1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sợi dây chuyền pha-lê ...

Chủ đề trong 'Văn học' bởi tchekhov, 25/09/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Nguyet-ca

    Nguyet-ca Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/05/2002
    Bài viết:
    2.646
    Đã được thích:
    0
    Thôi thôi các bác chỉ được cái trêu cháu Tchekhov là giỏi thôi ! Để em nó sáng tác chứ !
    Em cứ viết đi nhé, mọi người yêu quí thì mới chọc chút thôi mà. Em viết đáng yêu lắm, nhưng nếu trong sáng hơn thì sẽ rất đẹp đấy. Vui nhé !
    Ngày mai trong đám xuân xanh ấyCó kẻ theo chồng bỏ cuộc chơi ...
  2. iron_monkey

    iron_monkey Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/11/2002
    Bài viết:
    2.219
    Đã được thích:
    0
    Ôi, đàn bà ....
    An ủi vãi ...

    |^.^|​
    (^_^)
  3. pittypat

    pittypat Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    01/07/2001
    Bài viết:
    2.803
    Đã được thích:
    0
    Có phải pha lê nên dễ vỡ?
    Bé Tchekhov bên ngoài phớt đời mà bên trong mong manh quá nhỉ?
    Tự dưng chị thấy thích tặng cho bé bài thơ này. Nghe hơi cay cú bi đát tí, dưng mà biết đâu bé lại thích, nhỉ? (à, dĩ nhiên là trong trường hợp bé thích đọc thơ tiếng Anh).

    As I Walk Through Life

    I''''ve learned -
    that you cannot make someone love you.
    All you can do is be someone who can be loved.
    The rest is up to them
    I''''ve learned
    that no matter how much I care,
    some people just don''''t care back.
    I''''ve learned
    that it takes years to build up trust
    and only seconds to destroy it.
    I''''ve learned
    that it''''s not what you have in your life
    but who you have in your life that counts.
    I''''ve learned
    that you can get by on charm for about fifteen minutes.
    After that, you''''d better know something.
    I''''ve learned
    that you shouldn''''t compare yourself to the best others can do.
    but to the best you can do.
    I''''ve learned
    that it''''s not what happens to people
    that''''s important. It''''s what they do about it.
    I''''ve learned
    that you can do something in an instant
    that will give you heart ache for life.
    I''''ve learned
    that no matter how thin you slice it,
    there are always two sides.
    I''''ve Learned
    that it''''s taking me a long time to
    become the person I want to be.
    I''''ve learned
    that it''''s a lot easier to react than
    it is to think.
    I''''ve learned
    that you should always leave loved ones with loving words.
    It may be the last time you see them.
    I''''ve learned
    that you can keep going long after you think you can''''t.
    I''''ve learned
    that we are responsible for what we do,
    no matter how we feel.
    I''''ve learned
    that either you control your attitude
    or it controls you.
    I''''ve learned
    that regardless of how hot and steamy a relationship is at first,
    the passion fades and there had better be something else to take its place.
    I''''ve learned
    that heroes are the people who do what has to be done when it
    needs to be done, regardless of the consequences.
    I''''ve learned
    that learning to forgive takes practice.
    I''''ve learned
    that there are people who love you dearly,
    but just don''''t know how to show it.
    I''''ve learned
    that money is a lousy way of keeping score.
    I''''ve learned
    that my best friend and I can do anything
    or nothing and have the best time.
    I''''ve learned
    that sometimes the people you expect to kick you when you''''re down
    will be the ones to help you get back up.
    I''''ve learned
    that sometimes when I''''m angry I have the right to be angry
    but that doesn''''t give me the right to be cruel.
    I''''ve learned
    that true friendship continues grow
    even over the longest distance.
    Same goes for true love.
    I''''ve learned
    that just because someone doesn''''t love you
    the way you want them to doesn''''t mean
    they don''''t love you with all they have.
    I''''ve learned
    that maturity has more to do with what types of experiences you''''ve had
    and what you''''ve learned from them and less to do with how many
    birthdays you''''ve celebrated.
    I''''ve learned
    that you should never tell a child that their dreams are unlikely or outlandish.
    Few things are more humiliating, and what a tragedy it would if they believed it.
    I''''ve learned
    that your family won''''t always be there for you.
    It may seem funny, but people you aren''''t related to
    can take care of you and love you and teach you to trust people again.
    Families aren''''t biological.
    I''''ve learned
    that no matter how good a friend is, they''''re going to hurt you every once
    in a while and you must forgive them for that.
    I''''ve learned
    that it isn''''t always enough to be forgiven by others.
    Sometimes you have to learn to forgive yourself.
    I''''ve learned
    that no matter how bad your heart is broken,
    the world doesn''''t stop for your grief.
    I''''ve learned
    that our background and circumstances may have influenced who we are,
    but we are responsible for who we become.
    I''''ve learned
    that sometimes when my friends fight,
    I''''m forced to choose sides even when I don''''t want to.
    I''''ve learned
    that just because two people argue, it doesn''''t mean they don''''t love each other
    And just because they don''''t argue, it doesn''''t mean they do.
    I''''ve learned
    that sometimes you have to put
    the individual ahead of their actions.
    I''''ve learned
    that we don''''t have to change friends
    if we understand that friends change.
    I''''ve learned
    that you shouldn''''t be so eager to find
    out a secret. It could change your life forever.
    I''''ve learned
    that two people can look at the exact same thing
    and see something totally different.
    I''''ve learned
    that no matter how you try to protect your children,
    they will eventually get hurt and you will hurt in the process.
    I''''ve learned
    that there are many ways of falling and staying in love.
    I''''ve learned
    that no matter the consequences,
    those who are honest with themselves get farther in life.
    I''''ve learned
    that no matter how many friends you have,
    if you are their pillar you will feel lonely and lost
    at the times you need them most.
    I''''ve learned
    that your life can be changed in a matter of hours
    by people who don''''t even know you.
    I''''ve learned
    that even when you think you have no more to give,
    when a friend cries out to you,
    you will find strength to help.
    I''''ve learned
    that writing, as well as talking,
    can ease emotional pains.
    I''''ve learned
    that the paradigm we live in
    is not all that is offered to us.
    I''''ve learned
    that credentials on the wall
    do not make you a decent human being.
    I''''ve learned
    that the people you care most about in life
    are taken from you too soon.
    I''''ve learned
    that although the word "love" can have many different meanings,
    it loses value when overly used.
    I''''ve learned
    that it''''s hard to determine where to draw the line between being
    nice and not hurting people''''s feelings and standing up for what you believe.
    © Kathy Kane Hansen
    PS: Nếu ai có nhu cầu dịch suông "word by word" thì đề đạt ạ, em xin tận tình phục vụ.
    Wherever u go, whatever u do I will be rite here waiting for u.Whatever it takes, or how my heart breaks I will be rite here waiting for you.
    Được pittypat sửa chữa / chuyển vào 22:57 ngày 03/10/2003
  4. 7.62mm

    7.62mm Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2003
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Tôi thích uống Cafe lắm, những quán mà tôi đi qua thường gắn với kỷ niệm về 1 người nào đó. Những chiều chủ nhật mưa bất chợt, kéo nhau vào 1 quán quen thuộc, ngồi bên nhau hàng giờ, mơ về những giấc mơ thiên đường, dịu lại trong cái đắng tràn môi của 1 ly Cafe thật đậm... Tôi nói về ERA nhé. Một quán con con, tôi thường gán cho cái tên "Quán đèn cầy", nằm chỏng chơ giữa lòng phố thị náo nhiệt, lạc lõng và chơ vơ đến tội nghiệp. Gọi thế vì quán không có đèn, ban ngày ánh sáng hắt vào qua ô cửa sổ, ban đêm thì có nến, cho nên quán lúc nào cũng buồn, cũng hư ảo và đầy mộng mơ. Nhìn từ bên ngoài có vẻ không bắt mắt, mộc mạc như 1 căn nhà bằng gỗ. Người muốn tìm phải bỏ công, không thì đi vượt qua mất, như một cái duyên ngầm, 1 cô nàng đỏng đảnh muốn người ta chú ý đến mình... Tôi chẳng nhớ đích xác nó nằm ở đâu, chỉ nhớ đối diện Lãnh sự Thái Lan, cái Banner trước màu xanh nhạt, giờ xanh dương, nhìn có 1 chút suy tư. Tôi biềt ERA do duyên số, một lần xẹp bánh xe, chờ vá, uống 1 li, thế là ghiền... Như duyên số từ trước, gặp đã cảm mến ngay, chút gì là duyên phận, chút gì là tiếng sét ái tình (!)...
    ... Tôi thường vào đây, kiếm cho mình 1 góc nhỏ nào đó, mà lặng lẽ nhìn ngắm cuộc sống đang nhảy múa trước mắt. Thời đó chưa có người yêu, nhìn những đôi tình nhân đắt tay nhau, ôm nhau, cười khúc khích, thấy lòng nôn nao. Nụ hôn trôi đi, nhảy múa qua những ánh nến lung linh, tôi xốc lại cái áo, bất chợt thấy lạnh, cái lạnh buốt giá từ trong tim. Tôi đến thường lắm, lần nào cũng ngồi 1 xó, đến thường như 1 cái hẹn, như 1 người đặt chỗ trước, đúng ngày, đúng giờ. Lần nào ghé sang, chị chủ quán cũng cười, bưng ra 1 ly Cafe đen, ít đường, chẳng cần nói, như mối giao tình từ trước, đồng cảm và hiểu nhau đến lạ kỳ... Tôi thân thuộc đến từng cái ly, cái bình nơi đó, có khi nghĩ rằng nếu trộn tất cả lại với nhau, có lẽ sắp lại từng món được. Những buổi chiều mưa, hay buổi trưa nắng gắt, ngồi nhìn dòng người và xe hối hả đằng sau tấm kính thấy mình bình yên đến lạ, tách biệt với cái xô bồ bên ngoài, lặng lẽ nhìn những giọt Cafe tung toé đang dần rơi xuống ! Tôi là thế, đôi khi cười như 1 đứa trẻ con, đôi khi trầm ngâm như 1 triết gia. Giai đoạn đó tôi bắt đầu tìm hiểu về đạo Chúa, những buổi trưa ngồi đọc kinh thánh trong tiếng nhạc của bài Ave Maria, thấy mình trong sạch và thuần khiết, không chút tội lỗi ! Đó phải chăng là sức mạnh của Công giáo ? Hay là sức mạnh của tâm tưởng, tôi bị cuốn hút vào chính thế giới nội tâm của chính mình, chợt cảm thấy qua già cho cái tuổi 17, tuổi chỉ biết bạn bè và trường lớp mà thôi... Về sau khi em đến trong đời tôi, tôi chẳng cần đến đó nữa, đó là quá khứ của sự suy tưởng, em đến mang đến những thời khắc rộng mở, tôi còn đâu thời gian để suy tư, thời gian dành tất cả cho em, cho hạnh phúc... ERA nằm lại sau lưng, đi ngang wa mà không bao giờ ghé lại, cô chủ quán chắc tiếc cho 1 khách hàng quen thuộc. Đó cũng là sự hợp tan thường tình của thế gian mà thôi !

    "If you want people do something for you, do it to them first"
  5. X_man_515

    X_man_515 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    25/06/2003
    Bài viết:
    108
    Đã được thích:
    0
    Bây giờ mới thấy chủ đề này, xem ra con nhỏ viết ra cái này đã sớm biết nên làm gì tiếp, cũng vừa may đã đến lúc rồi, các anh ( chị) viết hay lắm, cũng học hỏi đc. một ít, Vô cái diễn đàn này với mục đích ban đầu là vui đùa thoả thích, sau rồi thấy cần nâng cao khả năng diễn đạt của mình lên, khi đã xong rồi thì cũng nên hành động như con nhỏ ấy là vừa.

    Mong rằng các "bạn" trong box văn học luôn vui và hài lòng!
  6. gianghotieutu

    gianghotieutu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2003
    Bài viết:
    277
    Đã được thích:
    0

    Ma đưa lối quỷ đưa đường
    Xăm xăm dè nẻo đoạn trường mà đi
    ...
    Sê Khốp ơi, giang hồ hiểm ác lắm, về đi em :))

Chia sẻ trang này