1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sống thử

Chủ đề trong 'Tâm sự' bởi cofitos82, 13/08/2008.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. manhtuan8660

    manhtuan8660 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    03/03/2007
    Bài viết:
    826
    Đã được thích:
    0
    tặng bạn chủ topic bài này http://vietbao.vn/Doi-song-Gia-dinh/Song-thu-Nen-chang/80100159/118/
  2. nhaemtrennui

    nhaemtrennui Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2007
    Bài viết:
    898
    Đã được thích:
    0
    Theo nhận định của tớ. Bài viết của bạn @Saobang72 ko có ảnh hưởng và liên quan đến bạn chủ topic.
    Đấy là cảm nhận, là tiếng nói và quan điểm của bạn ý. ko đề cập đến ai ở đây cả Bạn @cofitos82 nhạy cảm quá
  3. hoangbadboy

    hoangbadboy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/07/2007
    Bài viết:
    1.054
    Đã được thích:
    0
    Quả là đúng giọng văn con gái miền Nam rất cá tính và thẳng thắn

    Sài Gòn ơi hãy đợi tôi
  4. sjmxjnh

    sjmxjnh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/06/2008
    Bài viết:
    21
    Đã được thích:
    0

    SỐNG THỬ cũng ko sao, nhưng DÁM LÀM thì phải DÁM CHỊU.
  5. cofitos82

    cofitos82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Anh hay tạo một số hy vọng cho em. Mặc dù em vẫn khẳng định em không lấy chồng, nhưng mặt khác em vẫn hy vọng. Em không hiểu nổi vì sao.
    Còn anh, làm như vô tình, hay gọi em là con dâu của mẹ anh, hay gọi bố mẹ em như bố mẹ của anh vậy. Hôm qua em bảo: có 60 tuổi em vẫn yêu anh, thì anh bảo: yêu chồng thì có đến 80 tuổi em vẫn cứ yêu thôi. Thế là thế nào? Nếu anh mà hỏi cưới em chắc em sẽ nhận lời ngay. Em sẽ đi theo anh cùng trời cuối đất, nơi nào có anh thì nơi đó có em.
    Hôm qua anh bảo: dạo này em sao đó, hơi chút là giận dỗi à. Anh làm gì cũng không vừa lòng em, em bị sao vậy? Thực lòng em cũng không biết là sao nữa. Em vẫn bình thường, vẫn ổn, vẫn yêu anh, chỉ là em cứ thấy khó chịu sao đó khi anh trêu em quá đà. Cũng biết là yêu thôi nhưng sao cứ thấy như bị làm phiền vậy. Mà anh cũng lạ, em đã nói không đùa như vậy mà không chịu thôi, cứ trọc để em tức ói máu, nói năng linh tinh hết cả lên.
    Cuộc sống của mình dạo này bình lặng quá nhỉ? Khéo phải dủ anh đi đâu cuối tuần tới để thay đổi không khí mất thôi.
  6. westriver

    westriver Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    15/06/2007
    Bài viết:
    1.075
    Đã được thích:
    0
    Đọc thấy thật đến thế. Một cô gái cá tính quá. Nhưng mình vẫn thấy, rồi bạn sẽ chịu nhiều bão táp vì cái cá tính này thôi
  7. ktsb

    ktsb Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/09/2003
    Bài viết:
    1.146
    Đã được thích:
    0
    Tớ rất thích cách viết của chủ topic, tớ thấy diễn biến câu chuyện như câu chuyện của 1 cặp vợ chồng vậy, vì thực ra cái kiểu diễn biến sống và để hoà hợp tính cách của hai người khác nhau thường theo tuần tự như vậy. (note that: vợ chồng tớ cũng cãi nhau như chém chả, và chồng thì luôn kêu vợ ko nhường chồng và ngược lại)
    @ các bạn khác: tớ cũng cho rằng đây là topic tâm sự, không phải là chỗ để các bạn thảo luận hay phê phán. Dù sao tớ cho rằng bạn chủ topic đã chọn cách sống ntn thì chắc chắn bạn ấy biết hậu quả và sẵn sàng chịu hậu quả
  8. cofitos82

    cofitos82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Anh luôn thích làm xong việc này rồi mới làm việc khác. Có thể công việc thì nhất định phải thế rồi. Nhưng còn ở nhà?
    Em thì thích vừa hát vừa dọn nhà, hay khi vội đi làm sớm thì em vừa ăn sáng vừa mặc đồ. Hay vừa buôn lê vừa ăn tối. Điều đó với anh không hề dễ chịu. Anh thường lầm bẩm bảo em: ăn xong đi đã rồi nói. Em, ăn hết rồi hẵng chuẩn bị đồ.
    Những lúc ấy em cảm thấy như bị dội cả gáo nước lạnh vậy.
    Em thì cũng trẻ con, em thích ăn uống phải thoải mái. Anh thì thích có khuôn phép. Có lần đang ăn trong nhà hàng anh bắt em đặt lại thìa đĩa, hoặc phải ăn bằng dĩa chứ không được ăn thìa như thế. Lần ấy em đã bảo với anh: em thích ăn uốgn như thế, chứ nếu ăn uống như anh yêu cầu thì phải thế này à, rồi em làm một loạt hành động như tiểu thư ăn như mèo này, mà lại cố tình điệu đà đỏm dáng thêm một chút. Anh cũng buồn cười nhưng vẫn đề nghị em ăn uống nghiêm túc.
    Nghĩ lại nha, ăn uống là cho mình mà sao cần nghiêm túc ta?
    Em thích vừa hát vừa dọn nhà, ừ có sao không? Sao lại sợ bụi chui vào miệng. Vừa im im vừa dọn nhà thấy việc ấy vất vả hơn thì phải. Em là thế, líu lô như chim ấy.
    Thấy anh giống bố của em thế.
  9. dangmaivy

    dangmaivy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/05/2006
    Bài viết:
    3.599
    Đã được thích:
    0
    Đang rất mún sống thử nhưng hình như mí thèng koan trai nnoá bik sợ hay seo ấy hông đứa nèo dám béng mảng tới dzí mình khíp thật
  10. cofitos82

    cofitos82 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/10/2006
    Bài viết:
    155
    Đã được thích:
    0
    Tối qua hai đứa mình có cơ hội trao đổi thẳng thắn với nhau.
    Sau khi anh cằn nhằn việc em không phụ anh làm bếp. Tại ngày hôm qua em hơi mệt, không loăng quăng khi anh nấu nướng. Thế mà khi dọn bàn, anh bảo em không tự biết pha nước cam, hay không biết tự lấy bát đũa, lại cứ phải đợi anh nhắc. Em ăn cơm mà nuốt không trôi, mặt xị xuống. Anh chắc cũng thương nên dỗ ngọt em vài câu. Nhân cái đà ấy em thủ thỉ nói chuyện. Hai đứa tâm sự tới khuya lận.
    Anh bảo, anh bắt đầu mệt mỏi với việc nấu nướng. Anh bảo, anh thấy em giờ như bà hoàng, đi làm về là đợi anh phục vụ, anh cũng đi làm, em cũng đi làm. Em mệt anh cũng mệt. Em cũng đồng ý, nếu anh làm vì thích thì không sao, nhưng khi anh cảm thấy nó như nhiệm vụ thì không còn dễ chịu nữa. Sau khi trình bầy quan điểm hai đứa mình đi đến nhất trí là: hôm nào anh chán nấu nướng thì hai đứa mình ra ngoài ăn, hoặc anh bảo em, em sẽ nấu nướng hôm đó.
    Nếu cứ được chia sẻ thế này thì cuộc sống thật đơn giản bao nhiêu.

Chia sẻ trang này