1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sống không đơn giản chỉ là ... (không than khóc , không an ủi)

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cavoitudo, 28/08/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. cavoitudo

    cavoitudo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2007
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    0
    Họa lại thơ của răng khểnh
    Anh lau giọt nước mắt
    Bằng trăm chiếc khăn tay
    Anh xóa nỗi bẽ bàng
    Trong nụ hôn bất tận
    Tìm ra kẻ phụ bạc
    Buông tay nhấn phím DEL
    Những lúc em nôn nao
    Anh sẽ luôn bên cạnh
    Ở đâu ra bơ vơ
    Anh nhớ em từng khắc
    Chia ly trong một chốc
    Có nhau đến ngàn năm
    Đời anh tặng em rồi
    Muốn giấu đâu thì giấu
    Yêu trái tim khờ dại
  2. rangkhenh_malumdongtien

    rangkhenh_malumdongtien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2007
    Bài viết:
    2.563
    Đã được thích:
    0
    Họa lại thơ của răng khểnh
    Anh lau giọt nước mắt
    Bằng trăm chiếc khăn tay
    Anh xóa nỗi bẽ bàng
    Trong nụ hôn bất tận
    Tìm ra kẻ phụ bạc
    Buông tay nhấn phím DEL
    Những lúc em nôn nao
    Anh sẽ luôn bên cạnh
    Ở đâu ra bơ vơ
    Anh nhớ em từng khắc
    Chia ly trong một chốc
    Có nhau đến ngàn năm
    Đời anh tặng em rồi
    Muốn giấu đâu thì giấu
    Yêu trái tim khờ dại
    [/quote]
    Chỉ 1 chút nữa thôi , 1 chút nữa thì em đã thực sự muốn yêu người họa lại bài thơ này của em !
    và khi đọc , em đã khóc . Ko biết đến bao giờ , đến bao giờ mới có thể tiếp tục !
    Ko thể rõ đc cảm xúc của em lúc này . Lời cám ơn cũng chẳng thể thể hiện hết những gì em muốn nói với cavoitudo. Hơn cái lời cám ơn rất nhiều dành tặng anh !
    Cảm nhận đc tim đã xóa đi 1 chút dại khờ , xóa đi đc 1 chút cho vết sẹo mờ đi , xóa đi 1 chút ......

  3. congchua_thino

    congchua_thino Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    20/02/2006
    Bài viết:
    5.314
    Đã được thích:
    3
    1 chút tiếc nuối nữa ^_^
  4. morethanage

    morethanage Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/07/2007
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Ha ha ha !!! Cá Voi ơi !!! Mày thấy chưa...số phận sẽ luôn mỉm cười với những thằng dở dở ương ương như tao và mày...
    Tao đang bận bịu "lang thang tóc ngắn " thì ở đây mày có "răng khểnh...lúm đồng tiền..."
    Tao dek nhớ lúc nào tao với mày quen nhau nhỉ !!! Chắc phải lật lại các bài thì mới nhớ được thui.
    Nhưng có lẽ cái cuộc tình mạng của mày sẽ êm đềm chảy mãi...chẳng như tao.....nhỉ. Hì hì !!!
  5. cavoitudo

    cavoitudo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2007
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    0
    Số phận đâu có mỉm cười với tao, có mày cười với tao thôi . Hì , tao đang tâm trạng , chắc lại mọc thêm vài bài dở hơi trong topic này nữa .
  6. morethanage

    morethanage Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/07/2007
    Bài viết:
    120
    Đã được thích:
    0
    Mày không trả lời em Răng Khểnh àh !!!
  7. rangkhenh_malumdongtien

    rangkhenh_malumdongtien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2007
    Bài viết:
    2.563
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống xa em
    Khi nào em ko biết
    Sự tồn tại của em
    Ko còn ý nghĩa từ bao giờ
    Em chẳng thể nhận ra !
    Khi tất cả đã trôi đi
    Những gì em đã làm ,
    Đã nhận
    Đã mất đi
    Đó là tất cả ?????
    Có trăm ngàn câu hỏi ,
    Lựa chọn chi
    Sự trả lời đích đáng ?
    Em bước vào đời
    Bằng công việc _ Kế Toán
    Chẳng hợp với em !
    Em biết chẳng có ai tử tế
    Khi em đc bỏ nhỏ
    Một đề nghị kiếm nhã !
    Em biết cuộc sống xô đẩy con người
    Dù họ chẳng hề có vết bẩn
    Từ những lời nói xấu ,
    Từ những hiểu nhầm ko nên !
    VÀ em nhận ra em còn ngây thơ quá
    Với cuộc đời đầy sóng gió !
    Em vượt qua sao đây ? Vượt qua thế nào đây ??
    Em biết 2 chữ Hạnh Phúc ko tồn tại
    Từ khi em biết ssự thật về 1 cuộc sống khác
    Của bố !
    Em biết đau trong tim ,
    Em biết hoang mang & hụt hẫng , thất vọng
    Từ khi anh đi bên cạnh người con gái khác !
    Và cũng từ đó em biết con tim em đang lạnh giá ! Em sợ lắm bước ra ngoài xã hội đầy những thử thách !
    em sợ lắm giao tiếp với bạn bè vì ai thật ai ngay ???!!!
    Em sợ lắm yêu đương vì con tim em đau 1 lần là quá đủ !
    Em muốn trong lòng mẹ
    Em muốn được bao bọc như ngày nào !
    Và hôm nay em 20 ( thực ra la 21 )
    Em lớn trong sự tệ bạc của cuộc sống
    Em khôn trong sự khốn nạn của bạn bè
    Tin ai đây khi lòng tin đã mất
    Yêu ai đây khi con tim đã trai sạn ???

    Hôm qua ............. Tất cả lùi lại ở hôm qua !! Thật ???? có lẽ ko !
  8. rangkhenh_malumdongtien

    rangkhenh_malumdongtien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2007
    Bài viết:
    2.563
    Đã được thích:
    0
    Bài thơ làm từ hồi tháng 4 .... cũng chẳng nhớ chính xác . Nhưng vì hôm qua ...hôm qua ...gia đình ....xảy ra chuyện ..... chỉ thấy mình tủi hơn , buồn hơn , cô đơn hơn & lạc lõng hơn !
    Mạnh mẽ để làm gì ?? Để tim ngày càng trai sạn , để tâm hồn ngày càng gầy đi , để niềm tin thì mất mãi ........
    ôi cái ngày hôm qua .........
  9. cavoitudo

    cavoitudo Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2007
    Bài viết:
    431
    Đã được thích:
    0
    Cuộc sống vẫn gần em , cô bé
    Chỉ thi thoảng trời mưa và đôi khi nắng gắt
    Em ý nghĩa với những người tận sau này em gặp
    Và vẫn ý nghĩa với nhiều người theo cách khác ...
    Người ta trẻ và ngây thơ như một chân lý vậy
    Cuộc đời xô đẩy chẳng riêng ai
    Khép mắt lại thì "tất cả" là bóng tối
    Mở mắt ra bóng tối đã xa rồi
    Vậy thì bóng tối đâu phải là "tất cả" đúng không em ..
    Hàng tỷ người góp nhặt 80 năm để biết về cuộc sống
    Em gói trong một câu trả lời, liệu có thể hay không?
    Tim lạnh hay không sao em không sờ thử tim mình
    Thật ra mọi người rất hiền khi em hung hăng lên một tí (anh cảm thấy thế )
    Bạn bè quan trọng nhất lòng tin
    Ai chưa đủ nhẫn tâm thì vẫn còn là bạn
    Em có biết rằng hầu hết mọi người chỉ là con rối trước trời xanh
    Không thể hiểu hết việc đã làm và những gì đã nói
    Người ta chỉ vô tình mà gây nên bất hạnh
    Bất hạnh cho chính mình và một chút cho em.
    Em đừng sợ vì không cần phải sợ
    Anh sẵn lòng cho em mượn bàn tay
    Trong lòng mẹ , em được trao sự sống
    Dấu hiệu đó vẫn còn và theo em đến hôm nay
    Em đang bảo vệ nó nên em đâu cần ai bao bọc
    Đời tuy hơi bạc nhưng vẫn rất hay
    Hôm qua , hôm nay chỉ là những chuỗi ngày
    Em biết không anh viết những điều này
    Thì tim anh lại thấy đau một chút
    Anh nghĩ rằng tim ai cũng có một lần đau...
    Chúc em một cuối tuần vui vẻ .
  10. rangkhenh_malumdongtien

    rangkhenh_malumdongtien Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/02/2007
    Bài viết:
    2.563
    Đã được thích:
    0
    Hôm qua buồn lắm . Thức cả đêm. Sáng nay lúc 6h kém 15 thì mưa , xách xe ra khỏi nhà . Nghĩ vẩn vơ nhiều . Lại lang thang " ra đó " ngồi . Lần đầu tiên ra đây vào buổi sáng sớm . Mọi khi chỉ là ra vào buổi tối ! Nghĩ ......
    Tất cả những gì đã trải qua. Những gì dại dột đã làm . Những gì đã nhận đc từ mọi người .
    Tối thứ 5 , mình đi học , bố về nhà . Mình ko biết gì . Về thì thấy bố ngủ rồi , còn mẹ ko nói gì cả , cứ tưởng mẹ vẫn giận mình nhưng hóa ra ko phải . Thứ 6 , mẹ gọi điện cho chị . Mẹ khóc . Bố đánh mẹ . Lao ra ngoài đường . Khóc . " Con là gì của bố ?? Là gì của mẹ ??? Là gì trong cái cuộc đời bạc bẽo này ?? "
    Và nhận lại được là sự cô đơn . Cô đơn ngay cả trong nhà mình . Đi hay ở cũng chẳng ai biết . Chẳng ai đoái hoài và hỏi han. Cứ lặng lẽ . Bữa cơm chỉ mình mình cố nói . Nói điều gì cũng thế . Đc nhận lại chỉ là sự im lặng và hờ hững . Thấy mình thừa thãi và vô dụng ! Thấy giận bản thân mình vì sinh ra để làm nguyên nhân của sự to tiếng trong gia đình. " Đáng nhẽ nó phải là con trai ". Mình là nguyên nhân của sự ra đi & bội bạc của bố :" Tôi đã có con với cô ta_Con trai ! " . Là nguyên nhân của sự chấp nhận nỗi thống khổ của mẹ , sự cam chịu & an phận . Là nguyên nhân của những lần bố về cãi nhau với mẹ :" Nó có phải con tôi ko ?? " . tất cả là vì sự ra đời của mình ư ?? Vậy mà mẹ đã từng kể là hổi bé mình đc bố chiều lắm , lúc nào cũng cưng con nhất nhà . Rồi lần lượt , những người của bố về nhà , mẹ vẫn chịu , vẫn vui vẻ nhưng mình ko chịu đc ! Đã có những lần to tiếng ...
    Rùng mình vì nhớ đến những trận đòn của bố , những đòn roi , những câu chửi xúc phạm đến đứa con gái của bố ở tuổi 20 !
    Khi trái tim mình cứ nghĩ đóng lại rồi . Khép thật chặt vì gia đình thì anh đến , nhẹ nhàng lắm , tình cảm lắm , lại mở đc nó ra . Thay đổi !!! Mình đã thay đổi . Lại " sống " 1 lần nữa vì anh ! Lại đặt niềm tin nữa vào 1 người con trai khác . Đã có gần 2 năm bên anh thật hạnh phúc , nhẹ nhàng & đã từng nghĩ mình sẽ đc như thế này khi ở bên anh mãi mãi , đã luôn kỳ vọng & tin vào T.Y của anh !
    Rồi lại 1 lần nữa , hụt hẫng . Anh rời bỏ ! Điên cuồng ! Hoảng loạn! và suy sụp. Tất cả lại chìm vào trong mắt mình 1 bóng đêm. Đè nặng trĩu !!! Ko ai chia sẻ . Ko ai bên cạnh .
    Đã 2 lần tự mình giải thoát nhưng hình như đến cả thần chết cũng từ chối đứa như mình .
    Sốc tinh thần 1 cách trầm trọng . Bệnh . Thuốc. Chữa trị . Giờ thành ra 1 đứa thế này đây . Vô cảm ! Cũng chưa hẳn vì vẫn còn khóc đc nhưng cảm thấy lại thay đổi .
    Mới 21 ( chuẩn bị 22 rồi ) mà đã trải qua 3 lần thay đổi con ngưòi . Liệu có ai làm tim mình bt như những người con gái khác ??? những lúc cô đơn , nặng trĩu , chỉ thèm đc ôm vào lòng như 1 con bé con , thèm đc vỗ về !
    Rồi thì lại đến lượt bạn bè . Đằng trc thì xơn xớt , đằng sau thì nói xấu ra mặt . Đúng là " ăn cháo đá bát " . Hận ! hận đợi lắm ý . và quyết định sống để trả thù . Ôm cái hận này đến bao giờ nhỉ ?? Chẳng bao giờ trả thù đc đời thì tốt nhất chẳng hận ! Thôi thì cố !
    Vào đọc đc những dòng quen thuộc của cavoitudo. Đọc đi đọc lại những bài họa lại thơ mình .
    .".....
    Anh xóa nỗi bẽ bàng
    Trong nụ hôn bất tận
    ...."
    "........
    Em ý nghĩa với những người tận sau này em gặp
    Và vẫn ý nghĩa với nhiều người theo cách khác ..."
    ........
    "Em đừng sợ vì không cần phải sợ
    Anh sẵn lòng cho em mượn bàn tay"
    Chẳng nhẽ lại bắt đền những dòng thơ này vì đã làm cho em khóc như 1 đứa con nít vào ban ngày ban mặt thế này à ???
    Vỡ òa ! Như 1 cái kim trâm vào 1 quả bóng căng ...... Khóc & còn thấy mình tủi thân hơn . Tại sao thế ??? Chẳng biết nữa !!!!
    Cứ chỉ biết khóc mà thôi .... Dù biết thừa rằng khóc chẳng để làm cái gì cả !!!
    Rạng sáng 15.9.07
    " Đêm qua mưa
    Mưa rơi nhiều
    Đêm quá Tôi
    Lẻ loi
    1 bóng tôi ....
    hòa chìm lẫn
    Bóng tôi !!!
    Tia sáng đầu tiên về
    Hắt hồn tôi
    Nửa đêm...
    tan biến !
    Mưa rơi sớm
    Từ đêm !
    Tôi ngồi đếm
    Trăm nghìn hạt mưa
    Nặng lòng tôi
    Một nỗi đơn côi ! " ​
    Được rangkhenh_malumdongtien sửa chữa / chuyển vào 10:37 ngày 15/09/2007

Chia sẻ trang này