1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SAY

Chủ đề trong 'Mỹ Thuật' bởi DACAM, 13/09/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. loa_ken_den_si

    loa_ken_den_si Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/12/2002
    Bài viết:
    7.720
    Đã được thích:
    1
    Pa : Kim - Thủy - Mộc - Hỏa - Thổ ...nhá !!!! Loa thấy bức xúc vụ bà con rổn rảng bên nhà thờ ...y chang ở sân Việt Tiệp ... bức xúc bên TS...hê hê...
    Trưa mai đàn đúm ở góc Chợ Sắt vứi Hoàng Hoa tửu ... quá chiều lượn qua mạn Nhà Đèn ...rồi ghé về Chùa Đỏ .... xong phắn ... thấy đoạn nào ới được ới nhá...
  2. small_fire

    small_fire Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    498
    Đã được thích:
    0
    Hehehe...Sửa lại "tranh chất" thế đc ko ạ.. Mà sao lại bit mình mới lún phún vài cái ria mép nhể.. Spy chăng??????????
    [/quote]
    Được small_fire sửa chữa / chuyển vào 00:15 ngày 21/07/2008
    Được small_fire sửa chữa / chuyển vào 00:16 ngày 21/07/2008
  3. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Ối giời ôi. Tối nay được mùa thế nào. Cả rổ ... zai.
    @sun: hì, có vụ cãi lộn bé tí cả xóm, cả phường đêm hôm còn bật dậy chạy ra đường xem nữa là. Dân mình tò mò lắm!
    Ừ biết, mới chat mà. Cái ava xinh thế. Thật mắc thêm cái kính vào thì có phải là ... giống mình rồi ko.
    @hac: Oài đoạn ấy ăn thua gì, chưa phải là đỉnh cao. Xuất chúng phải kể đến những câu ví như:" Oài đoạn ấy ăn thua gì, chưa phải là đỉnh cao...."
    @ xơ mít: chà lâu lắm rồi mới ... được gọi cái tên này. Cái cách bác xuất hiện, bất kể thò, thụt, tạt, ghé, rẽ ... đều ấn tượng mãnh liệt. 0989 388 023.
    @nob:
    @ Loa: ý Loa là gì? Thuận mồm thôi. Đấy là thứ tự ngón tay à? Hay ngón ... chân?
    Ôi kéo về Hp đàn đúm cơ à? Chậc! Chả biết nữa. Bối rối lắm!
    @ small: hì. Gì đâu. Nói "nhạt nhẽo" cho đỡ ... nhạt thôi mà. Ko lẽ :" cảm ơn bạn đã khen tranh của mình. Lần sau mình sẽ cố gắng nhiều hơn .... "
    Spy? Thấy nhí nhảnh thì đoán là mới lún phún ria. Chứ rậm rồi thì đỡ nhún nhẩy hơn.
  4. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Cỏ đêm!
    Cỏ đêm
    Run rẩy điều chi thầm kín?
    Phải gió?
    Đi hoang.
    Phải sương?
    Níu.
    Phải côn trùng?
    Sấp, ngửa canh thâu mất ngủ.
    Phải trăng phơi lõa lồ
    Bầu tiên rúng động hơi đêm.

    Chi phí cho 1 "bức tranh" đã giảm xuống đáng kể. Tưởng cái ổ đọc thẻ Tàu xập xệ ốc vít lớ ngớ ấy chỉ cắm được 1 lần, ai ngờ. "Khe" = giá gốc =120K. Step moon hạ giá xuống còn 60K, tiếp tới cỏ đêm thì chỉ còn 40K, chia đều 3 bức.
    Hì, tình hình cứ khả quan thì có thể tri phí còn giảm xuống nữa.
    Tuy nhiên cũng phải hao tổn 1 chút trí thông minh. Bình thường cắm thẻ nhớ vào nó phải hiện ra cái cửa sổ be bé, chọn folder là ra 1 loạt ảnh. Lần đầu tiên, với "khe" thì đúng là mọi hoạt động vẫn theo đúng nguyên tắc, ko có gì phải bàn cãi. Tới lần thứ 2 thì toát mồ hôi, nó chẳng hiện ra cái sất gì hết.
    Cũng tiên liệu trước rồi mà ko nén nổi nỗi thất vọng. May mà vẫn còn tín hiệu nhận được USB, vẫn có ổ remove. Nhưng ko làm sao mà mở ra được, nó cứ yêu cầu open with, chọn kiểu gì cũng trống ko. Mãi mà vẫn trơ trơ, nản.
    Rồi tự nhiên phải chuột, dùng thử chức năng search, nhớ láng máng các ảnh đều có số 109 ở đầu, nhấn, nó tuồn ra 1 loạt. Híc. Giây phút đấy sung sướng tỉnh cả người, dù mồ hôi ròng ròng.
    Mình đúng là khâm phục trí thông minh của mình quá. Hihi. Người thế nào được gọi là thông minh? Đó là người có khả năng ứng đối với những tình huống "bất thường". Đúng là mọi sự cứ như thường thì chỉ cần học thuộc công thức là ngon lành. Thế nên ko phải tất cả những học sinh đạt loại giỏi đều thông minh, với mô hình giáo dục thuộc trường phái thuộc lòng xưa và nay. Cũng từ cái "bất thường", tư duy mới buộc phải tìm tòi, theo đó mà được kích thích, phát triển. Đọc được 1 cái tít ở vnexpress: "công việc nhàm chán làm bạn ... ngu đi" là thế. Cứ đều như vắt chanh, ko ngạc nhiên, ko tò mò, ko phát bụi rẽ cây, ko phải tìm con đường mới, bởi đường cũ, do 1 sự cố bất-thường, đã bị lấp. Bất thường thế mà hay!
    Ừm, muộn quá rồi nhỉ? Hồi tối cả nhà vi vu Đồ Sơn, cua, ngao tơi tả. Trăng 17 vẫn chưa quá già, mơ màng cả 1 góc trời. Biển đêm trăng như 1 bằng chứng hùng hồn cho ... chủ nghĩa lãng mạn. Thật cái ánh mờ mịt quyến rũ mông lung ấy làm người ta phát chơi vơi.
    Cỏ là vì tàn tích của buổi Mega chiều hôm trước. Lúc gần đến đoạn Big C-thế giới mua sắm rực rỡ " sinh nhật cực vui, giá cực sốc", tự nhiên chun mũi vào hít hít. Mạn ấy là đường mới, thênh thang, 2 bên cỏ hoang vẫn rậm rì. Đêm trước mưa, trưa nắng, hơi cỏ bốc lên sực nồng. Hít 1 hơi dài, thấy từng đường gân thớ thịt như nhuộm màu cỏ, từng chân tơ kẽ tóc như ám mùi cỏ, thấy giản đơn, và ... thanh khiết.
    Có phải vì thế mà phòng chiếu phim xa xỉ bậc nhất Mega hôm ấy ghế bẩn, ko khí mốc, màn hình nhòe, âm thanh xỉn ko nhỉ?
    Ko lẽ. Tại hơi hướng của cỏ!
  5. small_fire

    small_fire Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    498
    Đã được thích:
    0
    Lại một bức tranh trông....rất "nghệ".. Em ngu ngơ nhưng trông giông giống màu nước nhỉ????...Nhìn thik lắm ạ...
    Định làm bài thơ đối "Cỏ đêm" của pác nhưng khó có chủ đề, hơn nữa tách ra khỏi bức tranh cũng giảm tính run rẩy của nó- một bài thơ...đẹp..:):):):)
  6. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Hì, "tranh đẹp" thì ko ổn, vì ... nhạt quá! "Thơ đẹp" thì còn tàm tạm.
    Đùa chứ bắt nạt chú tí cho nó vui cửa vui nhà. Còn thì, có gì cứ vãi thoải mái.
  7. parusa

    parusa Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    24/04/2007
    Bài viết:
    2.271
    Đã được thích:
    0
    Hihi. Bà con cứ gọi là oai oái, sáng tới giờ chỉ có chuyện giá xăng ko. Ngoài đường nói, trong nhà nói, tivi nói, vào Net càng nói ác nữa. Hình như, mỗi mình và ... Cún là ko nói.
    Cún ko nói thì đúng rồi. 19K chứ 190K thì nó vẫn xem tivi chẳng bớt giờ nào, suất kem vani vào mỗi chiều chẳng thiếu 1 thìa hay thạch dừa trong tủ lạnh chẳng vì thế mà kém độ giòn, thơm, ngọt. Mình ko nói thì cũng ... đúng rồi. Dạo này tìm được chỗ đứng trong nhà, có thò mặt ra ngoài đường đâu, trước thì cũng toàn lóc cóc xe đạp, sau chắc chắn vẫn thế. Bởi vậy, giá xăng với mình là thứ đồ rất vô giá trị.
    Thích. Hihi, thấy "thoát" được cái nạn mặt trái của nhịp sống gấp gáp hiện đại, bão to cỏ hèn bụi kém đâu có xi nhê gì, cứ mặc "chúng mày" đổ đình đổ chùa tan nát. Ừm, cũng tại mình nằm ngồi thoải mái trong 1 cái bọc êm ấm, thi thoảng tẽ 1 cái khe lim dim ngó ra bên ngoài, phán 1 câu:" loạn". Cứ thử tự mình lăn lộn xem.
    Hồi chiều bị 1 cú sốc. Hừm, mình bây giờ cành vàng lá ngọc cao quý lắm rồi đây. Trước vẫn đi bơi ở cái bể ấy, bể Hải Quân là đẹp nức tiếng Hp rồi, vẫn cái phòng thay đồ ấy, bốc mùi khai khắm đặc trưng, tường ố vàng, ẩm thấp, vẫn tưng ấy phụ nữ lớn bé nhồng nhộng, lúc nhúc tắm rửa kỳ cọ ... thế mà giờ thì gần như bị 1 trận "chấn động tâm lý", hihi, cảm giác ghê rợn vẫn bám đuổi đến lúc này. Chao. Cái bể nữa mới kinh. Tự nhiên nghĩ là mỗi 1 người có tới tận gần chục cái "lỗ". Bề mặt trơn nhẵn thì ko sao, nhưng tại khu vực những cái lỗ này, kiểu gì cũng đóng két, cũng mảng miếng kết tầng, giờ cả trăm người nhảy hết xuống cái bể bơi, nước thì có chừa lỗ trống nào, len lỏi vào ấy, phôi ra, lở ra, hòa tan hoặc lập lờ.... Chậc! Cứ gọi là!
    Ghê thế, về nhà phải nhanh nhanh chóng chóng quẳng cái túi rồi làm công tác tổng vệ sinh toàn bộ. Cún bị mình quát thét cho 1 trận ra trò, tại mình bị căng thẳng. Lâu lắm ko "hòa trộn" vào 1 mật độ người đông đúc như thế, choáng. Hừm, hình như mình đẩy thân phận mình lên 1 nấc quá cao quý rồi.
    Hì, tại cái mắt, nó tuy cận nhưng đeo kính vào thì soi quá nét. Tại cái mũi, quá thính. Tại tai, tại da, tại lưỡi, tất tật những giác quan quá nhạy bén, con kiến thì phình lên thành con voi. Nhà mình chỉ "vừa mắt" mỗi 2 cái m2 manh chiếu cói trải thẳng cẳng trên tầng 2 là thế. Mình định dạng nó là 1 chiến lũy của mình, và ko có gì phải chê trách ở nó cả. Ko khí trong cái chiếu ấy xấp xỉ ko khí ngoài trời, vì sát ngay ô cửa ra vào mở toang, ánh sáng, độ ẩm cũng vậy. Ko thể bề bộn, ngóc ngách chui rúc cái gì, vì mặt phẳng chiếu trống trơn. Ờ, sạch sẽ này, hầu như ko ám mùi của bất kỳ hoạt động nào trong nhà, tại cô lập và riêng biệt .... Nói chung, đó là 1 ko gian ... tinh khiết.
    Quẳng quyển sách lên đó, hợp mắt. Quyển ký họa màu nâu, ko ngượng. Hôm nay lôi cái đàn ra, nằm tơ hơ giữa chiếu, vẫn rất hòa hợp ăn ý. Bây giờ thử tua 1 lượt mọi ngóc ngách trong cái nhà này, gán hình ảnh cái đàn vào, chỗ nào cũng gượng, cũng mất an toàn, nó có thể bị xô ngã, bị đè bẹp, hoặc là những âm thanh quá to át vía hết. Chỉ có 2 m2 chiếu đó thôi là "dung" được bọn nó, nói cách khác: dung được chủ của bọn nó, tức mình. Ko còn nghi ngờ gì nữa, đây đích thực là chỗ của mình.
    Ừm, lôi cái đàn ra là vì buổi tối mình thường ... thất nghiệp. Quen thức muộn rồi, khó sửa. Ban ngày ánh sáng tràn trề, đọc sách thoải mái mà vẫn ... mát hết cả mắt. Híc, ánh sáng đèn và ánh sáng tự nhiên phản chiếu trên sách khác nhau lắm. Đèn thì chỉ tí là mỏi, dù có rất sáng, và nó cứ thế nào. Cái kia thì rất dịu. Và vẽ vời gì cũng thế. Tối đến nhìn cái ánh đèn tù mù thì nản lắm, ko muốn giở bất kỳ cái gì ra nữa. Hì, lôi từ sau giường ra cái đàn bụi bặm, chỉ lớp da bọc thôi, bên trong vẫn nâu bóng, ko phải lên lại 1 dây nào, tất cả cứ như mình vừa rời nó ngày hôm qua. Tự nhiên thấy vui, thấy 1 thứ "ko hề thay đổi". Giờ tối tù mù thế nào vẫn có "việc" để làm.
    Hì. Mình thì có cái việc gì nhỉ? Mình chỉ có duy nhất 1 việc, đấy là làm cái gì mà thấy đỡ buồn chán. Hở ra cái là buồn chán. Cũng ko biết là làm xong thì có vui hơn ko, chắc có, nhưng có được tí chút, xong lại hết "tác dụng", lại phải cày cục. Cứ như ... tội đồ. Thử nhiều rồi nhỉ? Thử nhiều thứ như mọi người vẫn đang bám vào, và sống bình thường. Nhưng nghiệm chung ấy ko đúng cho mình.
    Hp được 1 mẻ nắng ra nắng, hè ra hè. Có gió, mà gió hầm hập. Trời xanh ngắt hết cả mắt, đối chọi vô lý với cảnh phố xá bụi bặm xỉn màu bên dưới, và nắng thì chóe lóe. Người ta thường dùng cụm "màu sắc tự nhiên" để chỉ ý nhã nhặn, vừa mắt, nhưng mà màu sắc tự nhiên thật ra lại hết sức sặc sỡ, trẻ con. Màu sắc của quả địa cầu thật chả khác gì đồ chơi nhựa Trung Quốc. Xanh thì xanh lét, đỏ thì đỏ lòm. Mình nghĩ nếu mà có ông giời thực, tức là cái ông nặn ra trái đất ấy mà, thì ông ta quả là 1 lão già đồng bóng chính hiệu.
    Giờ thì dịu rồi, cái ban công hủi mát lạnh như thạch, đường phố thì yên tĩnh. Đây chính là thời khắc tuyệt diệu cho tiếng đàn ghita.
    Hihi. Nói cứ như ...Tạ Tấn. Mình bắt đầu sờ vào cái đàn cả chục năm nay là ít, thế mà trình độ vẫn ở mức bật bông. Tay chân vẫn lóng nga lóng ngóng. Ừm, tại 1 năm cũng mở bao ra nhìn nó được chừng dăm ba lần. Thôi thì, nhân dịp ... thất nghiệp.
    Yên rồi đây. Sao mà mình khoái đêm.
  8. small_fire

    small_fire Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    07/10/2003
    Bài viết:
    498
    Đã được thích:
    0
    Cỏ đêm
    Có tiếng thở mềm
    Nơi ngực.
    Có tiếng con mèo hoang động đực
    Chứa chan.
    Có tiếng lưng trần
    Sột soạt 2 mét vuông chiếu cói.
    Khung cửa sổ rèm trăng chấp chới
    Run.
    Cỏ đêm
    Đi tìm
    Không níu!

    Được small_fire sửa chữa / chuyển vào 12:50 ngày 22/07/2008
  9. hienhoaico

    hienhoaico Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/01/2007
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    bác nì nói hay thía mà pác kia tục tĩu quá ...nên cho pác kia ở tù vài năm để mở cái mắt dâm dục dâm ô khôg phải lúc , hi ..hi .
  10. ic_chinh

    ic_chinh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/02/2007
    Bài viết:
    187
    Đã được thích:
    0
    đang lang thang ở Hà ruồi !

Chia sẻ trang này