1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sao em chưa dứt tình cũ đã đồng ý quen tôi?

Chủ đề trong 'Tư vấn tình yêu' bởi mc9, 19/02/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. nh248_no1

    nh248_no1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2003
    Bài viết:
    695
    Đã được thích:
    0
    giống chuyện của em
    toàn em chủ động T_T
    có nên nghi ngờ kô nhỉ
    yêu thì phải tin nhau mà T_T
  2. chao_cac_bac_a

    chao_cac_bac_a Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/02/2006
    Bài viết:
    133
    Đã được thích:
    0
    Thế là được rồi ông ạ, ông còn đòi hỏi cái gì nữa. Nói thật, nói ba từ đấy đàn ông con trai bọn mình nhiều khi còn ấp úng mãi mới phun ra được huống gì là các chị em, nhất là những em hiền hiền hay ngại.
  3. touteseule

    touteseule Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2007
    Bài viết:
    62
    Đã được thích:
    0
    Yêu là phải nói , phải thể hiện . Làm j có chuyện " ngại " chứ . Ngại nhau thì yêu đương kiểu cóc j .
    Nếu chưa nói yêu , là còn j đó chưa chắc chắn, hoặc tình cảm ko nhiu .
    Nếu đã nói yêu rùi thì phải xem cách mà em ý đối xử thì mới bit đưọc Yeu hay ko yeu
    Yêu là phải tin nhau . Nhưng đừng tin một cách mù quáng .


    vàng vàng : chắc bác đang ở giai đoạn đầu à mà cầm tay và hun còn phải xin phép ??? thế thì em ý chưa nói yêu là phải rùi . Ráng chờ chút nữa .
  4. botaychamcom291

    botaychamcom291 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/12/2006
    Bài viết:
    2.979
    Đã được thích:
    0
    Bỏ thôi, người con gái đó ko xứng đáng với tình yêu anh dành cho cô ấy.Quả thực, em ko chấp nhận được cái kiểu tìm người thế thân trong tình yêu như thế, như vậy, ngay từ đầu đã ko tôn trọng người đến sau rồi. Và em nghĩ, việc anh tức giận, điều đó cũng chẳng sai, đơn giản vì tình yêu rất ích kỉ, ích kỉ về tất cả mọi thứ, điều đó chỉ chứng tỏ anh thực lòng với chị ý mà thôi...nhưng ko fải vì thế mà van xin tình yêu, vì cái gì xin để có thì cũng chả hay ho gì, tình yêu lúc đó chỉ là sự vớt vát, mất đi ý nghĩa của tình yêu rồi, chúc anh may mắn trong quyết định của mình
  5. rationalist

    rationalist Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/09/2003
    Bài viết:
    2.228
    Đã được thích:
    0
    cách bạn phản ứng thì đúng với cảm xúc thật lắm... nhưng nếu số bạn mà không may mắn (như mình chẳng hạn) thì đến lần thứ 2 như thế chắc bạn sẽ phản ứng khác... mình đúc kết chán rùi... tóm lại thằng đàn ông thì dù gì cũng phải... thẳn thắn, đối mặt, chấp nhận và tha thứ... khi thẳn thắn và thật thà rồi thì nên coi điều mình cảm nhận được là thực tế... biết chấp nhận cái thực tế không như ý mình thì rồi sẽ học được cách tha thứ... không chỉ là tha thứ cho người ta mà còn là tha thứ cho chính mình để bước vào những thử thách mới với sự điềm đạm và tính tức cực!
    Luck for you!
  6. nh248_no1

    nh248_no1 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/11/2003
    Bài viết:
    695
    Đã được thích:
    0
    yêu nhau cũng dc gần 1 năm rồi T_T
    chắc là kô yêu mình đâu nhỉ
    đêm nay em kô ngủ đc, nằm cứ nghĩ linh tinh, chắc là sẽ chia tay T_T kô muốn như thế này nữa
    trời lạnh, em ý dang ôm mình, đến gần làng nhà em ý, bỏ luôn tay ra, sợ người làng nhìn thấy
    lạnh......T_T
  7. binhminh

    binhminh Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    9.071
    Đã được thích:
    0
    Tìm người thế thân ư??? Em thì em ko nghĩ vậy đâu ... Người ta ko thể yêu được người người ta yêu, người ta muốn quên ... Người ta muốn tìm 1 tình cảm mới để quên đi tình cảm cũ ...Chẳng có gì là sai cả, con người vốn là như vậy mà ... Phải có bắt đầu 1 cái gì mới, lúc đó mới có thể quên được cái cũ ...Con người ta sẽ chẳng bao giờ quên được cái cũ ... Dù ko nhức nhối, ko đau ...Thời gian đã dần xóa nhòa, nhg đôi khi trở trời, vẫn nhức nhối ... Kể cả có người mới, yên vui hạnh phúc lắm rồi ...Đôi khi vẫn nhức nhối cơ mà ...Tình cảm mà ...Khó giải thích lắm ....
    Em thì em nghĩ thế này, bác tiếp xúc với cô ý cũng chẳng phải thời gian ngắn, có lẽ bác thừa hiểu cô ấy là người như thế nào, có lẽ ko phải là người dễ dãi ...Tại sao trong bao nhiêu người cô ấy ko tìm làm người thế thân mà lại chọn bác ... Có lẽ ít nhiều cô ấy cũng có tình cảm với bác ... Nhg với những gì bác làm, ko tạo được cho cô ấy niềm tin, ko làm cho cô ấy hạnh phúc để quên đi người cũ ...Cô ấy cũng đã rất thật thà ...Cô ấy muốn tìm đến bác để được yêu, được quên người cũ ... Chưa bao giờ cô ấy có ý định lừa gạt bác mà ..."Tiên trách kỉ, hậu trách nhân " Đừng bao giờ trách cô ý vì cô ý đã lừa dối bác ... Mà vì bác đã ko thể bắt cô ý đối diện với bác và yêu bác thật lòng ...Cô ý đã cho bác cơ hội gần gũi cô ý ...Nhg bác lại ko làm được ...
    Và khi yêu quá nhiều thì người ta thường hay bức xúc, hay cảm giác mình chả là gì, hay cay cú, và hay đòi hỏi người ta tỏ ra tình cảm với mình ... Nhg muốn người ta yêu mình trước tiên mình phải yêu người ta hết lòng cái đã ...Còn mình đã yêu hết lòng mà người ta chẳng đoái hoài thì chẳng có gì để nuối tiếc ...Thản nhiên mà cười vì người đó chẳng phải đối tượng của mình ... Đôi khi người ta cứ nhìn lầm người , để rồi đến lúc tìm thấy người thích hợp mới bít trân trọng ... Em thích câu đó lắm lắm ý
    Chúc bác vui vẻ, năm mới roài, đừng suy nghĩ nhiều cho đau đầu ra ^^ Đâu còn có đó cơ mà ...Cứ bình tĩnh nhá ^^
  8. congaconvit

    congaconvit Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/03/2006
    Bài viết:
    320
    Đã được thích:
    0

    Chào các bạn, tôi kể câu chuyện này chỉ nhằm nói ra tâm sự của mình mà không thể giãi bày được với ai, và mong các bạn hãy cho tôi một lời khuyên.
    Tôi quen em đã ngót nghét 1 năm, trong một lần em mang hồ sơ thầu sang bên cơ quan tôi. Phải nói là lần gặp em đầu tiên đã gây cho tôi một ấn tượng rất mạnh, tôi nghĩ ngay đến đây là người phụ nữ rất cần thiết trong cuộc đời tôi.
    Thế rồi tôi xin được email của em, thi thoảng lại lên mạng chat và nói chuyện, dần dà tôi mời được em đi uống nước, đi chơi công viên, cứ một tuần một hai lần, tôi lại cùng em đi khắp các quán xá của Hà Nội. Cứ hết giờ hành chính 2 đứa lại rủ nhau đi chơi 1 vòng Hà Nội rồi về rất sớm, trước 8h tối là em đã phải có mặt ở nhà.
    Cuộc sống cứ thế trôi đi đều đều, có phần lặp lại, nhưng tôi không thấy nhàm chán, mà đấy là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của tôi. Thi thoảng tôi cứ gặng hỏi rằng em đã có người yêu chưa. Em chỉ cười và nói với tôi rằng, anh rất ngố, con gái dù họ đã có hay chưa có người yêu, nếu hỏi câu ấy người ta vẫn sẽ trả lời là chưa. Có lần gặng hỏi nhiều quá, em trả lời với tôi là chưa.
    Quen nhau được khoảng nửa năm, tôi bắt đầu ngỏ lời. Tôi cũng không ngộ nhận mà nói rằng em có tình cảm với tôi. Khi tôi ngỏ lời, em im lặng, em chỉ nói với tôi là để tin và yêu một ai đó đối với em ít nhất cần 2 năm thử thách. Em bảo tôi hãy chờ, cái gì đến nó sẽ đến.
    Tôi vui lắm, bởi vì như thế có nghĩa là em đã nhận lời tôi và tôi phải cần phải có thời gian để chứng tỏ tình yêu của mình. Tình yêu của tôi trong sáng lắm, chỉ những cái nắm tay thôi đã làm tôi vui lắm, rồi những nụ hôn nồng cháy (của tôi) trao em. Nhưng không hiểu tại sao em hầu như không có cảm xúc, đi bên tôi em chỉ như pho tượng thôi. Ban đầu tôi nghĩ là em còn mắc cỡ, nhưng càng ngày tôi càng nhận thấy một điều gì đó bất ổn trong mối quan hệ giữa tôi và em.
    Có thể nói khi tình cảm của tôi phát triển đến một mức độ nào đó, nhưng em vẫn chỉ cư xử với tôi như thế, những cái cầm tay và nụ hôn gượng ép. Tôi gần như không thể kìm nén được tình cảm của mình nữa, những giận dỗi, hờn ghen của tôi xuất phát từ đây. Em chỉ cười và bảo tôi rằng tính khí của anh thật là giống con út (tôi vốn là út, còn em là con cả trong gia đình).
    Tôi không hiểu chính bản thân tôi nữa, đã không dưới một lần tôi giận hờn vô cớ, nói là sẽ chia tay em, xin chuốc lấy thất bại cho mình vì tôi chẳng có được tình yêu của em. Em khuyên tôi hãy đi chơi nhiều cho thoải mãi, đừng bận tâm về em nhiều, rằng anh chỉ khéo tưởng tượng ra các tình huống mà thôi. Tôi lại tin và yêu em trong thấp thỏm lo âu, trong hy vọng mong manh, rằng một ngày nào đó em cũng dành cho tôi tình yêu nồng nhiệt và say đắm như của tôi đã trao em.
    Rồi bỗng một ngày tôi biết được em có người yêu đã 2 năm rồi, tức là trước ngày quen tôi một năm em đã yêu người ấy. Khi tôi hỏi em về chuyện ấy, em đã thẳng thắn nói hết với tôi. Hai người yêu nhau, nhưng do gia đình phản đối. Lý do phản đối của gia đình là hai người có họ hàng xa với nhau, cùng xã, nhưng mà khác xóm. Chính em hiện tại không biết xử lý thế nào, một bên là gia đình, một bên là tình yêu.
    Em nói rằng muốn quên người ấy đi, tìm một tình yêu khác để có được niềm vui trọn vẹn, nhưng em thấy khó quá. Em thú thực nhiều khi đi chơi với tôi, nhưng vẫn thấy hình ảnh người ấy bên cạnh. Lúc này tôi mới biết đấy là lý do tại sao ở bên cạnh tôi, em lại vô cảm như vậy. Tôi hỏi em người ấy thế nào, không biết em có nói thật hay có ẩn ý gì không, em trả lời rằng người ấy xấu trai hơn tôi, nhưng cao hơn tôi một chút.
    Tôi thực sự bàng hoàng và sụp đổ. Tôi gần như đánh mất chính mình, tôi chả biết chia sẻ với ai. Tôi biết được việc này đúng trước sinh nhật tôi một ngày. Tại sao em không nói ra ngang trái đó sớm hơn, tại sao suốt gần 1 năm qua mà tôi không cảm nhận được điều bất thường này, nhiều lúc tôi ngu ngơ quá chăng? Chuyện quá khứ của em thì tôi không nói làm gì, vì ai mà chả có quá khứ. Nhưng tôi chỉ buồn tại sao em lại giấu tôi chuyện đó suốt cả năm hai chúng tôi quen nhau. Em nhắn tin là vô cùng xin lỗi tôi và đã không phải với tôi, chúc tôi tìm được người con gái mà tôi yêu, nhưng không giống em.
    Thất vọng tới cực độ, tôi xoá hết toàn bộ những gì liên quan tới em trong điện thoại của mình, cắt đôi chiếc khăn len mà em vừa mới đan tặng tôi tuần trước, đem trả lại em cùng với 2 bức hình của em mà tôi đã xin được. Em nhận nhưng không nói một lời nào, chỉ đến khi tôi hỏi em một câu rằng "đã bao giờ từ khi quen anh, hôm trước em hôn người yêu em, hôm sau em lại để anh hôn em không?", chỉ đến mức đó em mới nổi nóng với tôi. Em cho rằng tôi đã xúc phạm, tôi không xứng đáng với em và em đã quyết định không yêu tôi là sáng suốt. Đây là lần đầu tiên em nổi nóng với tôi và xưng hô là tôi chứ không phải là em. Tôi gọi điện, nhắn tin cho em, nhưng em nhất định không nghe và không trả lời.
    Ban đầu tôi cũng chỉ định nói ra cho đỡ bực mình vì ghen tức mà thôi, nhưng cũng không ngờ nó lại đi quá giới hạn như vậy. Trong thâm tâm tôi, tôi vẫn yêu em vô cùng, tôi vẫn cần em, tôi lại van xin em hãy bỏ quá cho tôi. Tôi vừa nhắn tin cho em để hỏi rằng "liệu anh còn có thể làm gì được để có thể có được tình yêu của em?". Em trả lời tôi rằng, anh hãy suy nghĩ về lời nói và hành động của mình đi.
    Bây giờ tôi phải làm thế nào đây, các bạn hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi vẫn yêu em ngàn lần, nhưng tôi cũng không thể chấp nhận nếu em quen tôi mà vẫn không giải quyết dứt điểm được chuyện tình cảm với người bạn cũ. Có lẽ tôi sẽ không thể sống thiếu em một ngày mất thôi, tôi phải làm sao đây? Trong chuyện này có ai là người có lỗi không, tôi ích kỷ quá chăng, nhỏ nhen quá chăng? Tình cảm của tôi có phải thật là tình yêu không, liệu em có yêu tôi không và sẽ đối xử với tôi thế nào? Tôi phải làm gì bây giờ?
    Rất cảm ơn những ai đã đọc và chia sẻ với tôi. Các bạn hãy tư vấn giúp tôi đi. Tôi phải công nhận rằng tình yêu thật lắm chông gai và nhiều khổ đau.
    Giống mình thế chỉ có 1 con đường thôi đường anh anh đi đường em em đi đàn bà nó ko yêu mình nó bạc lắm đừng hi vọng thay đổi có cưới nó rồi một ngày đep giời nào đó em cũng đi theo tiếng gọi của thằng kia thôi let it be
  9. Alpha_team_Leader

    Alpha_team_Leader Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/04/2004
    Bài viết:
    141
    Đã được thích:
    0
    Ừm, quý cô nói chí phải. Có 1 câu chuyện gần như thế, 1 cô gái thiếu ổn định trong tâm lý, chia tay anh V, đến với anh K, rung động trước anh N... ATL biết 1 cách trong trường hợp này, giống như lời 1 bài hát:
    Du pont des supplices
    Tombent les actrices
    ....
  10. batbunrieu

    batbunrieu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2005
    Bài viết:
    1.129
    Đã được thích:
    0
    Chùc mư?ng ngươ?i anh em 'Ă?ng cà?nh ngẶ nà?o!!!
    CĂ ỳ cùfng mới chia tay ngươ?i iu "Cài nà?y nòi lùc mới quen nhau". ĐẮn bi giơ? là? 3 thàng quen nhau rù?i. Quà? thẶt cà?m giàc thẶt khò chìu à. Nhì?u lùc bực mì?nh chì? mùn bò? cho xong. Nhưng lùc nà?o cùfng bà?i ca:
    - Em sợ mẮt anh, mẶt lĂ?n nưfa mẮt 'i ngươ?i em yĂu.
    Hum nay vư?a 'i chơi vĂ?. Lài là?m bực mì?nh nưfa. Ghèt cài thài 'Ặ.
    Cho vĂ? luĂn. Đi 'ươ?ng quà?ng tay Ăm sau==> hẮt cà? tay ra. Ko thè?m chà?o tàm biẶt.
    Ko 'iẶn thoài tin nhf́n.
    Mai quyẮt tĂm rù? mẮy thf?ng bàn 'i ĐĂ? Sơn già?i quyẮt cho 'ơf bù?n.
    Xòa sẮ 'iẶn thoài và? tin nhf́n cù?a nò roà?i.
    KiẮm em khàc xinh hơn, ViẶc gì? pà?i bù?n nhĂ? "Mf̣c dù? ức thẶt Ắy, Vì? mì?nh 'Ă?u tư bao thơ?i gian cĂng sức thiẮ mà?"
    KhuyĂn bàc nhà, dù? cò iu thẮ nà?o nhưng cài tự tròng cù?a 'à?n Ăng cùfng rẮt quan tròng à. LẮn sau mà? iu em nà?o cùfng lành lù?ng vĂ cà?m thiẮ thì? chuĂ?n bì em khàc dự phò?ng nhòa...!!!!

Chia sẻ trang này