1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sửa đổi cách viết Chữ Việt

Chủ đề trong 'Tiếng Việt' bởi vny2k, 29/07/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. kevin_thi

    kevin_thi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2004
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Vấn đề viết đúng tiếng Việt vẫn được giới làm báo, làm sách nhắc đến từ lâu và chỉ chau mày hay lắc đầu mỗi khi đọc một bản thảo hay một ấn phẩm có nhiều "lỗi" chính tả. Sau đấy lại thôi, không bàn đến nữa, làm như chuyện viết sai tiếng Việt là một thứ bệnh nan y của người Việt-nam, đành chấp nhận, phải "sống với nó" vậy. Điều lạ là ngay từ trong học đường, ở cấp tiểu học đã có những giờ chính tả để dạy cho học sinh viết đúng tiếng mẹ đẻ. Ấy vậy mà khi đã trưởng thành, trên cương vị nhà văn, nhà báo, nhà thơ - điều này cũng xẩy ra ngay trong giới cầm bút Pháp - lỗi chính tả lại không được xem là một giá trị cần phải gìn giữ.
    Ngược lại, khi nói đến "Lỗi chính tả" thì một số rất đông đảo người làm văn học, viết sách, làm thơ lại dựa vào một cuốn tự điển hay, tệ hơn, trên một thói quen nào đó để quả quyết sự viết đúng của một số chữ, không cần đếm xỉa đến công dụng của chính tả.
    Kẻ viết bài này không có ý áp đặt một khuôn phép chính tả vì đấy là nhiệm vụ của một viện hàn lâm đặc trách về ngôn ngữ. Nhưng gần đây, trước những sự xác định nên xem ngôn ngữ được dùng trong các tự điển Miền Bắc như một giá trị tuyệt đối, nên dùng làm tiêu chuẩn, của vài cán bộ văn hóa cộng sản nêu lên, và hơn nữa, trước lối nhắm mắt chấp nhận những tiêu chuẩn chính tả đã được một số từ điển gia, pháp lý gia hay thần học gia tên tuổi sử dụng, tưởng cũng nên đặt lại vắn đề "lỗi chính tả" một cách dân chủ tiến bộ và thông minh hơn.
    Từ xưa, do địa vị "nôi văn hóa Việt", ngôn ngữ Miền Bắc được xem như tiêu chuẩn để viết đúng tiếng Việt. Và trong gần hai thế kỷ, tinh thần thống trị ấy được giới làm văn chấp nhận một cách thoải mái vì tính "chuộng nhàn" vốn là một dân-tộc-tính của ta. Trong khi ấy, ngay vào buổi sơ khai của nền văn học quốc ngữ, Phan-kế Bính đã có những nhận xét rất nghiêm chỉnh về những sai lầm chính tả trong tiếng nói của mỗi vùng Bắc, Trung, Nam.
    Ví dụ : Người Bắc nói : ông zời (ông trời), mặt zăng (mặt trăng), uống ziệu (uống rượu), zồng cây ăn chái (trồng cây ăn trái), phong chào chanh đấu (phong trào tranh đấu), nhọ nhem (lọ lem), con zộng (con nhộng), con zện zăng tơ (con nhện giăng tơ), zọng zao hàng (giọng rao hàng), xự zối zá (sự dối trá) v.v... Do đó, có sự lầm lẫn trong cách viết những chữ bắt đầu bằng tr, ch, gi, d, nh, s, x ...
    Nguời Trung (người Huế), không quen (vì ngại hay không thấy là cần thiết) phân biệt dấu hỏi dấu ngã, cũng như lẫn lộn những chữ :
    nh/gi đầu chữ - ví dụ : cái già (cái nhà)
    con giện (con nhện)
    - c/t cuối chữ - ví dụ : rửa mặc (rửa maët) - chuyện lặc vặc (chuyện lặt vaët)...
    - n/ng cuối chữ - ví dụ : ăng cơm (ăn cơm) - băng khoăng (băn khoăn) ...
    Nhiều nhà văn người Nam cũng có tinh thần ấy, không chú trọng sự phân biệt hỏi ngã, và có những lầm lẫn về chính tả như người Trung. Ngoài ra còn có sự lẫn lộn :
    - v/gi như : giội giàng giủ nhao đi giề (vội vàng rủ nhau đi về)
    - ượu/ụ như : ún giụ (uống rượu)
    - t/c và au/ao như : giủ nhao chơi cúc bắt (rủ nhau chơi cút bắt) - trời mưa như trúc (trút) v.v...
    Nói như vậy không có nghĩa là người Nam, người Trung cũng như người Bắc nói chuyện với nhau không ai hiểu ai cả vì tiếng nói của mỗi địa phương đầy rẫy những lỗi!
    Vậy vấn đề là thế nào là "lỗi" chính tả"? Nên xác định như thế nào để thống nhất chính tả tiếng Việt? Trước hết, không nên dựa vào thói quen hay vì có một "vị chức sắc văn học" nào đấy đã dùng nên mọi người phải rập khuôn theo.
    Trước khi nói đến sự xác định - chuyện ấy "còn khuya", vả lại, đấy là việc làm của một viện hàn lâm ngôn ngữ quốc gia - tôi xin tạm đặt một nguyên tắc chính về "sự" viết đúng : một chữ viết đúng không tạo sự lẫn lộn ý nghĩa với một chữ khác.
    Ví dụ : con dao, dao động (chuyển động đong đưa) - giao thiệp (vận chuyển sang nơi khác)
    nổi trôi (nằm trên mặt nước) > nông nổi (không sâu) - nỗi niềm, nông nỗi (trạng thái tâm hồn).
    trinh tiết (không bị hoen ố) - chiến chinh (đi xa)
    Nếu không, có thể tùy tiện mà dùng trong khi chờ đợi thẩm quyền của một viện hàn lâm đặc trách xác định thể thức chính tả.
    Ví dụ :
    dòng sông = giòng sông nhưng không nên viết dòng dống, dòng dã ! (mời xem phần phụ lục)
    sử dụng = xử dụng nhưng không thể viết xử xanh, sử án, ngu suẩn v.v...
    lầm lỗi = nhầm lỗi nhưng không ai viết nhầm nhì (lầm lì)
    dơ duốc = nhơ nhuốc nhưng không nên dùng nhơ nháy (dơ dáy), nhơ nháng (dơ dáng)
    giữ dìn # giữ gìn , dữ dìn v.v... (d và gi là một âm để hợp với một âm khác. Ví dụ : d+ơ, d+ìn - gi+a, gi+ỏi ) Trường hợp chữ gì là trầm bình thanh của âm gi ?
    Vậy trong những đoạn sau đây, tôi xin bàn riêng về vấn đề :
    +dấu hỏi, dấu ngã
    +phận biệt tr và ch (đầu chữ)
    +phân biệt d, và gi (đầu chữ)
    +n và ng (cuối chữ)
    +c và t (cuối chữ)
    I- Dấu hỏi và dấu ngã
    1- Nguyên tắc chung, căn bản : Tiếng Việt gồm có những chữ thuần túy Việt nam và những chữ hán-việt. Vậy khi áp dụng "luật" hỏi, ngã phải cần phân biệt tiếng Việt thuần túy và tiếng hán-việt (tiếng tàu trở thành tiếng việt)
    1- Tiếng Việt thuần túy là những tiếng đã có sẵn trong ngôn ngữ của ta : nhà, vườn, ruộng, ăn, uống, đi, nằm, ngồi, buồn, vui, giận, ghét v.v...
    Những chữ hán (chữ tàu) đồng nghĩa với những chữ ấy như : gia, viên, điền, thực, ẩm, hành, ngọa, tọa, sầu, hỉ, nộ, hỉ v.v... được đem dùng trong ngôn ngữ của ta gọi là chữ hán-việt.
    Vậy làm thế nào để phân biệt được chữ nào là thuần túy Việt-nam?
    Ngoài những trạng từ thường có dạng đơn âm như đã, cũng, những, mải, mãi, hãy, để, cả, rồi, mà, nhưng, vì, nếu, như, nếu như v.v... cách phân biệt tốt nhất là suy từ những chữ kép láy. Kép láy là những chữ có một tiếng chính (có nghĩa) và một tiếng phụ (không có nghĩa) được ghép vào để nghe cho êm tai (euphonie). Ví dụ : buồn-bã, vui-vẻ, nhớ-nhung, ồn-ào, lo-lắng, chát-chúa, v.v...
  2. kevin_thi

    kevin_thi Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    19/07/2004
    Bài viết:
    18
    Đã được thích:
    0
    Một tiếng đơn âm trở thành kép láy phải theo định luật phối âm (assonance) của tiếng Việt.
    1a- Định luật ấy là :
    * Huyền < > ngã < > nặng
    - dấu huyền/dấu ngã: bẽ-bàng, rõ-ràng
    - dấu ngã/dấu nặng: rõ-rệt, rũ-rượi
    - dấu ngã/dấu ngã: đĩ thõa
    - dấu huyền/dấu huyền: bàng-hoàng, chàng-ràng
    - dấu nặng/dấu nặng: bịn-rịn, lục-đục.
    - dấu huyền/dấu nặng: nặng-nề, bề-bộn
    * Hỏi < > sắc < > không
    - không dấu/dấu hỏi: bỏ-bê, vui-vẻ, bảnh bao, hở hang...
    - dấu hỏi/dấu sắc: lở-lói, rả-rích, hí hửng
    - dấu hỏi/dấu hỏi: đỏng đảnh, xởi-lởi, lỉnh-kỉnh, lủng củng...
    - không dấu/không dấu: lông bông, lang thang, thênh thang, mênh mông...
    - không dấu/dấu sắc: le lói, thâm thúy, trơ tráo, nhâng nháo...
    - dấu sắc/dấu sắc: tí-tách, nhắng nhít, rối rít, thút thít...
    1b- Cách suy ra dấu hỏi, ngã : Nhờ định luật ấy, ta có thể nhận diện được dấu hỏi, dấu ngã đối với một số chữ đơn âm như :
    rõ < rõ ràng, rõ rệt
    ngỡ < ngỡ ngàng, lỡ làng
    rảnh < rảnh rang, bảnh bao
    hỏi < hỏi han, lở lói
    nở < nở nang, hở hang
    ngỗ < ngỗ nghịch # ngổ-ngáo
    ngẩm < ngán ngẩm # ngẫm nghĩ = ngẫm + nghĩ)
    mải < mê mải (mải làm quên ăn) # mãi (làm việc mãi không thôi)
    Chú ý: Do đó, ta có thể giải thích được nguyên nhân của những âm hỏi, ngã trong những trường hợp sau :
    cũng = cùng
    đã = đà
    tĩnh = tịnh
    ngỡ = ngờ v.v...
    1c- Ngoại lệ : Tuy nhiên, trong bất cứ ngôn ngữ hay văn phạm nào cũng vậy, luôn luôn có những ngoại lệ buộc ta phải thận trọng khi dùng dấu hỏi, dấu ngã. Ví dụ:
    - trong những chữ kép gồm có hai chữ đều có nghĩa : ủ-rũ (ủ-ê + rũ rượi); rảnh rỗi (rảnh rang + rỗi)
    - nhiều tiếng không đứng trong định luật nói trên như : trơ trẽn, phỉnh phờ, ngoáo ộp, xiêng xẹo, lam lũ, mỏi mòn, ngoan ngoãn, khe khẽ v.v...
    Cũng may mà những trường hợp ngoại lệ không có nhiều nên không đến nỗi làm nản lòng người có dụng tâm viết chính tả đúng!
    2- hỏi, ngã trong chữ hán -việt
    Như trên đã nói, khi các cụ của chúng ta đem dùng tiếng tàu trong ngôn ngữ của ta, các cụ đã nghiên cứu thông minh về cách phát âm của tiếng tàu. Tôi nói thông minh vì tiếng tàu không có nhiều thanh (son) - hỏi, ngã, th, tr, đ, r, n - như tiếng việt và hơn nữa không có nhiều âm (ton) - nhị âm (diphtongue), tam âm (triphtongue) như của ta, nhưng các cụ đã nhận thấy được sự dị biệt của mỗi chữ nên đã đem dấu hỏi, dấu ngã vào những tiếng hán-việt ấy. Ví dụ:
    phụ =/= phủ
    ương =/= ang
    iêu =/= iu
    phúc =/= phú
    Do đấy, dấu hỏi, dấu ngã được đặc biệt dùng cho mỗi loại chữ hán-việt. Tổng quát, ta nhận thấy những loại sau đây :
    2a - Chỉ dùng dấu hỏi những chữ bắt đầu bằng:
    A - Â: ải, ảnh, ẩm, ẩn, ẩu v.v...
    B: bản, bảng, bảo, bỉ, biển, bổng lộc, bỉnh bút , biển lận v.v..
    Ngoại lệ: bãi chức, bãi triều
    C: cải, cảm, cảo, cẩm, cảng v.v...
    Ngoại lệ : long cỗn, cưỡng bách, lưu cữu
    CH: chẩn, chỉnh, chỉ, chủng, chưởng, chử (cái chày)
    D: Không có ngoại lệ
    Đ: đả, đảm, đảng, đảo, đẳng, điểm, điển, điểu, đỉnh v.v...
    Ngoại lệ: đãi, đễ, đỗ
    GI: giả, giảng, giản, giảng, giảo v.v...
    K,KH: kiểm, kỷ (ghế), thế kỷ, kỷ cương, khả, khảo, khiển, khổ, khoản, khuyển, khủng...
    Ngoại lệ: kỹ thuật, kỹ lưỡng...
    PH: phản, phẩm, phỉ, phổ, phủ v.v...
    Ngoại lệ[/B]: phẫn, phẫu
    S: sản, sảng, sảnh, liêm sỉ, sổ, sở, sủng, sử, sửu v.v...
    Ngoại lệ: sãi vãi, sĩ tử, sĩ phu, suyễn.
    T: tải, tảng, tảo, tẩy, tẩu, tiểu, tỉnh tủy, tổ, tuyển, tử v.v...
    Ngoại lệ: tẫn, tễ, tiễn, tiễu trừ, tĩnh mịch, tuẫn tiết.
    TH: thải, thảm, thưởng, thủy, thủ, thủy v.v...
    Ngoại lệ: thuẫn, thũng
    U: ủ, uẩn, uyển, ủng v.v...
    X: xảo quyệt, ung xỉ, ngu xuẩn, xử v.v...
    Ngoại lệ:xã thôn.
    Y: ỷ (dựa vào), yểm trợ v.v...
    2b - Chỉ dùng dấu ngã, những chữ bắt đầu bằng :
    D: dã man, kiều diễm, dĩ nhiên, dung dưỡng v.v...
    L: lũng đoạn, lõa thể, lưỡng lự v.v...
    M: mã lực, miễn dịch, mãnh, mãng v.v...
    N: niển (nghiên mực), niểu (hiếm dùng)
    NH: nhiễu loạn, mộc nhĩ, thanh nhã v.v...
    V: vĩnh viễn, võ công, võng v.v...
    2c - Đặc biệt: Khi dùng dấu hỏi, khi dùng dấu ngã, những chữ bắt đầu:
    bằng H :
    hải cảng # kinh hãi
    hảo, hiểm, hiển, hiểu, hỏa, hoảng, hổ phách, hủ, hủy, hưởng
    hãm hại, hãn mã, hãnh diện, trì hoãn, hỗ tương, hỗn hợp, huyễn hoặc, hữu trách.
    bằng Q:
    quĩ đạo, thủ quỹ,
    quảng đại, quỉ quái .
  3. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    Gửi bác kenvin_thi: em nghĩ nghiên cứu về ngôn ngữ là một chuyện, còn ngôn ngữ sử dụng trong giao tiếp là chuyện khác, miễn truyền đạt được thông tin là được. Em nghĩ cứ để người dân tự quyết định tương lai tiếng Việt bằng những lời nói hàng ngày. Nếu nói sai so với sách vở nhưng về sau ai cũng nói vậy thì có gì đâu, ông nào làm lịch sử thì cứ nghiên cứu, phải không bác, hehe?
  4. bananarama

    bananarama Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/03/2004
    Bài viết:
    23
    Đã được thích:
    0
    Đọc từng chữ một (khả năng nghiên cứu ) có khác gì với đọc 7 âm trong chữ "recherchemöglichkeiten" (re-cher-che-mö-glich-kei-ten)??? Tiếng Đức đọc tới âm thứ 6 mới biết là nghĩa chính của từ này là khả năng để nghiên cứu (không phải là "nghiên cứu khả năng"), trong khi tiếng Việt biết ngay từ chữ thứ nhất và chữ thứ nhì (khả năng). Hệ thống nào cho suy diễn nhanh hơn?
    Còn chữ "datenbank" là một chữ có nghĩa riêng, cho dù là ghép "daten" + "bank", tức là nó độc lập thành 1 danh từ riêng rồi. Vì thế, thí dụ này trong việc viết chung các từ lại với nhau đưa ra như trên là trật lấc.
    "betriebswirtschaftliche" cũng thế, là tĩnh từ, nghĩa chính của nó là "wirtschaft", còn tiếng Việt thì em cũng chưa tìm ra chữ nào xúc tích hơn là "tính kinh doanh", xin các bác khác cho biết ý kiến thêm, em cám ơn.
    Cách học của trẻ con các nước chắc không phải chỉ đơn giản là nhận biết khái niệm trong ngôn ngữ thật nhanh. Điều này xin dành cho các bác có trách nhiệm trong việc giáo dục. Nước họ tiến nhanh tiến mạnh vì sao? Lại không phải chỉ vì cách viết. Thế tại sao họ không viết "commonsense" mà lại viết "common sense" bác nhỉ?
    Chữ "vânvân", "đứatrẻ", "saomà"... em còn đọc được chứ "cáchhọc" hay là "viếtra" ... đọc lên sao mà khó quá, em cứ đọc là "các-hhọc" và "viế-tra", ôi chao là mệt , vì cái thói quen mất rồi, các bác ơi....
  5. ukbox

    ukbox Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/12/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    CHÚC??MỪNG CÁC BÁC??ĐÃ PHÁT MINH RA CHIẾC XE ĐẠP

    việc tranh cãi về thay đổi chữ viết đã nổ ra trên mặt báo những năm 1920, nó thu hút được đông đảo các học giả học thật nhưng cuối cùng cũng không đi đến đâu vì xét cho cùng các ý kiến đưa ra thì tốt nhất không thay đổi gì là tốt nhất. Về sau này cũng có 1 ssố ý kiến khá hay nhưng có lẽ vẫn không thể thay đổi vì thói quen ăn sâu quá rồi. Âu cũng là lẽ thường, ngay đến các nước tạm gọi là phát triển và tiến bộ, hay nước lớn đi như Anh, Pháp hay Trung Quốc, Nhật bản thì về mặt chữ viết vẫn bảo thủ và llạc hậu, ai cũng thấy rõ sờ sờ trước mắt mà việc cải tổ vẫn bất khả thi.
  6. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    Cảm ơn bác ukbox, trước đây em chưa bao giờ trông thấy xe đạp cả, bây giờ mới được nhìn thấy xe đạp kể cũng thú lắm. Cơ mà nếu không có các bác ở đây phát minh lại cái xe đạp thì em cũng không biết đến bao giờ mới được trông thấy xe đạp bác ạ, kể ra nó cũng có ích đấy chứ, với cả em nghĩ nó cũng có nhiều điểm mới nữa.
    Quan điểm của em thế này bác ạ: lịch sử chả chứng minh được gì cả, không phải hôm qua không làm được thì hôm nay cũng sẽ không làm được, cũng không phải nước Nhật không làm được thì Việt Nam không làm được, tại sao chứ? Hôm qua không làm được thì hôm này rút kinh nghiệm từ thất bại của hôm qua. Còn như Hàn Quốc giàu hơn Việt Nam không làm được thì Việt Nam không làm được sao, thế Hàn Quốc có đánh thắng được Mĩ không? Còn như bác bảo Tàu không sửa sao, thế sao trước đây Việt Nam viết chữ Nôm mà bây giờ lại viết kiểu Latin. Với lại em nghĩ Tàu là nước lớn, chữ của họ là niềm tự hào thì họ phải giữ chứ, mà hình như Tàu cũng áp dụng cách viết chữ Latin đó thôi, bác chắc phải rõ về Tàu chứ. Có thay đổi được hay không thì em không quan tâm lắm, hiện giờ em chỉ quan tâm đến các phương án thay đổi thôi.
  7. ukbox

    ukbox Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    26/12/2003
    Bài viết:
    98
    Đã được thích:
    0
    Bạn không hiểu ý câu đùa của tôi rồi. Nhưng bỏ qua đi, nói chuyện cải cách chữ nhé(tôi cũng rất ủng hộ nhưng khách quan mà nói thì không thể thực hiện được). Tư liệu tôi đọc đã lâu rồi nên, nhưng có 1 số điểm thế này cần lưu ý và cần bỏ qua không nên lặp lại. Chẳng hạn có người muốn bỏ hết dấu má đi cho bớt lằng nhằng lại giống tây, nhưng thực ra đó là ông chủ báo-nhà in khôn lỏi, nếu cải cách thế thì ông ta không phải đúc chữ ở Vn mà nhập thẳng từ Pháp sang, rẻ được ối. Hay hiện nay có phong trào viết chữ loằng ngoằng cho giống chữ tàu, cái này lão Vi Huyền Đắc đã ccố công quảng bá lâu rồi nhưng rốt cuộc có được gì đâu. Hay như ông lão Trần trọng Kim lại thấy chữ bây giờ dễ học quá phải cải cách cho nó khó hơn chứ ai đời ông nông dân cũng đọc được thì mấy "sĩ " bị down giá trầm trọng.
    Ấy là nói chuyện hão huyền, còn những cải cách có lí hơn nhưng cũng chẳng ai nghe. Bạn nào thấy "Dường Kách Mệnh" chưa, quen quá rồi còn gì(tôi không viết sai chính tả đâu), ấy là ý tưởng cải cách của NAQ đấy. Ngoài thay chữ Đ bằng chữ D, chữ D đổi thành Z, C thành K thì bác còn muốn bỏ GH,NGH kép, PH thành F ...
  8. voiconlontalonton

    voiconlontalonton Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    30/09/2003
    Bài viết:
    1.362
    Đã được thích:
    0
    Bác ukbox ơi, em không nghĩ là HCM muốn mà lại không đổi được đâu, bác có thể nói rõ hơn được không?
    Em nghĩ tiếng Việt cần phải đổi mới không chỉ trong cách viết mà phải đổi mới toàn diện, nhưng không biết gì hơn. Giống như một người biết phải làm thì mới có ăn nhưng chả biết làm gì cả, chán quá.
  9. aqcharles

    aqcharles Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    2.668
    Đã được thích:
    1
    Em thì Em chưa đọc kỹ ý tưởng của Các Bác về cải cách ở đây , nhưng qua những gì sơ sơ mà các Bác viết ra Em cung hiểu phần nào. Nhưng Em lại thiên về ý khác (vì Em không nghiên cứu TV mà!!)Có thể khi đọc xong các Bác lượng thú cho Em. Em đồng ý với những gì các Bác đã trình bày như ở trên nhưng Em xin khai thác một khía cạnh khác nhé!!Chắc là các Bác ai cũng nhấn mạnh rằng chữ viết Tiếng Việt của ta để có được sự QUY PHẠM và latinh hoá như ngày nay là 1 THÀNH CÔNG tuyệt vời của NGÔN NGỮ VIỆT NAM rồi đúng không ạ. Nếu không tin Bác hãy Quay lại lịch sử chữ viết của chúng ta xem. Hiện nay có rất nhiều ý kiến về việc sử dụng lại chữ Nôm nhưng là 1 người tiếp xúc với chữ Vuông Em nghĩ là Chữ Nôm hay chữ Hán vẫn nên coi là 1 cái gì đó của Lịch sử và chỉ nên là nghiên cứu bảo tồn và phát huy không để mất là được còn việc phổ biến lại thì có lẽ là không nên. Đơn giản vì ngay như Anh bạn Tàu nhà ta cũng đau đầu cả chục năm nay để cải cách chữ thành Laitin mà vẫn chưa được. Chữ nôm là rất quý nhưng sorry thực sự . . . vẫn phải "kính nhi viễn chi" quý nhưng không dùng được. Em xin trở lại với ý kiến của Em. Em rất đồng ý việc cải cách chữ nhưng không giống các Bác . Em nghiêng về việc nên cải cách ở khía cạnh từ vựng. Hiện nay từ vựng trong tiếng việt ta đang lộm nhộm và thật linh tinh. Các Bác chỉ cần đọc các báo ra hàng ngay thì cũng rõ. Tiếng Việt của chúng ta đã và đang VAY MƯỢN một số ngôn ngữ 1 lượng QUÁ LỚN các Từ VỰNG mà chưa có sự quy phạm. Từ tiếng Tây tiếng Tàu tiếng nhật . . . có cả mà sự quy phạm thì . . . Em đơn cử là các tên riêng địa danh nưóc ngoài quay lại với vốn từ vài năm trước các Bác có biết các nước NGA LA TƯ, GIÃ NÃ ĐẠI,, TÂN TÂY LAN .... hay các Thành phố MẠC TƯ KHOA, HỮU ƯỚC, ĐÔNG KINH ... hay không??? Ngày nay mỗi 1 Báo có 1 cách gọi khác nhau tuỳ theo trình độ của độc giả mặc sức dùng tiêng Tây tiếng Ta tiếng Tàu (Bác nào mê bóng đá Anh mà học tiếng Anh đọc báo nhân dân chắc gì đã nhận ra được các cầu thủ Vễnh râu, Pônxờcâu . . .không???) ngoài ra 1 loạt các từ mượn của nước ĐẠI PHÁP như Budông, xíc lô, gác đờ bu , gác đờ xen. . . . Em vẫn không thể hiểu được là tại sao . . . . ???
    Nói dài nói dai nói dại là Em thực sự hy vọng có được 1 sự cải cách về từ vựng trong Tiếng Việt của chúng Ta !!!
  10. aqcharles

    aqcharles Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    18/07/2004
    Bài viết:
    2.668
    Đã được thích:
    1
    Em thì Em chưa đọc kỹ ý tưởng của Các Bác về cải cách ở đây , nhưng qua những gì sơ sơ mà các Bác viết ra Em cung hiểu phần nào. Nhưng Em lại thiên về ý khác (vì Em không nghiên cứu TV mà!!)Có thể khi đọc xong các Bác lượng thú cho Em. Em đồng ý với những gì các Bác đã trình bày như ở trên nhưng Em xin khai thác một khía cạnh khác nhé!!Chắc là các Bác ai cũng nhấn mạnh rằng chữ viết Tiếng Việt của ta để có được sự QUY PHẠM và latinh hoá như ngày nay là 1 THÀNH CÔNG tuyệt vời của NGÔN NGỮ VIỆT NAM rồi đúng không ạ. Nếu không tin Bác hãy Quay lại lịch sử chữ viết của chúng ta xem. Hiện nay có rất nhiều ý kiến về việc sử dụng lại chữ Nôm nhưng là 1 người tiếp xúc với chữ Vuông Em nghĩ là Chữ Nôm hay chữ Hán vẫn nên coi là 1 cái gì đó của Lịch sử và chỉ nên là nghiên cứu bảo tồn và phát huy không để mất là được còn việc phổ biến lại thì có lẽ là không nên. Đơn giản vì ngay như Anh bạn Tàu nhà ta cũng đau đầu cả chục năm nay để cải cách chữ thành Laitin mà vẫn chưa được. Chữ nôm là rất quý nhưng sorry thực sự . . . vẫn phải "kính nhi viễn chi" quý nhưng không dùng được. Em xin trở lại với ý kiến của Em. Em rất đồng ý việc cải cách chữ nhưng không giống các Bác . Em nghiêng về việc nên cải cách ở khía cạnh từ vựng. Hiện nay từ vựng trong tiếng việt ta đang lộm nhộm và thật linh tinh. Các Bác chỉ cần đọc các báo ra hàng ngay thì cũng rõ. Tiếng Việt của chúng ta đã và đang VAY MƯỢN một số ngôn ngữ 1 lượng QUÁ LỚN các Từ VỰNG mà chưa có sự quy phạm. Từ tiếng Tây tiếng Tàu tiếng nhật . . . có cả mà sự quy phạm thì . . . Em đơn cử là các tên riêng địa danh nưóc ngoài quay lại với vốn từ vài năm trước các Bác có biết các nước NGA LA TƯ, GIÃ NÃ ĐẠI,, TÂN TÂY LAN .... hay các Thành phố MẠC TƯ KHOA, HỮU ƯỚC, ĐÔNG KINH ... hay không??? Ngày nay mỗi 1 Báo có 1 cách gọi khác nhau tuỳ theo trình độ của độc giả mặc sức dùng tiêng Tây tiếng Ta tiếng Tàu (Bác nào mê bóng đá Anh mà học tiếng Anh đọc báo nhân dân chắc gì đã nhận ra được các cầu thủ Vễnh râu, Pônxờcâu . . .không???) ngoài ra 1 loạt các từ mượn của nước ĐẠI PHÁP như Budông, xíc lô, gác đờ bu , gác đờ xen. . . . Em vẫn không thể hiểu được là tại sao . . . . ???
    Nói dài nói dai nói dại là Em thực sự hy vọng có được 1 sự cải cách về từ vựng trong Tiếng Việt của chúng Ta !!!???

Chia sẻ trang này