1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sống chậm lại...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi emgaibuon, 29/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. Baron

    Baron Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    09/04/2002
    Bài viết:
    3.168
    Đã được thích:
    0
    ...Cũng không hiểu vì sao ta rất thích bầu trời đêm. Màn đêm khiến cho ta cảm thấy tâm hồn luôn được thanh thản. Đêm không ồn ào, không vội vã, chỉ có lất phất những hạt mưa phùn, một cảm giác rất bình yên. Tất cả yên ắng và nó cho ta nhiều thời gian hơn ban ngày rất nhiều, để ngồi viết, để mà suy tư....
    ....Hôm vừa rồi về quê cũng chẳng có gì thay đổi lắm. Bây giờ ta không còn thấy hào hứng về quê như hồi bé nữa rồi- nghĩ đến thấy mình vô tình quá. Nhưng dù sao ông bà cũng đã mất cả rồi. Ông bà là người yêu quý ta nhất- buồn lắm.Hồi ta còn bé- mỗi lần được về quê là ta thích lắm. Quê ta là một ngôi làng nhỏ ở ven sông Đà. Có những năm mùa nước lên, thì nhà nhà bị ngập nước- nhưng bây giờ thì hết rồi. Quê ta nghèo nhưng ở đó người dân mộc mạc và hiếu khách lắm, ở đó cũng có nhiều cái hay lắm. Nhất là khi chưa có cầu bắc qua sông, muốn sang sông thì phải đi đò hoặc đi phà-thích lắm. Cái cảm giác được lướt trên sóng nước thật tuyệt. Ta còn nhớ nhất là hồi tôi học lớp 7. Hè năm đó bố mẹ cho về quê chơi. Ta thích nhất là được ra sông tắm mặc dù hồi đó chưa biết bơi đâu. Nhưng bố đã chặt cho một cây chuối, cứ thế mà ôm, mà vùng vẫy, tuyệt lắm. Rồi những buổi chiều đi thả diều cùng ông anh họ, rồi đi chăn trâu cùng lũ trẻ, giờ nghĩ lại như mọi chuyện mới chỉ ngày hôm qua?..
    ...Chán quá, chả hiểu thế nào mà tự nhiên lại ốm....
  2. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1

    Lẫn​
    ngày lẫn vào nắng vào gió vào cả những đợt mưa vội vã
    đêm lẫn vào ngợi nghĩ của ngày
    em lẫn vào tình yêu _ tình bạn
    mình lẫn vào phút vội vã bên nhau
    phường phố đông người lẫn mặt vào nhau
    kí ức ùa lên lẫn vào trong hiện tại
    em làm thế nào để nhận ra em?
  3. yem_dao_lang_lo

    yem_dao_lang_lo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/06/2004
    Bài viết:
    3.499
    Đã được thích:
    0
    Tặng gái nè!
    [​IMG]
  4. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    Ngày hè, nhàn rỗi đáng ra phải viết đc nhiều hơn, cũng có nhiều thời gian online ấy vậy mà cứ trở vào rồi trở ra.im lặng....
    viết ko phải là để lấy thành tích, cũng chẳng muốn mong có ai quan tâm đến nó. có cảm xúc nhưng cũng chẳng viết đc nổi 1 dòng. nhiều khi cảm giác viết đc chính là những phút thăng hoa của cảm xúc mà ko phải những lúc nào cũng có thể viết đc. có lần cảm xúc thật nhiều, đi trên đường mà nó lan man nghĩ và nó muốn chạy thật nhanh về nhà để bật cái máy lên và nó có thể viết đc rồi. nhưng,...đến khi về đến nhà, cái máy đã hoàn tất việc start, nó lại chẳng biết viết cái gì. viết như để tâm sự, khi nó tâm sự đc với ai đó rồi, nó lại ngồi trước máy thật vô hồn. những bài viết...là nó với nghĩa thật nhất, nhưng dường như sự thật lại thường bị lặn đi, thay vào đó những điều giả dối. nhiều người thích nó giả dối, thích nó uốn mình đi 1 chút, ko phải là nó. nó ương ngạnh và hơi bướng bỉnh, cái tôi quá lớn. có những nguyên tắc trong cuộc sống và đừng ai ép nó cần thay đổi. cứng nhắc và đơn điệu, nó cũng chẳng sai. chính nó, cũng chẳng hiểu tại sao con người nó lại buồn chán đến vậy nhưng nó muốn là nó, đơn thuần như vậy. ai ghét cũng đc, yêu cũng kệ. với nó, nó quan tâm đến mình nhiều hơn đến những người khác và nó ko có tính quảng đại, ko có sự cảm thông, ko có chia sẻ đơn giản, nó ko thể sống quá mềm yếu và nhũn nhặn trong xã hội và với những con người luôn mang những khuôn mặt lạ vô cảm này.
    Được emgaibuon sửa chữa / chuyển vào 19:32 ngày 09/07/2007
  5. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    khi có 1 ai đó nói rằng: chúng mình lấy nhau nhé! bạn vui ko? có hạnh phúc tràn ngập và cuộc sống chỉ chờ đến phút giây đó ko? với nó, nó cười. cười rất nhiều. vì cũng có người đã nói với nó câu nói đó nhưng sau câu nói ấy là: cho xong...lấy anh nhé! cho xong việc. ha ha ha...có vẻ người ấy thích đùa, có vẻ nó vốn lâu nay đã ko biết đùa.
    tình yêu là thế nào? gia đình là thế nào? đơn giản chỉ là việc kết hợp của 1 người đàn bà và 1 người đàn ông, trong 1 căn nhà và đó là gia đình?
    đơn giản thế thôi sao? đúng là anh ta chán đời rồi. sau những phút cười ấy nó thấy đời thật đắng cay.
    thời gian này nó thấy những ý nghĩ về 1 gia đình chiếm thời gian với nó quá nhiều. 24 tuổi, có già quá ko? 24 tuổi đã đến tuổi báo động cần có đôi lứa ko? ngó sang bên, bạn bè trong giảng đường nó thôi cũng nhiều cô bạn có gia đình rồi.chồng trẻ, vợ trẻ, cùng đi học, xin bố mẹ từng đồng mua xăng, làm gì cũng tính toán vì mình chưa làm ra tiền. phụ thuộc. nó ko thích. nhưng cứ thấy bạn tâm sự về đứa con trai kháu khỉnh đã biết âu yếm, nịnh mẹ thế nào, chồng cô ấy chơi với đứa nhỏ, 2 vợ chồng có kế hoạch đi nghỉ hè, nó lại thấy mình thật lẻ loi. cuối tuần, đành kiếm những bà chị hơn nó đến 4, 5 tuổi còn độc thân kéo co đi cà fê. đến những chỗ đông đúc, vui vẻ thì hình như ko còn phù hợp. 2 chị em lúc nào cũng lấy cảm hứng từ những quán trà, quán cà fê yên tĩnh, tiện nghi. nhưng, nhìn lên trên, các bà chị vẫn cứ cười nói em cố gắng đừng loi gương bọn chị. ế mất rồi. hi hi, nói vui, mấy chị em lập hội: gái già ko nơi lương tựa, khéo hay và thu hút đc khá nhiều thành viên. đi với các chị lại thấy mình bé bỏng làm sao, nghĩ làm gì mấy chuyện chồng con đau đầu.
    mọi lần, đến những chỗ đông người, offline các diễn đàn, nó tham gia với vai trò người nhỏ tuổi, lúc nào cũng khép nép và bé bỏng đc nhường sự ưu tiên nhiều nhất. ấy vậy mà giờ đây, đến nơi nào đó đông đông, nó chẳng đủ tự tin xưng em nữa, nhìn quanh, các bạn ấy còn có khuôn mặt chín chắn hơn nó nhưng chắc chắn kém nó đến mấy tuổi. đời nó bắt đầu héo rùi. lên chức chị cũng kèm với trọng trách, ko đc chiều chuộng nữa và ước ao, giá mình trẻ hơn mấy bạn ấy...hi hi. gái già...bắt đầu héo hon, bắt đầu báo động về chuyện người yêu, về chuyện chồng con. nghĩ cũng hoảng, mình mà cứ vô cảm với các chàng thế này, đến bao giờ mình thôi hết 1 mình? và nếu cứ loi gương các chị...mình như thế nào đây?
    có ai đó có chữ kỹ rằng: thiếu 1 người như thiếu cả thế gian...thiếu anh, nó ko còn cần ai nữa. ko có anh, thế gian thiếu qua nhiều. thiếu 1 người bạn thân, thiếu gia đình và thiếu người yêu thương. 1 người mà lại mang nhiều ý nghĩa đến thế đấy. vì thế, mất đi người ấy, nó chẳng nghĩ nó còn ai cả. lẻ loi quá! và cho đến khi có người đến với nó, nó xua đi, ko cần. đến khi tất cả quay đi, nó lại hoảng hốt. bi kịch....
    ai đó đang báo động rằng nó cần phải nhìn lại và sống đừng vì kỉ niệm. kỉ niệm lớn đến vậy sao? xa người, phải quên người nó làm đc mà. nó đã hoàn toàn vui vẻ lại rồi mà. vậy nhưng sao vẫn cứ thấy thiếu, thiếu rất nhiều người bên nó... cái cảm giác quen thuộc bên cạnh chẳng bao giờ còn nữa...dừng lại...tất cả...
    khó bắt đầu lại, khó yêu thương, ko cần ai cả. ko đúng. nó rất muốn bắt đầu lại, rất mong đc yêu thương và cần rất nhiều 1 người nhưng...cửa lòng luôn khép. ai muốn đùa giỡn nó sẽ thét lên, đừng đến gần tôi. ai đó uỷ mị bên nó: em cần 1 chỗ dựa chứ ko phải muốn ai dựa vào em. ha ha, cuối cùng....1 mình. đúng là bi kịch rồi.
    trong cái lúc như thế mà anh ta còn đùa cợt đc: lấy anh đi, lấy cho xong...ôi trời, lấy cho xong thì chẳng bao giờ chọn anh cả: 1 anh chàng nghệ sỹ, chỉ có tình yêu và nghệ thuật. nhưng rất tiếc, tình yêu lại ko có nột, vậy lấy để làm gì? để cho xong...ha ha. có đáng cười lắm ko? mình như vậy mà đến lúc chán đời thế này sao? sẽ lấy chồng, nhưng người chồng đó ko phải lấy để cho xong. lấy chồng.....đến bao giờ?
    đùa với chính cả sự chán chường của mình cho vui!
  6. sunny1983

    sunny1983 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/11/2003
    Bài viết:
    1.036
    Đã được thích:
    1
    Ko bít rõ phố nào, nhưng mà nhìn quen quen , Hoa sen gói trong lá sen, đẹp và nhã. Duờng như chỗ nào cứ là VN là thấy nhà ở đó rồi .
  7. sunny1983

    sunny1983 Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    11/11/2003
    Bài viết:
    1.036
    Đã được thích:
    1
    Sống chậm lại, làm cách nào để sống chậm lại ?
    Tớ ko biết, bảo tớ với .
    Lúc nào tớ cũng vội vã, tớ ko làm cái này thì tớ đã nhảy ra cái khác, tớ ko thể bắt tớ ngồi bình yên 1 chút được . Như có lửa cháy cuốn gió khiến lửa ko tài nào nguội lạnh đi . Ăn vội vã, đi vội vã , suy nghĩ 24h/s hehe ... chắc mình đến đau ruột thừa rồi tắt thở mất ...
  8. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    mai, nó sẽ trở về với biển, trở về với những kỉ niệm, trở về với hạnh phúc đã từng là của nó. nó vẫn ở đây. biển vẫn ở đây. anh giờ ở nơi đâu? biển thật đáng thương, lúc nào cũng chờ đợi. chờ đợi trong bão giông, chờ đợi trong bình yên lắm nhưng có biết bao cơn sóng ngầm trong lòng. chờ đợi để làm gì biển....khi người chẳng bao giờ quay trở về? khi người đã phản bội biển. biển ngu muội quá...đáng thương làm sao? nó muốn khóc thật...cái cảm giác đánh mất 1 điều gì đó quá lớn, tim đau nhói.
    biển và nó, luôn có sóng ngầm, réo gọi anh...giờ...anh ở bên ai?
    hãy bình yên nhé biển ơi...hãy bình yên nhé nó...đừng chờ đợi nữa...
    sẽ trở về, hân hoan đón chào những điều mới...ngất ngây...
  9. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    chuyến đi thật nhiều nắng, nhiều gió và nhiều tình yêu với biển.
    1 ngày đi, 1 ngày về, tính ra nó đc ở trên đảo đúng 2 đêm và 1 ngày chọn vẹn, quá ít ỏi để nó biết đc đảo thú vị đến nhường nào, nhưng cũng ko thể thay đổi lịch đc vì nó đã có kế hoạch cho 1 việc khác nên cần về Hn đúng thời gian đó.
    nó luôn tự tin vào sức khoẻ của mình, thậm chí, hè đến còn chăm chỉ đi bộ tập thể dục và đi bơi 2 ngày 1 lần để rèn luyện sức khoẻ. vậy mà, sau chuyến đi, nó nằm li bì trên giường đến hơn 1 ngày mới đứng dậy nổi. thế mới biết, nó cần phải quan tâm đến việc rèn luyện sức khoẻ như thế nào. may mà chuyến đi có 3 ngày, chứ như dự định 1 mình nó long dong khắp chiều dài đất nước thì khéo nó phải dừng giữa chừng và quay trở về nhà sớm mất thôi.
    Hạ Long đẹp. trong tưởng tượng của nó thậm chí Hạ Long còn ko đẹp như nó đc nhìn thấy. những đảo xa xa mang hình dáng thân thuộc, biển thì vỗ về mạn thuyền thật gần gũi. nước trong xanh, không khí trong lành làm sao. ước ao nó đc ở bên biển mãi mãi, nếu như ko có quá nhiều ánh nắng làm da nó đen đi. hi hi. nó là đứa trong nhóm chú ý giữ gìn làn da nhất. cơ bản nắng rát quá, ko thể ko xoa kem chống nắng đc. mà nhóm nó, làm gì cũng chẳng tính toán trước, 12h trưa lang thang đạp xe 12 km để đến 1 bãi biển. híc...nó ko ốm mới là lạ.
    chiều, ngay khi đặt chân đc đến đảo, chúng nó kéo nhau ra bãi tắm. rất lâu rồi nó mới đc đứng trước biển thế này, nó đã chạy thật xa nơi mọi người đứng và hét thoả sức. nhớ anh vô cùng...nó gào thét...với biển. nó hét lên những lời muốn nói với anh, nói hận anh rất nhiều, nó đau đớn quá và nó thương anh. lúc nào với biển, nó cũng buồn như thế. vì biển và anh gắn với nhau trong tiềm thức của nó. đã từng là nó và anh, hạnh phúc bên nhau cạnh biển cho dù hạnh phúc ấy quá mong manh, quá nhỏ bé nhưng cũng đủ để mỗi lần nhớ biển, nỗi nhớ anh lại cồn cào. ngày nó bên anh, biển đằm thắm, dịu dàng biết bao. hoàng hôn với mặt trời đỏ tía, nhẹ nhàng khuất sau làn sóng êm ả. 2 đứa thong dong cầm tay nhau, hứa những lời hứa trước biển. và đã có lần, khi anh và nó đã xa nhau, anh có dịp cùng cơ quan đi biển, anh đã gọi về cho nó với tiếng biển rì rào thôi thúc nó muốn đc bay đến đó. đến với anh, với biển. nó và anh cũng đã từng, ngồi trên mỏm những đá, dưới chân là sóng dữ dội ập vào từng đợt làm bọt tung trắng xoá. nó thấy sợ rằng biển quá nhiều sóng. anh nói rằng hãy đối diện và vượt qua đừng để sóng kéo đi trôi dạt. nhưng đôi khi, nó đã chẳng chiến thắng nổi những sóng gió ở đời và đã từng bị cuốn đi vô bờ bến, anh đã ở đâu? nó cạnh biển bình yên đến lạ. nhưng tận sâu trong lòng nó những cảm xúc quá mạnh mẽ cũng như biển đang có những cơn sóng ngầm, dữ dội lắm. biển và nó nhớ anh vô cùng........
    trước biển bao la, nó chỉ là 1 con bé quá mong manh, chẳng là gì cả. tình yêu của nó dành cho anh, có chăng cũng như thế, quá nhỏ bé và quá mong manh, vì rằng vậy mà anh đánh đổi để tìm đc những gì gần gụi và xác thực hơn? trách nhau làm chi thêm nữa, những lời ấy cũng đã cạn rồi, cũng đủ làm cho nhau đớn đau lắm rồi. thương nhau, yêu nhau cơ mà. biển hãy bình yên nhé! lòng nó cũng dịu vợi nhé! ko biết anh có biết rằng, tình yêu của nó dành cho anh, cũng như tình yêu nó dành cho biển vậy...sẽ ko bao giờ chết cả. sẽ mãi yêu anh...yêu biển...
    3 ngày, nó đủ để làm cho nỗi nhớ biển dịu lại, giờ thì xa biển rồi lại thấy nhớ biết bao. có chăng mầu xanh ngắt, sự bình lặng làm cho người ta yêu biển đến thế, thanh thản đến thế trước biển. giờ thì nó mạnh mẽ lắm, cứng cỏi lắm vì nó biết, biển lúc nào cũng đợi chờ nó.
    Được emgaibuon sửa chữa / chuyển vào 01:12 ngày 15/07/2007
  10. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    [​IMG]

Chia sẻ trang này