1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sếp tớ-người Nhật

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi vubao1954, 19/11/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. vubao1954

    vubao1954 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Cứ "sí sớn" là lại........."ấy"
    Một ngày, 7 tiếng làm việc, 7 tiếng ở gần sếp. Chả còn gì kinh khủng hơn thế. Không chỉ những lúc đi vệ sinh sếp mới lượn qua chỗ tớ, mà cả những lúc đi dạo, những lúc sếp "sí sớn" sếp cũng lượn qua..........
    Trước hết, định nghĩa cái sự "sí sớn" của sếp nó cũng muôn hình vạn dạng. Nói chung, cứ khi nào được khen, khi nào chuẩn bị được đi chơi, khi nào có chuyện vui và đặc biệt là khi nào sếp mặc........quần áo mới. Càng mới thì càng "sí sớn". Cái sự "sí sớn" của sếp có thể được hiểu theo đúng nghĩa đen của nó. Thậm chí có thể hiểu cao hơn cũng được. Cũng vẫn là cái sự sung sướng âm ỉ mọi khi, nhưng nó cao hơn một bậc. Cái âm thanh sếp diễn tả cái cung bậc ấy không phải là "hư hư hư hư" nữa, mà là "hứ hứ hứ hứ". Rồi lại đi ra đi vào, khuôn mặt cực kỳ hưng phấn..........
    Nếu chỉ vậy thôi thì chẳng có gì phải bàn. Điều đáng nói ở đây là tớ không "ưa" lắm cái sự "sí sớn" ấy của sếp. Vì vậy, cứ mỗi lần sếp đi ra, trước mặt thì tớ cười thật tươi, lễ phép. Nhưng, đi cái là tớ sẽ "lườm" theo xem cái sự "sí sớn" ấy nó đến đâu......
    Sếp tớ, cứ tí tởn tung tẩy như vậy mà đi từ phòng trong ra phòng ngoài. Ra đến cửa là sếp lại đưa tay..........vỗ bộp một cái vào chỗ "mờ ô nờ gờ" của mình. Lần nào "sí sớn" cũng vậy. Nhưng không phải "mờ ô nờ gờ" nào cũng vỗ đâu nhé. Sếp chỉ dùng tay phải, để vỗ cái "mờ ô nờ gờ" bên phải thôi. Tớ chưa một lần thấy sếp vỗ cái "mờ ô nờ gờ" bên trái bao giờ........
    Hôm nay, sếp lại "sí sớn" nữa. Lại ra đến cửa và vỗ bộp một cái vào "mờ ô nờ gờ" của mình. Điều đặc biệt là, chỉ ra đến cửa sếp mới......"ấy". Chứ còn chỗ khác thì sếp tuyệt nhiên không "ấy" thế đâu các bạn ạ. Rồi khi sếp trở về, lại bắt đầu cái "sự ban ơn" sau mỗi lần "sí sớn". Ấy là sếp lại đem ra cho tớ mấy thanh socola, nhưng lần này là socola trần (không bọc giấy) các bạn ạ. Trên đó còn có vài cái khía nữa cơ. Cứ mỗi lần tớ cầm cái socola lên định ăn, nhìn thấy cái khía lại liên tưởng đến cái "mờ ô nờ gờ" của sếp nên đành hạ xuống. Hiện mấy thanh socola ấy vẫn còn nguyên si trên bàn, có bạn nào muốn ăn không?.......
  2. socoladang82

    socoladang82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/11/2005
    Bài viết:
    1.490
    Đã được thích:
    0
    Hí hí, quán lại mở rùi....
    tặng e nè(thay cho chocolate nhá)
    Mừ kí bác Nhựt nhà e vui thật...
    Chị thề mí e là e đem đấu giá mí thanh chocolate ấy thì khối ngưòi...........mua đấy
  3. VSH

    VSH Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    06/06/2006
    Bài viết:
    372
    Đã được thích:
    0
    Công nhận là làm việc cho mấy chú Nhật này khoai thật. Nhưng mà như thế cũng học được khối chiêu của chúng nó.
  4. vubao1954

    vubao1954 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Em đang muốn từ giã bác Nhật ra đi nên hôm nay vào đây chơi ôn lại kỷ niệm tý
  5. vubao1954

    vubao1954 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0

    Hiểu nhau
    Chưa bao giờ tớ và sếp hiểu nhau đến thế. Cho đến tận bây giờ, khi cả nhà đang ăn cơm, mà tớ vẫn hưng phấn ngồi đánh máy vì cái sự hiểu nhau của tớ và sếp hôm nay......
    Lương sếp trả tớ chẳng đủ tiêu. Lại chả có nguồn thu nhập nào nên tớ cũng ấm ức lắm. Phải tự tạo nguồn cho mình chứ. Cơ quan nào mà chẳng vậy......
    Thế là tớ dịch thêm. Tất cả những tài liệu ở văn phòng tớ đem về dịch hết. Tớ dịch ngày dịch đêm. Đến khi lĩnh tiền thì tớ nhờ người khác đến ký, rồi chia cho một ít hoa hồng.....
    Mọi việc vẫn tốt đẹp. Bởi vì, sếp toàn đưa tiền cho tớ trả. Sếp ở phòng trong, chả mấy khi ra ngoài, chỉ ngồi nhận hoá đơn và sản phẩm dịch......
    Thế rồi, một hôm Sếp bảo:
    - Y san, em hãy hẹn gặp với phiên dịch. Tôi sẽ giải thích và nhờ phiên dịch ký tên trước......
    Tớ hơi lo. Kệ. Đến đâu thì đến. Tớ cẩn thận hẹn gặp một chị cũng biết tý tiếng Anh đến văn phòng ký nhận......:
    Sếp nói tiếng Anh. Chao ôi cái thứ tiếng Anh của người Nhật. Chị bạn ngệt mặt nhìn. Tớ ngồi giả vờ như không quen biết, nói đỡ cho chị bạn:
    - Thì chị có đồng ý không thì chị nói.....
    - Đấy, dịch bằng này tài liệu với số tiền bằng này, chị đồng ý thì chị I agree, cứ nói thẳng với ông ấy.....
    Rồi tớ nói với sếp:
    - Chị ấy bảo chị ấy không quen giọng, nên không nghe được...
    Sếp cáu um lên:
    - Hãy bảo cô ấy nói chuyện trực tiếp với tôi, không phải thông qua em......
    Cuối cùng chị bạn ấp a, ấp úng....
    - I, I agree.....
    .......
    Rồi mọi việc cũng xong. Phù..ù..u, thế là thoát. Mánh khoé của mình trót lọt. Tớ ung dung làm tiếp, cho đến chiều nay, Sếp mới tủm tỉm cười và bảo tớ thế này:
    - Y à, hôm trước tôi giao cho em một ít tài liệu, em dịch đến đâu rồi?
    - À, ừm, dạ mới hơn 2 trang thôi, I just started yesterday (hôm qua mới bắt đầu làm)
    Sếp tiếp:
    - Tôi biết là em dịch rất vất vả, nhưng nếu theo quy định em dịch sẽ không có tiền. Tôi còn một ít tiền quỹ, có thể trả được. Vậy em cứ dịch đi nhé, rồi tôi đưa hoá đơn cho. Em bảo mẹ em ký cũng được, bố em ký cũng được, hay anh trai em ký cũng được, miễn là có tên và số điện thoại.....Secret nhé!
  6. awol

    awol Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/06/2003
    Bài viết:
    35
    Đã được thích:
    0
    Ủa, làm với bác Nhật này đang vui mà em. Sao lại đi?
  7. NeverLove_Again

    NeverLove_Again Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/01/2006
    Bài viết:
    765
    Đã được thích:
    0

    Đang te te chuẩn bị đi ngủ thì có đứa gửi cho cái topic này, đọc từ đầu đến hết thì tỉnh cả rượu.Vubao viết hay lắm, làm phát đê . Bằng tuổi nhau mới hay chứ.
    Viết nhiều nữa để tớ đọc với nhá.
  8. vubao1954

    vubao1954 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Dạ, vui chị ạ. Công việc cũng tốt nữa. Nhưng mà em hay ốm quá, hơn nữa em muốn tìm công việc khác bớt bận rộn tý để đi học thêm cho mở mang đầu óc....., Em mới đang rục rịch hồ sơ đi xin việc thôi, bác Nhật vẫn chưa biết gì. Từ đây đến lúc đấy cũng phải 3 tháng cơ ạ. Tranh thủ nói xấu cho hết rồi đi cho thanh thản
    Nhân đây, cũng cảm ơn neverloveagain nhé.
  9. vubao1954

    vubao1954 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/11/2006
    Bài viết:
    421
    Đã được thích:
    0
    Sếp cũng biết linh hoạt
    Đừng tưởng người Nhật ai cũng cứng nhắc nhé. Đã bảo sếp tớ là người thứ 100 khác với 99 người còn lại. Sự việc như sau:
    Bên tớ và bên đối tác dự định tổ chức một cuộc họp. Cuộc họp này không lớn cũng không nhỏ, nó vừa vừa. Lần họp này khác với mọi lần họp khác. Đó là sếp tự nhận lên chương trình........
    Tớ hẹn gặp với bên đối tác đến cùng bàn bạc. Dự kiến cuộc họp diễn ra trong nửa ngày, đến trưa là hết. Sau đó mọi người đi ăn trưa, nói chính xác hơn là bên đối tác đề nghị bên tớ mời ăn trưa. Sếp đồng ý...............
    Sếp lên chương trình, rồi gửi lên văn phòng tổng xin ngân sách. Mọi việc vẫn bình thường. Sếp tỏ ra rất ung dung và thư thái. Sếp cũng dặn thêm tớ:
    - Y này, em hãy hẹn gặp cho tôi vào 2h chiều sau khi kết thúc cuộc họp, với anh A ở cơ quan B, tôi muốn gặp và thảo luận....
    Điện thoại 5 lần 7 lượt mới gặp được anh A, lại 5 lần 7 lượt nữa mới xác nhận được anh A đồng ý ngày giờ hẹn gặp. Thế là xong, công việc cũng hòm hòm..........
    Chiều, một chị ở văn phòng tổng điện thoại xuống hỏi thăm về cuộc họp. Chị bảo ngân sách đã được duyệt cho bữa ăn trưa cho đại biểu. Chị cũng hỏi tớ nếu 2 h mới bắt đầu thảo luận vào buổi chiều thì đến mấy giờ mới xong?
    Quái. Sao lại mấy giờ mới xong? Tớ giật mình:
    - Chị ơi, mọi người đã thống nhất kết thúc lúc 11 rồi đi ăn trưa......
    - Không thể nhầm được, vì em còn hẹn gặp với anh A lúc 2 h chiều hôm đó mà.........
    Cuối cùng chị phải fax xuống văn phòng. Ừ nhỉ, đúng là chương trình 2 h bắt đầu thảo luận thật. Sao lại thế? Tớ bắt đầu lo cuống lên. Bởi vì, sếp tớ, có bất kỳ lỗi nào xảy ra cũng là lỗi của tớ. Sếp không bao giờ sai. Tớ điện thoại cho sếp: "ò..í..e..thuê bao quý khách vừa gọi...." Cả ngày hôm ấy sếp không về văn phòng. Tớ cuống cuồng cả lên, đi ra đi vào........
    Chỉ còn một ngày nữa là đến cuộc họp. Thế này thì không kịp mất. Tóm lại là như thế nào? Có hoãn gặp anh A không? Có thảo luận vào 2 h chiều không? hay kết thúc lúc 11h?.....
    Buổi sáng, trước khi đi làm, mở máy ra thấy có tin của sếp, vỏn vẹn vài dòng:
    - "Tôi đi ngân hàng, rồi đi họp, đến office muộn"
    Mỗi vậy, rồi sếp lại tắt máy. Đầu giờ chiều cũng chưa thấy sếp về, giữa chiều cũng chưa thấy về. Tận đến lúc gần tan sở mới thấy sếp lò dò đến, miệng vẫn ung dung mỉm cười:
    - Kon ni chi Wa (= good afternoon)
    Rồi đi thẳng vào phòng thì tớ gọi giật lại. Sau một hồi trình bày sự vụ, sếp lại hềnh hệch:
    - Tôi biết rồi, không nhầm đâu. Cuộc họp vẫn kết thúc lúc 11h, yên tâm đi nhé. Tôi làm chương trình thế để xin tiền. Nếu đề xuất kết thúc lúc 11h theo quy định sẽ không được tổ chức tiệc trưa, nhưng em đừng nói gì nhé, chúng ta vẫn cứ kết thúc cuộc họp lúc 11h.........
  10. superknight

    superknight Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    26/08/2004
    Bài viết:
    1.117
    Đã được thích:
    2
    Mãi mới hiểu, té ra Nhật bổn tiết kiệm chi ly nhỉ. Còn việc bác lãnh đạo của em linh hoạt chắc là do ở VN lâu ngày nên học tập được

Chia sẻ trang này