1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sẽ là ngày hôm qua

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi con_vit_bau_chet_duoi, 12/07/2007.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Tôi bỏ lại nửa chừng câu hát,
    Lặng lẽ về, bước nhạt con đường xa.
    Nhớ! Trời ơi! Nhớ lắm một bài ca,
    Viết dở.
  2. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Người ta khổ vì thương không phải cách
    Yêu sai duyên và mến chẳng nhằm người
    Có kho vàng nhưng tặng chẳng tuỳ nơi
    Người ta khổ vì xin không phải chỗ.
    Đường êm quá, ai đi mà nhớ ngó.
    Đến khi hay, gai nhọn đã vào xương
    Vì thả lòng không kiềm chế dây cương
    Người ta khổ vì lui không được nữa
    Những mắt cạn cũng cho rằng sâu chứa
    Những tim không mà tưởng tượng tràn đầy
    Muôn nghìn đời tìm cớ dõi sương mây
    Dấn thân mãi để kiếm trời dưới đất
    Người ta khổ vì cố chen ngõ chật
    Cửa đóng bưng nên càng quyết xông vào
    Rồi bị thương, người ta giữ gươm đao
    Không muốn chữa, không chịu lành thú độc
    DẠI KHỜ
    Xuân Diệu

  3. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Rồi tất cả sẽ qua thôi, chẳng có gì đâu Cơn mưa nhỏ dưới chiều nhút nhát! Chiếc lá rơi - nỗi buồn em dẫm nát! Một chút chờ, một chút ngóng trông nhau
    Rồi tất cả sẽ qua thôi chẳng có gì đâu. Con sóng vỗ biển ồn ào nghiệt ngã. Chiếc thuyền trôi trên bến bờ xa lạ. Cánh phượng tàn theo gió lả tả rơi,
    Rồi tất cả sẽ qua thôi.....tất cả một thời Con sóng dữ đánh tan tành toà lâu đài cát. Tia sáng vỡ và hoàng hôn tím nhạt. Sẽ qua thôi thời để nhớ để thương.
    Rồi tất cả sẽ qua thôi, như chuyện đời thường. ........
    _______**________


    Chưa đủ nhớ để gọi là yêuChưa đủ quên để thành xa lạAnh ám ảnh em hai chiều nghiệt ngãNghiêng bên này lại chống chếnh bên kia
    Được got_but_chi sửa chữa / chuyển vào 23:55 ngày 23/12/2007
  4. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    Tối nay cầm điện thoại định xóa hết những tin nhắn của Anh nhưng rồi lại thôi... ko lỡ
    Mình thật ngốc
    Mỗi lần xa là thêm 1 ít chai lì, tự dưng thấy sợ .... sợ 1 ngày nào đó Mình sẽ không còn lại chút gì trong lòng Anh nữa.
  5. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]
    Lúc này Mình cảm thấy thật chông chênh, cảm giác như đang đứng trên bờ vực vậy. Rõ biết rằng bước tiếp là sẽ đi thẳng xuống đáy nhưng lại ko muốn dừng lại.... ko nỡ dừng lại.
    Mệt mỏi quá nhiều khi cũng là thứ bào mòn bớt đi cảm xúc.... có lẽ đúng thế thật. Với Mình bây giờ mọi thứ ko còn quan trọng nữa, muốn đến đâu thì đến.
    Đã ko vui với chuyện của Anh lại gặp ngay bà Sếp thuộc loại đo lọ nước mắm, đếm củ dưa hành ... càng thấy tinh thần xuống mức thảm thương. Thèm được đi..... nhưng ko được đi
    Giá được một chén say mà ngủ suốt triệi năm..... !
  6. L100W100

    L100W100 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Mình không thích làm việc với sếp nữ lắm trừ phi người đó phải rất Lady, còn nửa cô, nửa bà thì
  7. L100W100

    L100W100 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Có những anh nhiều em lắm ý, chả biết em nào vào em nào cả
    Em nào cũng là em
    Em nào cũng thương, em nào cũng thương lắm
  8. L100W100

    L100W100 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/01/2008
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Mình có lần đọc chuyện này rồi.
    Mình cũng kể một câu chuyện cho bạn nhé
    Câu chuyện về L và Wh.
    L và Wh vốn cùng nhau ngầm lưu giữ một brokenv. Hai người xa nhau, sống cuộc sống của mình. L thì vẫn một mình một bóng trwên con đường của mình, Wh thì sống với sự lựa chọn của mình. Tuy nhiên thỉnh thoảng không hẹn, L nhận ra Wh ở một số sân chơi, mặc dù Wh đã dùng thuật dị dung thượng thừa , L lập tức ẩn mình nên Wh không biết. Nhưng quả là vì tần suất chạm mặt thật đáng nể, quay phải gặp, quay trái gặp, nhìn trước, nhìn sau, nhìn lên, nhìn xuông gặp . Chỉ có một điều đáng tiếc là cô lại quá "hồn nhiên cô tiên" thỉnh thoảng lên một sân chơi cũ để xả stres là chủ yếu. Cô viết những cảm xúc, suy nghĩ, mong ước, của mình mà bây giờ cô mới phát hiện ra là nó thật hơn mình tưởng. Cô cứ nghĩ bây giờ chắc bận bịu, vui vẻ Wh chả lên đây làm gì. Gần đây do tiếp tục gặp một số chuyện, L rất stress, cô lên đây để xả. Nhưng cô không ngờ Wh vẫn lên đây, thậm chí tham gia còn rất hoành tráng. Wh còn nhận ra cô, nghĩ lại chuyện xưa lấy làm thương xót, tội nghiệp cô . Rồi Wh thì thầm với cô những lời an ủi mà Wh cho là nên làm. L lúc đầu k nhận ra những lời thì thầm đó là của Wh vì trình độ dị dung Wh ở nơi đây thật ghê gớm và chiêu thức sử dụng phải nói là toàn chiêu cao cả. Cô còn tưởng đó là ai đó trêu nhau hoặc là mấy người "bạn" cũ hoặc mới, những người đã phát hiện ra tông tích của cô do cô có lần gửi một số bài viết mà cô ưa thích cho họ. Wh k biết rằng lúc đó là lúc cô đang chuẩn bị rút để ẩn đi. Thế là mọi thứ cứ lộn xộn cả lên, híc, đau hết cả đầu mà L chả hiểu gì sất
    Đến khi cô hiểu được thì mọi thứ đã rối tung cả rồi.
    Chỉ có thể nói, trưóc Wh ngốc, cô cũng ngốc theo, bây giờ Wh điên, cô cũng đã điên zồ theo.
    Tóm lại L rất tức giận về sự dở hơi, cám hấp của mình, và dù k muốn cô cũng tức lây sang cả Wh. Wh thì k thể thay đổi hoàn cảnh sống hiện nay của mình, cái cách mà L nghĩ cô k thể sống dù là một ngày. Tuy nhiên những lời thì thầm đấy cũng giúp cô nhận một số xúc cảm ngày xưa k phải là mơ mà chỉ do ngày ấy cô khó khăn, mệt mỏi quá nên k nhận thức hết được. Nhưng lời thì thầm bao giwò cũng chỉ là những lời thì thầm dù chúng ta có cố gắng hết sức cũng k thể nghe và hiểu hết và càng k thể chắc chắn về bất cứ điều gì. L đã lâm vào một tình thế cực kỳ bối rối. Và tuy biết Wh có ý tốt cô vẫn rất giận vì cái tình thương "hữu nghị" ấy.
    Wh không biết rằng mùa đông và sự lạnh lẽo có thể làm cho ánh sáng yếu đi nhưng chính những góc khuất mới là thứ sẽ huỷ hoại ánh sáng. Ánh sáng không thể tồn tại ở những nơi có bóng đen tồn tại.
    Wh cũng k biết rằng, tuy Wh có tiếng là đt nhưng ngay từ ngày xưa cô vẫn luôn tin tưởng nếu thật sự yêu thương ai đó Wh sẽ rất ct và còn hơn cả ct.
    Điều L cần là những tình cảm thật sự. Và giờ đây cô lại một mình tiếp tục hành trình của mình, chỉ những chuyện đã xảy ra thì k thể coi như chưa xảy ra được
    Được L100W100 sửa chữa / chuyển vào 15:11 ngày 07/01/2008
  9. got_but_chi

    got_but_chi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/12/2004
    Bài viết:
    2.552
    Đã được thích:
    0
    [​IMG]

    Đáng ra những ngày này Mình phải vui, dưng Mình lại ko vui
    Hình như vô cảm
  10. HSTSVN

    HSTSVN Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/01/2008
    Bài viết:
    11
    Đã được thích:
    0
    Khi có em anh đã vô tình quá
    Mất em rồi anh mới thấy cô đơn

Chia sẻ trang này