1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sơn Tây - Tình yêu của tôi.

Chủ đề trong 'Hà Tây' bởi moonlight4u, 14/09/2005.

Trạng thái chủ đề:
Đã khóa
  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. moonlight4u

    moonlight4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2005
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Bé Rutto sao vậy??? Ai bắt nạt gì em à?? Thương thế cơ chứ, Chị Mun mà biết ai bắt nạt em, chị sẽ cho người đấy một trận. Em cứ tham gia đi em ạ, chỉ cần em yêu Sơn Tây là đủ, còn có khuôn phép hay ko thì ko là vấn đề.
    À mọi người biết ở Sơn Tây sắp có hội chợ đấy, bắt đầu từ ngày 18/10 này, về mà xem nhé, buổi tối có ca nhạc và biểu diễn thời trang đấy. Về xem hội chợ ở Sơn Tây có khác gì không nhé!!!
  2. nang_st

    nang_st Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/01/2005
    Bài viết:
    513
    Đã được thích:
    0
    ko hiểu có phải là do mình ?
    hôm nay HN mưa , cơn mưa đến nhanh quá , làm mình ướt hết , ko hiểu ở nhà sao ? tự dưng cứ thấy lo lo điều j đó nhưng rất mơ hồ ....
  3. queenofblue

    queenofblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    @moonlight4u:hiện em không có bài hát này ở đây(không biết có phải là chị không nữa),để hôm nào về quê em mang lên rồi up lên cho mọi người.Bài này đã được Trọng Tấn hát trong một đĩa hát về riêng Sơn Tây(nhưng em vẫn thích nghe cây nhà lá vườn hơn)
    Mấy hôm trước tình cờ lang thang thấy box Hà Tây nhà mình,rồi lại thấy cả topic Sơn Tây nữa,xa Sơn Tây từ cấp 3,rồi Đại học,đi xa mới thấy nhớ,bạn bè tản mát hết,về cũng thấy buồn,mong gặp bà chị mun(không biết có quen không ha)
    chắc là không về được rồi,có gì hay thì chị kể nhé
  4. becks39e4

    becks39e4 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/08/2004
    Bài viết:
    364
    Đã được thích:
    0
    [QUOTE=
    Hey Queenofblue,cho xin 1 vài lời giới thiệu nhỉ,về quê hương xứ sở thì cũng phải xưng danh cho cả nhà cùng biết chứ lị,phải không các bác?
    Đợt này em đang bận thi giữa kỳ nên chẳng về được,hôm vừa rồi về thấy đang chuẩn bị làm Hội chợ gì đó tiếc quá mà chẳng ở lại Sơn Tây thêm vài ngày,mong là ít hôm nữa thi xong về Sơn Tây vẫn kịp đi chơi Hội chợ
  5. queenofblue

    queenofblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Buồn cười quá,hôm trước gặp thằng bạn mới quen,hởi nó:
    -Quê cậu ở đâu thế?
    Nó liền bảo:
    -Mình quê ở xứ Đoài thơ!
    Mình vừa buồn cười vừa tò mò:
    -Thế cụ thể là ở đâu ?
    -Mình ở Phúc Thọ
    Té ra là Phúc Thọ,nói thế còn biết, chứ xứ Đoài thì rộng lớn lắm,tự nhiên giật mình vì mình cũng chẳng hiểu tại sao lại gọi là xứ Đoài cả và Sơn Tây mình là như thế nào của cái xứ Đoài này?
    Thế là về tìm hiểu,thấy có mấy ý chính như sau:
    -Sơn Tây: từ thời Trịnh Tạc trở đi kiêng âm Tây, thường gọi là Xứ Đoài.Tây (húy của Tây Vương Trịnh Tạc, 1657-1682)
    -Một trong bốn xứ Đông-Đoài-Nam-Bắc.Xứ Đoài, vùng đất của các tỉnh trung du Phú Thọ, Vĩnh Phúc và tỉnh đồng bằng Hà Tây ngày nay.
    -Dường như ,ngày nay nói đến xứ Đoài người ta chỉ nghĩ đến Sơn Tây ,Ba Vì,và các huyện dọc theo quốc lộ 32(từ Sơn Tây về Hà Nội).Trong đó Sơn Tây được coi là thủ phủ của xứ Đoài.
    Mời mọi người đọc bài ký của nhà văn Hà Nguyên Huyến,một người con của đất Sơn Tây,một người tâm huyết và có rất nhiều tác phẩm hay về mảnh đất nầy.

  6. queenofblue

    queenofblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Xứ Đoài - Cửa ngõ phía Tây (Phần I)
    Bắc, Nam, Đông, Đoài là ?otứ trấn? của kinh đô Thăng Long xưa. Nói đến Xứ Đoài là nói đến cửa ngõ phía Tây với đặc trưng nổi bật là bản anh hùng ca trong buổi đầu dựng nước qua truyền thuyết Sơn Tinh Thuỷ Tinh. Đây là vùng đất ?ođịa linh nhân kiệt?, tinh thần ấy được khẳng định trong lịch sử giữ nước của dân tộc. Tên tuổi Phùng Hưng, Ngô Quyền mãi mãi rạng ngời ?oĐất hai Vua?? Trong quá trình người Việt tràn xuống khai mở đồng bằng, Xứ Đoài vẫn còn lưu dấu là một trong bốn cái nôi văn hoá của các cộng đồng cư dân đồng bằng Bắc Bộ! Xứ Đoài hôm nay, với những đặc điểm cơ bản của điều kiện tự nhiên và xã hội vẫn là vùng đất phía Tây - Một cửa ngõ ?oyết hầu? đối với Hà Nội, trung tâm Kinh Tế - Chính Trị - Xã Hội của cả nước.
  7. queenofblue

    queenofblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Xứ Đoài - Cửa ngõ phía Tây
    Phần I
    Những hồ nước lớn giữa vùng đồi khô khát.
    Quả là như vậy, những tưởng nghịch lý chỉ tồn tại trong đời sống xã hội hay trong mỗi số phận con người. Song, chính tự nhiên cũng vẫn phải chấp nhận nghịch lý ấy như một tất yếu, như một sự lựa chọn của lịch sử. Thực tế này được khẳng định rõ rệt hơn khi con người trong quá trình biến đổi Tự Nhiên, thay đổi qui luật của Tự Nhiên nhằm mục đích phục vụ ngày càng nhiều hơn nữa cuộc sống của con người. Trong điều kiện cụ thể của Xứ Đoài thì công việc này được bắt đầu từ khi phong trào thuỷ lợi hoá phát triển.
    Vốn là một vùng đất dốc mà sông suối ở Xứ Đoài hầu như đều bắt nguồn từ núi Tản Viên Sơn nên tốc độ dòng chảy rất lớn. Chỉ cần một trận mưa núi thì vài giờ sau mực nước ở các sông suối đều dềnh lên. Con sông đáng kể nhất trên vùng đất này là sông Tích (Tích Giang). Sông Tích là hợp lưu của trăm ngàn con suối chằng chịt trên sườn núi Tản. Sông Tích chảy ngoằn ngoèo qua mấy chục xã, rối rắm như một mớ lòng cò. Trên bản đồ Việt Nam có thể sông Tích nhỏ đến mức không có tên, có tuổi trong hệ thống sông ngòi của đất nước nhiệt đới gió mùa có lượng mưa tương đối lớn này, nhưng sông Tích đã đi vào đời sống, thành ca dao cổ tích và đặc biết gắn liền với những huyền thoại trị thuỷ của Đức Thánh Tản. Cho đến tận ngày nay con sông và những Thánh tích vẫn được lưu giữ rất bền vững trong các làng quê Xứ Đoài qua mỗi kì lễ hội.
    Trong kí ức người dân nơi đây, câu ngạn ngữ ?oMũ núi mưa mai, đai núi mưa chiều? như một sự tổng kết đầy kinh nghiệm. Thủa ấy, chỉ cần ngẩng đầu nhìn mây tụ trên núi mà biết được lượng nước đầy vơi của dòng sông. Làng quê hai triền sông mùa nào thứ nấy, hàng trăm phương tiện đánh bắt cá, lớn từ vó bè cho đến chài vung, nhỏ như cái cần câu của trẻ mục đồng dòng sông đều cho tôm cho cá. Vào mùa khô dòng sông leo lét chảy nhiều lúc như ngưng nghỉ. Nhịp sống của sông Tích đôi khi chỉ được cảm nhận dưới những doi cát nguồn vàng rộm, mát mẻ âm thầm của những mạch ngầm. Nhiều khi gợn lên lăn tăn chảy trong sỏi đá, trong lạo sạo của tầng tầng lớp lớp vỏ sò vỏ hến... Vậy mà vào mùa mưa dòng sông mênh mông. Dòng sông cuồn cuộn từ trên cao dội xuống (lũ suối) chỉ ngày một ngày hai nước (lũ sông) đã biến các làng thành những đảo nhỏ bồng bềnh trong ngạt ngào trời nước.
    Do địa hình trung du điển hình nên việc canh tác lúa nước gặp rất nhiều khó khăn. Chỗ ghềnh thì cao quá, chỗ trũng thì thấp quá. Việc thiếu nước và thừa nước là căn bệnh triền miên buộc con người phải thích nghi. Hầu như ruộng ở đây chỉ làm được một mùa, chẳng biết từ ai và từ đâu mà những ruộng chỉ làm được một mùa người ta gọi là ?oruộng đực?. Đã là ?oruộng đực? thì còn mong đợi được ở sự sinh đẻ nữa!
    Một số làng ven sông Tích hình thành việc bắt cá ?ohóng?. Việc bắt cá hóng chỉ có thể tiến hành được ở các con giộc. Giộc là khoảng đất hẹp giữa hai lũng đồi, giữa hai dải đất mà cửa giộc hướng ra dòng sông Tích, các cánh giộc này chỉ gieo cấy được vào mùa khô. Do dòng sông chảy vòng vèo qua nhiều địa hình nên rất nhiều thức ăn để đàn cá và các loài thuỷ sản phát triển. Mùa mưa, nước sông dồn vào các cánh giộc, cá theo nước vào đây tận hưởng nguồn thức ăn vô cùng phong phú. Đầu mùa có thể chỉ là đàn ?ocá bột, cá chân hương?, cuối mùa đã là đàn cá trưởng thành mà không cần bất cứ sự chăm sóc nào từ con người. Nước xuống đến một chừng mực nào đó, các chủ giộc làm đăng (đăng là phên tre) chắn cửa ra của các cánh giộc. Nước cứ từ từ rút xuống cho đến lúc đứng trên bờ cũng nghe thấy tiếng cá quẫy. Lúc này việc bắt cá trở thành quá đơn giản, có năm do mùa nước kéo dài nên cá nhiều vô kể. Sáng sáng mỗi cánh giộc cho vài gánh cá, một vụ vài chục gánh làm tươi thêm cho các chợ quê nghèo. Việc bắt cá ?ohóng? trong các cánh giộc chẳng những thêm thắt vào thu nhập vốn ít ỏi trên những thửa ruộng đực mà còn là một nếp sống quen thuộc, ăn sâu vào tiềm thức như cá tính của người nông dân trên mảnh đất này. ?oCơm cày, cá kiếm? phải chăng còn là cái thú của những lúc nông nhàn!
    (còn tiếp)
    Được queenofblue sửa chữa / chuyển vào 15:35 ngày 18/10/2005
  8. moonlight4u

    moonlight4u Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    02/01/2005
    Bài viết:
    728
    Đã được thích:
    0
    Ái chà chà, em queenofblue hăng hái thật, chị cũng phải thực hiện lời hứa của mình thôi!!!
    Chị vừa đi hội chợ về, hoành tráng phết, chỉ tội quần áo ở đấy xấu ỏm, tăm mãi chẳng thấy bộ nào đẹp, còn đồ ăn thì như các hội chợ chị xem ở Giảng Võ, nhiều lém, thích lém hihi. Chẳng đứa nào về nhỉ, hiếm khi Sơn Tây có hội chợ hoành tráng như vậy mà
    Được moonlight4u sửa chữa / chuyển vào 15:55 ngày 18/10/2005
  9. queenofblue

    queenofblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Xứ Đoài - Cửa ngõ phía Tây (Phần I)
    (tiếp theo và hết)
    Các làng quê Xứ Đoài hình thành bên dòng sông Tích đã từ rất lâu đời nhưng hầu hết vẫn là những làng quê nghèo, nguyên nhân chủ yếu vẫn là nông nghiệp không có nhiều điều kiện thuận lợi để phát triển. Cuộc sống người nông dân trải năm tháng thời gian, biết bao nhiêu thế hệ vẫn tồn tại hồn nhiên theo câu hát:
    Ơn trời mưa xuống
    Lấy nước tôi uống
    Lấy ruộng tôi cày
    Lấy bát cơm đầy
    Lấy khúc cá to...
    Gần đây, nông nghiệp Việt Nam đã có những bước tiến nhất định. Song hành với cả nước Xứ Đoài cũng đã đóng góp một cách đáng kể. Đó là việc hình thành những hồ nước khổng lồ, điều tiết việc tưới tiêu cho cả một vùng rộng lớn. Việc xây dựng những hồ nước ở Xứ Đoài là sự ứng dụng thành công các tiến bộ khoa học. Đó là chu trình tưới nước từ trên cao xuống thông qua các cống cửa đập. Hiện nay trên địa bàn Xứ Đoài có rất nhiều hồ lớn, hồ đầu tiên phải kể đến là hồ Đồng Mô - Ngải Sơn. Hồ Đồng Mô có dung tích nước trên 80 triệu m3 chủ động tưới cho hàng vạn hec-ta hoa màu. Bên cạnh đó còn có các hồ như Mèo Gù, Suối Hai (hồ Suối Hai có dung tích hơn 40 triệu m3) và một loạt hồ nhỏ trên sườn núi Tản như: Hốc Cua, Suối Tối, Vống, Bưởi? Tất cả các hồ đã giảm thiểu được tác hại khi xảy ra lũ rừng ngang, nước lũ được dồn vào các hồ, hồ trên địa bàn Xứ Đoài đóng vai trò là hồ điều hành góp phần tích cực cho sản xuất nông nghiệp trên một địa bàn rộng lớn.
    Hồ Đồng Mô và hồ Suối Hai nhiều năm nay đã trị thuỷ được sông Tích, dòng sông hiền lành như ?ocon mương thuỷ lợi?. Vài năm trở lại đây nước không còn không còn là một thứ ?oGiời cho? nữa, sông Tích không tự nhiên rì rào chảy như ngàn đời nay thường vẫn thế. Chỗ ngã ba sông, nơi sông Tích hợp lưu với sông Bùi ở cầu Tân Trượng (trên quốc lộ số 6) thuộc địa bàn huyện Chương Mỹ, năm 1999, năm mà lượng mưa trên toàn lãnh thổ Việt Nam giảm 40% so với cùng kì hàng năm, người ta đã dùng 13 nghìn bao cát đắp một con đập giang ngang. Nước sông Hồng qua các cống Bất Bạt, Trung Hà chảy vào sông Tích, cả một vùng rộng lớn phía bắc tỉnh Hà Tây thoát khỏi một năm trời làm? đại hạn! Gần đây thay thế cho những bao cát là một con đập bê tông cốt sắt với những cửa cống điều chỉnh thuỷ trình, việc tưới tiêu thuận tiện hơn rất nhiều. Không phải chỉ đúng với những người xa xứ, mà ngay cả với những người cả đời gắn bó với quê nhà, đôi khi nghĩ đến vẫn cứ thảng thốt giật mình vì đã? đánh mất một dòng sông. Dòng sông bên cuộc đời họ, chảy vào ký ức bao thế hệ những kỷ niệm buồn vui. Chẳng biết có ai tự đặt câu hỏi với chính mình, nếu như cuộc sống này vắng mặt những dòng sông?
    Những hồ nước lớn tồn tại ở Xứ Đoài là điều có thật và, nghịch lí mang tính hệ quả bên cạnh các hồ nước này điều không ai có thể phủ nhận. Xây dựng hồ là lợi dụng vào nguồn nước tự chảy phục vụ cho lợi ích con người là ít tốn kém nhất. Song việc chống lại sự khô khát cho các quả đồi là điều nhiều năm nay chưa khắc phục được. Làm được điều này phải có các trạm bơm cấp II và cấp III, ngân sách chưa thể đáp ứng được nhu cầu thực tế. Thành ra những quả đồi hứa hẹn một tiềm năng kinh tế vẫn chỉ là những quả đồi đứng trong khô khát, bên những hồ nước đầy ăm ắp ngay dưới chân mình. Xứ Đoài khô khát để có những mùa vàng dười chân núi Tản chắc chắn sẽ không phải là một sự uổng phí. Có điều, Xứ Đoài bao đời nay vẫn là một miền quê nghèo. Chẳng biết sự nghèo khó ấy chứa đựng trong những thổ âm địa phương hay còn lý do nào khác? Để cho người ngoại tỉnh mỗi lần nghe thấy lại hát:
    Tiếng ai như tiếng Xứ Đoài
    Ăn cơm thì ít ăn khoai thì nhiều?
    Xứ Đoài còn một nguồn nước khổng lồ nữa nhưng là? nguồn nước giả. Giả nhưng không thể không tính đến cho dù có thể mấy chục năm trời mới có ?othật? một lần. Đó là công trình xả lũ sông Hồng xây dựng trên địa bàn xã Xuân Phú, huyện Phúc Thọ. Công trình có tên Cống xả lũ Ba Xuân! Trên thực tế xả lũ chính là một vụ vỡ đê chủ động. Vỡ đê hai tiếng ấy mới chỉ thoạt nghe đã kinh hoàng. Trong lịch sử đê điều có tuổi trên một nghìn năm (nếu lấy mốc từ nhà Lý) ở nước đã có bao nhiêu vụ vỡ đê, chắc chắn không thể có một con số đáng tin cậy, nhưng những vụ đê vỡ gần đây nhất thì chắc không ai có thể làm ngơ. Trong thời nhà Nguyễn đê Đại Hà (sông Hồng) 18 lần vỡ trong một mùa nước làm cho cư dân đồng bằng Bắc Bộ điêu đứng. Biết bao nhiêu người chết, bao nhiêu người phải bỏ quê hương bản quán, tha phương cầu thực. Biết bao nhiêu của cải vất chất của rất nhiều thế hệ dồn cóp lại đã bị dòng nước phá huỷ. ?oThuỷ, hoả, đạo, tặc? trong bốn loại giặc ấy thì ?ogiặc nước? được cổ nhân xếp hàng đầu. Riêng Xứ Đoài trận lũ năm Quí Tỵ (1893) nỗi ám ảnh đến tận bây giờ vẫn không hề phai lạt. Năm ấy nước rất to, to đến nỗi nghe nói lý trưởng mấy chục làng ven sông Cái do không tài nào hoàn thành được trọng trách bởi đê điều ọp ẹp, phu phen không đủ. Các thầy không có gì trong tay ngoài cái ba toong, trong lúc hoảng lên các thầy chỉ giời, chỉ đất rồi chịu bó tay cho quan huyện sở tại chôn chân các thầy trên mặt đê giữa trưa hè tháng Sáu.
    Xứ Đoài là dải đất toạ lạc bên hữu ngạn sông Hồng. Nếu tính thì bắt đầu từ Đê Cụt (thuộc xã Phú Cường huyện Ba Vì) xuôi theo dòng sông dài mấy chục km. Xung yếu nhất là đoạn đê thuộc địa phận huyện Phúc Thọ. Nơi đây do sông Hồng chuyển dòng nên ngọn nước thúc vào bờ gây sụt lở. Nhiều năm nay biết bao công sức tiền bạc đổ vào đây nhưng đúng là đổ xuống sông, xuống biển (đó là chưa kể đến tiền đổ vào túi các nhà thầu ?omượn gió? để ?obẻ măng?). Rất nhiều tiến bộ khoa học được áp dụng nhưng cơ hồ sức người không thể thắng được sức nước. Dòng sông nhiều đoạn đã tiến sát đến chân đê, ở xã Linh Chiểu, Sen Chiểu vào mùa lũ hầu như giếng của các hộ gia đình đều ăn thông với dòng sông. Giếng và dòng sông là cái bình thông nhau mà khoảng cách chỉ là một thân đê. Đêm đêm, nằm trong nhà mình nghĩ đến mà gai cả người. Những mạch sủi kia chẳng biết đến lúc nào bỗng phun lên dòng nước ngầu đục phù sa, trong nháy mắt cả vùng chỉ nghe thấy một tiếng vọng mơ hồ như một trận động đất xa? Không ai muốn như thế và để cho thực tế xảy ra như thế trong thời buổi này.
    Phải tạo ra một cuộc vỡ đê chủ động, hai mươi sáu cửa cống Ba Xuân mỗi cửa rộng chín mét sẽ được nhấc lên khi đỉnh lũ đạt +12,80m tại Hà Nội, tương đương với +15,20m ở đê Vân Cốc - Phúc Thọ. Cống Vân Cốc được mở trước để nước tràn vào bụng chứa Vân Cốc (làm đệm). Khi ở Hà Nội đỉnh lũ đạt +13,60m chính phủ sẽ ra lệnh cho xả lũ sông Hồng vào sông Đáy. Xả lũ đập Đáy sẽ có 108 xã gồm nhiều huyện của tỉnh Hà Tây bị chìm trong nước. Bên cạnh thiệt hại về mặt vật chất lên đến hàng nghìn tỉ đồng thì việc nước phá đi các tài sản khác như các công trình văn hoá sẽ là một con số không thể thống kê một cách cụ thể được. Song, xả lũ là giữ an toàn không để xảy ra thảm hoạ vỡ đê, xả lũ là để đảm bảo an toàn cho thủ đô Hà Nội, trung tâm Kinh tế - Chính trị - Văn hoá của cả nước. Người dân vùng lũ nhiều năm nay tự giác nhận phần gian khổ về mình, vì lợi ích quốc gia, 1/3 tỉnh Hà Tây với gần 1 triệu dân phải chịu cảnh tàn phá của lũ lụt. Xứ Đoài - Cửa ngõ phía Tây, vùng đất nơi ?ođầu sóng mũi gió? mãi mãi sẽ là vùng đất phên dậu của thủ đô ngàn năm văn hiến.
    Chính vì cửa xả lũ sông Hồng nằm trên địa bàn huyện Phúc Thọ nên đối với huyện này, hầu như không có một công trình nào từ kinh tế đến văn hoá mang tính lâu dài được xây dựng. Cả huyện thuần nông, nhiều năm nay huyện Phúc Thọ luôn luôn là đơn vị lá cờ đầu của ngành Nông nghiệp tỉnh Hà Tây. Người dân Phúc Thọ phải đối mặt với đồng ruộng mà bình quân diện tích đất nông nghiệp rất thấp. Một ?olão nông chi điền?, nhìn người như cái gốc sằm gốc sể của vùng đồi trung du. Sau khi tổng kết cả cuộc đời mình chậm rãi nói: ?oNgười không làm ra hạt gạo là người được ăn những hạt gạo ngon nhất!? Phải chăng đó cũng là một thiệt thòi?
    Đầu mùa mưa lũ đặt chân đến Xứ Đoài, nhìn người nông dân cắm những dảnh mạ đầu tiên xuống cánh đồng. Cả khách lẫn chủ thỉnh thoảng lại nhìn trời, nhìn đất ai cũng thầm tự hỏi: Bao giờ thì có hạt thóc vàng nằm yên trong bồ? Quả là ?omột nắng hai sương?. Song nỗi lo ấy không chỉ nằm trong một vạt ruộng, một cánh đồng, một tỉnh? Nỗi lo ấy là nỗi lo của tất cả chúng ta? 26 cửa cống Ba Xuân ngoác mồm rình rập không chỉ là nỗi lo người dân sống trên mảnh đất này. Ngày nay sự được thua, còn mất không chỉ nằm trong tính cần cù, chăm chỉ hay lười nhác của mỗi cá nhân, bởi nguyên nhân có thể không bắt đầu từ họ, nó được bắt đầu từ một nguyên nhân khách quan không thể lường trước được. Đó là thiên tai - Hiện tượng Tự Nhiên mà sự khắc phục của con người bao giờ cũng là hữu hạn.
    (Báo Văn nghệ)
    Mời các bạn đón xem phần II
  10. queenofblue

    queenofblue Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2004
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
Trạng thái chủ đề:
Đã khóa

Chia sẻ trang này