1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sống chậm lại...

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi emgaibuon, 29/06/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    Mình đã làm việc kinh khủng. thật đấy! kinh khủng thật. cũng chẳng thể nói ddc cụ tỉ là kinh khủng thế nào để người khác hiểu, nhưng mình thấy mệt lắm. lúc nào đầu cũng căng ra. chẳng hiểu mắt mũi thế nào, nhìn cứ gọi là chẳng biết kiểu gì nữa...nói chung là kinh khủng.
    sếp mới, quản lý cấp cao. để hiểu ddc NÀNG thì mình cần "nói chuyện, tâm sự" thật nhiều. ngày nào cũng nói. ah quên, HỌP chứ. cứ vắng ra 1 cái là họp. họp rồi giao 1 đống việc. nhớ chưa? dạ nhớ rồi. làm đi! dạ. mai ra, chưa làm xong, vì sao? vì em cũng còn quá nhiều việc đùn 1 đống ạ. hu hu, đừng giục em nữa ạ. em mệt lắm! đến 2 tuần rồi em chưa ddc ôm cháu gấu 1 cái nào, để cả cháu Rin vốn dậy sớm cũng ko bằng dì phải ra khỏi nhà lúc 6h sáng. nhớ 2 nhóc ghê gớm...híc híc. về tới nhà có ngày gần 12h. hôm qua, tranh thủ kiếm 1 công cụ giải toả sờ trét là đi xem phim ca cuối cùng của ngày thì đến đó mình lại ngủ gật đến gần nửa. khổ thân con bé! đầu căng lên vô cùng. hết áp dụng cái này mới, dậy dỗ nhân viên thế này, thay đổi cơ cấu thế kia..... ôi.....sao em nó khổ thế chứ.
    trong khi khủng hoảng ko hết, thế mà mình cũng liều, bỏ tất cả lại đi 1 chuyến 3 ngày vào Huế - Đà Nẵng - Hội An. về nhà, nhân viên ốm hết cả loạt vì thiếu người làm. mình nhớ vô cùng cảm giác đứng trước biển, hét ầm ĩ mà ko lo người nào đó lẩm bẩm rủa mình. hè hè. mình hét gì mình cũng chẳng nhớ, nhưng biển gắn với nhiều kỉ niệm bên anh. biển vô cùng, rộng lắm, mát lành và chứa đầy bí ẩn. ai ko thích biển thì đúng là hâm. thử 1 lần ngồi ngắm những cánh buồm xa xa, mong manh, yếu ớt giữa cái phông mềm mại, xanh mướt mà xem. thử 1 lần nhìn 2 cậu bé đuổi nhau bên bãi biển lô đùa mà xem. thử 1 lần ngồi trên vách đá, ở dưới là biển cồn cào vỗ từng đợt sóng trắng xoá, bên cạnh là vai của người mình yêu thương, 2 tay cùng nắm chặt mơ mộng nghĩ về tương lai bên nhau,...thử 1 lần như vậy, đảm bảo, ko ai ko thể yêu biển ddc. nhưng, đôi khi, biển mang theo cả kỉ niệm, yêu thương giữ mãi trong lòng rộng lớn nhưng đầy cuộn sóng.
    tạm biệt những ngày đầy nắng, tạm biệt biển, tạm biệt Hội An cổ kính, giản dị, tạm biệt bồn tắm có sục thuỷ lực (mình thề mai này mình có tiền mình sẽ sắm cho phòng tắm của mình như thế), lại trở về Hn với mớ công việc đang chất như núi. thế là lại cô đơn. thế là lại mệt. thế là...lại phải sống 1 ngày của mình.
    đôi lúc mình nghĩ là mình ko thích hợp với 1 công việc chịu áp lực cao, vì mình rất dễ điên tiết. mình cũng biết mình có tâm lý kém nhất, ai biết, hơi đụng chạm 1 tí là mình xù lông lên ngay. anh Dũng cũng dạy cho mình nhiều bài học. dần dần mình hiểu câu nói: những gì con người biết, trải nghiệm chỉ là 1 hạt cát trong 1 bãi cát mà thôi. còn quá nhiều điều mình cần học hỏi. nhưng nhiều khi, rối lên, mình cảm thấy điên đầu lắm.
    mình đam mê công việc này, tận tình, yêu thích nó, nhưng......như thế chưa đủ. còn phải có kiến thức, sự hiểu biết và kinh nghiệm nữa. mình sẽ cố gắng đến mức có thể. nhưng........có nhiều dự cảm cho chuyện ra đi của mình sắp tới.
    biết chấp nhận, nhưng lại cần học cả cách chấp nhận cho phù hợp nữa mới ddc. híc, thế mới chán như con gián. nói chung là mình mong muốn, mong rất nhiều, 1/6 này ddc nghỉ 1 ngày về mừng sinh nhật bác mới bên kia về lắm. chẳng biết có ddc ko nữa. nhớ bố, nhớ mẹ, nhớ cả những ngày ddc là chính mình tung tăng.
    tại sao mình luôn có cảm giác cồn cào, xé ruột gan, tim thì đau đớn, mắt thì lúc nào cũng trực trào nước mắt mỗi lần xa 1 điều gì đó yêu thương. sợ vô cùng cảm giác thấy mình trống rỗng, chỉ còn mỗi nỗi cô đơn bên cạnh. ko thể thay đổi ddc gì, phải chấp nhận thôi. hu hu
    mệt quá !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!! aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
  2. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    Sài Gòn...
    Chào SG vào lúc 9h tối trên chuyến bay dơ? mưa, dơ? giông. SG trên cao nhi?n xuống thật phô?n hoa, đông đúc, gâ?n gufi mặc du? chưa lâ?n na?o đến. ra tới cư?a, em trai đón chị bă?ng chiếc xe đạp mua cách đây gâ?n 1 năm. sao ko gọi taxi em? đi xe đạp cho tiện ạ. hi hi, cufng thú vị! quận Go? Vấp nơi em trai ơ? ko quá nhộn nhịp, có thê? ăn hu? tíu 5 nga?n 1 tô, 1 cốc sinh tố bơ mát lịm 8 nga?n, ngô?i vi?a he? có thê? nghe nhưfng tiếng xe 81 rượt đuô?i nhau loă?ng ngoă?ng, loạn xị rất kinh. cha?ng ngô?i cạnh ghế trên máy bay đaf nhắc mi?nh đi đươ?ng nhớ giưf đô? cho chắc ke?o có chuyện giật đô?, nghe lơ?i, có chiếc ba lô ma? mi?nh cufng ko dám khoác ma? giưf khư khư trong tay rất chắc chắn. đêm SG mát me?, trong la?nh, nhưng ko giống như HN. SG ko nhiê?u cây xanh, cô? thụ như đươ?ng phố Hn, ko có nét cô? kính, nhiê?u xe đạp hơn. đặc biệt, khách sạn ko đc sạch lắm, phục vụ cufng ko đc ok lắm, Wifi ko pha?i chôf na?o cufng có. có lef đây ko pha?i la? quận lớn ơ? SG. em trai nói quận na?y chi? tương đươ?ng quận Hoa?ng Mai, Hn, vậy nên cufng ko có nhiê?u toa? cao ốc, ko nhiê?u sự hiện đại. quán cafe khá lớn, phục vụ rất tuyệt, các em phục vụ rất xinh, mặc váy khá ngắn nhưng nhạc quá to, ô?n a?o.
    mi?nh chưa có nhiê?u ca?m nhận vê? SG, chi? thấy con ngươ?i ơ? đây ngô?i cafe khá nhiê?u, nhịp cuộc sống khá tha?nh thơi, ko quá vui, đặc biệt ko buô?n. hihi
    chiê?u nay, em trai may mắn sef cho chị đi dạo SG bă?ng xe gắn máy. hi hi, hoặc sef có 1 cha?ng trai xuất hiện đưa mi?nh đi chơi. nga?y mai sef va?o Đa? Lạt với gia đi?nh mi?nh. có lef mi?nh nên đi chơi luôn thôi. taxi có ve? ko tiện như Hn. xe ôm thi? mi?nh chưa quen. trơ?i lúc đang nắng rực rơf bô?ng sâ?m si? chă?ng biết có mưa ko.
    Si? Go?n, rất lạ, rất quen.
  3. crc123

    crc123 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2006
    Bài viết:
    341
    Đã được thích:
    0
    ..Tưởng rằng đã quên, cuộc tình sẽ yên.
    Tưởng rằng đã quên, nhưng tim yếu mềm.
    Một ngày thấy em là đời bỗng đêm vây khốn....
  4. cupiecake

    cupiecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2009
    Bài viết:
    1.381
    Đã được thích:
    0
    Sống chậm lại để em bít mình vẫn còn yêu anh nhiều
  5. uocmo2009

    uocmo2009 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2009
    Bài viết:
    1.636
    Đã được thích:
    0
    sống chậm lại để thấy hương vị của tình yêu
  6. cupiecake

    cupiecake Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/04/2009
    Bài viết:
    1.381
    Đã được thích:
    0
    để em có thể chạm vào anh rất gần và rất lâu
  7. iwcotte

    iwcotte Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    1.293
    Đã được thích:
    0
    Chậm ư?
    Em gét bước chậm. Cả theo nghã đen lẫn nghĩa bóng.
    Nhưng có lẽ em đã hiểu sai từ :" SỐNG CHẬM"
    Đó k phải sự thụt lùi....
    Đó...
    .. ... là để chỉ cho ta thấy mọi người đang đi nhanh đến nhường nào, để chỉ cho ta thấy ta có đang đi đúng con đường ta chọn hay không?
    Em ơi! sống chậm lại!!!
  8. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    Kết thúc...thảm hại
    Về tới Hn, chào ngày đầu tuần. ngủ đc 4 tiếng rồi đến chỗ làm gặp sếp. nơi đã gắn bó với mình, là ngôi nhà thứ 2 của mình, nơi đó mình đã từng là 1 thành viên ở đó giờ đã thay đổi ko ít. ko còn nhận ra chiếc ghế mình vẫn ngồi nữa rồi. nó đã ko còn chỗ cũ. buồn chưa hết thì "chủ nhà mới" cũng đối xử với mình đúng như mình là khách. xót xa,...cái cảm giác có lẽ chỉ có mình mới hiểu nổi. đau đến tận cùng. nhân viên của mình giờ cũng chỉ coi mình là 1 người cũ trở về thăm lại mà thôi, mình ko còn gì ở nơi đó cả. xa lạ, lạc lõng. vậy là đến giờ chỉ còn lại 2 nhân viên cũ còn xót lại, có vẻ vì chưa thể thuê ai làm với mức lương rẻ hơn. tất cả, giờ đã trở thành người thất nghiệp. không, phải nói là những kẻ chiến bại và đành đầu hàng mà ngậm ngùi ra đi.
    4 ngày, nằm ẹp trên chiếc giường, nếu là mùa đông thì là rất ấm áp, mùa hè thì có hơi kinh khủng. nhưng mình vẫn nằm đó, dường như là thử sức chịu đựng của mình sẽ đến mức nào. cái nóng cũng ko thể nào bằng nỗi buồn đang đầy ứ con tim. vậy là mình phải xa công việc yêu thích của mình. mình nhớ cả những người giao hàng luôn hỏi han mình, người xin nước gạo còn gọi điện hỏi thăm tại sao ko thấy đi làm, tưởng mình bệnh nặng, nhân viên thì hỏi xem có chỗ nào giúp đỡ để em chuyển qua đó với. bản thân mình ý thức mình là người vô dụng, ko có ích cả cho chính bản thân. chỉ biết nằm ẹp ở trong căn phòng tối om mà than vãn mà ko thể thay đổi bất cứ điều gì. nhưng, thực sự là mình ko muốn mất công việc đó....vì điều gì nhỉ? sếp vẫn chưa quyết định cho mình nghỉ, thậm chí ko cho bàn giao lại sổ sách, nhưng mình cũng nói ko thể tiếp tục làm việc nổi. và bây giờ sổ sách vẫn chưa giao đc, vẫn phải cầm chìa khóa két và ngồi nhà chờ sếp gọi tới bảo: thôi, em nghỉ đi. mình ko thích sự ko thẳng thắn của sếp. có thể sếp có những suy nghĩ trong đầu khác nhưng mình ko thể làm ở đó tiếp đc. k thể nào. bằng giá nào mình cũng ko thể làm tay chân cho 1 con người như vậy. 1 người mình ko phục, mình ko có nhiều sự tôn trọng, 1 người mình nghĩ là ko có nhiều đạo đức.
    lần đầu tiên mình cảm thấy mệt mỏi vì chuyện nghỉ việc như thế này. thực sự là quá mệt mỏi. có 1 điều mình rất cần đó là sự giải thoát. nhưng mình chỉ phản ứng lại bằng cách im lặng và nằm 1 chỗ thế này.
    ngu xuẩn, ngốc ngếch, điên rồ. biết vậy nhưng....
    chán mình lắm!
    4 ngày rồi, mình ko biết rằng phố phường rất nhộn nhịp. ko biết rằng nắng rất tươi. ko biết rằng cuộc sống còn nhiều điều rất vui tươi. tại sao mình cứ tiêu cực như vậy? tệ quá đi mất! mình thật là tệ!
  9. emgaibuon

    emgaibuon Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/01/2004
    Bài viết:
    3.361
    Đã được thích:
    1
    Entry for June 12, 2009
    Tại sao lại cứ yêu em chứ?
    khờ quá à.
    anh đúng là chàng khờ nhất đó!
    có gì là cơ sở cho tình yêu này đâu?
    chỉ có trong tiểu thuyết
    nên sẽ ko bao giờ thành sự thực cả
    em ko thể nào yêu anh đc
    vì.......nó như vậy đó
    anh làm em khổ tâm lắm. nhưng cũng cảm thấy đc an ủi vô cùng. những ngày qua em thực sự chỉ biết nói chuyện với anh. anh luôn an ủi và động viên em. anh rất gần gũi. nhưng, để mà có 1 tình yêu...là quá xa vời.
    em cũng ko biết nữa. em sợ....
    sợ 1 cái gì đó vô cùng
    có lẽ vì em là người sống thực tế quá mà. nên em đã phủ nhận tất cả. nhưng có điều em đã nhận ra: trong lúc này em rất cần có những tin nhắn của anh. rất cần đc nghe anh nói.
    ...vì em quá cô độc........
  10. iwcotte

    iwcotte Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    27/12/2007
    Bài viết:
    1.293
    Đã được thích:
    0
    ÍCH KỶ....
    CÓ PHẢI ĐÓ LÀ CÁI NẰM SÂU TRONG MỖI TÂM HỒN CON NGƯỜI.
    Không. Phải chiến thắng nó. Phải thắng nó.
    Tại sao ta k thể đáp lại ty của người ấy, nh ta lại k muốn rời xa ???
    Tại sao ta biết ta sẽ yêu 1 người, k phải người ấy, mà ta vẫn gieo những niềm hy vọng, tn ư? giọng nói ư? vì sao... LỖI LÀ DO TA ĐƠN ĐỘC???
    Không! nhất định không!
    Lỗi là gì. Ích Kỷ.
    Ta phải chiến thắng nó. Vì những người yêu ta mà ta ....không yêu!

Chia sẻ trang này