hạt hơn. Phố xá đẹp lên bởi sự lấp lóa cuả ánh đèn điện và màu mưa. Chúng mình đã dừng chân vào một quán nhỏ trong ngõ vắng. Ngắm thời khắc đang dần trôi theo từng giọt café đen tí tách. Em nhìn sâu vào mắt anh. Ngân ngấn nơi hàng mi hạt mưa ( hay giọt lệ) ấm nóng?.
    Đường Lãng Quên là con đường em đi chơi cùng lũ bạn. Mải mê mà bỏ quên anh trong một thời gian dài. Con đường ấy thật buồn và em cảm thấy mình vô tâm quá. Em vô tâm???
    Đường Giận Hờn là con đường mà bọn mình đi không có nhau. Khi cả hai ngồi đối diện mà không nói một lời. Anh thì vẫn quan tâm đến em, vẫn theo dõi con đường em đi mà không có anh, nhưng em không hề biết. Em nhớ...
    Đường Tiếc Nuối là con đường mà em lang thang khi vừa nói lời chia tay. Em hẫng hụt nhưng em biết mình đúng đắn. Dù vậy, vẫn có gì nghẹn lại. Em vẫn tiếc nuối và hối hận. Một chút thôi. Nhưng một chút đủ cho tất cả. Em đã mất anh.
    Đường Ước Mơ là con đường mà có lần anh hỏi em về tương lai. Con đường mà hai đứa sẽ đi cùng trên đó, nắm tay nhau bước về phía ánh sáng, hạnh phúc và tình yêu. Nhưng em lại chọn một ngã rẽ cho mình. Và con đường ấy chỉ là một khung hình ngược sáng với một ước mơ ngộ nghĩnh, mộng mơ.
    Đường Chạy Trốn là con đường em đang đi, đang trốn chạy những ước mơ ngày nào. Là con đường hôm nay, con đường không có anh, không có ai của ngày xưa. Con đường mờ mịt và không nhìn thấy đích đến. Để một lúc nào đó em vô tình lướt qua đám đông hôm nay, thấy đôi tình nhân đang hạnh phúc trên một con đường, ước mơ âý lại bất chợt hiện về, len lỏi một cảm giác tiếc nuối và hụt hẫng....
    Mỗi con đường đi qua.............
    Mỗi cuộc vui đã có...........
    Mỗi cuộc tình dẫu đẹp.......
    Mỗi giấc mơ đêm qua..........
    ..............điểm cuối của chúng rồi cũng đến.......................
    Nhưng con đường em đang đi, thấy chông chênh và mờ mịt quá. Không nhìn thấy đích đến, em không biết điểm cuối của nó ở nơi nào? Có phải em đang rơi vào khoảng không, để rồi cố gắng tìm xem có nơi nào dành cho em không. Lạc lối, u mê.... đó là hiện tại... Em chỉ muốn sống bằng ký ức, những ký ức về những kỷ niệm, những con đường. Có biết bao con đường em đi qua, làm sao nhớ nổi, nhưng con đường nào có anh, em đều nhớ. Em cũng đang tự hỏi : có con đường nào anh anh nhớ đến em, con đường nào anh rời xa em, con đường nào anh vui, con đường nào anh buồn, con đường nào anh nhớ lại ngày xưa và kỉ niệm, con đường nào anh muốn trở lại ngày xưa....???
    Ngày hôm nay ? không mưa ?
    Anh vừa nhắn tin cho em bảo : ?o Hôm nay trời thật đẹp phải không em! Năm ngoái trời mưa làm anh em mình ướt hết?. Ùh, mỗi năm mỗi khác anh nhỉ? Có phải vì thế mà ta không thể quay lại ngày xưa cho dù cả hai đứa đều tỏ ra tiếc nuối. Anh bảo em hãy vui lên, đừng sống với ký ức và quá khứ, phải như trên gương mặt anh lúc nào cũng ẩn hiện nụ cười.
    Em nhớ một ai đó nói : ?oNếu trong lòng trĩu nặng bởi mưa rơi, như nặng nề những nỗi đau không thể nào chia sẻ, sao không nhìn mưa và ước ao một ngày mới với những hạnh phúc không thể đoán trước". Bất giác em nghĩ: " ta chẳng biết rồi những gì sẽ tới, cũng chẳng hay những mất mát vô cùng, ta chỉ muốn một bàn tay ấm áp, nắm nhẹ thôi nhưng đủ để tin yêu".
    Em ước.....

    Được yukihide_mori sửa chữa / chuyển vào 15:55 ngày 29/05/2007
  3. yukihide_mori

    yukihide_mori Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0
    Ngày không mưa?
    Hôm nay không mưa, vì thế nên không còn anh nữa. Em lang thang đón kỉ niệm cho riêng mình. Một lần cuối và là mãi mãi. Em không thể thoát khỏi những kí ức về anh. Ký ức của một năm về trước. Có yếu đuối quá không khi người con gái yêu mà không thoát khỏi dị biệt chính mình?
    ?oNếu có ước muốn trong cuộc đời này, hãy nhớ ước muốn cho thời gian trở lại. Bên nhau tháng ngày, trao nhau những kỉ niệm, để nụ cười còn mãi lăn trên hàng mi, trên bờ môi, và trong những kỉ niệm xưa??
    Ngày hôm nay không mưa?
    Em lang thang trên những con đường HN. Con đường bước chân em và anh đã đi qua. Có biết bao con đường, là có chừng ấy kỉ niệm. Em nhớ quăy quắt những kỉ niệm ngày xưa, nhớ những con đường chúng mình đã đến?
    Đường Nắng là con đường hàng ngày em và anh đã đi qua. Con đường ấy tràn ngập ánh nắng vàng rực rỡ, em ngồi sau xe anh, đưa tay hứng từng giọt nắng vàng, đó là con đường của Mùa Hạ, Mùa Thu, anh nhỉ?
    Đường Ngỡ Ngàng là con đường anh cùng em đi vào một buổi tối mùa đông. Lần đầu tiền anh bảo em rằng giá như anh được quen em trước người ấy thì nhất định em sẽ không buồn như vậy, rồi anh bảo anh giống như Thuỷ Tinh mãi không lấy được Mị Nương chỉ bởi vua Hùng thiên vị với toàn sính lễ trên rừng... Em ngỡ ngàng, không hiểu?!
    Đường Bối Rối là con đường anh đưa em đi mà không có đích đến. Rồi bất chợt trong một phút xao lòng, anh đặt lên má em nụ hôn nhè nhẹ. Em có cảm giác lạ, thật lạ len lỏi trong tâm hồn.. Có phải em thích anh?!
    Đường Hoa là con đường em và anh dạo chơi khi HN sang Xuân. HN sang xuân, mặc những cây bàng phố Tràng Thi lá đỏ tơi bời, mặc cho những hàng cây hoa sữa phố Nguyễn Du đã thôi ướp hương hoa cho đêm HN, mặc cho gió rét những khuya đêm để ai đó ấm bàn tay những bắp ngô vừa nướng thơm lừng góc phố? HN vẫn đầy các loài hoa : hoa đào, hoa hồng, hoa cúc, hoa thược dược? và nhất là một bông hướng dương thật to, thật vàng anh dành để tặng em. Anh đã làm em bất ngờ đến hạnh phúc? Chao ôi, em nhớ !
    Đường Tình Yêu là con đường em và anh đi giữa mùa Thu HN. Mùi cốm thoảng quyện với mùi lá sen ngào ngạt đến say lòng người. Anh mua cốm cho em và bảo : ?oCốm và mùa thu, mùa thu và cốm quyện nhau như mối tình khăng khít, thủy chung?? Em thấy mình hạnh phúc!
    Đường Mưa là con đường đúng ngày hôm nay của một năm về trước chúng mình cùng đi. Mưa! Trời mưa dầm dề, dai dẳng đến sốt ruột. Mưa ướt dầm mái tóc của anh và em. Những hạt mưa lấm tấm trên khuôn mặt, long lanh như ánh mắt anh đang rạng ngời. Anh cầm tay em, siết chặt, cái siết tay của sự đồng điệu và hạnh phúc. Thành phố lên đèn, mưa như nặng hạt hơn. Phố xá đẹp lên bởi sự lấp lóa cuả ánh đèn điện và màu mưa. Chúng mình đã dừng chân vào một quán nhỏ trong ngõ vắng. Ngắm thời khắc đang dần trôi theo từng giọt café đen tí tách. Em nhìn sâu vào mắt anh. Ngân ngấn nơi hàng mi hạt mưa ( hay giọt lệ) ấm nóng?.
    Đường Lãng Quên là con đường em đi chơi cùng lũ bạn. Mải mê mà bỏ quên anh trong một thời gian dài. Con đường ấy thật buồn và em cảm thấy mình vô tâm quá. Em vô tâm???
    Đường Giận Hờn là con đường mà bọn mình đi không có nhau. Khi cả hai ngồi đối diện mà không nói một lời. Anh thì vẫn quan tâm đến em, vẫn theo dõi con đường em đi mà không có anh, nhưng em không hề biết. Em nhớ...
    Đường Tiếc Nuối là con đường mà em lang thang khi vừa nói lời chia tay. Em hẫng hụt nhưng em biết mình đúng đắn. Dù vậy, vẫn có gì nghẹn lại. Em vẫn tiếc nuối và hối hận. Một chút thôi. Nhưng một chút đủ cho tất cả. Em đã mất anh.
    Đường Ước Mơ là con đường mà có lần anh hỏi em về tương lai. Con đường mà hai đứa sẽ đi cùng trên đó, nắm tay nhau bước về phía ánh sáng, hạnh phúc và tình yêu. Nhưng em lại chọn một ngã rẽ cho mình. Và con đường ấy chỉ là một khung hình ngược sáng với một ước mơ ngộ nghĩnh, mộng mơ.
    Đường Chạy Trốn là con đường em đang đi, đang trốn chạy những ước mơ ngày nào. Là con đường hôm nay, con đường không có anh, không có ai của ngày xưa. Con đường mờ mịt và không nhìn thấy đích đến. Để một lúc nào đó em vô tình lướt qua đám đông hôm nay, thấy đôi tình nhân đang hạnh phúc trên một con đường, ước mơ âý lại bất chợt hiện về, len lỏi một cảm giác tiếc nuối và hụt hẫng....
    Mỗi con đường đi qua.............
    Mỗi cuộc vui đã có...........
    Mỗi cuộc tình dẫu đẹp.......
    Mỗi giấc mơ đêm qua..........
    ..............điểm cuối của chúng rồi cũng đến.......................
    Nhưng con đường em đang đi, thấy chông chênh và mờ mịt quá. Không nhìn thấy đích đến, em không biết điểm cuối của nó ở nơi nào? Có phải em đang rơi vào khoảng không, để rồi cố gắng tìm xem có nơi nào dành cho em không. Lạc lối, u mê.... đó là hiện tại... Em chỉ muốn sống bằng ký ức, những ký ức về những kỷ niệm, những con đường. Có biết bao con đường em đi qua, làm sao nhớ nổi, nhưng con đường nào có anh, em đều nhớ. Em cũng đang tự hỏi : có con đường nào anh anh nhớ đến em, con đường nào anh rời xa em, con đường nào anh vui, con đường nào anh buồn, con đường nào anh nhớ lại ngày xưa và kỉ niệm, con đường nào anh muốn trở lại ngày xưa....???
    Ngày hôm nay ? không mưa ?
    Anh vừa nhắn tin cho em bảo : ?o Hôm nay trời thật đẹp phải không em! Năm ngoái trời mưa làm anh em mình ướt hết?. Ùh, mỗi năm mỗi khác anh nhỉ? Có phải vì thế mà ta không thể quay lại ngày xưa cho dù cả hai đứa đều tỏ ra tiếc nuối. Anh bảo em hãy vui lên, đừng sống với ký ức và quá khứ, phải như trên gương mặt anh lúc nào cũng ẩn hiện nụ cười.
    Em nhớ một ai đó nói : ?oNếu trong lòng trĩu nặng bởi mưa rơi, như nặng nề những nỗi đau không thể nào chia sẻ, sao không nhìn mưa và ước ao một ngày mới với những hạnh phúc không thể đoán trước". Bất giác em nghĩ: " ta chẳng biết rồi những gì sẽ tới, cũng chẳng hay những mất mát vô cùng, ta chỉ muốn một bàn tay ấm áp, nắm nhẹ thôi nhưng đủ để tin yêu".
    Em ước.....

    Được yukihide_mori sửa chữa / chuyển vào 15:55 ngày 29/05/2007
  4. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Nếu một mai phải giấu mình mà khóc
    Em biết tìm bờ vai ai ?

    Thật khó để gượng đứng lên sau mỗi lần vấp ngã, thật khó để quên người mình yêu thương sau mỗi lần chia tay. Đã bảo không cố gắng để quên nữa, mà đối diện với chính nó, để nó tự nhoà đi trong mình, thế mà vẫn không làm được....
    Cuối ngõ - điểm đến quen thuộc của em sau những cuộc vui buồn. Ngồi nép mình một góc tối, em nhìn mọi người với con mắt u buồn, gần như là ngây ngô.... Em đang nhớ lại cái ngày đầu tiên mình vào quán này, em cứ tưởng mình vào một cái miếu nhỏ, ẩm mốc và tối tăm, với anh chủ quán đầu trọc lốc trông phát khiếp. Vậy mà 2 năm rồi, em quen với nó cùng thời gian em và C quen nhau. Cái quán chứng kiến bao chuyện của em, bao người bạn mà em dẫn vào, bao cuộc tình buồn nữa....
    Đôi lần em tự nhủ, từ nay sẽ không vào CNgõ nữa. Có linh cảm đâu đó cho rằng nếu em cứ gắn bó với nó, thì em sẽ mãi mang trong mình nỗi buồn không tên thôi. Nhưng em không đủ can đảm rời bỏ một thói quen, cũng như đang cố gắng rời bỏ C...
    Lần đầu tiên anh bước vào quán đó, anh thấy gì? Anh nghĩ gì ? Anh tìm thấy em trong một góc tối, với vài đứa bạn và chai san lùng. Anh im lặng, không nói gì với em, cũng không uống một chút nào, ngoài nước lọc.. Em thấy bối rối... Em thấy hình như em đã sai...
    " Đi thôi em " - Anh kéo em ra khỏi Cngõ và cứ thế đi. Em ngồi sau xe cũng không biết được mình đang đến nơi nào nữa. Lúc em nhận ra thì đã ở trên đường cao tốc rồi. Em không nghĩ là anh đưa em ra tận Nội Bài đâu, em mới chỉ nhắc đến một lần, sao anh có thể nhớ ?
    Anh hát, những bài hát của anh làm nước mắt em tuôn rơi. Em cố gắng không để mình khóc, nhưng em không làm được. Mà phải rồi, em việc gì phải kìm nén nhỉ? Anh đưa em đi khóc cơ mà? Thế là, em lại nức nở như một đứa trẻ, em vẫn yếu đuối lắm phải không anh ....
    Cho em một lần được khóc trên vai anh
    Khi nghĩ về người ấy...

    Lần cuối đấy, em hứa. Dù anh chưa là gì để em trịnh trọng hứa như vậy, nhưng em tìm được chút gì đó đồng cảm cho mình, khi bên anh. Thật lạ, có những thứ đến với ta bất ngờ như một món quà mới khi ta vừa đánh mất một cái gì đó quý giá. Em cũng nhận thấy cuộc sống sẽ đơn giản hơn khi ta mở lòng mình ra một chút....
    Tốt xấu gì thì hãy luôn là chính mình, anh nhỉ ?

    "Thế thì" ta kết thành đôi
    Cho nhân loại bớt hai người khổ đau ...​
  5. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    Nếu một mai phải giấu mình mà khóc
    Em biết tìm bờ vai ai ?

    Thật khó để gượng đứng lên sau mỗi lần vấp ngã, thật khó để quên người mình yêu thương sau mỗi lần chia tay. Đã bảo không cố gắng để quên nữa, mà đối diện với chính nó, để nó tự nhoà đi trong mình, thế mà vẫn không làm được....
    Cuối ngõ - điểm đến quen thuộc của em sau những cuộc vui buồn. Ngồi nép mình một góc tối, em nhìn mọi người với con mắt u buồn, gần như là ngây ngô.... Em đang nhớ lại cái ngày đầu tiên mình vào quán này, em cứ tưởng mình vào một cái miếu nhỏ, ẩm mốc và tối tăm, với anh chủ quán đầu trọc lốc trông phát khiếp. Vậy mà 2 năm rồi, em quen với nó cùng thời gian em và C quen nhau. Cái quán chứng kiến bao chuyện của em, bao người bạn mà em dẫn vào, bao cuộc tình buồn nữa....
    Đôi lần em tự nhủ, từ nay sẽ không vào CNgõ nữa. Có linh cảm đâu đó cho rằng nếu em cứ gắn bó với nó, thì em sẽ mãi mang trong mình nỗi buồn không tên thôi. Nhưng em không đủ can đảm rời bỏ một thói quen, cũng như đang cố gắng rời bỏ C...
    Lần đầu tiên anh bước vào quán đó, anh thấy gì? Anh nghĩ gì ? Anh tìm thấy em trong một góc tối, với vài đứa bạn và chai san lùng. Anh im lặng, không nói gì với em, cũng không uống một chút nào, ngoài nước lọc.. Em thấy bối rối... Em thấy hình như em đã sai...
    " Đi thôi em " - Anh kéo em ra khỏi Cngõ và cứ thế đi. Em ngồi sau xe cũng không biết được mình đang đến nơi nào nữa. Lúc em nhận ra thì đã ở trên đường cao tốc rồi. Em không nghĩ là anh đưa em ra tận Nội Bài đâu, em mới chỉ nhắc đến một lần, sao anh có thể nhớ ?
    Anh hát, những bài hát của anh làm nước mắt em tuôn rơi. Em cố gắng không để mình khóc, nhưng em không làm được. Mà phải rồi, em việc gì phải kìm nén nhỉ? Anh đưa em đi khóc cơ mà? Thế là, em lại nức nở như một đứa trẻ, em vẫn yếu đuối lắm phải không anh ....
    Cho em một lần được khóc trên vai anh
    Khi nghĩ về người ấy...

    Lần cuối đấy, em hứa. Dù anh chưa là gì để em trịnh trọng hứa như vậy, nhưng em tìm được chút gì đó đồng cảm cho mình, khi bên anh. Thật lạ, có những thứ đến với ta bất ngờ như một món quà mới khi ta vừa đánh mất một cái gì đó quý giá. Em cũng nhận thấy cuộc sống sẽ đơn giản hơn khi ta mở lòng mình ra một chút....
    Tốt xấu gì thì hãy luôn là chính mình, anh nhỉ ?

    "Thế thì" ta kết thành đôi
    Cho nhân loại bớt hai người khổ đau ...​
  6. yukihide_mori

    yukihide_mori Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0

    Đừng gọi cho em nữa nghe anh....
    Kẻo lại làm em khóc!
    Anh đi rrồi...em chỉ còn khoảng trống.
    Không thể lấp đầy bằng nước mắt đâu anh!
    Đừng nhắn tin cho em mỗi bình minh....
    Để em sống 1 ngày ko có anh trọn vẹn.
    Cứ cho em quên đi và ko còn nhớ đến.
    Quãng thời gian từng ngày mình sống những yêu thương.....
    Anh đừng đến bên em những lúc buồn.
    Đừng nâng em mỗi khi em vấp ngã.
    Cứ mặc em chơ vơ giữa các ngả.....
    Để ko còn dựa dẫm vào vai anh......
    Anh đừng lo, em tự biết nhắc mình.
    Hạnh phúc nhé anh - đừng nghĩ về em nữa.
    Rồi thời gian sẽ làm lành vết cứa.
    Em sẽ sống vững vàng...như đã hứa...đuợc ko????
  7. yukihide_mori

    yukihide_mori Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/10/2003
    Bài viết:
    639
    Đã được thích:
    0

    Đừng gọi cho em nữa nghe anh....
    Kẻo lại làm em khóc!
    Anh đi rrồi...em chỉ còn khoảng trống.
    Không thể lấp đầy bằng nước mắt đâu anh!
    Đừng nhắn tin cho em mỗi bình minh....
    Để em sống 1 ngày ko có anh trọn vẹn.
    Cứ cho em quên đi và ko còn nhớ đến.
    Quãng thời gian từng ngày mình sống những yêu thương.....
    Anh đừng đến bên em những lúc buồn.
    Đừng nâng em mỗi khi em vấp ngã.
    Cứ mặc em chơ vơ giữa các ngả.....
    Để ko còn dựa dẫm vào vai anh......
    Anh đừng lo, em tự biết nhắc mình.
    Hạnh phúc nhé anh - đừng nghĩ về em nữa.
    Rồi thời gian sẽ làm lành vết cứa.
    Em sẽ sống vững vàng...như đã hứa...đuợc ko????
  8. 2661986

    2661986 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2003
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0
    Ngoái đầu lại có vui được ko chị???Em biết khó lòng dứt được kỉ niệm cũ ...Nhg sống vui được ko chị ... Sống trên những điều đấy đi nhá .. Mặc kệ hết chuyện xưa, mặc kệ điều sắp tới ... Sống với mỗi giờ phút này này, sống vui này ...Cố gắng nào ...Đừng bùn nhá ( Đôi khi an ủi người khác sẽ thấy mình đỡ buồn hơn)
  9. 2661986

    2661986 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/08/2003
    Bài viết:
    267
    Đã được thích:
    0
    Ngoái đầu lại có vui được ko chị???Em biết khó lòng dứt được kỉ niệm cũ ...Nhg sống vui được ko chị ... Sống trên những điều đấy đi nhá .. Mặc kệ hết chuyện xưa, mặc kệ điều sắp tới ... Sống với mỗi giờ phút này này, sống vui này ...Cố gắng nào ...Đừng bùn nhá ( Đôi khi an ủi người khác sẽ thấy mình đỡ buồn hơn)
  10. Thu_6

    Thu_6 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    8.454
    Đã được thích:
    0
    "Ừ, thì chia tay..."
    A vỗi vã rút lời yêu từng nói.
    Đau đớn ư, em làm sao tin nổi?
    Tình yêu mình tựa bong bóng...vỡ tan.
    Chia tay nhau sao quá dễ dàng?
    Hạnh phúc chia đôi_niềm tin đổ vỡ.
    A bước đi lòng có còn tiếc nhớ?
    Chút kỷ niệm đầu hoa nắng mê say.
    Một lần yêu mà trọn kiếp đắng cay.
    Trách mình khờ khạo tin vào lời hạnh phúc.
    Mà ừ nhỉ, trái tim em chân thật.
    Ko dối lừa những ký ức thênh thang....
    Em tìm mình trong khoảng trống mênh mang.
    Trong quá khứ, và trong em hiện tại.
    Vết đau tình yêu sẽ còn mãi mãi.
    Dấu của 1 thời...
    Em đã yêu anh.....
    Những bước chân trên phố yên bình.
    Ừ, thì chia tay....
    Bất chợt lòng bật khóc.
    Thôi cứ để tâm hồn mình xao động.
    Nước mắt 1 thời...
    Đâu dễ quên nguôi???

Chia sẻ trang này