1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sống thử và những chuyện về giáo dục giới tính

Chủ đề trong 'Đà Nẵng' bởi _mercury_tanana_, 03/09/2006.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. remembermuadong

    remembermuadong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/02/2006
    Bài viết:
    274
    Đã được thích:
    0
    Trường học nên giáo dục giới tính cho học sinh, không nên quá trầm trọng hoá vấn đề. Và nếu phát sinh những sự việc đáng tiếc đối với học sinh thì cũng nên coi đó là một sự việc bình thường của cuộc sống.
    Đã không đừng được thì nên đặt sự an toàn lên hàng đầuĐối với những sự việc như thế này, theo em xã hội và nhà trường nên có biện pháp gì?
    Em cảm thấy về mặt này, Trung Quốc còn có nhiều yếu kém. Ở nước ngoài, ngay cả các trạm bán xăng hay các quầy tạp hoá nhỏ đều có bán bao cao su. Đã không đừng được thì nên lấy sự an toàn làm đầu, khi quan hệ với nhau nên áp dụng các biện pháp phòng tránh thai.
    Em muốn nhắn nhủ các bạn cùng lứa tuổi điều gì?
    Mỗi người cần phải nhận biết được mình, cần phải hiểu rõ những việc mình làm. Lúc đó, em đã nhận thức về mình tương đối rõ ràng: Em biết đó là một bước đột phá của em. Em cần phải có sự thể nghiệm về tình yêu và ********.
    Tagore từng nói: ?oĐể mãi đến trưa mới thưởng thức tiếng chim hót lúc ban mai thì còn gì là thú vị?. Có nghĩa là một cô gái cần phải hiểu được yêu là gì thì mới có thể trở thành một người phụ nữ với đúng nghĩa của nó. Tuy có nhiều người cho rằng em còn nhỏ tuổi nhưng em cảm thấy đến tuổi của em mới thể nghiệm tình yêu thì đã là hơi muộn. Vì mọi người đều như thế còn gì!
    ?oMọi người đều như thế? nghĩa là sao?
    Vì xã hội xung quanh em tạo nên những người như thế.
    Theo em thì chúng tôi nên hạ độ tuổi đối tượng phỏng vấn xuống, tìm đến các em học sinh trung học cơ sở ư?
    Em không có ý đó. Em nói tuổi em mới biết yêu là hơi muộn vì đa số các bạn biết yêu thật sự từ lúc học cấp III, thậm chí cấp II cũng bắt đầu có bạn trai bạn gái rồi; chưa từng thích một bạn khác giới nào thì chắc chỉ có mấy đứa mọt sách mà thôi. Lúc cấp II bao nhiêu bạn thích em nhưng em có duyệt ai đâu. Đến năm 16 tuổi thì mới thực sự thành người lớn mà, thế chẳng phải đến năm 17-18 tuổi mới yêu thì cũng là hơi muộn rồi còn gì.
    Xã hội phát triển quá nhanh và chính điều đó đã tạo cho chúng em nhiều cơ hội tiếp xúc và hiểu biết sớm về giới tính, dẫn đến có rất nhiều người thể nghiệm tình yêu từ rất sớm. Nhưng cũng chính thế họ mới rút ra một kinh nghiệm ?oxương máu? là không nên bước vào tình yêu quá sớm. Chỉ có bản thân mình thể nghiệm được sai lầm đã mắc phải thì mới có tác dụng, chứ còn đừng trông chờ người khác chỉ bảo cho.
    Cha mẹ dạy bảo bạn là mong muốn bạn không đi sai đường, nhưng nếu bản thân bạn không thể nghiệm thì sẽ không biết thế nào là sai lầm. Có rất nhiều việc trên đời cần kinh nghiệm của chính bản thân, và nhận thức ra điều gì sau những trải nghiệm đó thì bạn mới dần dần trưởng thành lên được. Vả lại, sau khi có bạn trai rồi thì mới biết được mình cần một người chồng tương lai như thế nào, nếu không thì đến già vẫn ngơ ngơ ngác ngác trong cuộc sống gia đình.
    Chúng em cũng có những suy nghĩ của riêng mình
    Nhưng ở tuổi các em, quả thực là còn quá nhỏ, nếu các em không cẩn thận thì có thể mang bầu?
    Mang bầu ư! Thì bỏ đi chứ sao!
    Làm như thế sẽ bị thương tổn lớn, đúng không?
    Hiện nay có rất nhiều người không muốn có con. Họ còn mong không đẻ được là đằng khác. Còn bất quá vẫn có thể xin đứa con nuôi cơ mà.
    Vì sao em nghĩ như vậy?
    Thực ra đây là suy nghĩ của riêng em vào lúc này. Có thể những suy nghĩ này liên quan đến tính cách, đến kinh nghiệm cuộc sống của em. Lúc bé em cứ tưởng mình sẽ vẫn như thế cho đến khi 18 tuổi, nhưng có ai ngờ rằng đến năm 18 tuổi em lại thay đổi nhiều thế này.
    Tức là tất cả những gì em nói với chị đều là những suy nghĩ hiện nay của em. Nhưng có thể cách nghĩ đó chỉ đúng trong hai năm mà chưa chắc đã đúng mãi đến năm, sáu năm sau. Sau khi em ra đời làm việc, sau khi trải qua nhiều sóng gió thì sự cảm nhận của em lúc đó chắc sẽ thay đổi nhiều lắm.
    Tóm lại là theo em thì việc ấy không hề gây nên tác động xấu gì đến cuộc sống của em sau này có phải không?
    Vâng, không có ảnh hưởng xấu gì, cũng không bị áp lực lắm. Những người xung quanh em đều thấy đó là việc bình thường. Có một số người tán đồng bọn em có những hành vi giới tính nhưng cũng có ý kiến bác lại. Một số người cho rằng con gái thì phải như thế này, còn một số khác thì lại thích phải như thế khác... Tóm lại là quan niệm của mọi người cũng không hoàn toàn giống nhau, và quan niệm của xã hội cũng đang thay đổi dần dần.
    Em đã bước đi rồi thì sẽ bước tiếp trên con đường của mình. Có thể là em cũng có cách nhìn tương đối thoáng, đã làm việc gì thì không hối hận. Có thể em không hiểu rõ những ảnh hưởng sinh lý đến cơ thể sau khi sự việc xảy ra, chí ít là cho đến lúc này cơ thể em không có gì thay đổi. Vả lại, em cố tránh để không mang bầu.
    Nhưng có lúc, em nghĩ rằng mang bầu cũng chẳng hề gì, chí ít đó cũng là một sự thể nghiệm mới. Em không thích bi quan hóa mọi việc, đau đớn cũng là một thể nghiệm cơ mà, có thể học cách nhìn nhận vấn đề từ một góc độ khác để ?othưởng thức? sự đau khổ đó. Suy cho cùng, người ta nên thưởng thức tất cả những gì của cuộc đời. Chỉ sau khi ăn chua, ta mới thấm thía được hết vị ngọt ngon là thế nào!
    Em có hiểu phương thức lây truyền HIV/AIDS như thế nào không?
    Cũng có hiểu đôi chút về căn bệnh này; bệnh lan truyền qua đường máu, đường ********, những người đồng tính luyến ái cũng có thể lây bệnh. Sống bên cạnh em có rất nhiều người đồng tính luyến ái. Em vốn cũng muốn tìm một người bạn đồng tính, nhưng bị bạn bè phản đối mạnh. Có một người bạn đồng tính cũng tốt chứ sao, em cảm thấy họ có tính cách mạnh đấy chứ.
    Vậy em muốn thiết lập mối quan hệ đồng tính luyến ái hay muốn làm bạn với họ?
    Có một cô bạn rất thích em và muốn đặt mối quan hệ, nhưng bạn bè em lại muốn em có một người bạn trai bình thường thì hơn. Vả lại, em thấy không có cách nào để có quan hệ giới tính với bạn ấy. Tuy bạn ấy có tính cách giống như nam giới nhưng cuối cùng vẫn chỉ là một bạn gái cho nên sự quan tâm của bạn ấy dành cho em chắc chắn sẽ khác với sự quan tâm của một bạn trai. Nhưng nếu chia tay với người bạn đồng tính luyến ái thì không thể giống như những cuộc chia tay khác mà dứt khoát sẽ gây nên những tổn thương lớn.
    Em biết những biện pháp nào để phòng ngừa HIV/AIDS?Dùng bao cao su. Nếu quan hệ lâu dài với một bạn trai, không lăng nhăng thì cũng không thể nhiễm HIV được.
    Em có cảm nhận gì về căn bệnh này?
    Em cảm thấy căn bệnh này cách cuộc sống của em khá xa. Em không thể bị nhiễm căn bệnh này dễ dàng được. Virút HIV không thể truyền qua không khí, lại cũng không thể truyền qua ruồi muỗi..., vậy thì làm sao mà người ta có thể nhiễm bệnh dễ dàng một khi chú ý giữ gìn. Còn lây qua đường truyền máu thì từ nhỏ đến giờ em không phải truyền máu mà cũng chưa hề hiến máu bao giờ.
    Lời người phỏng vấn
    Sau khi kết thúc cuộc chuyện trò với Tiểu Ngữ, tôi lại trở ra con phố lớn tuyết rơi mịt mù. Trước cổng công viên, một chiếc xe buýt đang đỗ để đón khách nên tôi vội vã lên xe. Tôi còn có một cuộc phỏng vấn khác đang chờ, Tiểu Ngữ cùng bạn trai cũng phải trở về nhà.
    Lần sau chúng tôi gặp nhau trong một cửa hàng McDonald náo nhiệt. Tôi đưa cho hai bạn đọc những gì đã viết. Sau khi đọc xong, Tiểu Ngữ ngẩng đầu lên và nói: ?oEm không ngờ câu chuyện giữa chúng ta lại là những lời nói đầy lý tính thế này?. Tôi đáp: ?oVậy đấy! Chúng tôi không chỉ viết về những câu chuyện tình sướt mướt mà còn phải thuyết minh rõ một số vấn đề cần thiết khác. Viết thế này không lãng mạn mấy, chắc là em hơi thất vọng phải không?. Tiểu Ngữ nói: ?oÀ không, không đến nỗi thất vọng lắm?.
    Sửa đi sửa lại, cho đến lúc hai bên đều hài lòng về cuộc phỏng vấn mới thôi. Chúng tôi hẹn nhau sau này sẽ liên lạc với nhau qua e-mail. Chúng tôi chia tay nhau trong sắc chiều xâm xẩm. Tiểu Ngữ chúc tôi gặp thuận lợi trong những cuộc phỏng vấn sau này...
    Khi còn nhỏ, do tò mò nên em muốn tìm hiểu về giới tính. Thí dụ sau khi chơi trò hoàng tử công chúa thì em rất muốn biết hoàng tử và công chúa làm gì với nhau sau khi lên giường... Hải Lịch có bạn trai chính thức vào năm cô học lớp 8 và đến năm lớp 12 thì quan hệ với nhau.... Hiện nay Hải Lịch đang học ở một trường đại học nổi tiếng của Bắc Kinh.
    Cô đã trò chuyện như thế về quá trình nhận thức bản thân của mình...
    Vào ngày này, ở Bắc Kinh tuyết rơi rất dày. Nhưng hôm nay tôi vẫn phải tiến hành phỏng vấn Hải Lịch. Những tưởng sau cuộc phỏng vấn ban sáng tôi đã mệt mỏi lắm rồi, nhưng hoá ra tôi vẫn còn đủ sức nói chuyện rất nhiệt tình với cô bé.
    Cô bé này tôi quen từ lâu. Đó là một cô bé nhiệt tình, sống thực tế, có lý tưởng và hoài bão.
    Cô biết gì thì nói nấy và biểu đạt rất mực tỉ mỉ, kỹ càng cho nên tôi đỡ được nhiều công sức khơi mào câu chuyện. Cuộc phỏng vấn biến thành một cuộc nói chuyện vui vẻ về những việc đã qua.
    Điểm khởi đầu
    - Em có thể nói về sở thích của mình được không? Thuở nhỏ em sống với ai?
    Em sống cùng cha mẹ và lớn lên cùng với cha mẹ.
    - Cha mẹ em làm gì?
    Cha mẹ em đều là những người bình thường, hồi cải cách ruộng đất họ phải xuống thôn quê lao động, rồi sau đó trở về thành phố làm việc.
    - Quan hệ của cha mẹ với em như thế nào?
    Rất tốt! Từ nhỏ em đã thấy gia đình em rất đầm ấm và cha mẹ là những người rất giàu tình cảm.
    - Trường phổ thông cơ sở của em ra sao?
    Ồ! Em sống vào thời đại cải cách, hồi tốt nghiệp tiểu học lên trung học cơ sở cũng đúng lúc cải cách, đến lúc thi đại học cũng gặp phải cải cách. Em đã trải qua các kiểu chương trình cải cách giáo dục.
    Những năm cấp I, em học cũng được, nhưng vì có một năm không được học sinh giỏi toàn diện nên lúc lên cấp II em bị phân đến học ở một trường không được tốt lắm. Em cảm thấy trường đó rất đáng sợ... nhưng em đâu có quyền chọn trường học cho mình.
    - Vậy trường phổ thông trung học thì sao?
    Trường em theo học là một trường phổ thông trung học dạy nghề. Tại đó có nhiều thầy cô mới tốt nghiệp đại học nên rất nhiệt tình với nghề, dành nhiều tâm huyết cho học sinh. Các thầy cô đối với em rất tốt, họ xây đắp cho em ước mơ và ý chí thực hiện ước mơ của mình.
    Có một cô giáo thường xuyên cổ vũ em năm em chuẩn bị tốt nghiệp. Nhờ cô ấy nên em mới quyết từ bỏ chuyên ngành đang học để chuyển sang học họa và thi vào trường họa.
    Cô còn dạy em thẳng thắn nhìn vào cuộc sống, giúp em chọn lựa con đường đi đúng đắn. Nếu không có cô, em đã không đủ dũng khí để thi vào đại học.
    - Em có kinh năm bao nhiêu tuổi?
    Em nhớ rằng em có kinh vào tháng thứ 11 của năm 11 tuổi, một tháng sau thì đến sinh nhật 12 tuổi. Khi đó em đang học lớp 5.
    - Khi có kinh, cha mẹ giúp em xử lý như thế nào?
    Các bạn cùng lớp với em lúc đó đã biết nói cho nhau về chuyện này. Trong lớp có bạn đã có kinh, có bạn chưa có kinh và mọi người đều dò đoán lẫn nhau. Đứa nào bị dò đoán thì ngượng lắm, dù rằng có kinh rồi hay là chưa.
    Các bạn hay hỏi nhau về sự thay đổi của cơ thể, em thì thấy xấu hổ lắm. Lúc ấy cha mẹ em không hướng dẫn gì em, cha mẹ nghĩ là chẳng cần nói thì em cũng biết rồi.
    - Vậy lúc đó em làm thế nào? Tự đi mua băng vệ sinh ư?
    Không! Em nói với mẹ. Em nhớ là có một lần trên ti vi chiếu tiết mục như thế này: Một cô bé 13 tuổi kể với người dẫn chương trình cô ấy có kinh lúc bao nhiêu tuổi gì đó, khi ấy mẹ cô đi công tác xa và người cha đã dẫn cô ấy đi ăn một bữa linh đình ở nhà hàng.
    Hỏi vì sao cha cô lại đưa cô đi ăn thì cô ấy bảo: ?oLà vì em đã trưởng thành rồi mà!?.
    Khi có kinh, em nghĩ mình cũng đã ?otrưởng thành? và em phải nói cho mẹ biết chứ! Nếu không thì em biết làm thế nào cho ổn thỏa? Sau đó mẹ đã giúp em xử lý vấn đề.
    - Em bắt đầu có hứng thú với bạn trai khi nào?
    Rất muộn! (Cười lớn) Em cảm thấy trước đó em có tính cách như con trai, thẳng băng như ruột ngựa, không cần ai chăm sóc và cũng không muốn chăm sóc ai. Có thể vì em ít chịu sự ràng buộc của gia đình.
    Mãi sau này em vẫn không giống một cô gái cho lắm, mà giống một cậu bé trai hơn. Để em nghĩ lại xem em bắt đầu có hứng thú với bạn trai từ khi nào nhé... Nhưng mà ý chị hỏi đó là sự hứng thú về thể xác hay rung động tình cảm thuần túy?
    - Khi em đặc biệt chú ý đến một bạn trai nào đó, người bạn trai đó cũng rất quan tâm đến em và em cảm thấy vui sướng trong lòng thì đó chính là lúc em có hứng thú với bạn trai đó.
    Vậy thì vào khoảng cấp II, à mà từ khi học mẫu giáo em đã thích bạn trai rồi!
    - Vậy cảm giác của em lúc đó như thế nào?
    Khi học mẫu giáo, em chơi trò chơi công chúa và hoàng tử. Có thể lúc đó em cũng đã có cảm giác về giới tính. Khi chơi đến chỗ nàng công chúa và chàng hoàng tử phải ngủ qua đêm thì chúng em không biết nên ngủ như thế nào?
    Em hỏi bạn trai đóng vai hoàng tử nên làm thế nào thì bạn ấy đáp: Tớ cũng không biết. Sau đó cả hai đều cắn môi lại. Em cảm thấy bạn ấy rất luống cuống và bản thân em cũng rất xúc động.
    Sau đó em vào học cấp I. Em cảm thấy vẻ bề ngoài của mỗi người thật là quan trọng. Những cô gái xinh đẹp dễ được bạn trai để ý đến. Nếu như em xinh đẹp thì em cũng sẽ có nhiều bạn trai vây quanh. Nhưng em là cô gái có nhan sắc trung bình, và vì thế em cũng ít có cơ hội nghĩ đến những chuyện ấy.
    - Cho nên trong quá trình làm chương trình nghiên cứu này, chị cũng dần dần phát hiện ra rằng các đối tượng phỏng vấn nói chung hình thức đều khá. Đúng không?
    Ha ha ha! (Cười to).
    - Cách nghĩ của chị có phần hơi quá chăng?
    Chị đã nghĩ đúng rồi đấy! Cô gái phải hợp với hình tượng mà bạn trai đặt ra sẵn trong đầu thì bạn ấy mới ?ocảm? chứ. Nếu cô gái quá xấu thì khó gây được cảm tình từ phía bạn trai lắm!
    Hồi nhỏ em béo quay cun cút, vì thế nên cũng chẳng có cơ hội được yêu quý, chứ trong lớp em hồi ấy đã có nhiều bạn biết viết giấy tâm sự với nhau trong giờ học rồi.
    - Trong quá trình trưởng thành, em có cơ hội tiếp xúc với những kiến thức đúng đắn về giới tính hay không, ví dụ như qua sách báo, phim ảnh...? Em có thổ lộ với bạn bè, cha mẹ, thầy cô... về những chuyện này không?
    Khi còn nhỏ, do tò mò nên em muốn tìm hiểu về giới tính. Thí dụ sau khi chơi trò hoàng tử công chúa thì em rất muốn biết hoàng tử và công chúa làm gì với nhau sau khi lên giường. Em chưa được biết cảm giác hôn nhau ở trẻ con như thế nào.
    Lúc đó trên sách báo cũng viết nhiều về giới tính nhưng chỉ người lớn mới được đọc, em rất muốn xem trong đó viết những gì. Mẹ em giấu những cuốn tạp chí đó ở một nơi mà mẹ cho rằng em không thể tìm ra, nhưng mẹ càng giấu thì em càng tò mò.
    Em đã đọc trộm. Nhưng đọc xong em vẫn chẳng hiểu hết được những câu chữ viết trong ấy. Về sau em dần dần hiểu về giới tính qua các mẩu quảng cáo chữa bệnh sinh lý. Trong quảng cáo giải thích rõ thế nào là bất lực, chữa trị ra sao...
    Lúc ấy em mới chợt bừng tỉnh, hoá ra bất lực là như vậy, thế thì không bất lực sẽ thế nào. Hiểu ra một cái thì em sợ toát cả mồ hôi, và cảm nghĩ đầu tiên của em là chuyện ấy có vẻ chẳng hay ho gì.
    Em chưa bao giờ xem phim mát mẻ, chẳng biết nó thế nào. Còn qua con đường bạn bè thì phải đến khi học hết bậc phổ thông cơ sở em mới được nghe các bạn trai thân kể cho chút ít. Cha mẹ và thầy cô giáo thì không bao giờ nói đến vấn đề đó.
    - Vậy khi nào thì em biết rõ về sinh hoạt ********?
    Trước kia, em đã biết rằng ấy là nam giới cho bộ phận sinh dục của mình vào bộ phận sinh dục của nữ giới nhưng em không biết quá trình đó diễn ra như thế nào? Em chỉ biết khi tự mình trải qua mà thôi.
  2. tuyenvq

    tuyenvq Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/03/2002
    Bài viết:
    266
    Đã được thích:
    0
    Nói chung là bây giờ phải theo cho kịp thời đại chứ không lac hâu mất thì sao !
  3. kingair

    kingair Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/07/2006
    Bài viết:
    7
    Đã được thích:
    0
    Vấn đề này quá phổ biến trong giới sinh viên. Hầu hết các khu trọ cho sinh viên gần các trường đại học đều tồn tại rất nhiều đôi sống thử. Trai chưa vợ, gái chưa chồng, xa quê, gặp nhau sống thử gọi là góp gạo thổi cơm chung. Ra trường hầu như anh đi đường anh, chị đi đường chị, lúc sống với nhau, Sướng khổ như nhau, thiệt các bạn gái thôi. Khôn 18 năm dại 15 phút.

Chia sẻ trang này