1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sinh năm 1984_ sinh năm Giáp tý !

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi anhdung1135, 16/04/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. anhdung1135

    anhdung1135 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    209
    Đã được thích:
    0

    Bác này con cái nhà ai mà "hay thế nhỉ ??? Đúng là kô hổ danh chuột 84 ! Đề xuất của bác được đấy ! Có ý tưởng gì hay ho thì post lên cho bà con coi cái !

  2. xml_q84

    xml_q84 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    1.943
    Đã được thích:
    0
    Tui có một vấn đề đang thắc mắc cần mọi ngươi` góp ý :
    Tui ko bít nên có người yêu sau khi đã có sự nghiệp hay là cứ yêu đã rùi sự nghiệp tính sau. Bởi vì tui nghĩ rằng nếu yêu trước khi có sự nghiệp (nghĩa là làm ra tiền) thì đi chơi vúi người yêu bằng gì, chẳng lẽ lại "mẹ cho con ít tiền đi chơi vúi bạn gái". Với ai thì tui ko bít chứ tui thấy cái đó nó làm sao ấy. Vậy phải làm sao đây bởi vì tui thấy bạn bè tui nó có người yêu tui cũng tủi thân !...
  3. coffeecup

    coffeecup Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2002
    Bài viết:
    60
    Đã được thích:
    0
    xml_q84 có ý nghĩ giống mình ngày xưa thế Thôi thì, ''mẹ cho con "vay" ít tiền, con đi chơi vui với bạn gái.''. Trường hợp của xml, anh chỉ thấy tủi vì có người iu mà không đi chơi cùng được thôi, chỉ vì thíu tiền.
  4. tamhoncuada_spt

    tamhoncuada_spt Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/01/2004
    Bài viết:
    4.513
    Đã được thích:
    0
    Tớ nghĩ Ty nó đến tự nhiên, kô nên có suy nghĩ thấy bạn có mà mình kô có thì tủi thân
    hi`, tốt nhất là yêu lúc sự nghiệp đã thành, nhưng Ty đến nhanh quá thì....cầu cứu mama đi, hi`,
  5. xml_q84

    xml_q84 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    1.943
    Đã được thích:
    0

    Không phải tui tủi thân vì thấy bạn mình thèng nào cũng có người yêu, mà tui bùn bởi vì tui không dám tiến tới với tình yêu (phí tình yêu theo tui thấy có lẽ hơi cao một chút... hè hè). Nói thieeeẹt lòng cha mẹ tui nuôi tui đã khổ đủ đường rùi (nói chung cái thèng tui hơi phá một chút) bi giờ mà bắt ổng bả lo thêm bạn gái mình thì tui thấy tội tội làm seo á (vẫn còn chút lương tâm). Tui thiệt bi giò chẳng bít làm sao... Mà tui đi quanh diễn đàn này thấy người ta yêu nhau sao khổ sở wé... Nói ra thì bảo kém tắm, nhung tui cũng thấy sờ sợ ! ha ha
  6. lavender0707

    lavender0707 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/05/2003
    Bài viết:
    339
    Đã được thích:
    0
    Hơ hơ, lại đổi sang đề tài tình iu tình đương roài :D Thôi, 20t rùi, iu đi kẻo già mất đấy hì hì, thế dzưng khoản tình fí ấy nhiều lắm hở ? Thế ấy muốn làm fái mạnh hay fái yếu đây Chậc , mà thôi, chưa ( hay sợ ) yêu đến thế thì đừng có cố , cố lắm thì lại làm khổ mình mà làm khổ cả cô bạn nào đấy :P Mà có ai bẩu là iu là ko khổ đâu nào, nếu sung sướng thì đã chả ... gọi là tình yêu , nhở Mà có khi đến lúc nào đấy, tự dzưng lại " chết " đứ đừ đừ ý chứ , lại ko muốn thoát ra cơ :D
  7. chuotbeovavoicoi

    chuotbeovavoicoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    To xml_p84 : Ha ha,bạn mâu thuẫn quá đấy XML ạ.Bạn từ nhận xét rằng ,giờ cũng đã 20 rồi,thấy mình sinh năm 84 khá thông minh.Vậy thì tại sao bạn cũng không thử tự tìm cho mình một công việc phù hợp,để không những ngoài mục đích đi chơi với người yêu mà còn tự trả cho những sinh hoạt cá nhân mà không fải ngửa tay xin tiền bố mẹ.Đã có rất nhiều bạn khác cũng đã làm như thế.Chẳng cần thiết fải đắn đo suy nghĩ xem nên chọn sự nghiệp hay tình yêu trước.Người ta vẫn có thể dung hoà mọi thứ nếu biết đứng dậy mà hành động,chứ không phải ngồi một chỗ mà kêu ca.
  8. generous_true

    generous_true Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/03/2004
    Bài viết:
    761
    Đã được thích:
    0
    Chuột Giáp hư thật ,đang làm ăn lại để chuyện tình cảm xen vào ,Hỏng !
    thế bạn nào mới vào topic ,chưa chào đã hỏi ,vô zuyên!
    đùa thôi , chứ chuyện tình cảm thì phải hỏi bầu "Gen" rồi ,nhìn nè ,kinh nghiệm đầy mồm ,chứ vai thì chưa vắt mối tình nào ,hì
    Thế các thí sinh có định đi ..hét nữa không đấy
  9. xml_q84

    xml_q84 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/07/2004
    Bài viết:
    1.943
    Đã được thích:
    0
    Được rùi, có con người nào mà không mâu thuẫn đâu cơ chứ, thế mới gọi là con người. Cái "tôi" trong mỗi con người không khi nào là đơn giản và dễ hiểu đâu, ngay cả khi chính bạn cũng chắc gì đã hiểu hết được con người của bạn. Nhưng mà thui, ba cái chuyện tình củm vớ vẩn tui sẽ dẹp hít, bye bye người tui "iu" nhé... Hai tuần nữa đi làm rùi, sự nghiệp bi giờ là trên hít. Cuộc sống đâu phải chỉ có mỗi yêu đâu...
    Một nguời đi trước nói vúi tui rằng : "Mày có tiền thì nó theo mày như đuôi sao chổi ấy chứ..." Dù vậy nhưng tui ko nít theo tui hay theo tiền của tui ( ha ha)
  10. chuotbeovavoicoi

    chuotbeovavoicoi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/04/2004
    Bài viết:
    154
    Đã được thích:
    0
    Humh,Box Chuột dạo này chán quá.Mọi người đang tinh thần háo hức nghỉ hè hay sao mà chả có chủ đề gì hay thế.Thôi để Chuột béo tôi gửi đến mọi người câu chuyện ngắn này nhé,hi vọng mọi người thích
    Lời tỏ tình muộn
    Bạn tôi tên John là một người đàn ông tốt bụng nhưng lầm lì, ít nói. Tháng trước, vợ John vừa qua đời. Chị đã vật lôn với căn bệnh ung thư suốt 8 năm. John nhờ tôi tới giúp anh dọn dẹp lại nhà cửa. Trong ngăn bàn, tôi nhặt được một cái ví da cũ rích trong nhét một lá thư. Tôi đưa cho John và anh mở ra xem. Đầu thư có vẽ một trái tim tô màu đỏ với hai chữ John và Janet được tô đậm nằm ở hai bên. Nét chữ nguệch ngoạc hẳn là của một cậu học trò.
    Đây chính là bức thư tỏ tình của John gửi cô bé Janet, khi hai người học năm cuối trung học. John không hề ngờ là vợ anh còn giữ nó. Phía dưới hai trái tim là những dòng chữ do Janet viết: "Lúc đó, anh không hề nói là anh yêu em. Nhưng bây giờ, khi em biết mình không còn sống được bao lâu nữa, em muốn nghe thấy anh nói "Anh yêu em". Em biết anh là người đàn ông tuyệt vời của em. Anh luôn thầm lặng yêu em, chăm sóc và lo lắng cho em. Anh biết tha thứ, biết khuyến khích em trong những giây phút khó khăn và biết cách xoa dịu những cơn đau hành hạ em. Lúc nào anh cũng dịu dàng với em. Hệt như cái lúc anh rụt rè giúi vào tay em mẩu thư này và ù té bỏ chạy. Thế nhưng em vẫn chờ một lời nói: "Anh yêu em" của anh".
    Cầm lá thư trên tay, John im lặng. Tám năm qua chúng tôi vừa ái ngại, vừa cảm phục John. Anh vừa phải làm việc, vừa phải chăm sóc vợ và 7 đứa con của họ. Có dạo, John trông rộc cả người. Có bữa đi làm về tới nhà thấy Janet đang bị những cơn đau hành hạ, không biết làm gì hơn, anh xốc chị lên xe lái chạy vòng vòng, cố tìm những nơi có thể giúp chị khuây khỏa. Tuy nhiên, chưa bao giờ chúng tôi thấy John tỏ ra bực tức.
    Tôi đứng cạnh John, cố hình dung tình cảm của anh. Cái gì đã gắn bó John và Janet gần bốn thập niên, giúp họ đi qua những khó khăn nhất của cuộc đời? "Tôi không biết mình có thể chịu đựng nổi vợ mình hay không, nếu một ngày kia cô ấy bệnh nặng?", bất giác miệng tôi nói ra ý nghĩ đang quẩn quanh trong đầu. "Có thể. Cậu có thể làm được, nếu cậu yêu vợ mình như tôi yêu Janet - John đáp - Thế mà mình vẫn còn nợ cô ấy một lời tỏ tình: Anh yêu em, Janet!"

Chia sẻ trang này