1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SeAsOn Diary !

Chủ đề trong '1983 Ỉn Hà Nội' bởi wildkittenhn38, 13/08/2004.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Washabee

    Washabee Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/02/2005
    Bài viết:
    4.295
    Đã được thích:
    0
    Em muốn bỏ chạy ! Em muốn tìm đến những vùng đất mới, những nơi...chính Em chẳng biết là đâu, những nơi mà Em chẳng biết ai và cũng chẳng ai biết Em. Em muốn như vậy. Vì sao ư? Vì ở nơi đó Em có thể mặc sức mà gào thét, mà khóc lóc. Không còn nữa nỗi sợ hãi về những lời động viên nhạt thếch và bài bản sách vở. Không còn nữa những ánh mắt "cảm thương" của những nguời "quen biết". Em ghê sợ họ. Điều họ có thể nói là: Họ hiểu, họ thông cảm, họ vân vân.. Nhưng điều họ có thể làm là chứng minh cho em thấy họ chẳng hiểu 1 cái gì, không gì cả. Và cuối cùng mà em sợ, vẫn là sự mỉa mai và lạnh lùng đó....Ở 1 nơi xa xôi, xa lạ, nơi mà mọi thứ đều mới, những con người mới với những cuộc sống mới... chỉ có em là cũ kĩ, Em sẽ chẳng còn fải lo sợ nữa. Bởi không ai biết và cũng chẳng ai hiểu Em cả. Họ mặc kệ Em...Dù cho bỗng nhiên họ thấy 1 con nhỏ ngốc nghếch nào đó gào thét khản cả cổ, khóc đến sưng cả mắt, họ cũng chẳng mảy may để tâm. " Kệ nó, quen biết gì". Hay cùng lắm cũng chỉ là 1 ý nghĩ thoáng qua về 1 con bé dở người. Cũng đúng thôi, chẳng fải việc của họ. Em đã là cái gì, 1 con bé trơ trọi... Em cũng chẳng cần, Em chẳng cần ai, Em chẳng cần cái gì, em chẳng cần gì hết. Những điều Em mong mỏi và đợi chờ dường như đang dần tan vỡ cả rồi. Em vỡ vụn, trong tay vẫn nắm chặt niềm hy vọng bé nhỏ của mình....Tại sao Em vẫn cố tin vào điều kỳ diệu...???
    Hôm nay Em bước ra khỏi nhà và khoác vào mình chiếc áo mang tên Niềm Vui và Nụ cười. Nhưng sao chiếc áo này thường ngày rực rỡ màu sắc lắm cơ mà, sao hôm nay bỗng trở nên lạt lẽo đến chừng vậy? Em cố gắng mỉm cuời, những nụ cười méo mó...Không ai fát hiện ra, riêng có mình em cảm nhận được sự méo mó đó. Thật nhạt nhẽo, nụ cuời của em. Thật nhạt nhẽo, giọng nói của em ...Em muốn khóc. Nhưng nước mắt đã cạn. Em muốn cuời. Nhưng không còn sức. Vậy em giờ đây em có thể làm được gì? Em im lặng, chờ đợi, trong lòng vẫn ôm ấp niềm tin của riêng em...Thỉnh thoảng lại nhếch mép và giả thử đó là Cười. Nguời ta vẫn thường răn nhau: " Cuộc đời nó dở nhưng mình vẫn fải nhăn nhở". Ừ, thì Em vẫn Cười đó thôi....
    Nhìn đồng hồ cát chảy và đếm ngược thời gian...Nó là cái gì mà em mong đợi đến vậy?Nó là một điều không thể định hình rõ ràng và chính xác, không thể dùng lời nói và câu chữ để miêu tả nó, chỉ có cảm giác thôi. Mông lung. Em không thể định nghĩa được Nó-là-cái-gì. Nhưng em biết Nó là 1 điều kỳ diệu , 1 điều kỳ diệu như trong những câu chuyện cổ tích, 1 điều kỳ diệu sẽ xua tan mọi ưu phiền và tăm tối, 1 điều hạnh phúc kỳ diệu...
    Với niềm tin có thể xếp vào ngăn Vô vọng, ngày ngày em vẫn cần mẫn tô vẽ cho chiếc Cầu vồng của riêng em...Liệu có fải khi ta đi sang phía bên kia cầu vồng thì điều mong ước của ta sẽ thành sự thật..? Em vẫn tin vào sắc mầu của cầu vồng, vẫn tin vào những điều kỳ diệu...Mưa đã nhiều tuần nay rồi nhưng Em tin rằng Sau cơn mưa, Cầu vồng sẽ xuất hiện...
    Được Washabee sửa chữa / chuyển vào 12:18 ngày 12/03/2005
  2. KDIG

    KDIG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    2.349
    Đã được thích:
    0
    Tomorrow is Sunday Morning
    Sunday morning rain is falling
    Steal some covers share some skin
    Clouds are shrouding us in moments unforgettable
    You twist to fit the mold that I am in
    But things just get so crazy living life gets hard to do
    And I would gladly hit the road get up and go if I knew
    That someday it would lead me back to you
    That someday it would lead me back to you
    That may be all I need
    In darkness he is all I see
    Come and rest your bones with me
    Driving slow on Sunday morning
    And I never want to leave
    Fingers trace your every outline
    Paint a picture with my hands
    Back and forth we sway like branches in a storm
    Change the weather still together when it ends
    That may be all I need
    In darkness he is all I see
    Come and rest your bones with me
    Driving slow on Sunday morning
    And I never want to leave
    But things just get so crazy living life gets hard to do
    Sunday morning rain is falling and I''m calling out to you
    Singing someday it''ll bring me back to you
    Find a way to bring myself back home to you
    And you may not know
    That may be all I need
    In darkness he is all I see
    Come and rest your bones with me
    Driving slow on Sunday morning
    Oài, gặp sư huynh và bàn chuyện đời, chuyện đạo... Đúng là em còn ngây thơ chán, he he
  3. Washabee

    Washabee Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/02/2005
    Bài viết:
    4.295
    Đã được thích:
    0
    Có lẽ đối với anh những gì em đã và đang làm thật nực cười và ngốc nghếch. Nhưng em sẽ vẫn như vậy và sẽ mãi như vậy đó anh ạ. Em sẽ vẫn mơ những giấc mơ mà anh cho là viển vông, sẽ vẫn hy vọng với niềm tin anh cho là vô vọng, sẽ vẫn làm những công việc đó dù cho anh nghĩ nó thật vô nghĩa...Em sẽ vẫn là em ngốc nghếch, bướng bỉnh và đợi chờ...!
  4. romantic_balcony

    romantic_balcony Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Dạo này mình thấy hơi bị điên cuồng, suy nghĩ thì lung ta lung tung... Khẻo chẳng được kết quả gì mà lại còn làm hỏng những dự định trước mắt.
    Là con trai, vẫn biết phải cứng rắn, nhưng mà ba cái chuyện tình cảm này sao khó giải quyết thế
    Nghĩ lại thấy ức, hay cứ nói xừ ra nhỉ, đến đâu thì đến
  5. lei_lord_demon

    lei_lord_demon Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/05/2003
    Bài viết:
    1.579
    Đã được thích:
    8
    Ặc!Bọn con gái chỉ biết lợi dụng là giỏi! Ôm mình suốt làm mình đau hết cả lưng, căng thẳng cứng cả người lại! Bó tay luôn!
  6. KDIG

    KDIG Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2002
    Bài viết:
    2.349
    Đã được thích:
    0
    Cẩn thận bác ạ. Khéo đi tong cả tình bạn.
    Chả có j để viết cả mọi người ạ.
    What''s the hell are you waiting for?
    It''s Chester , Chester
  7. romantic_balcony

    romantic_balcony Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/09/2003
    Bài viết:
    130
    Đã được thích:
    0
    Dưng mờ mệt quá rồi .
  8. clover_the_pea_brain_gal

    clover_the_pea_brain_gal Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    04/06/2003
    Bài viết:
    43
    Đã được thích:
    0
    To Em: Em cứ buồn nhưng sao Em phải trốn chạy? Liệu xứ người có thật sự tốt cho em? Giữa những người Em tưởng họ ko hiểu nhưng liệu những kẻ bỏ mặc kia sẽ thực làm em nguôi ngoai? Tôi đắm chìm trong một mớ hỗn độn, Tôi cũng ko có câu trả lời cho chính bản thân. Liệu Tôi có giống những gì mọi người thường nghĩ về? Họ cho rằng Tôi là kẻ Hạnh Phúc? Có những lúc Tôi hoàn toàn Tuyệt Vọng, ko thể tin vào chính bản thân, liệu mình có phải là một Sự Thất Bại khủng khiếp nhất trên Thế Gian. Tôi hiểu Em vẫn còn nhiều điều muốn nói...Nhưng Em ơi hãy luôn tin rằng Cầu Vồng sẽ mọc sau Cơn Mưa...There Comes The Rainbow! See ya someday in May...Always luv ya sista ^_^
  9. Washabee

    Washabee Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    20/02/2005
    Bài viết:
    4.295
    Đã được thích:
    0
    Dạo này mắt mũi tèm nhèm quá, lúc nào cũng giật mình tưởng đèn SMS nhấp nháy Nhưng không...không gì cả...Có lẽ tại em kỳ vọng hơi nhiều quá chăng? Vẫn cái là cái sự im lặng rợn tóc gáy đó...1 trong những thói xấu của con người là muốn Được Nhận hơn là Bị Cho. Buồn cười thật, những khi cần thì gọi nhau í ới anh em, nhưng nếu không thì tất cả những gì ta nhận được chỉ đơn độc 1 sự câm lặng !
    Chị thân yêuĐơn giản, Em chỉ muốn dạt đến 1 nơi nào đó (trong cái ttvnol tưởng là rộng lớn nhưng thực ra lại quá bé nhỏ này), nơi mà không ai biết em, mà em cũng chẳng biết ai...có lẽ như vậy em sẽ "điên" dễ dàng hơn Và sẽ có thể cảm thấy nhẽ nhõm hơn. Nhưng cuối cùng thì, chị siêu quáNhưng chị hãy cứ yên tâm nhé., chỉ là đấu tranh tâm lý 1 tí tẹo thôi Em vẫn cười và sẽ mãi là như vậy ( Vẫn còn đủ sức lực để đi tư vấn cho những người khác cơ mà) Cám ơn chị nhé, nhiều lắm đấy
    Always love u ****ah
  10. real_than_chet

    real_than_chet Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    03/11/2001
    Bài viết:
    2.443
    Đã được thích:
    0
    Finish some letters, and aller à la poste tomorrow... Tửng tưng, dửng dưng.... Thản nhiên.
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này