1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sinh năm 1979 - 79 ơi về đây đông vui

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi duy79, 22/03/2006.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hahuyduonghp20012002

    hahuyduonghp20012002 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    25/02/2002
    Bài viết:
    3.459
    Đã được thích:
    3
    Cho tớ tham gia 1 chân được không??
  2. atv9mitdac

    atv9mitdac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    348
    Đã được thích:
    0
    Bác tham gia mấy chân mà chả được, không cần chân nào cũng ôkê tuốt
    Chào mừng bác đến với Hội Deeeeee...ê
  3. Antitmap

    Antitmap Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2005
    Bài viết:
    1.266
    Đã được thích:
    0
    Duy đâu, ra check chân bác này đi
    À mà k ra đc nhể, định xin mod cho cái lý do bị treo hoành tráng quá hay sao mà mod chối đây đẩy thế, sang 7x HN mà xin, khéo chúng nó cho còn hoành tráng gấp mấy lần expect đấy
    Bác hahuyduong ơi, có gì đâu, 1 là đi off vậy là vào đc 50%, 2 là xin đc nick chát của Duy79, cái này phải nhờ vả ghê lắm đấy, là xong 50% còn lại. Mà hình như bác là người HP à, nếu người HP thì phải đưa chân cho sew check
    Mít đặc hôm nay sếp đi vắng hay sao lên mạng nhiều thế
  4. thanchettc

    thanchettc Guest

    Ơ thế pác này vừa đi thi paragame về à.Pác thi môn j thế.
    hì hì hì hì hì
    Anh em ơi Tháng 5 sang đi biển chung ví nhà tớ đi.Nhà Tớ cũng đi biển Tháng 5 đấy.Đi giao lưu cho vui nhá.
  5. BlackCoffee239

    BlackCoffee239 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    434
    Đã được thích:
    0
    Quí hoá quá, hội này đang âm thịnh(đây là nói về "chất lượng" chứ không phải số lượng) có bác vào chia ngọt sẻ bùi, san bớt lửa cho anh em thì còn gì bằng nứa, first off all: nữ 79 duyên cực kỳ, hát lại hay, buôn cũng giỏi và speciall nhất là ăn cực giỏi. Nếu đ.chí pass qua vụ check chân của sew thì coi như xong mọi thứ.
    @Duy79: Ông coi thường anh em quá, cố tình đòi khoá để mặc anh iem chíên đấu nhá, uýnh chít bây h, coi chừng tui kêu Hạo Thiên làm thịt ông, không giúp ông dọn dẹp nữa bi h, active lại acc nhanh lên.
    @all: các pác xem có nên ký kết hợp đồng với nhà Canh Thân vụ đi biển không nhểy - iem thấy cũng khả thi đấy.
    @sew: tớ thấy thông tin ấy đâu có ảnh hưởng gì đến cá nhân đâu nên đâu cần phải xoá, nếu cậu thực sự muốn xoá thì nhanh chóng reply để tớ xoá khẩn trương, thì h k0 còn nhìu. Nhà cậu có nhiều đồ ăn ngon k0??
  6. smkt

    smkt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    14/12/2004
    Bài viết:
    6.586
    Đã được thích:
    1
    Nhà tớ mát thì cũng muốn chia sẻ nhà hàng xóm nữa chứ nhỉ?dư âm Ba Bể nè.
    Map ơi, mai hẹn hò cậu ví sewin sữa chua ca cao ở Hà Nội phố lúc 5h30 được không

    [​IMG]
    [​IMG]
    [​IMG]
  7. atv9mitdac

    atv9mitdac Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    29/12/2005
    Bài viết:
    348
    Đã được thích:
    0
    Hôm nay mấy chú Nhật bổn họp hành hò hét cho oai, nên em chôm chỉa ít thời gian về nhà thăm bác và mọi người. Vả lại tối qua em bị sếp om đến 10h roài, nên hôm nay thở đc tí chút.
  8. blessthechild

    blessthechild Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    04/04/2003
    Bài viết:
    4.252
    Đã được thích:
    0
    Anh Dương đó à, lâu quá rồi kô gặp, cứ tưởng anh kô vào ttvn nữa, bỏ bê cái DHP chứ . Dạo này thế nào rồi anh?? vẫn khoẻ chứ??
  9. fcmunich

    fcmunich Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    15/01/2002
    Bài viết:
    134
    Đã được thích:
    0
    Tưởng mod nhắc nhở gì típ hoá ra cũng spam vào nhà hội em à ??? !!!
    Được fcmunich sửa chữa / chuyển vào 19:40 ngày 11/04/2006
  10. BlackCoffee239

    BlackCoffee239 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/02/2004
    Bài viết:
    434
    Đã được thích:
    0
    Đọc được trên báo tuổi trẻ, thấy hay hay, xì pam chia sẻ với mọi người, chúc vui:
    Mẹ tôi
    (Một câu chuyện cảm động của một tác giả vô danh nhận được qua e-mail của một người bạn ở Malaysia, mong được chia sẻ với mọi người)
    TTO - Suốt thời thơ ấu và cả khi lớn lên, lúc nào tôi cũng ghét mẹ tôi. Lý do chính có lẽ vì bà chỉ có một con mắt. Bà là đầu đề để bạn bè trong lớp chế giễu, châm chọc tôi.
    Mẹ tôi làm nghề nấu ăn để nuôi tôi ăn học. Một lần bà đến trường để kiếm tôi làm tôi phát ngượng. Sao bà lại có thể làm như thế với tôi? Tôi lơ bà đi, ném cho bà một cái nhìn đầy căm ghét rồi chạy biến. Ngày hôm sau, một trong những đứa bạn học trong lớp la lên: ?oÊ, tao thấy rồi. ****** chỉ có một mắt!?.
    Tôi xấu hổ chỉ muốn chôn mình xuống đất. Tôi chỉ muốn bà biến mất khỏi cuộc đời tôi. Ngày hôm đó đi học về tôi nói thẳng với bà: ?oMẹ chỉ muốn biến con thành trò cười!?.
    Mẹ tôi không nói gì. Còn tôi, tôi chẳng để ý gì đến những lời nói đó, vì lúc ấy lòng tôi tràn đầy giận dữ. Tôi chẳng để ý gì đến cảm xúc của mẹ. Tôi chỉ muốn thoát ra khỏi nhà, không còn liên hệ gì với mẹ tôi. Vì thế tôi cố gắng học hành thật chăm chỉ, và sau cùng, tôi có được một học bổng để đi học ở Singapore.
    Sau đó, tôi lập gia đình, mua nhà và có mấy đứa con. Vợ tôi là con nhà gia thế, tôi giấu nàng về bà mẹ của mình, chỉ nói mình mồ côi từ nhỏ. Tôi hài lòng với cuộc sống, với vợ con và những tiện nghi vật chất tôi có được ở Singapore. Tôi mua cho mẹ một căn nhà nhỏ, thỉnh thoảng lén vợ gởi một ít tiền về biếu bà, tự nhủ thế là đầy đủ bổn phận. Tôi buộc mẹ không được liên hệ gì với tôi.
    Một ngày kia, mẹ bất chợt đến thăm. Nhiều năm rồi bà không gặp tôi, thậm chí bà cũng chưa bao giờ nhìn thấy các cháu. Khi thấy một bà già trông có vẻ lam lũ đứng trước cửa, mấy đứa con tôi có đứa cười nhạo, có đứa hoảng sợ. Tôi vừa giận vừa lo vợ tôi biết chuyên, hét lên: ?oSao bà dám đến đây làm con tôi sợ thế? Đi khỏi đây ngay!?. Mẹ tôi chỉ nhỏ nhẹ trả lời ?oỒ, xin lỗi, tôi nhầm địa chỉ!? và lặng lẽ quay đi. Tôi không thèm liên lạc với bà trong suốt một thời gian dài. Hồi nhỏ, mẹ đã làm con bị chúng bạn trêu chọc nhục nhã, bây giờ mẹ còn định phá hỏng cuộc sống đang có của con hay sao?
    Một hôm, nhận được một lá thư mời họp mặt của trường cũ gởi đến tận nhà, tôi nói dối vợ là phải đi công tác. Sau buổi họp mặt, tôi ghé qua căn nhà của mẹ, vì tò mò hơn là muốn thăm mẹ. Mấy người hàng xóm nói rằng mẹ tôi đã mất vài ngày trước đó và do không có thân nhân, sở an sinh xã hội đã lo mai táng chu đáo.
    Tôi không nhỏ được lấy một giọt nước mắt. Họ trao lại cho tôi một lá thư mẹ để lại cho tôi:
    ?oCon yêu quý,
    Lúc nào mẹ cũng nghĩ đến con. Mẹ xin lỗi về việc đã dám qua Singapore bất ngờ và làm cho các cháu phải sợ hãi. Mẹ rất vui khi nghe nói con sắp về trường tham dự buổi họp mặt, nhưng mẹ sợ mẹ không bước nổi ra khỏi giường để đến đó nhìn con. Mẹ ân hận vì đã làm con xấu hổ với bạn bè trong suốt thời gian con đi học ở đây.
    Con biết không, hồi con còn nhỏ xíu, con bị tai nạn và hỏng mất một bên mắt. Mẹ không thể ngồi yên nhìn con lớn lên mà chỉ có một mắt, nên mẹ đã cho con con mắt của mẹ. Mẹ đã bán tất cả những gì mẹ có để bác sĩ có thể thay mắt cho con, nhưng chưa bao giờ mẹ hối hận về việc đó. Mẹ rất hãnh diện vì con đã nên người, và mẹ kiêu hãnh vì những gì mẹ đã làm được cho con. Con đã nhìn thấy cả một thế giới mới, bằng con mắt của mẹ, thay cho mẹ..
    Mẹ yêu con lắm,
    Mẹ...".
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này