1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sẽ là ngày hôm qua...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi huong_co_may, 12/05/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. huong_co_may

    huong_co_may Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/05/2005
    Bài viết:
    1.986
    Đã được thích:
    2
    Tặng một buổi sáng chợt tỉnh giấc thấy mình là MẸ!
    NGÀY XƯA CÓ MẸ!
    Khi con biết đòi ăn
    Mẹ là người mớm cho con muỗng cháo
    Khi con đòi đi ngủ
    Mẹ là người thức hát ru con
    Bầu trời trong mắt con
    Ngày một xanh hơn
    Là khi tóc Mẹ
    Ngày thêm sợi bạc...
    Mẹ đã thành hiển nhiên trong trời đất
    Như cuộc đời, không thể thiếu trong con
    Nếu có đi vòng quả đất tròn
    Người con mong mỏi mòn
    Vẫn không ai ngoài Mẹ !
    Cái vòng tay mở ra từ tấm bé
    Cứ rộng dần theo con trẻ lớn lên
    Mẹ là người đã đặt cho con cái tên riêng
    Trước cả khi con bật lên tiếng "MẸ"
    MẸ!
    Là tiếng từ khi bập bẹ
    Đến lúc trưởng thành
    Con vẫn chưa hiểu hết chiều sâu
    MẸ!
    Có ngĩa là bắt đầu
    Cho sự sống,Tình yêu và Hạnh phúc
    MẸ!
    Có nghĩa là duy nhất
    Một bầu trời, một mặt đất, một vầng trăng
    Mẹ không sống đủ trăm năm
    Nhưng đã cho con dư dả nụ cười tiếng hát
    Nhưng sẽ có một lần Mẹ không ngăn con khóc
    Mẹ sẽ không thể lau nước mắt cho con
    Là khi Mẹ không còn...
    Hoa hồng đỏ từ đó hóa trắng ...
    Rồi những đứa bé lại chào đời và lớn lên theo năm tháng
    Biết bao người được làm Mẹ trong ngày
    Tiếng trẻ con gọi Mẹ ngân nga khắp mặt đất này
    Thành âm thanh không thể nào vắng lặng
    MẸ!
    Có nghĩa là ánh sáng
    Một ngọn đèn thắp bằng máu con tim
    Cái đóm lửa thiêng liêng
    Cháy trong bão bùng
    Cháy trong đêm tối
    MẸ!
    Có nghĩa là mãi mãi
    Là cho-đi-không-đòi-lại-bao-giờ
    Cổ tích thường khi bắt đầu
    "Xưa có một vị vua.." hay " một nàng công chúa..."
    Nhưng cổ tích con
    Bắt đầu từ "Ngày xưa có Mẹ..."
    -st-
  2. choconlonton

    choconlonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/08/2006
    Bài viết:
    381
    Đã được thích:
    0
    Lục tìm lại những kí ức đã cũ. Nhưng đẹp! Và đáng nhớ! Có lẽ tiết trời se lạnh của mùa đông làm cho con người ta muốn quay về quá khứ, lục lọi trong đó những điều đã qua.
    ... Là giây những tiết học trên giảng đường với lũ bạn, kì kèo thầy giáo cho 10 nghìn để mua bỏng ngô, là lúc tranh nhau ăn nem chua rán ngay trước cửa B2, là những hôm bùng tiết, cả lũ chui vào chăn buôn dưa lê hay nghêu ngao hát karaoke
    ... Là những ngày Sea Game náo nhiệt ở VN, dù trời lạnh nhưng vẫn cố bon chen đi xem hết môn thể thao nào đến môn thể thao khác, là đôi tay tím bầm vì chơi bóng chuyển, là giây phút hạnh phúc trong nhà thờ, là cái nắm tay của anh, là tình yêu trong sáng và quá đỗi dịu dàng của mùa Noel năm ấy.
    ... Là những mùa đông 1 mình cuộc sống tự lập, ra trường và đi làm, những tối chuẩn bị topic cho CLB TA, những buổi uống trà, cafe để tìm ý tưởng mới, là lúc lang thang 1 mình, là nhìn thấy anh - lướt qua trên dòng đời tấp nập, là những tối online với 360 Y! - người bạn gắn bó rất thân thiết - nơi trút hết những hỉ nộ ái ố của cuộc đời
    ... Là căn phòng xinh xắn với ô cửa giăng đầy lá phong ép khô mà chị gửi từ Canada về, là chiếc giường ấp ám mỗi sáng dậy chẳng thèm gấp chăn để tối đi làm về có thể chui ngay vào được.
    ... Là 1 tối Noel, phóng xe vội vã sau giờ làm, mua tặng anh chiếc khăn - món quà cuối cùng, muốn ôm thật chặt nhưng không làm thế. Và rời xa anh!
    ... Là mùa đông hiện tại, ngồi nhớ về những ngày đã qua!
    Em - có tiếc nuối không?
  3. cofitos82

    cofitos82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm qua trôi đi với bao chuyện vui vẻ.
    Ngày hôm nay bắt đầu với những suy nghĩ trái ngược nhau.
    Mong rằng ngày mai thức dậy với nụ cười và nắng ấm.
    Đi ngủ nào để ngày hôm nay chóng thành ngày hôm qua.
  4. L_hoangphihong88

    L_hoangphihong88 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/11/2003
    Bài viết:
    1.246
    Đã được thích:
    0
    - Ngày hôm qua....quên được không những điều mà chưa bao giờ....
    - ngày hôm qua.... trước mặt anh em luôn lạnh lùng, luôn thản nhiên,luôn bình thản trước mọi chuyện...
    - ngày hôm qua...xa lắm rồi.....đôi lúc ngồi ở cạnh cửa, vẫn mắt ướt hoen mi... giá như...
  5. chieuhuonggiang

    chieuhuonggiang Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    03/08/2002
    Bài viết:
    402
    Đã được thích:
    0
    Ngày hôm qua đã là ngày hôm qua nhưng nỗi buồn thì vẫn còn đây,nơi trái tim này
  6. huong_co_may

    huong_co_may Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/05/2005
    Bài viết:
    1.986
    Đã được thích:
    2
    Anh có biết Hà Nội nhớ anh không?
    Cả sáng, cả trưa, cả chiều, cả tối
    Anh có nghe thấy lời em gọi?
    Nỗi nhớ dồn lên mắt mênh mang
    Anh có biết Hà Nội đã thu sang?
    Chuông lại đổ chênh vênh hàng cây cũ
    Tháp Rùa trầm tư hay là nhớ?
    Một người đi - có phải một người xa?
    Một người đi - có phải một người xa?
    Hà Nội nắng cho những ngày không nắng
    Câu hỏi rơi vào chiều lẳng lặng
    Anh có biết rằng, Hà Nội nhớ anh không???
    Anh có biết rằng Hà Nội nhớ anh không...???
    Khi Thu sắp tàn đầu nhành hoa sữa
    Rung rinh hạt nắng trên đầu lá
    Mong gió mang anh về bên nỗi nhớ của em.
    Đông sắp sang rồi anh có biết không?
    Hà Nội mùa se dần cái lạnh
    Không còn anh bên em, chỉ còn cô quạnh
    Nhớ hơi ấm nào anh thổi vào chiếc khăn len.
    Nhớ anh,
    lang thang hoài một nỗi nhớ.
    Khi nào anh quay về bên nỗi nhớ của em?
    (st)
  7. hpcaro

    hpcaro Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    20/09/2007
    Bài viết:
    1.562
    Đã được thích:
    0
    Mình đã hiểu
    Và tại sao
    Mình hiểu tất cả rôi
    Tại sao dùng tên 1 ng
    Vì đó là ng
    Qua tất cả rồi
  8. muaxuanvang

    muaxuanvang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2010
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Có một ngày
    st
    Có một ngày,
    Em không chờ đợi những nhắn tin
    Không khắc khoải một cú điện thoại
    Không tự hỏi:
    Cuộc vui nào có em
    Cuộc buồn nào có em
    Một ngày không anh trong em
    Một ngày em đi giữa thênh thang đất trời
    Hát ca
    Này gió
    Này hoa
    Này cỏ dại
    Này đồi cỏ mướt xanh chân mềm
    Này lũ chuồn chuồn liếm nắng trên đối cánh xinh
    Một ngày lặng thinh
    Cà phê một góc
    Một ngày không phải dí tay lên trán cả ngàn lần
    Lập lại một điệp khúc cũ mèm
    Khi lòng kiêu hãnh bốc hơi
    Một ngày xoãi mình trên sóng
    Trong tiềm thức
    Sóng thôi không còn
    Dội tên một gã trai...
  9. muaxuanvang

    muaxuanvang Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    22/02/2010
    Bài viết:
    8
    Đã được thích:
    0
    Bạn,
    Tôi nghe bài hát này, thấy nhẹ nhàng và dễ chịu, một lời chia tay dành cho ngày hôm qua, bạn nhé! Tôi muốn bạn cùng nghe với tôi, một người bạn của bạn!!!
    [FLASH]http://www.nhaccuatui.com/m/7xr7TE1qtW[/FLASH]
  10. huong_co_may

    huong_co_may Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/05/2005
    Bài viết:
    1.986
    Đã được thích:
    2
    Từ bàn tay đến trái tim: Nắm tay em anh nhé!

    Bạn bè kể với em rằng, ở bên Nhật có nhiều người đàn ông đã đăng ký tham gia vào một hội có tên "Đừng li dị anh, em nhé!" và họ đã bắt đầu tập nắm bàn tay vợ ở nơi công cộng - một biểu hiện của tình cảm vợ chồng mà xưa nay họ vô tình lãng quên. Tại sao chỉ đến khi sắp đánh mất một cái già đó rất quý giá, người ta mới biết hối tiếc và nỗ lực cứu vãn?
    Ngay tại Hà Nội của chúng mình thôi, nếu chịu để ý khi đi qua khu phố cổ, anh sẽ nhìn thấy những đôi vợ chồng người Châu Âu thong dong dạo bước và ai cũng nhận ra họ là một đôi, họ rất yêu nhau bởi họ luôn nắm chặt tay nhau; kể cả khi đi rất nhanh, người chồng vẫn luôn siết chặt bàn tay vợ. Nhìn thân thương biết bao! Đấy là với người nước ngoài, còn người Việt Nam mình thì không thế. Em thường tò mò quan sát những đôi vợ chồng xứ mình đi bộ trên hè phố, những người đàn ông đi trước và những người phụ nữ lầm lũi bước theo sau... Hiếm có người chồng nào chịu nắm bàn tay vợ. Bàn tay những người vợ ấy mới lõng thong, bơ vơ, tội nghiệp làm sao?
    Vì lý do gì mà những người chồng lại không nắm tay vợ nhỉ? Cái bàn tay mà với nhiều người vợ, cũng giống như những vần thơ mộc mạc mà nữ sĩ Xuân Quỳnh từng viết: "Gia tài em chỉ có bàn tay. Em trao tặng cho anh từ ngày ấy!". Chẳng lẽ bàn tay ấy không xứng đáng để được các ông chồng nâng niu, trân trọng trong bàn tay mình hay sao?
    Ngay cả anh của em, nhiều lần đi ngoài phố, bàn tay em lỡ chạm vào bàn tay anh, thế là anh rụt ngay lại, dửng dưng. Em nhớ ngày chúng mình mới yêu nhau, bàn tay em mềm mại, mịn màng và anh thường nắm lấy, áp vào mặt, vào môi... Thế mà chỉ vài năm sau, bàn tay em đã mồ côi bàn tay anh. Em tự hỏi trên đời này có biết bao nhiêu bàn tay người vợ đã bị lạc mất hay mồ côi bàn tay người chồng? Bàn tay chúng ta thất lạc nhau ngay khi chúng ta cùng sống trong một mái nhà, cùng ngủ trên một chiếc giường, cùng đi trên một chiếc xe máy, cùng bước bên nhan trên một con đường... Chỉ cần đưa ra một chút, bàn tay anh đã nắm được bàn tay em, vậy mà...
    Một sáng nào đó, em thức dậy sớm, ngồi trên giường săm soi đôi bàn tay mình. Nó đầy gân xanh, nó không còn mịn màng mà thô ráp, lác đác những vết chai... Nhưng em tự hào về nó, bàn tay đã khéo léo vun vén giúp em làm cho anh những bữa cơm ngon, bàn tay biết dịu dàng chăm sóc con, biết chăm chút cho ngôi nhà mình lúc nào cũng gọn gang, ngăn nắp... Phải chăng anh không hiểu được điều đó mà ngại ngần nắm bàn tay em sao?
    Em đã đọc đâu đó trên mạng rằng một một cái nắm tay nhiều khi có sức mạnh hơn cả nụ hôn nồng cháy. Cái nắm tay của chồng khi dắt vợ băng qua đường, cái dáng vẻ như muốn vươn ra che chắn cho vợ trước làn sóng xe hung dữ chồm tới sẽ làm trái tim người phụ nữ bừng nở hoa lúc ấy. Rồi khi đi trên đường phố, người chồng nắm tay vợ kiêu hãnh sải bước, điều đó có thể còn hơn cả vạn đóa hồng đắt tiền tặng vợ ngày 8/3, thông điệp của nó là: Đây là vợ của tôi, người thương yêu nhất của tôi và tôi đang đi bên cô ấy đây, tay cô ấy nhỏ bé, gọn gàng và ấm áp trong tay tôi đây! Và tôi yêu cô ấy, rất yêu!

    Đã bao giờ anh của em nghĩ về giá trị của cái nắm tay vợ như thế chưa nhỉ? Đã bao giờ anh nắm tay em và tự hào rằng mình thật may mắn khi có em? Với chúng em, chẳng cần những lời hoa mỹ có cánh, chẳng cần những phô trương màu mè, chỉ đơn giản là một cái nắm tay vợ giữa phố, trước mặt nhiều người! Nắm tay em anh nhé!
    (St)
    Được huong_co_may sửa chữa / chuyển vào 17:04 ngày 12/04/2010

Chia sẻ trang này