1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sư tử Hà Đông

Chủ đề trong 'Tiếng Việt' bởi home_nguoikechuyen, 14/01/2003.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Sư tử Hà Đông

    Trong dân gian, cứ nhắc đến sư tử Hà Đông là người ta nghĩ đến một người đàn bà ghen tuông, nanh ác....... Trong tiếng việt của chúng ta từ này cũng xuất hiện từ lâu. Mà cứ khi nói đến sư tử Hà Đông, thì đa số người ta lại nghĩ đến đến con gái Hà Đông(Thị xã Hà Tây). Thật là oan cho con gái ở đó.
    Nhưng mọi người có biết từ sư tử Hà Đông này bắt nguồn từ đâu không??Và chắc rằng khi điều này được tiết lộ thì con gái Hà Đông(Hà Tây)< và các anh chàng đang tăm te con gái Hà Đông phải rối rít cảm ơn người đã cho biết và mình .

    Ai cho biết hộ đi!!!!

    ------------------------------------


    Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em.
  2. annonymous

    annonymous Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    19/03/2002
    Bài viết:
    2.070
    Đã được thích:
    0
    Hà Đông sư tử (Không nhớ lấy từ đâu!)
    Trần Tạo tự Quý Thường, người đời nhà Tống, quê ở Vĩnh Giạ Vợ của Trần họ Liễu vốn có tính ghen dữ ghê gớm. Quý Thường rất sợ vợ nhưng rất có lòng tôn sùng đạo Phật. Hằng ngày ngồi đọc kinh, vợ lấy làm bực, la hét om sòm, nhưng Trần vẫn điềm nhiên, không dám cự một tiếng.
    Tính của Trần cũng hào hoa, bằng hữu nhiều, nên ở nhà thường có yến tiệc. Để tăng phần hứng thú, long trọng của buổi tiệc, Trần chiều khách, mời kỹ nữ xướng cạ Liễu Thị trong phòng mượn điều này, điều nọ, quát tháo om sòm. Trần có lúc hốt hoảng, cầm gậy nơi tay bỏ rơi mất gậỵ Bạn thân của Trần là Tô Đông Pha, nhân đó làm một bài thơ đùa cợt:
    Thùy tự Long Khâu cư sĩ hiền,
    Đàm không thuyết pháp dạ bất miên.
    Hốt văn Hà Đông sư tử hống,
    Trụ trượng lạc thủ tâm mang nhiên.
    Tạm dịch:
    Ai hiền bằng thầy đồ Long Khâu,
    Đọc kinh thuyết pháp suốt đêm thâu,
    Bỗng nghe sư tử Hà Đông rống,
    Kinh hoàng bỏ gậy rớt nơi đâụ
    "Hà Đông sư tử" chỉ người đàn bà ghen dữ tợn.
    Tô Đông Pha dùng hai tiếng "Hà Đông" là mượn câu thơ của Đỗ Phủ: "Hà Đông nữ nhi thân tính Liễu" (cô gái Hà Đông người họ Liễu) vì vợ của Quý Thường cũng họ Liễụ Và tiếng "Sư tử" do lời trong kinh Phật: sư tử là chúa loài thú, mỗi khi rống lên thì các thú vật đều khiếp đảm để vừa chỉ tính ghen dữ của Liễu Thị, vừa chỉ Quý Thường là một tín đồ đạo Phật.
    Tú Xương trong bài thơ vịnh cảnh lấy lẽ, có câu:
    Hậu hạ đã cam phiền cát lũy,
    Nhặt khoan còn ỏi tiếng Hà Đông.
    Gót danh lợi bùn pha sắc xám
    Mặt phong trần nắng rám mùi dâu
    Nghĩ thân phù thế mà đau
    Bọt trong bể khổ, bèo đầu bến mê
  3. who_you_know

    who_you_know Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/01/2002
    Bài viết:
    27
    Đã được thích:
    0
    Anonymous nói đúng rồi. Chỉ có chi tiết này cần nói rõ hơn. "Sư tử hống" không phải là tiếng gầm của con sư tử nào cả, mà chỉ là ẩn dụ (trong Kinh Phật) để chỉ sự oai nghiêm của Đức Phật khi thuyết pháp. Ví tiếng la hét của vợ với lời của Phật thì mới thật buồn cười và hợp với chi tiết Quý Thường là Phật tử
  4. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Xin đính chính 1 đôi chỗ.
    Đó là Trần Hạo, chứ không phải là Trần tạo,, tự là Lí Thường hiệu là Long Khâu cư sĩ,. Cha ông là Trần Công Bật,Thanh thần dân ở Long Châu,Tứ Xuyên, từng làm thái thú ở quận THượng Tường.KHi Tô Đông Pha ở Thượng Tường, làm quan dưới tướng của Ông.Trần hạo và Tô Đông pha là bạn cùng lứa và cùng quê.
    Còn bài thơ, dịch như vậy chưa sát:
    Ai như Long Khâu cư sĩ hiền
    Chuyện phiếm thâu đêm miệng không liền
    Chợt gầm vang hà Đông Sư tử
    Lẩy bẩy chân tay thất sắc liền
    ------------------------------------
    Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em.
  5. False4True

    False4True Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    17/01/2003
    Bài viết:
    70
    Đã được thích:
    0
    Có quá nhiều người tưởng câu Sư tử Hà Đông là chỉ con gái ở Hà Đông ở Việt Nam mà không biết cái này là lấy ở trong một tích của Trung Quốc.
    Hé hé, cái nhầm đấy nhiều lúc lại hay!!
  6. Milou

    Milou Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    07/06/2001
    Bài viết:
    7.928
    Đã được thích:
    0
    Sư Tử Hà Đông
    Thoạt nghe, không ít người nghĩ rằng, trong nội dung câu thành ngữ "Sư Tử Hà Đông" có điều gì liên can đến đất Hà Đông xưa của Việt Nam. Chuyện thực lại không phải như vậy. Các ông già, bà lão đã sống gần hết cả đời trên mảnh đất ấy, những người tinh thông chữ nghĩa, cả đời tầm chương trích cú, cũng chẳng ai biết hai chữ Hà Đông quen thuộc kia có liên hệ gì với cái máu tam bành của những người đàn bà cả ghen, sẵn sàng đập phá, quát tháo chồng con ngay trước mặt mọi ngườị Thì ra, lại cũng là chuyện râu ông nọ cắm cằm bà kia.
    Số là, ở đất Vĩnh Gia bên Trung Quốc đời nhà Tống, có một người đàn ông tính nết thất thường, họ Trần tên Tạo, tự Lý Thường. Lúc còn nhỏ, Tạo rất thích chơi trò đấu kiếm. Cậu ta có thể ngồi cả ngày để nghe kể chuyện về các anh hùng hảo hán và hết sức khâm phục lòng dũng cảm, đức tính trung thực của những con người ấy. Lớn lên, Tạo thích lân la đến bên các chí sĩ giang hồ để học mót các môn võ nghệ và cùng bọn ngao du nay đây mai đó. Tạo cũng tự liệt mình vào cùng một thuyền một hội với những bậc chí sĩ kia và lúc nào cũng tỏ ra sẵn lòng làm việc nghĩa, giúp bạn, cứu người.
    Lạ thay, vừa bước sang tuổi trung niên Trần Tạo bỗng thay đổi tính nết. Tạo chán ghét cuộc sống giang hồ và lạc vào văn chương, chữ nghĩạ Có lúc, Tạo háo hức với ý nghĩ bước lên vũ đài chính trị để gây thanh thế với đờị Nhưng, tiếc thay, lực bất tòng tâm. Quá nửa đời người, công vẫn không thành, danh vẫn không toạị Trần Tạo đâm ra nản chí, bèn quay về sống ẩn dật, sớm hôm vui thú ruộng vưòn. Vì đã có một thời oanh liệt, vào cung ra kiếm, lúc múa gươm nơi thị thành, lúc khua chèo nơi biển vắng... Nặng nghĩa tình thầy trò, nên, dẫu đã quay về ở ẩn, các chiến hữu cũ vẫn thường xuyên lui tới nhà Tạo để đàm đạo sự thế. Chẳng nói ra thì ai cũng biết, cùng đến với các chàng trai anh hùng ấy bao giờ cũng có các ca kỹ, vũ nữ. Họ xinh tươi, lại hát hay, múa đẹp...Thế là, ở ẩn nhưng vẫn cứ qua lại, vẫn yến tiệc linh đình, vẫn lả lướt, liếc mắt đưa tình. Thấy vậy, vợ Tạo là Liễu Thị rất ấm ức, cơn ghen nổi lên tắc nghẹn ở cổ. Liễu nghĩ: Biết đâu, trong số những người vũ nữ xinh đẹp, tài ba kia, lại chẳng có kẻ tà tâm, muốn chiếm doạt chồng mình. Không kìm được máu ganh tức, Liễu đứt phắt dậy cầm gậy vụt lấy vụt để vào tường, vào phản. Vừa vụt, Liễu vừa kêu la, quát tháo ầm ĩ. Các quan khách cùng các mỹ nữ hiện diện trong bữa tiệc sợ hoảng loạn, ba chân bốn cẳng tìm lối tháo thân. Trần Tạo biết là bất nhã lắm, nhưng vốn là người sợ vợ, nên không dám đứng ra khuyên ngăn. Hắn đứng im một chỗ, hai tay khoanh trước ngực, nhìn lấm lét vẻ đầy sợ hãi, như muốn lẫn tránh cặp mắt hung dữ đỏ ngầu như máu của vợ đang xói lửa nhìn mình...
    Được tin ấy, Tô Đông Pha, bạn Tạo, đã đề thơ tặng Tạo:
    Hốt văn Hà Đông sư tử hống
    Trụ trượng lạc thủ tâm mang nhiên
    (Bỗng nghe sư tử Hà Đông gầm,
    chiếc gậy vung lên khiến cho mọi người ngơ ngác)
    Chữ "Hà Đông" ám chỉ người đàn bà họ Liễu (Thơ Đỗ Phủ có câu "Hà Đông nữ nhi thân tính Liễu"). Còn "sư tử hống" là lời của nhà Phật biểu thị sự uy nghiêm - điều mà hàng ngày Trần Tạo vẫn tụng niệm để mong đạt tớị
    Trong tiếng Việt, thành ngữ "Sư tử Hà Đông" nhằm ám chỉ những người thuộc phái đẹp có tính ghen tuông dữ dộị Khi nổi máu tam bành có thể làm cho các đức ông chồng kinh hồn, tán đởm, bao dũng lược của giới mày râu cũng tiêu tan thành mây khói cả.
    VietMedia
    [​IMG]
    [​IMG]
  7. home_nguoikechuyen

    home_nguoikechuyen Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    15/05/2002
    Bài viết:
    3.846
    Đã được thích:
    7
    Nghe nói là sau này,Liễu Thị được 1 người khám bệnh cho, và cho biết tình tính của Liễu Thị một phần là do căn bệnh ấy gây ra.Khi căn bệnh ấy của LIễu Thị đuợc chữa một phần nào, thì tính tình của LIễu Thị cũng dần dần thay đổi.
    Quả thật là may mắn cho Trần Tạo, một con người hiền lành, phải chăng phải sống trong cảnh lúc nào cũng lo sợ<<giàn thiên lí đổ>>
    ------------------------------------
    Có khi mưa ngoài trời là giọt nước mắt em.
  8. Chitto

    Chitto Thành viên rất tích cực

    Tham gia ngày:
    23/01/2002
    Bài viết:
    5.198
    Đã được thích:
    13
    À, nhân thấy các bác nói đến Sư tử Hà Đông, thì lại nẩy ra chữ "tam bành".
    Theo tớ nhớ thì đúng ra phải viết là tam Bành.
    Bởi vì tam Bành là ba vị họ Bành : Bành Sung, Bành Chất và Bành Cứ.
    Đây là ba vị hung thần. Một vị nằm ở bụng, một vị nằm ở tim, một vị nằm ở đầu con người ta. Khi ba vị này nổi lên thì con người ta mất hết lý trí, hành động chỉ theo ... cái bụng, cái tay chân chứ không theo cái Tâm nữa (quái, ở tim thì cũng là ở Tâm?).
    Cho nên chữ Bành phải viết hoa mới đúng chứ nhỉ? Nhưng thường đã dùng tam bành thành một từ chung nên chẳng ai nhớ đến nữa. Nếu viết tam Bành chắc chắn bị coi là sai chính tả.
    Thực ra nếu ba vị họ Bành này nổi lên thì cũng cứ cho các vị ấy thoả chí, chứ nếu lại cố giữ thì đến lúc các vị ấy tức nước vỡ bờ, đẻ ra thêm một đống Bành nữa thì chết.
    -----------------------------------------------------------
    Sống trên đời sống cần có một tấm lòng

    Được chitto sửa chữa / chuyển vào 20:37 ngày 20/01/2003

Chia sẻ trang này