1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SFC

Chủ đề trong '1985 Hà Nội (1985 Club)' bởi CucXau__CucDeu, 01/12/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. conrepbeo

    conrepbeo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/03/2006
    Bài viết:
    16
    Đã được thích:
    0
    Me too
    To Kien:
    -Thứ bảy này tôi phải đi đám cưới! Giá như anh biết rằng tôi chẳng muốn đi chút nào.
    - Ðừng đi nữa!
    - Không được, vì chú rể là tôi!"
    Được conrepbeo sửa chữa / chuyển vào 17:00 ngày 04/04/2006
  2. optimistic_boy_0409

    optimistic_boy_0409 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/05/2003
    Bài viết:
    2.241
    Đã được thích:
    0
    Dành cho những ai hay cãi mẹ:
    Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.
    Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: ?oÊ, tao thấy rồi. ****** chỉ có một mắt!?.
    Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: ?oMẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!?.
    Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.
    Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.
    Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: ?oSao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!?. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời ?oỒ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!? và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?
    Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo.
    Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:
    ?oCon yêu quý,
    Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.
    Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..
    Mẹ yêu con lắm,
    Mẹ...".
  3. _Missyou_

    _Missyou_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/03/2006
    Bài viết:
    73
    Đã được thích:
    0

    Đọc xong nghe thương qué...........May mà mình ko hay cãi mẹ..........
  4. bezabao

    bezabao Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    21/10/2005
    Bài viết:
    2.010
    Đã được thích:
    0
    Hề hề ''ko hay'' đâu mà là thường xuyên
  5. quy_da_xoa

    quy_da_xoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2003
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Đọc bài này buồn thật!
    Nhất là với những thằng con bất hiếu như mình
    Ôiiiiiiii!Giá như trả đc hết nợ bố mẹ,nợ chính bản thân,và cả nợ nần bạ bè nữa để ra đi mãi mãi thì hay biết mấy
    ***,thật là vltk.com
    Tâm sự nhầm chỗ,sorry
  6. NeWave_977_8787

    NeWave_977_8787 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    07/03/2006
    Bài viết:
    275
    Đã được thích:
    0
    [​IMG][​IMG]
    [​IMG][​IMG]
    [​IMG][​IMG]
    [​IMG][​IMG]
    [​IMG][​IMG]
    [​IMG][​IMG]
  7. CucXau__CucDeu

    CucXau__CucDeu Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    16/11/2005
    Bài viết:
    3.717
    Đã được thích:
    0
    Ở đâu thế hả Bảo Anh, nhà mày bên Gia Lâm à ?
    Dạo này nhìn điệu đú thế
    Sắp SN Nhân ái à ? Lâu ko gặp mọi người
  8. hippi_trex

    hippi_trex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    802
    Đã được thích:
    0
    Thế thì càng phải cố gắng mà sống để trả hết mọi nợ nần anh ạh
    Được hippi_trex sửa chữa / chuyển vào 09:08 ngày 10/04/2006
  9. hippi_trex

    hippi_trex Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/05/2004
    Bài viết:
    802
    Đã được thích:
    0

    Đú theo Bảo Anh Ở công ty đấy, nhưng mà laptop đi mượn hehe
  10. quy_da_xoa

    quy_da_xoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/09/2003
    Bài viết:
    1.466
    Đã được thích:
    0
    Hé hé,em Trang đi làm rồi nhìn khác ngay
    Năm sau anh cũng định đi làm
    Chết,SFC đi hết rồi,lớn rồi còn vui nữa ko nhỉ

Chia sẻ trang này