1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sống cho chính mình!

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi UNIDO, 26/08/2005.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. UNIDO

    UNIDO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Đã tắt đèn, đặt lưng xuống giường, với điện thoại 21h45 phút, thờ dài, tặc lưỡi ngủ nhưng rồi vẫn bật dậy. Điện thoại sao lại có những tin lạ lùng đến thế! Ai đó đang sống cho chính mình đó ư? Gì nào? yêu đương, mặn nồng, hết lòng vì tình yêu "đích thực"? giữa đường thấy bất bình chẳng tha?
    Ăn vụng không biết lấy que quệt qua quệt lại 2 con đỉa trâu vắt ngang mặt. Oai vãi, xem nào người chồng nhân dân nhất mực thương yêu vợ con.
    0982033177: A vua tam xong, xuong nha nhan tin cho em. T/y oi a an mien bay gio doi qua ma luoi di an.....15-aug-06 23:15
    0982033177: A da ngu dau dang ngoi doc bao. A doi nhung luoi khong muon nhai, neu co em o day mom cho anh thi tot. A them hon. . End of message 15-Aug-06 23:35
    0982033177: Cgai dang o tren fong cho con ngu, a o duoi nha doc bao. A dam da man la sao? Nhu the la ye nhieu day chu, neu k y e nhieu thi a lam j co cam hung lam c/v t/y dung k? End of message 15-Aug-06 23:56
    0982033177: Neu ma ben e a k thay HP thi a dung la ng vo cam. T/y e danh cho a that nhieu, nu hon that ngot ngao, va e cung nhu a la dam da man. A that HP vi dieu do. AYERN.RNEY. 16-Aug-06 00:05
    0982033177: A tam roi dang ngoi duoi nha nt cho e, thang ******** day, e thi xong nhat dinh anh se dan mat no, the goi cho T chua? neu thi lai thi dem mai co ngu voi a k? End of massage 18-Aug-06 23:51
    0982033177: A chua ngu dau, nhung tam su j thi cung dung nghi linh tinh roi noi k dau vao dau day nhe. Mai a se thuc chon dem ben e, a muon dc ngam nhin e ngu. Dung lam a buon. 18-Aug-06 23:59
    0982033177: E dua a sao? Aye nhieu the ma e van k tin a? Tu luc gap va y e toi bay h a k con nghi toi ng phu nu nao khac nua, a chua tung y ai nhieu den nhu the, nhung k co e ben canh. Mot ngay k dc nghe giong e noi, k dc doc tn cua em ng a cam thay rat kho chiu, nhu mat mot thu j ma k the tim thay. Nhung luc o canh e a that HP. 19-Aug-06 00:23
    0982033177: Dung buon nua, a xin e day. A k buon ngu, a len fong roi nam canh c gai ma van nt cho e bt. T/y thay a gioi k? Mai fai thuong cho day nhe. E hoi do dan vua thoi, aye dau phai vi e xinh hay xau. Trong a e that su rat dep va diu dang ngoai chu luc e len con dien thoi. Aye hon ngay hom qua. Va it hon ngay mai. Aye. yenl. 19-Aug-06 00:42
    0982033177: Co e hui thi co, a lam sao nt nhanh nhu e dc. Noi that, a k y vo tu ngay di tau len LC. Bay h y e a thay k muon lam chuyen do voi vo nua. Da nghi dau ma chuc thi tot. 19-Aug-06 00: 46
    0982033177: Nay e dung tra vo k biet day nhe, c gai dang nam canh choi dt, mai thuong 10 cai a? it the? 20 dc k? hi..hi.. 10 thoi 20 cai la chet day. E k ghen that nhe. A y vo bay gio nhe? 19-Aug-06 00:56
    0982033177: The ma no la eya, e fai hy sinh mot chut chu, dua thoi a k lam j dau, bao gio e mat dau thi a moi that tiet, dc chua nao t/y cua a? ma co khi e mat dau lau roi y chu? 19-Aug-06 01:06
    0982033177: met cai dau e ay, ma choi do hang thi cung k nhanh the dau. E biet day y mot lan doi voi a qua don gian, lam sao ma met dc. Ma thoi k dua nua. Lai co ng sap dien roi. 19-Aug-06 01:12
    0982033177: Ngu som the? Nho la yen tam a k lam mat dau dau. Ma thoi e ngu di mai con thi nua. Chuc t/y cua a thi tot dat diem cao, mai a se cho e thay suc khoe cua a. AYEN.RNEY 19-Aug-06 01: 22
    0982033177: Cau truoc lai mau thuan voi cau sau roi. bay h HDCM hay k HDCM nào? hay ti anh di a hua day k lam j dau. Mai thi xong goi cho a nhe. Chuc t/y cua a ngu ngon. --End Of Message-- 19-Aug-06 01: 30
    Mịa con vợ bắt đầu lùn lùn sau áo tím hoa cà thuỷ chung đấy. Mịa "vợ ở mô, thủ đô ở đó" cậu hay rêo rao đấy. Chuyển mẹ thủ đô về Nhổn, để thụ hưởng cái văn minh "Nhổn" cửa miệng của cậu đi.
    Ừ cậu dằn mặt thằng nào cứ dằn. Còn cái mặt tớ đấy, dằn đi! Tớ sẽ rất vui khi gia đình cậu tan nát đấy. Cụ nội cậu cậy nắp quan tài, đứng dậy cũng chả dám bỏ vợ đâu. "Anh nông nổi nhất thời, chứ anh một lòng yêu em, thương con..... Nó có là cái gì đâu. Học sinh tại chức nhãi nhép...chạy điểm...mà em biết đấy nó cứ lăn vào anh, mà anh thì...."
    Ừ ngẫm ra, thầy Đông cũng khổ! Thằng này cũng thày nhưng vào dạng "được, được nữa, được mãi". Đến kiểu bạn thầy Đông như mình còn tèn tén ten nữa là.....
    Sống, chiến đấu, học tập, làm việc chung quy cũng vì cái...hốc!
  2. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    - Nhanh thật BS nhỉ?
    -Uh, nhanh. Mới hôm nào mình còn ngồi bên cái hồ cạnh trường rồi đẩy nhau xuống ao mà giờ đã bốn năm. Thật buồn cười khi xưa BS còn viết thư chửi tên ĐV nữa chứ. Cả thầy K, chửi luôn
    -Cháu chịu BS đấy. Cháu chả dám.
    -Cũng không rõ nữa, đôi khi tự nhiên mình thấy vậy và mình làm vậy. Xong rồi thôi
    -Thế thầy K nói gì với BS?
    -Chả nói gì cả, chỉ nói chung chung....nhưng BS cũng rất vui khi lần đầu tiên nhận được thư của thầy ấy. Chả hiểu sao trong bao nhiêu giáo viên mà BS có ấn tượng với mỗi thầy K.
    -Vì thầy ấy quý BS mà.
    -Ai biết đâu được, chuyện từ xa từ xưa. Nhưng mà BS ngày xưa ấy, rất ấn tượng cái vẻ lạnh lùng chả thèm cái gì hết của thầy. Con gái lớp mình không ai dám đến gần nhưng BS vẫn thỉnh thoảng nói chuyện với thầy ấy, thấy bình thường, có sao đâu. Thỉnh thoảng lại còn chọc quê nữa ấy chứ.
    ........
    Nay mới biết H viết cái này. Viết để làm gì?
    -Để chơi thôi, chả làm gì cả.
    -Vậy thì viết in ít thôi, toàn những thứ vớ vẩn. Ghé vào blog của tớ mà xem thế nào là văn học đích thực
    -Xời, tớ chả quan tâm thế nào là văn học với văn hoạch cả, L không quan tâm tớ cũng chả cần. Mà tớ nói thật nhá, cứ đọc đi, trong đó có cả L đấy, toàn chuyện lớp mình đấy
    -Gớm nhỉ? Lại còn viết truyện lớp mình nữa
    -Có gì mà không gớm, thích thì viết , thấy thì viết lên thôi.
    -Tớ gửi cái đó cho cả lớp mình đọc nha, cho cả Thường Thôi đọc nữa.
    -Tuỳ, L muốn thế nào cũng được.
    -Tới lớp nhìn thấy bọn tớ không áy náy chứ
    -Chả có gì phải thế, tớ sống cho tớ có sống cho L đâu mà tớ lo
    -Được lắm. Đúng khẩu khí con gái miền bắc, bản lĩnh lắm
    -Cám ơn! Quá lời.
    -Nói thật là tớ hơi ngỡ ngàng khi phát hiện ra nick của H trên ttvn này. Tớ tham gia từ năm 2001 tới giờ mà giờ mới biết có bạn học cùng viết tới mấy ngàn bài mà không biết.
    -Không biết thì giờ biết, có gì mới không?
    -Không.
    -Không thì cám ơn. Thế nhé, tuần sau gặp lại ở lớp.
    ....
  3. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Chưa bao giờ anh ước đâu em
    Một ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa...
    Trời ơi! Buổi sớm quá chừng thơm
    Anh gặp lại hương sen, năm anh mười tám tuổi,
    Một ánh vui táo tợn của mùa hè,
    Khi những vệt ong hôn vào nhuỵ hoa cháy bừng như vệt lửa,
    Những trận lốc, những cơn mưa trước hồn anh bỏ ngỏ...
    Và ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa
    Có thể nào anh ước đâu em?...
    Rất nhiều chuyện qua rồi. Rất nhiều chuyện giống như quên
    Sau tuổi hai mươi, ngỡ không cần đến nữa:
    Chút xôn xao trong hàng cây nắng nhỏ,
    Giọt nước tròn rung rinh trong lá sen,
    Cả gợn sóng mơ hồ trong ánh mắt riêng em,
    Màu trời xám mênh mông ngày động biển,
    Cánh **** mai hồng, cơn mưa chiều tím,
    Một cửa sổ lặng thầm chi chút những sao rơi...
    Hạnh phúc ta cần, thực cũng giản đơn thôi
    Như chỉ ở trước ta trên một tầm tay với,
    Ngỡ rảo bước là sớm chiều đã tới
    Suốt cuộc đời, sao vẫn giục mình đi?
    Em có thể là gì sau trang sách Pauxtốpxki?
    Là một ánh bình minh xanh mờ không thể tắt?
    Hay hương mát rừng thông cao ẩm ướt?
    Một bóng mây khắc khoải cả mùa hè?
    Anh không biết dãy phố ta đi hôm ấy gọi là gì?
    Không biết lá cây trên đầu sao buổi chiều phát sáng?
    Giọt nước mắt long lanh giữa tình yêu, tình bạn,
    Những kỷ niệm nơi này xáo trộn với nơi kia
    Anh và em (chỉ thế thôi). Và không có Pauxtốpxki
    ''Ta đã lớn. Mà Pauxtốpxki đã chết''!
    Chỉ còn lại cuối cùng những cảm thông da diết
    Của tất cả những gì vừa có lại vừa không...
    Tất cả có thế thôi! Em - Màu trong suốt của trời xanh trên phố thợ,
    Chỗ mặn nhất của đầu bọt sóng tự khơi xa,
    Lại cũng là vết thương của anh, tuổi thơ của anh, nơi ẩn kín của hồn anh bão tố,
    Lá cỏ bồng gió ru trên bãi cát khô cằn,
    Đốm lửa nhỏ bất ngờ trong một đêm ngủ rừng, hai bàn tay lạnh cóng,
    Hay màu ngói đỏ đầu tiên, sau cả cuộc chiến tranh dài!
    Em thao thức trong anh lòng yêu lớn - Con Người!
    Yêu những thứ bị tàn phá đi, bây giờ cần dựng lại
    Yêu một cái cây tự lúc phải gây mầm cho đến khi ra trái,
    Yêu cái đẹp của cuộc đời, để buộc nó sản sinh thêm...
    Chưa bao giờ anh ước đâu em
    Một ngôi nhà, bão dừng sau cánh cửa!
    (Bằng Việt)
    I smile when I listen When you come into my life
  4. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Những lá thư chưa được gửi!
    ?3/9/2006
    Không phải lúc nào em cũng có thể ngồi viết thật chậm như thế này đâu vì viết tay rất lâu. Em viết máy tốc độ nhanh hơn rất nhiều lần viết tay. Tình nào tình chẳng là thơ anh nhỉ? Ngồi đọc bài ?okem mùa đông? của ai đó em lại muốn khóc nữa rồi, vì sao à?vì em thích ăn kem mùa đông.. Cái sở thích kỳ quặc chẳng giống ai..vì em lại nhớ tới người đó. Thỉnh thoảng giống như lúc này ý anh, em cứ nghĩ hình như sinh ra đã thế. Mọi thứ nó bình thường và tự nhiên quá tới nỗi khi đi qua rồi, em cứ ngỡ là chưa vì nếu nghĩ đã qua mọi thứ em thấy rất hụt hẫng. Nếu biết em khóc nhiều thế này chắc người đó đau lòng lắm anh. Em tin chắc vậy bởi mọi cái nó đều giản dị và chân thành. Ngay cả nụ cười cũng hiền và ấm nữa. Em chưa thấy ai có giọng nói ấm hơn thế?Thực ra mọi cái ở người ấy bình thường thôi, rất bình thường. Nhưng khi người ta yêu thì phải yêu cả những cái tốt và cái không tốt của người mình yêu mà. Em cũng thế, có lẽ vậy! Anh không biết đâu. Em vậy thôi nhưng vô tư lắm, vì vô tư nên em mới trở thành kẻ nặng long vì mọi cái. Ví dụ rõ ràng em biết người khác đang gặp một vấn đề gì đó nhưng lúc em đang vui và không nhớ tới thì em chẳng bao giờ quan tâm. Em cứ làm những gì mình thích, bất chợt lúc nào đó em nhớ ra?.em hỏi thăm. Hỏi thăm mà làm cho người khác buồn cười vì?không rõ có phải quan tâm thực sự không nữa! Em cũng không biết và không hiểu lắm, chỉ thấy thế và nhiều người cũng nói thế.
    Kỷ niệm mãi là kỷ niệm đúng không anh? Mà kỷ niệm thì toàn những thứ đẹp. Nhưng anh ơi, em đau lòng lắm. Những khi thế này em lại thấy xót xa và đau lòng hơn. Có những lúc em tưởng mình cứ trôi đi, trôi đi xa lắm, chẳng biết trôi về nơi nào nữa. Rất ít khi nào viết thư cho ai đó em lại khóc như hôm nay.
    Ngày xưa ấy anh, em có thói quen dán hai tem khi gửi thư cho H. Nhưng lúc nào em cũng dán mặt trước một cái, mặt sau một cái và chưa bao giờ em dán một cái. Mọi cái nó đều bình thường, nhiều nó thành thói quen giống như một phần tất yếu của mình ấy, nhưng những thói quen chỉ với riêng mỗi người ấy?Em cũng thấy chán cho mình, em không muốn thế này đâu. Nhưng chẳng biết từ lúc nào tới giờ kỹ ức cứ hay trở về mặc dù em chẳng gọi.
    ?6/9/2006
    Tốt không anh nhỉ? Vui viết, buồn viết?và rảnh rỗi cũng viết. Em lại thấy mình có lỗi nữa rồi, với ai à. Em cũng chẳng rõ với ai nữa, chỉ thấy có lỗi thôi, nhiều lắm. Uh, em muốn viết cho cuộc sống đẹp hơn, cho những người như anh tìm thấy tình yêu và cho những người như em tin vào mọi thứ. Lãng mạn quá anh nhờ! ^ ^
    Một bức thư kiểu này thì nó chung chung quá, bất cứ ai cũng có thể đọc được. Nhưng giờ em đang nghĩ tới anh, viết cho anh nên em phải kêu bằng anh?.T. Ặc, cái tên của anh nghe không hay lắm. ? Hì, em chỉ nói thế thôi, chả quan trọng gì đâu, vì từ trước tới nay em cũng đâu có thích ai bởi cái tên. Ngày xưa ấy, em rất thích cái tên Hoàng, từ nhỏ đã thích. Chỉ thích thôi chứ chẳng có ấn tượng bởi ai cả và em bảo với người đó vầy chứ : ?o Mai mốt khi tui sinh con nhất định sẽ đặt tên Hoàng, con gái cũng đặt tên Hoàng? Em đã bảo với anh ấy, anh là gì nhỉ? Em chẳng rõ nhưng mọi thứ đã bình yên nếu không biết anh. Đôi khi em vẫn nhớ nhưng chỉ là hơi gợn gợn chứ không khiến em phải thấy xót xa và đau lòng như thế này. Em có muốn vậy đâu, nhưng thỉnh thoảng em lại thấy giống như mọi thứ trong mình vỡ vụn ra từng mảnh vậy. Nhớ tới vừa ầm lòng, vừa bình yên nhưng cũng như một vết xước đã vạch vào tim từ lúc nào em cũng chẳng rõ. Em sợ cả đời này em không quên được, không quên được thì làm sao em đủ tự tin dành tình cảm cho người nào đó và đón nhận tình cảm của họ.
    Sắp trung thu rồi anh, ở đây trăng tròn và sáng lắm! Nhẹ và trong nữa chứ. Cảm giác bình yên nhưng rồi em lại nhớ về người ấy, nhớ miền bắc, nhớ bạn bè?.chẳng cho cái gì. Đôi lúc kể về người ấy với anh nước mắt em cứ rơi lã chã mặc dù chỉ là những lá thư?em không muốn thế ?nhưng nó lại thế?Tình là thơ và thơ nào thì chả đẹp. Nhưng cuộc sống không phải thơ, em biết rất rõ điều đó.
    Chẳng muốn nói cái gì nữa. Em muốn vậy!
    ?Chỉ là type lại từ những lá thư đang viết dở?Những lá thư luôn dở dang?Vầy có gọi là sống cho chính mình không nhỉ?!
  5. UNIDO

    UNIDO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Cảm giác thu trong hắn dường như đến muộn chưa kịp sẻ chia gió mùa đã ùa về. Ngoài kia có lạnh không, hắn tự vấn lòng mình? Chắc cũng chỉ đủ vui đùa, cợt nhả với manh áo mỏng hắn mang chứ chẳng thể nào nạt nộ hung bạo. Dưới ánh đèn vàng hắt hiu, đường phố cũng thưa thớt người hơn. Những đôi tình nhân vui vẻ bên nhau, thích thú tận hưởng gió lạnh đâu mùa. Nấc thang nhu cầu quá xa xỉ với bản năng của con người, Cảm giác lạnh, lạnh của tự nhiên, lạnh do khách thể hay chủ thể tạo nên đều khiến người ta có nhu cầu xích lại gần nhau hơn những mong tìm nguồn hơi ấm. Trong dòng người, xe qua lại ấy lác đác những chiếc áo gió nhàu nhĩ thờ ơ đón vị khách mời tới dự tiệc quá sớm. Hai tháng nữa thôi vữa tiệc sẽ bắt đầu, khai vị với những chiếc áo của mùa cũ và chen chúc nhau dọc các tuyến phố, hoa mắt lựa chọn những gam màu nóng ấm. Lúc đó hắn sẽ được nhìn những cô gấu to xù và 1 tháng sau sẽ là những cô gái lật đật với khăng quàng của ông già tuyết...Hắn mỉm cười thích thú với ý nghĩ ấy, mắt nheo nheo háo hứng mong chờ.
    Sau bộn bề công việc những tưởng hắn sẽ phóng thật nhanh về nhà để xuýt xoa bát cơm nóng hổi, vui cùng cháu và đùa giỡn cùng Queen nhỏ. Hắn vẫn ngồi đây, nghe mãi một bản nhạc mà không biết đã lặp đi, lặp lại bao nhiêu lần. Một ngày có bao nhiêu giờ? câu hỏi đến ngày hôm nay này hắn mới biết rằng không dễ gì trả lời. Sự mong muốn đạt tới một điều gì đó trong tầm tay với của mình vẫn bị giới hạn bởi hoàn cảnh thực tế. Ngày mai hắn sẽ lại tiếp tục những công việc này như tuần qua với một tâm niệm mọi nhọc nhằn sẽ được đền đáp. Những quan niệm, cách nhìn nhận về sự công bằng, "có giá" và "giả trả", "đầy tất tràn", "giàu ghen ghét", ''tài đố kỵ"... hãy để thời gian chứng minh qua sự nếm trải của cuộc đời mỗi người chỉ có một lần.
    Hắn sẽ hoà vào dòng người, lẫn trong ánh đèn và biết mất ở một góc nhỏ phía Bắc thành phố.
  6. UNIDO

    UNIDO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    "Chiều tắt nắng rồi, em vẫn còn đợi anh. Quãng đường xưa hoa sấu trắng..."Hắn dụi mắt và mọi thứ nhoè đi, hắn bừng tỉnh sau giấc ngủ trong giờ hành chính, ngủ say không biết gì. Sao lại trở về vào thời điểm này? Câu hỏi xuất hiện trong đầu hắn nhưng không lớn dần mà co dãn bởi sự mệt mọi. Hắn vẫn muốn xông pha, vẫn muốn cống hiến cho cái đích chưa định hình rõ trong tương lai, hiến dâng cả sức lực của tuổi trẻ để không bao giờ phải hối hận. Hắn đã làm, đang làm và sẽ làm đến khi hắn không thể làm được nữa và trở về với tự nhiên. Con người đang tàn phá tự nhiên hay con người bị tự nhiên huỷ hoại? Dường như câu hỏi quá dễ trả lời: con người tàn phá tự nhiên mà bất cứ phương tiện thông tin đại chúng nào cũng rêu rao. Với hắn con người tàn phá tự nhiên, giỏi lắm 100 năm nhưng tự nhiên đã huỷ hoại bao nhiêu con người trong từ khi con người xuất hiện?
    Quả trứng hay con gà? hay sự tiêu cực trong suy nghĩ của đầu óc bệnh hoạn? Hắn đang bị huỷ hoại?
    Mệt mỏi quá!
  7. UNIDO

    UNIDO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Công việc hoàn thành một phần đã mang đến cho hắn nỗi buồn, man mác, vô định. Một ngày nhạt nhẽo, vô vị cũng sẽ qua, đẩy những hậm hực buổi sáng, nửa say, nửa tỉnh buổi trưa, cái cợt nhả trong tiểu phẩm **** chiều và suy tư trong âm nhạc buổi tối vào một góc của quá khứ. Cái gợn duy nhất trong ngày là mùi rượu nồng nặc lẫn trong mùi phấn của cô gái.
    Cô gái? Nói thế nào nhỉ? Chẳng thể trả lời cho chính hắn và hơn một lần im lặng trước câu hỏi của cô gái. Đã có lúc dương như đã có thể chia sẽ nhưng không. Trái tim chai sạn và chẳng thể san sẻ thêm được nữa. Đã bấm điện thoại, chỉ để im lặng ngồi bên cô gái, nhâm nhi một cốc nước lạnh, lại... thôi.
    Cô gái mang tên loài hoa khi được gọi là nữ hoàng, đủ các sắc, hương cũng có khi mang ý nghĩ khiếm nhã khi ta tặng cho một ai đó.
    Nếu cô gái là bông hoa khoe sắc? chỉ để ngắm
    Nếu cô gái là bông hoa ngát hương? không thể quen với những mùi quá nồng
    Nếu cô gái là bông hoa "khiếm nhã"? nỗi sầu qua đêm
    Nếu cô gái là cô gái?
  8. UNIDO

    UNIDO Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    02/02/2002
    Bài viết:
    1.057
    Đã được thích:
    0
    Dòng đời hay con tạo xoay vần?
    Hiện hữu hay vô hình?
    Quá khứ.........!!!
  9. bonghoa

    bonghoa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/10/2004
    Bài viết:
    2.294
    Đã được thích:
    0
    Lựa chọn một con đường sao lại khó đến vậy?Đi đường nào là đúng?Mịt mù.Tất cả đề mịt mù....
  10. silver_place

    silver_place Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    10/11/2004
    Bài viết:
    4.817
    Đã được thích:
    3
    Ngày hôm qua là quá khứ. Ngày hôm nay là quà tặng. Ngày mai là tương lai. Nhớ về ngày hôm qua. Sống cho ngày hôm nay. Nghĩ tới ngày mai ( một chút) bởi chúng ta là hiện tại

Chia sẻ trang này