1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sống trên đời sống cần có một tấm lòng

Chủ đề trong 'Cuộc sống' bởi MsCloud, 24/11/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. MsCloud

    MsCloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    734
    Đã được thích:
    0
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng

    Món quà cho người nhút nhát

    Hãy trao tặng những người nhút nhát món quà niềm tin.
    Mẹ Theresa có lần bảo: ?oNhững lời tử tế có thể ngắn và dễ nói, nhưng âm vang của chúng lại thực sự bất tận?. Thực vậy, lời nói dịu dàng của lòng nhân ái có sức mạnh nâng đỡ phi thường.

    Lillian là thiếu nữ Canada gốc Pháp, lớn lên ở một vùng nông nghiệp gần sông Canard, tỉnh Ontario. Năm cô mười sáu tuổi, người cha nghĩ rằng con gái mình cắp sách đến trường như vậy đã đủ lắm rồi, và ép cô bỏ ngang việc học để kiếm tiền phụ giúp gia đình.

    Ấy là năm 1922, tiếng Anh là ngôn ngữ thứ hai của cô, chút vốn liếng học hành và kỹ năng hạn chế, tương lai đối với cô chẳng thấy có gì sáng sủa.

    Ông Eugene Bezaire, cha cô, là người nghiêm khắc, ít khi chịu để người khác khước từ yêu cầu của ông và chẳng bao giờ chấp nhận lý lẽ bào chữa của kẻ ấy. Ông buộc con gái phải tìm ra việc làm nhưng những hạn chế của cô khiến cô thiếu tự tin và cô chẳng biết mình có thể làm được gì.

    Với hy vọng nhỏ nhoi tìm ra chỗ làm, ngày ngày cô vẫn lên xe buýt đi vào những chốn thị thành đô hội như Windsor hay Detroit nhưng cô không đủ can đảm để tiếp xúc những chỗ đăng tin cần người. Thậm chí cô còn không thể đưa tay gõ cửa chỗ người ta.

    Ngày ngày, cô lại vào thành phố, bước đi loanh quanh vô định và đến lúc sụp tối thì quay về nhà. Cha cô thường hỏi: "Bữa nay có chút may mắn nào không, Lill?". Cô thường trả lời ngoan ngoãn: "Thưa cha, không có... không có gì may mắn cả".
    Ngày lại ngày trôi qua, Lill tiếp tục lên xe buýt và cha cô tiếp tục hỏi về kết quả tìm việc. Câu hỏi càng lúc càng gay gắt hơn và Lill biết rằng chẳng muộn màng gì cô sẽ phải gõ một cánh cửa nào đó.

    Một ngày kia, ở khu thương mại của thành phố Detroit, Lill nhìn thấy thông báo của Công ty Carhartt Overall: "Cần một thư ký. Liên lạc bên trong".

    Cô leo hết dãy cầu thang dài thượt mới lên tới các văn phòng của Công ty Carhartt. Thận trọng, Lill gõ ngay cánh cửa đầu tiên cô gặp. Bà trưởng phòng Margaret Costello tiếp cô. Bằng thứ tiếng Anh lủng củng những lỗi, Lill nói rằng cô thích chân thư ký, và bịa ra rằng cô mười chín tuổi. Margaret biết có điều gì sai sự thật, nhưng quyết định cho cô gái một cơ hội.

    Bà đưa Lill đi qua văn phòng làm việc cũ kỹ của Công ty Carhartt. Trước những dãy là dãy người ngồi bên những dãy là dãy máy tính và máy đánh chữ, Lill có cảm giác như hàng trăm cặp mắt đang nhìn cô chòng chọc.

    Cúi gầm mặt ngó xuống, cô gái con nhà nông miễn cưỡng nối gót Magaret đi tới cuối căn phòng tối tăm. Magaret cho cô ngồi trước một máy đánh chữ và bảo: "Lill, hãy chứng tỏ cô thực sự giỏi cỡ nào đây".

    Bà yêu cầu Lill gõ một cái thư và bỏ đi. Lill nhìn đồng hồ thấy đã 11.40. Ai nấy sắp sửa rời văn phòng ăn bữa trưa. Lúc ấy, cô nghĩ rằng mình có thể đi lẫn vào đám đông để đánh bài chuồn, nhưng cô biết ít ra cô nên cố gắng gõ lá thư.

    Lần thử sức đầu tiên, cô đánh được một dòng. Nó có năm chữ và cô sai bốn lỗi. Cô rút tờ giấy ra khỏi máy và quẳng đi. Bây giờ đồng hồ chỉ 11.45. Cô nhủ thầm: "Đúng ngọ là mình sẽ đi ra theo đám đông và thiên hạ sẽ chẳng bao giờ gặp lại mình nữa".

    Lần thử sức thứ hai, Lill đánh được trọn một đoạn thư, nhưng vẫn mắc nhiều lỗi. Cô lại rút tờ giấy ra khỏi máy, quẳng đi và khởi sự làm lại. Lần này cô gõ xong trọn lá thư, nhưng tác phẩm của cô vẫn rải rác nhiều lỗi. Cô nhìn đồng hồ: 11.55 - năm phút nữa là thoát.

    Đúng lúc ấy, cánh cửa ở đầu kia văn phòng mở ra và Magaret bước vào. Bà tiến thẳng về phía Lill, đặt một tay lên bàn và bàn tay kia đặt lên vai cô gái. Bà đọc lá thư và dừng lại. Rồi bà bảo: "Lill à, cô làm tốt đấy chứ!".

    Lill sững sờ. Cô nhìn lá thư, rồi ngước nhìn Magaret. Bằng những lời khích lệ đơn giản ấy, nỗi ham muốn trốn chạy nơi cô tan biến và lòng tự tin bắt đầu nảy nở. Cô nghĩ: "À nếu bà ta nghĩ là tốt thì hẳn nhiên phải là tốt. Mình sẽ ở lại".

    Quả thực Lill đã trụ lại Công ty Carhartt Overall suốt... 51 năm, kinh qua hai trận thế chiến và một thời kỳ kinh tế suy thoái, trải qua 11 đời tổng giám đốc và sáu đời thủ tướng - tất cả chỉ vì có một người đã thấu hiểu mà trao tặng cho cô gái trẻ nhút nhát, thiếu tự tin một món quà là lòng tự tin khi cô gái ấy gõ cửa tìm việc.
  2. MsCloud

    MsCloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    734
    Đã được thích:
    0
    Hạnh phúc: ngẩng cao đầu!

    Anh mượn tôi bật lửa rồi thọc tay vào túi quần, rút tờ 50.000 đồng châm đốt. Tôi ngỡ ngàng, anh nói: ?oTiền giả mà, đốt đi cho khỏi ám ảnh!?...
    Anh nghèo lắm, cả ngày quần quật nghề bốc xếp chỉ đủ nuôi gia đình, ấy thế mà ai đó nỡ tâm trả cho anh tiền giả. Anh vô tư cầm mà không biết, đến khi trả tiền chủ hàng phát hiện tiền giả...
    Số tiền không lớn nhưng lại không nhỏ đối với anh, ban đầu nó ám ảnh... trả đũa bằng cách cứ bình nhiên cho vào dòng lưu chuyển, ai hay!... Anh chợt nghĩ đến nạn nhân kế tiếp, kế tiếp... ?oChẳng nhẽ tờ tiền nhỏ này lại có sức hành khổ thêm bao người nữa sao?!? - anh tự nhủ và quyết định...
    Khi tờ tiền cháy rụi, anh cười đầy mãn nguyện: ?oMình đang rất hạnh phúc vì chiến thắng được chính lòng tham, ích kỷ của mình?.

  3. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Gửi MsCLoud 5 sao.Đọc topic:choáng.
    PS:Thông cảm vì không gửi riêng được,máy báo lỗi.Vô phép đành mượn đất viết vài dòng nhăng nhít trên.Chúc vui.

  4. hectorintroy

    hectorintroy Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    23/11/2004
    Bài viết:
    93
    Đã được thích:
    0
    Còn được bao nhiêu tấm lòng như thế trong cuộc sống nhỉ?
    Giá như có "nhiều nhiều" những tấm lòng như thế trong cuộc sống ngày nay thì ... chúng ta sẽ bớt cô đơn lạc lõng hơn nhiều nhỉ?
    Sau này có con cái, tớ nhất định sẽ sưu tầm những cuốn truyện và những câu chuyện như thế để ...nhồi sọ nó... cho nó mang vào đời mà sống.
    Lo xa quá nhỉ! hihi...
    Ôi cuộc sống mến yêu!
  5. _godfather_

    _godfather_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    2.235
    Đã được thích:
    0
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng,để làm gì em biết ko!để gió cuốn đi!gió cuốn đi như mấy qua đại dương....
    Ai thuộc bài "để gió cuốn đi" của Trịng Công Sơn post lên,mình xin tặng 5*
    Cảm ơn trước
  6. giotnuocvothuong

    giotnuocvothuong Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/08/2004
    Bài viết:
    211
    Đã được thích:
    0
    Tặng bạn Gat!!
    Để gió cuốn đi
    Nhạc Sĩ: Trịnh Công Sơn
    Trình bày: Khánh Ly
    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng
    Để làm gì em biết không?
    Để gió cuốn đi, để gió cuốn đi
    Gió cuốn đi cho mây qua giòng sông
    Ngày vừa lên hay đêm xuống mênh mông
    Ôi trái tim đang bay theo thời gian
    Làm chiếc bóng đi rao lời dối gian
    Những khi chiều tới cần có một tiếng cười
    Để ngậm ngùi theo lá bay
    Rồi nước cuốn trôi, rồi nước cuốn trôi
    Hãy nghiêng đời xuống nhìn hết một mối tình
    Chỉ lặng nhìn không nói năng
    để buốt trái tim, để buốt trái tim
    Trong trái tim con chim đau nằm yên
    Ngủ dài lâu mang theo vết thương sâu
    Một sớm mai chim bay đi triền miên
    Và tiếng hót vang trong trời gió lên
    Hãy yêu ngày tới dù quá mệt kiếp người
    Còn cuộc đời ta cứ vui
    Dù vắng bóng ai, dù vắng bóng ai

  7. lyhap

    lyhap Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    28/09/2004
    Bài viết:
    1.502
    Đã được thích:
    0
    Cho bạn luôn 1 cai link:Nhạc Trịnh gì cũng có.
    http://www.vmdb.com/viewSong.jsp?id=8432

    Trái tim bé bự.Kẻ tôn thờ chủ nghĩa..2 vợ.Xin Thượng đế mang 2 em đến với tôi.
    I love .Z^
  8. _godfather_

    _godfather_ Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    16/06/2003
    Bài viết:
    2.235
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn rất nhiều!
    Sao chẳng thấy ai nói thêm về chủ đề này nhỉ!hay chỉ một bài hát của Trịnh Công Sơn là quá đủ rùi!Để hát thử xem nào!!!!!!!!!
  9. MsCloud

    MsCloud Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    03/11/2003
    Bài viết:
    734
    Đã được thích:
    0
    có Ms đây, mấy hôm Ms không ghé chơi, đã thấy mình thật tụt hậu rồi. Cám ơn Gat lắm vì Ms cảm thấy Gat có vẻ ủng hộ mấy cái Topic của Ms. Buổi chiều nay khi iem thi xong, nhất định em sẽ post lên cho mọi người những câu chuyện ngụ ngôn mà iem tâm đắc. Không biết mọi người có thích không. Bây giờ iem phải bố trí đi học cái đã, vào muôn là chít với bà giáo đó.
  10. thanh4us

    thanh4us Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/11/2004
    Bài viết:
    2.780
    Đã được thích:
    0

    Sống trong đời sống cần có một tấm lòng - Để làm gì . . . em biết không ? Để gió cuốn đi . . .
    Ừ . . . rồi cơn gió của thời gian sẽ cuốn đi tất cả , rồi ai chẳng phải chết đi , và ta cũng như bao nhiêu người khác , sẽ chìm vào quá khứ . Chẳng ai có thể thoát khỏi cả , lại nhớ một đoạn bài cát bụi : . . .
    Bao nhiêu năm làm kiếp con người
    Chợt một chiều tóc trắng như vôi
    Lá úa trên cao rụng đầy
    Cho trăm năm vào chết một ngày . . .
    Thế đấy , chẳng có gì là vĩnh cửu cả . Thế nên hãy biết quý trọng những giây phút bạn đang sống . Quý trọng những khoang thời gian ta được sống bên bạn bè , vì biết đâu ấy - lần ấy lại là lần gặp cuối . Hãy biết cho đi , không phải chỉ là nhũng đồng bạc đưa cho thằng bé ăn xin mà " những người lịch sự cần phải thế " mà là cho đi cả tấm lòng mình . . .

Chia sẻ trang này