1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sự keo bẩn của người Hàn

Chủ đề trong 'Hàn Quốc' bởi DuongTuHa, 19/08/2004.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. DuongTuHa

    DuongTuHa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0
    Sự keo bẩn của người Hàn

    Đương nhiên đất nước nào cũng có người xấu và người tốt, người nào mà chẳng có tính này tính nọ. Nhưng hình như keo bẩn là tính xấu đặc trưng nhất của người Hàn Quốc. Có ai dám nói ra và thừa nhận không nhỉ?
  2. neverbelate0000

    neverbelate0000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2003
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Em cho ví dụ cụ thể chút nhé.
  3. DuongTuHa

    DuongTuHa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0

    Hè 2003, được giới thiệu đi dịch thời vụ cho một người Hàn về may mặc. Nắng nhiều, gió ít, mệt phờ mệt phạc, người ta thì cần mình, mà mình thì cần.. xiền, nên đến phỏng vấn xem thế nào.
    Ngồi lâu lâu trong 인,?" mới thấy lão ta xuất hiện. Oà, một gã da trắng chừng 22 tuổi, dong dỏng, yếu ớt như tàu lá, giữa cái nóng và bụi bặm tháng 6 mà lão mặc len ngắn tay kiểu mùa thu quả thật liều mình như chẳng có. Giọng gã nhẹ nhàng dễ thương, nói túm lại, cũng được, đủ để các cô gái mới chớm đưa hình ảnh lão vào dream của mình.
    Hôm đầu tiên đi Hải phòng, ở đây được chủ nhà hân hoan chào đón bằng màn ăn uống đặc sản linh đình. Có lẽ lần đầu tiên trong đời hắn mới được ăn một bữa như thế. Hai tay hai miếng thịt gà, ăn chả kịp ngước mắt nhìn ai. Hai ông chủ nhà cũng ngán ngẩm, đành nói chuyện với nhau vậy.
    Từ hôm đó trở đi, hắn cứ nằng nặc vào nhà hàng đó, gọi rau muống xào và trứng rán ăn thui. Làm ông lái xe chả dám vào cùng vì mắc cỡ quá chừng. Ổng ấy quá đỗi cảm kích vào cái ngày đầu tiên đó, sau khi đưa hắn về Bảo Sơn thì được hắn boa cho ... 2 ngàn Việt Nam Đồng. Tôi thì thấy hắn tội nghiệp vô cùng, cứ nghĩ chắc hắn ở bên kia vất vả quen rồi, hằn sâu cả vào mọi hành động của hắn.
    Hết đơn hàng ở Hải phòng, chúng tôi chuyển sang địa bàn Hưng Yên. Ở đây chẳng có nhà hàng như ở Hải phòng. Làm việc ở xưởng cứ 40* là chuyện thường, mồ hôi ròng ròng. Nhìn hắn vất vả thế, mua cho hắn lon Fan ta giải khát, hắn cảm ơn rối rít và hỏi là bao nhiêu thế. Từ sau đó, hắn chỉ uống nước mía, thậm chí hứng lên, bảo hôm nào về HQ sẽ xách hẳn một can nước mía.
    Chắc mọi người sẽ nghĩ tôi toàn đưa kể về chuyện ăn uống nhỉ, có thể người ta tiết kiệm thôi mà. Đúng đấy. Nhưng tôi còn có chuyện là có một hôm, hắn bảo tôi mua cho hắn cây kim. Đang băn khoăn sợ mình nghe nhầm, hắn đưa ra sợi chỉ diễn giải thêm rằng quần bị rách, phải khâu lại. Thế là trên đường đến xưởng, hắn tự khâu xong cái ống quần. Lúc đó mới biết hắn tự làm mọi chuyện, tự giặt giũ quần áo, tự là ủi, đi ra quán bình dân ăn cơm cho đau cả bụng.... cho dù hắn đang ở khách sạn ***.
    Đến khi hắn về, mới biết thêm, hắn là con của Tổng Giám đốc chính công ty đó. Quả thật, khổ luyện thế chắc sẽ thành tài!!!
  4. DuongTuHa

    DuongTuHa Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    10/12/2003
    Bài viết:
    34
    Đã được thích:
    0

    Cứ lúc về đến Hà Nội thì chỉ còn một vài sợi nắng sót lại trên chiếc gạt nước. Tôi thích nhìn những viền sáng ẩn sau những vệt mây nhẹ tênh ngang trời, chúng lấp lánh như kim tuyến, như những sợi chỉ khác màu lấm lem lên tóc, lên quần áo công nhân. Thỉnh thoảng, những đám mây đọng nước sùm sụp như quầng mắt mỏi mệt. Giá như trời mưa...
    Hắn ngồi ở băng ghế sau. Hoá ra hắn 32 tuổi. Hắn bảo hắn phải sống như thế để tích luỹ đủ 40.000 $ mới cưới vợ được. Thế nên, thay vì ăn bát mỳ thịt trứng 5000, hắn chỉ ăn mỳ tôm chay 2000. Anh lái xe cười phá lên, với số tiền đó anh kiếm cho 1 cô vợ Việt Nam và phụ lại cho hắn 39.000$. Rồi nghĩ, tức cũng tức, nhưng cũng thương thương hắn. Thế rồi hai anh em rủ hắn vào ăn chân gà nướng, vì hắn bảo, ở Hàn Quốc, một năm cả nhà hắn mới đi ăn nhà hàng 1 lần, ăn gà tần sâm 1 lần, ăn hải sản 1 lần.
    Hắn không thể nào gặm cái chân gà quắt lại với mật ong. Gặm mãi mà chẳng gỡ được tý thịt nào. Hắn kêu lên, gà gì gầy thế! Hắn hối hận ngay sau đó 2 phút vì đến món cánh gà. Đến đây thì thôi. Không kể nữa. Chỉ biết cả cái quán đó quay lại nhìn!!!
    Thật ra, hắn chẳng phải là trường hợp cá biệt mà tôi đã từng gặp. Sự tiết kiệm quá mức của người Hàn nhiều khi chạm đến lòng tự ái của người Việt vì họ cứ nghĩ mình sống còn kém hơn họ. Và hắn cũng chẳng phải là trường hợp cá biệt.
  5. neverbelate0000

    neverbelate0000 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    08/08/2003
    Bài viết:
    99
    Đã được thích:
    0
    Thằng "bạn" của em nó bị bệnh rồi, nó bị ám thị vì 2 lý do: cưới vợ và muốn chứng tỏ cái đức tính cần cù tiết kiệm. Hè hè, cứ kiểu này nó sẽ chết trước khi nó thành đạt mất thôi. Nếu nó lấy vợ VN và sống ở VN, nó sẽ thấy nó đang hy sinh bản thân một cách ngu ngốc. Nhưng mà anh hy vọng nó không phải là số nhiều.
    Mấy hôm nay, mấy người bạn của tôi cũng kêu ca nhiều về các partner HQ. Bỏ bao công sức vun đắp, khi sắp thành công quả thì nó lại cho người nó vào vị trí của mình. Cứ làm cái nghề của mình, có khi lại đỡ bực mình
    Chuc DuongTuha thành công chèo lái con thuyền cty của mình nhé.
  6. on

    on Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    28/03/2002
    Bài viết:
    95
    Đã được thích:
    0
    40,000 USD tưởng là nhiều, nhưng o Hàn này chỉ cần 1-2 năm đi làm là tích luỹ đủ thôi em ạ ( tuỳ bằng cấp của chú đó) chứ không như em nghĩ là phải tiết kiệm và lâu lâu mói đủ số tiền đó.
    Theo anh chú Hàn này có đức tính tốt là tiết kiệm, cái này không phải là sự keo bẩn.
    Có dân mình nghèo mới lại hay tiêu hoang, oto toàn laọi xịn, xe máy bia ruợu... tất cả phải xịn mới là sành điệu.
    Dân Hàn hầu như không dùng xe ngoại, măc dù thừa sức, Gs anh có con xe 25triệu Won ~ 20,000 $ đã là oai lắm rồi, ở nhà thì toàn xài BMW, Camry...Bố Gs anh cũng chẳng dám mua.
    Đã thế bọn Ỉn Hàn đã giàu lại còn trâu, nhiều Gs 2-3 h sáng mới về... có lẽ mấy lão đấy tiết kiệm tiền Điện Nét, khấu hao PC cho gia đình lão nên mới về muộn thế nhỉ ;)
    Như em nói chắc mấy lão đấy cũng keo bẩn ...
    Mà em có biết món gà tần sâm có 8k khoang 7USD một xuất, hải sản thì có đắt hơn (tuỳ loại, vd: cua biển là đắt nhất ), 1 năm đi nhà hàng 1 lần vì họ khong có time chứ không phải vì money, vì lương của họ bét cững 2triệu tháng, nếu lâu năm, có băng cấp thì là 3-5triệu.
    Gà là thứ rẻ nhất ở Hàn, có lẽ anh này có thói ăn xấu của người Hàn, đó là vào mâm là ăn, không nhìn và mời ai. Cái này là văn hoá rồi, với anh ta nó rất đỗi tự nhiên và bình thưòng như bao nhiêu chú Hàn khác
    ...
    Không nên nhìn 1 chú Hàn mà tổng quát và kết luận ngay được.
  7. zimu273

    zimu273 Thành viên quen thuộc

    Tham gia ngày:
    20/01/2002
    Bài viết:
    994
    Đã được thích:
    0
    Hèm tùy người thôi đâu phải ai cũng thế đâu , chắc bạn duongtuha đang bức xúc, cố lên nhé, things'' gonna be ok :)
  8. invisibleman1102

    invisibleman1102 Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/08/2004
    Bài viết:
    37
    Đã được thích:
    0
    Nói chung người HQ chỉ hơi tiết kiệm quá một chút thôi. Ở cty tôi làm việc bên HQ có công nhân đi một đôi giày bảo hộ những 5 năm liền, được tuyên dương học tập. ( bình thường 6 tháng phát 1 bộ) Boss tôi làm gương đi đôi giày đến há cả mõm, đi cứ kêu chút cha chút chít nên đi đâu không cần nhìn lên vẫn biết là boss. Một lần boss phải đi họp nên thay giày, lúc về cả phòng cứ tưởng ... đang chơi bị tóm thế là...
  9. wall

    wall Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    29/03/2001
    Bài viết:
    5.143
    Đã được thích:
    2
    Đúng thế, keo kiệt, *** sắt, cò kè bớt 1 thêm 2 là đặc tính của NHỮNG người HÀN mà tớ đã từng gặp, kể cả các bậc đáng kính là GS.
  10. blue_eye_lion

    blue_eye_lion Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    12/07/2003
    Bài viết:
    76
    Đã được thích:
    0
    Tớ thì chả biết liệt thằng sếp mình vào loại nào. Thôi thì tớ đưa một vài dẫn chứng còn các ấy tự xét
    1. Nó giải thích cho việc nó típ cho "gái" nhiều là vì "Tụi nó thất học nghèo khổ nên mới phải đi làm gái. Tao thương tụi nó nên nên tao cho nhiều tiền" (Nhân viên tụi tớ chẳng thất học, chẳng nghèo khổ, nhưng cầy tiền cho nó từ sáng đến tối mà nó chẳng thương. Mỗi lần trả lương cho mình là mặt nó xị ra)
    2. Nó đi ăn chơi đàn đúm ở night club, về tự hào tuyên bố "Lương của tất cả chúng mày bằng một bữa chơi tối của tao". (thế mà mỗi lần trả lương cho mình là mặt nó lại xị ra )
    3. Cứ đến tuần mà có ngày phát lương là, ôi thôi, mặt nhàu như quả táo tầu. Nhục thế! Mình đi làm lấy tiền chứ có phải mình xin nó tiền đâu!

Chia sẻ trang này