1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Sức mạnh hiện tiền Phi Thời Gian - cái "Ngay Bây Giờ và Tại Đây!"

Chủ đề trong 'Yoga - Khí công - Nhân điện - Thiền' bởi LHX_NDD, 03/02/2007.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. hoadao_vnn

    hoadao_vnn Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/09/2005
    Bài viết:
    183
    Đã được thích:
    0
    Đồng ý với LHX_NDD là không nên chú trọng quá về từ ngữ. Ông Tolle cũng có khuyên người đọc là nên bỏ lại các từ ngữ và khái niệm sau lưng càng sớm càng tốt. Ngôn ngữ thì có giới hạn và những kinh nghiệm của ông Tolle truyền đạt trong sách thì vô giới hạn, không thể nghĩ bàn. Ông Tolle là một nhà ngôn ngữ học nên ông dùng từ rất cẩn trọng và cách diễn đạt rất đơn giản. Tuy nhiên, hoadao đã gặp một số người bản xứ bảo rằng sách của ông khó hiểu quá. Hoadao chỉ băn khoăn rằng dịch sai ý tứ của ông cũng dễ làm lệch đi nội dung và làm người đọc khó khăn hơn trong việc lĩnh hội. Hoadao nghĩ đơn giản là trong khi chưa thấy mặt trăng trực tiếp được, thì có lẽ chúng ta vẫn còn phải dựa vào ngón tay chỉ. Vậy nên hiểu đúng là điều kiện đầu tiên.
    Ngoài việc giải thích một cách đơn giản về năng lực của hiện tại, Hoadao thấy cuốn sách này của ông Tolle còn có giá trị rất lớn trong việc giúp phá chấp và hướng dẫn tu tập.
    Thân mến, hoadao
  2. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    vốn dĩ, đã từng có câu hỏi nào để đã từng có AI ĐÓ đã từng trả lời sao?
    --------------------------------------------------------------------
    Không có ai đặt câu hỏi cho ai đó trả lời, nhưng ngôn ngử được sinh ra cho mổi chúng ta đặc câu hỏi và trả lời,
    hay luôn luôn trả lời những câu hỏi của người anh em là sao??? tai sao phải sẳng sàng trả lời người anh em điều muốn hỏi??? nhưng cái chết sẻ đến sau câu trả lời, vì sao cai chết sẻ đến???
  3. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Cái đẹp nổi lên trong miền tĩnh lặng của sự hiện trú

    Khi đã trải nghiệm các khoảnh khắc hiện trú đó, rất có thể bạn không nhận ra được rằng mình đã từng tiến vào trạng thái vô niệm trong thoáng chốc. Đây là vì khoảng cách giữa trạng thái đó và dòng ý nghĩ ùa đến quá ngắn ngủi. Ánh chớp satori của bạn có thể chỉ kéo dài được vài giây trước khi tâm trí hiện hành trở lại, nhưng nó vẫn còn ở đó; bằng không, bạn sẽ không trải nghiệm được vẻ đẹp. Tâm trí không thể nhận ra cũng không thể tạo ra được vẻ đẹp. Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, trong khi bạn hoàn toàn hiện trú, thì vẻ đẹp ấy hay tính linh thiêng ấy hiển lộ ra. Do vì khoảng hở đó quá ngắn ngủi và bạn thì không tập trung cảnh giác đủ mạnh, có lẽ bạn không thể thấy được sự khác biệt căn bản giữa cảm nhận, vốn là tri giác không suy nghĩ về cái đẹp, với việc đặt tên cùng giải thích vẻ đẹp ấy dưới dạng ý nghĩ: khoảng hở thời gian quá ngắn ngủi đến mức chúng dường như chỉ thuộc về một tiến trình duy nhất. Thế nhưng, sự thực là ngay lúc ý nghĩ xuất hiện, tất cả mọi thứ bạn có chỉ là một ký ức về vẻ đẹp ấy thôi.
    Khoảng hở thời gian giữa cảm nhận và ý nghĩ càng lớn, con ngừơi bạn càng sâu sắc hơn; nói khác đi, bạn càng tỉnh thức hơn.
    Nhiều người bị giam cầm trong tâm trí lâu ngày đến mức cái đẹp của thiên nhiên không thực sự hiện hữu đối với họ. Họ có thể nói: ?oĐóa hoa mới đẹp làm sao!?, nhưng đó chỉ là việc gán ghép, xếp loại một cách máy móc của tâm trí mà thôi. Bởi vì họ không tĩnh lặng, không hiện trú, cho nên họ không thực sự thấy đóa hoa, không cảm nhận được cái tinh hoa của nó, tính linh thiêng của nó - giống như họ không biết rõ chính họ, không cảm nhận được cái tinh hoa của chính họ, tính linh thiêng của chính họ vậy.
    Bởi vì chúng ta sống trong một nền văn hóa bị tâm trí thống trị như thế, cho nên hầu hết nghệ thuật, kiến trúc, âm nhạc, và văn chương đều thiếu vắng cái đẹp, thiếu vắng tinh hoa nội tại, chỉ trừ rất ít ngoại lệ. Lý do là những ngừơi sáng tạo ra chúng không thể - thậm chí trong khoảnh khắc - giải phóng bản thân ra khỏi tâm trí của họ. Vì vậy họ không bao giờ chạm được cái miền mà bên trong đó tính sáng tạo và cái đẹp phát sinh. Tâm trí mặc tình sáng tạo ra các sản phẩm quái đản, và không chỉ riêng trong các phòng trưng bày các tác phẩm nghệ thuật thôi đâu. Bạn hãy ngắm nhìn các vùng phong cảnh ngoại ô và các bãi đất hoang công nghiệp mà xem. Chưa từng có nền văn minh nào lại sản sinh quá nhiều cảnh vật gớm ghiếc đến như thế.
    Nhận diện ý thức thuần túy
    Phải chăng hiện trú và Bản thể hiện tiền là đồng một thứ?
    Khi bạn hiểu rõ Bản thể hiện tiền, thì sự thực là Bản thể hiện tiền hiểu rõ chính nó! Khi Bản thể hiện tiền hiểu rõ chính nó ?" thì đó là sự hiện trú. Bởi vì Bản thể hiện tiền, ý thức, và sự sống là đồng nghĩa, cho nên chúng ta có thể nói rằng hiện trú có nghĩa là ý thức đã hiểu rõ bản thân nó, hay sự sống đạt đến trạng thái tự-ý-thức (self-consciousness). Nhưng đừng bị trói buộc vào các từ ngữ, và đừng ra sức tìm hiểu sự kiện này. Bạn không cần phải tìm hiểu trước khi bạn có thể trở nên hiện trú.
    Tôi quả thực hiểu rõ điều ông vừa nói, nhưng dường như nó ám chỉ rằng Bản thể hiện tiền, thực tại siêu việt tối hậu, vẫn chưa hoàn chỉnh, rằng Bản thể này vẫn đang trải qua một tiến trình phát triển. Phải chăng Thượng đế cần thời gian cho sự phát triển của con người?
    Phải, nhưng chỉ ở phương diện hữu hạn của vũ trụ được thị hiện dưới dạng vật chất hữu hình mà thôi. Trong Thánh Kinh, Thiên Chúa tuyên bố rằng: ?oTa vừa là Alpha, vừa là Omega, và Ta là Đấng Duy Nhất hằng sống?. Trong lãnh địa phi thời gian nơi Thiên Chúa ngự trị, cũng là nhà của bạn, khởi thủy và chung cuộc, Alpha và Omega, chỉ là MỘT, và tinh hoa của mọi sự vật đã từng hiện hữu và sẽ còn hiện hữu mãi mãi vẫn hiện trú vĩnh hằng trong trạng thái nhất thể và toàn bích bất thị hiện (an unmanifested state of oneness and perfection) ?" hoàn toàn vượt ra khỏi bất cứ thứ gì mà tâm trí con người có thể tưởng tượng ra hay vươn tới được. Tuy nhiên, trong cái thế giới các hình tướng dường như phân biệt của chúng ta, sự hoàn hảo phi thời gian là một khái niệm không thể nghĩ bàn được. Ở đây, ngay cả ý thức, vốn là ánh sáng phát ra từ Cội Nguồn vĩnh cửu, dường như cũng lệ thuộc vào tiến trình phát triển, nhưng nói như vậy là do nhận thức hạn cuộc của chúng ta. Về mặt tuyệt đối thì không phải như thế. Tuy vậy, tôi xin phép tiếp tục nói qua về sự tiến hóa của ý thức trong cái thế giới này.
    Mọi sự vật hiện hữu đều có Bản thể hiện tiền, đều có tinh hoa Thượng đế (God-essence), đều có một mức độ ý thức nào đó. Ngay cả một hòn đá cũng có ý thức ở dạng sơ đẳng ; bằng không, nó sẽ không hiện hữu, các nguyên tử và phân tử của nó sẽ phát tán. Mọi sự vật đều sống động. Mặt trời, trái đất, cây cối, động vật, con người - tất cả đểu là biểu hiện của ý thức dưới các mức độ khác nhau, ý thức thị hiện dưới dạng hữu tướng.
    Thế giới này xuất hiện khi ý thức nhận lấy hình tướng dưới dạng hình tướng suy nghĩ và hình tướng vật chất. Bạn hãy quan sát hàng triệu dạng sinh vật chỉ trên hành tinh này thôi. Dưới biển sâu, ở đất liền, trên không trung - rồi mỗi dạng được nhân bản hàng triệu lần. Nhằm mục đích gì? Phải chăng nhân vật hay thứ gì đó đang bày cuộc chơi, một cuộc chơi đầy dẫy các sắc tướng? Đây là điều mà những người truy cầu chân lý thời cổ ở Ấn Độ tự hỏi bản thân họ. Những vị này xem thế giới này là lila, một cuộc chơi do đấng Phạm Thiên bày ra để mua vui. Các dạng sống cá biệt hiển nhiên không quan trọng cho lắm trong cuộc chơi này. Dưới biển, hầu hết các dạng sinh vật đều không tồn tại lâu quá vài phút sau khi chúng được sinh ra. Cả con người cũng khá nhanh chóng biến thành cát bụi, và khi mất đi thì không còn để lại dấu vết gì như thể nó chưa từng tồn tại vậy. Phải chăng như thế là bi thảm hay tàn ác? Chỉ khi nào bạn tạo ra một nhân thân cá biệt cho từng loài, khi nào bạn quên phứt rằng ý thức của nó chính là tinh hoa Thượng đế tự biểu hiện dưới dạng hữu tướng, thì cuộc chơi ấy mới đậm nét bi tráng. Nhưng bạn không thực sự biết rõ điều đó cho đến khi bạn nhận ra được tinh hoa Thượng đế của riêng bạn chính là ý thức thuần túy (pure-consciousness).
    Nếu một con cá được sinh ra trong bể nước nhà bạn và bạn đặt tên cho nó là Bống, lập ra cho nó một tờ khai sinh, bảo cho nó biết phả hệ của gia tộc nó, rồi hai phút sau đó nó bị một con cá khác nuốt chửng đi ?" đó mới là bi thảm. Nhưng sự việc chỉ bi thảm bởi vì bạn đã phóng chiếu một cái tôi phân biệt trong khi không có một cái tôi cá biệt nào cả. Bạn đã cố tình nắm lấy một phần nhỏ trong một tiến trình động, một vũ điệu phân tử, và biến nó thành một thực thể cá biệt.
    Ý thức hóa trang dưới nhiều sắc tướng cho đến khi chúng đạt tới tình trạng cực kỳ phồn tạp đến mức ý thức đánh mất bản thân trong vô vàn sắc tướng ấy. Ở con người ngày nay, ý thức hoàn toàn bị đồng hóa với sắc tướng ngụy trang của nó. Ý thức chỉ biết bản thân nó là sắc tướng bên ngoài, và do đó nó sống trong nỗi sợ hãi bị hủy hoại sắc tướng vật chất hay tâm lý của nó. Đây chính là tâm trí vị ngã, và đây cũng chính là chỗ mà sai lệch lớn lao hình thành. Hiện nay dường như có điều gì rất sai trái ở đâu đó trên con đường tiến hóa. Nhưng ngay như vậy cũng nằm trong cuộc chơi thần thánh lila của đấng Phạm Thiên mà thôi. Sau cùng, áp lực đau khổ gây ra bởi sai sót hiển nhiên này buộc ý thức phải giải trừ sự đồng hóa với sắc tướng và thức tỉnh để bước ra khỏi cơn mơ sắc tướng, bứơc ra khỏi tuồng ảo hóa. Nó tái lập trạng thái tự-ý-thức, nhưng ở mức độ sâu xa hơn so với lúc nó đánh mất đi trạng thái này.
    Tiến trình này được Chúa Jesus giải thích trong chuyện dụ ngôn của Ngài về đứa con hư hỏng, bỏ nhà đi hoang, xài phí hết tiền của đem theo, trở nên thiếu thốn cơ cực, rồi vì đau khổ giày vò buộc lòng phải quay về nhà. Ngày về đến nhà, người cha càng thương yêu con mình hơn cả trước đó nữa. Tình trạng đứa con tuy cũng giống như trứơc đây, vậy mà không còn giống y ngày xưa. Tâm hồn nó đã có thêm chiều sâu. Câu chuyện dụ ngôn này miêu tả chuyến du hành từ trạng thái toàn vẹn bất thức, trải qua sự bất toàn và ?oxấu xa? biểu kiến, để tiến đến trạng thái toàn vẹn hữu thức, hay tỏ ngộ.
    Phải chăng giờ đây bạn có thể thấy được tầm quan trọng sâu sắc hơn và rộng lớn hơn của động thái trở nên hiện trú như là chủ thể quan sát tâm trí của bạn? Bất cứ lúc nào quan sát tâm trí của mình, bạn đều lôi kéo ý thức ra khỏi các hình tướng của tâm trí, và khi đó nó trở thành cái mà chúng ta gọi là chủ thể quan sát hay chứng nhân. Kết quả là, chủ thể quan sát - tức là ý thức thuần túy vượt ra khỏi hình tướng - trở nên mạnh mẽ hơn, và các mô thức cố định ràng buộc của tâm trí bị suy yếu đi. Khi bàn về việc quan sát tâm trí, chúng ta đang cá nhân hóa một biến cố vốn thực sự có tầm quan trọng ở phạm vi vũ trụ: Thông qua bạn, ý thức đang thức tỉnh bước ra khỏi giấc mơ đồng hóa với hình tướng và rút ra khỏi các hình tướng ấy. Tình hình này báo điềm, nhưng cũng đã là một bộ phận của một biến cố có lẽ vẫn còn khá xa trong tương lai bao lâu chúng ta còn đề cập đến thời gian theo niên đại. Biến cố này lâu nay vẫn được gọi là ngày tận thế.
  4. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Nhận diện ý thức thuần túy
    Khi ý thức tự giải phóng khỏi tình trạng bị đồng hóa với các hình tướng vật chất và tâm trí, nó trở thành cái mà chúng ta gọi là ý thức thuần túy hay giác ngộ, hay là sự hiện trú. Tình hình này đã xảy ra ở một số ít người, và dường như định sẵn sẽ sớm diễn ra trên một quy mô rộng lớn hơn nhiều, mặc dù không có gì bảo đảm tuyệt đối rằng nó sẽ xảy ra. Hầu hết mọi người vẫn còn bị trói buộc trong lề lối ý thức vị ngã; bị đồng hóa và điều khiển bởi tâm trí của họ. Nếu không kịp tự giải thoát khỏi tâm trí của mình, con người sẽ bị chính cái tâm trí này hủy hoại. Họ sẽ ngày càng lầm lạc, xung đột, bạo hành, bệnh tật, thất vọng và điên rồ hơn. Tâm trí vị ngã đã trở nên giống như một con tàu đang bị đắm. Nếu bạn không kịp thoát ra, bạn sẽ bị chìm chung với nó. Tâm trí vị ngã tập thể là một thực thể phá hoại, điên rồ, và nguy hiểm nhất từng cư ngụ trên hành tinh này. Bạn nghĩ xem điều gì sẽ xảy ra trên hành tinh này nếu như ý thức của nhân loại vẫn giữ nguyên không thay đổi?
    Vốn đã xảy ra đối với hầu hết mọi người, thời gian nghỉ xả hơi duy nhất của tâm trí họ là thỉnh thoảng quay trở lại mức độ ý thức dưới mức hiện hành các ý nghĩ. Mọi người đều làm điều này hằng đêm trong giấc ngủ. Nhưng tình hình này cũng xảy đến một mức độ nào đó thông qua ******** rượu chè, và các loại ma túy khác nhằm ức chế hoạt động quá mức của tâm trí. Nếu không nhờ đến rượu, thuốc an thần, thuốc chống trầm cảm, cũng như các loại ma túy bất hợp pháp khác, tất cả đều được tiêu thụ với khối lượng rất lớn, sự điên rồ của tâm trí con người thậm chí có lẽ còn dữ dội hơn nhiều so với tình hình hiện nay. Tôi tin rằng nếu không dùng những thứ độc hại vừa kể trên, thì phần lớn dân số có lẽ sẽ trở nên thật nguy hiểm cho bản thân và cho người khác. Dĩ nhiên, các loại ma túy này chỉ có tác dụng khiến cho bạn vứơng mắc thêm lầm lỗi mà thôi. Sử dụng chúng rộng rãi chỉ trì hoãn sự sụp đổ của các cấu trúc tâm trí xưa cũ và trì hoãn sự xuất hiện của ý thức cao cấp hơn. Tuy người sử dụng có thể hưởng được đôi chút thoải mái tránh được phần nào sự hành hạ của tâm trí họ, nhưng họ lại bị trở ngại do không đủ sức hiện trú hữu thức để vươn lên khỏi tầm hoạt động của tâm trí nhằm tìm được sự tự do đích thực.
    Rơi trở lại mức độ ý thức dưới mức hoạt động của tâm trí, tức trở lại mức độ tiền tư duy của tổ tiên xa xưa của chúng ta và của các loại động vật cùng cây cỏ, không phải là giải pháp cho chúng ta. Không còn đường lui nữa. Nếu muốn tồn tại, nhân loại sẽ phải tiến lên giai đoạn kế tiếp. Ý thức đang tiến hóa trên khắp vũ trụ theo hàng tỷ hình thức khác nhau. Cho nên ngay trong trường hợp chúng ta không thành công, thì sự việc ấy cũng không quan trọng gì trên phạm vi vũ trụ cả. Ý thức chẳng thêm được gì và cũng chẳng bới đi, vì vậy nó đơn giản sẽ tự biểu hiện thông qua một hình tướng nào khác mà thôi. Nhưng chính cái sự kiện tôi đang nói ở đây và bạn đang lắng nghe hay đọc tập sách này quả là một dấu hiệu rõ rệt cho thấy ý thức mới đang giành được chỗ đứng trên hành tinh này vậy.
    Không có gì có tính cá nhân ở đây: Tôi không đang dạy dỗ bạn. Bạn chính là ý thức, và bạn đang lắng nghe mình. Một ngạn ngữ phương Đông nói rằng: ?oNgười dạy và người được dạy cùng nhau phối hợp thành lời giảng?. Trong bất cứ trường hợp nào, bản thân các lời lẽ đều không có tính quan trọng tuyệt đối. Chúng không phải là Chân Lý; chúng chỉ là phương tiện hiển bày nó mà thôi. Tôi phát biểu từ trạng thái hiện trú, và khi tôi nói, có lẽ bạn có thể đồng hành với tôi trong trạng thái hiện trú ấy. Mặc dù mỗi từ ngữ tôi dùng dĩ nhiên đều có một lịch sử, và xuất xứ từ quá khứ, như mọi thứ ngôn ngữ đều thế cả, nhưng lời lẽ tôi đang nói với bạn giờ đây đều là phương tiện truyền đạt mang tần số hiện trú có năng lượng cao, hoàn toàn KHÁC BIỆT so với ý nghĩa thông thường của chúng.
    Sự yên lặng là một phương tiện truyền đạt sự hiện trú còn hiệu quả hơn nữa, cho nên khi đọc sách này hay lắng nghe tôi nói, bạn hãy tri cảm cái tĩnh mịch ở giữa và bên dưới các lời lẽ. Hãy tri cảm các khoảng hở ấy. Dù bạn ở bất cứ nơi đâu, lắng nghe sự tĩnh mịch vẫn là một biện pháp dễ dàng và trực tiếp để hiện trú trong cái Ngay Bây Giờ. Cho dù bối cảnh có ồn ào đến đâu đi chăng nữa, vẫn luôn luôn có đôi chút tĩnh mịch bên dưới và ở giữa các âm thanh. Lắng nghe sự tĩnh mịch thì tĩnh lặng lập tức triển nở và hiển lộ bên trong bạn. Chỉ riêng sự tĩnh lặng bên trong bạn mới cảm nhận được sự tĩnh mịch bên ngoài. Và tĩnh lặng có khác gì với hiện trú, có khác gì với ý thức đã thoát khỏi các hình tướng tâm trí đâu? Đây là SỰ THỰC HIỆN SINH ĐỘNG những điều tôi đã nói với bạn.
    Được LHX_NDD sửa chữa / chuyển vào 17:55 ngày 06/02/2007
  5. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Thiên Chúa: thực tại hiện trú thiêng liêng của bạn
    Đừng để bị trói buộc vào bất cứ một thuật ngữ nào cả. Bạn có thể thay thế thuật ngữ ?oThiên Chúa? bằng sự hiện trú, nếu thuật ngữ này có ý nghĩa hơn đối với bạn. Thiên Chúa là tinh hoa Thượng Đế của bạn hay là Tự Ngã (Self-Cái Tôi), như người phương Đông đôi khi dùng đến. Sự khác biệt duy nhất giữa ?oThiên Chúa? và ?ohiện trú? là ?oThiên Chúa? đề cập đến tính linh thiêng đang ngự trị bên trong bạn bất kể bạn có biết rõ hay không, trong khi ?ohiện trú? có nghĩa là tính linh thiêng hay tinh hoa Thượng Đế bên trong bạn được đánh thức.
    Nhiều ngộ nhận và tín niệm sai lầm về Thiên Chúa sẽ được sáng tỏ nếu bạn nhận biết rõ rằng không có quá khứ hay tương lai bên trong Thiên Chúa. Nói rằng Thiên Chúa ĐÃ hay SẼ hiện hữu là mâu thuẫn. Còn Chúa Jesus thì đã từng hiện hữu. Ngài là một con người với một xác thân sống trước đây hơn hai ngàn năm và đã được CHÍNH sự hiện trú linh thiêng THỊ HIỆN sự hiện trú linh thiêng đó qua một xác thân, nhận thức được bản tính đích thực của CHÍNH Ngài. Cho nên Ngài nói: ?oTrước khi Abraham từng hiện hữu, Ta ĐANG hiện hữu?. Ngài không nói: ?oTa đã từng hiện hữu trước khi Abraham được sinh ra?, bởi vì nói như thế Ngài vẫn còn bên trong chiều kích thời gian và vẫn còn lệ thuộc vào nhân thân nào đó có hình tướng. Cụm từ ?oTa ĐANG hiện hữu? được dùng trong một câu khởi đầu trong thời quá khứ cho thấy một chuyển biến thật căn cơ, một gián đoạn trong chiều kích thời gian. Nó là một phát biểu VÔ CÙNG SÂU SẮC, phảng phất phong cách THIỀN ĐỊNH. Chúa Jesus cố gắng truyền đạt trực tiếp, không qua suy nghĩ lan man không mạch lạc, ý nghĩa của sự hiện trú, của sự hiện thực cái Tôi. Ngài đã vượt qua khỏi chiều kích ý thức bị chi phối bởi thời gian, để tiến vào lãnh địa phi thời gian. Dĩ nhiên, vĩnh hằng KHÔNG có nghĩa là thời gian không có điểm KẾT THÚC, mà có nghĩa là ko có thời gian, PHI THỜI GIAN. Do đó, con người Jesus đã trở thành một biểu tượng của ý thức thuần túy. Và Thượng Đế đã tự định nghĩa mình là gì trong Kinh Thánh? Phải chăng Thượng Đế đã nói: ?oTa đã luôn luôn hiện hữu, và Ta sẽ luôn luôn hiện hữu.? ? Dĩ nhiên là KHÔNG, bởi vì nói như vậy chẳng hóa ra đã đem lại cho quá khứ và tương lai một thực tại hay sao? Thượng Đế đã nói: ?oTa đang hiện hữu như vẫn đang hiện hữu?. Không có thời gian ở đây, chỉ có sự hiện trú mà thôi. Chúng ta không thể hiểu điều mà Thượng Đế đã nói ở bình diện của Tâm Trí và trong đang ở trạng thái vướng mắc vào chiều kích thời gian, mà chỉ có thể hiểu điều Thượng Đế nói về chính Ngài ở bình diện Thực Tại hiện trú thiêng liêng của chúng ta.
    Sự ?ogiáng trần lần thứ hai? của Thiên Chúa chính là sự chuyển hóa của ý thức nhân loại, chuyển biến từ thời gian đến Phi Thời Gian, trạng thái hiện trú, từ tư duy đến ý thức thuần túy, chứ không phải là sự xuất hiện của một nhân vật nam hay nữ nào đó. Nếu ?oThiên Chúa? có quay trở lại vào ngày mai dưới một hình tướng bề ngoài nào đó, thì liệu điều vị ấy nói với bạn có thể nào KHÁC hơn câu này: ?oTa là Chân Lý. Ta là sự hiện trú linh thiêng. Ta là sự sống vĩnh hằng. Ta đang ở bên trong ngươi. Ta đang ở Tại Đây. Ta là cái Bây Giờ? hay không?
    Được LHX_NDD sửa chữa / chuyển vào 17:56 ngày 06/02/2007
  6. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    Vì sao jesu bị đóng đinh, phải chăng jesu không đang là mà jesu vượt cái đang là.
  7. LHX_NDD

    LHX_NDD Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    12/06/2004
    Bài viết:
    2.991
    Đã được thích:
    0
    Cái đang là mà Chúa Jesus phải bị đóng đinh trên thập giá vốn dĩ là cái đang làThiên Chúa đang định ra và vẫn đang định ra trong chương trình cứu rỗi mà Ngài đã vì thương xót loài người mà thực hiện NGAY TỪ LÚC CON NGƯỜI ĐÃ PHẠM TỘI MÀ ĂN TRÁI CẤM! Thiên Chúa muốn bày tỏ cho con người biết rằng con người cần phải vâng phục cái ĐANG LÀ trên thập giá, CỦA CON MỘT CỦA NGÀI ĐANG CHỊU ĐỰNG ĐẤY để có thể nhận biết cái ĐANG LÀ Ngài và trở về với Ngài bằng cách vâng phục theo đúng như những gì Chúa Jesus đã nói và đã làm, để kiện toàn luật của Mose!
    Được LHX_NDD sửa chữa / chuyển vào 17:25 ngày 07/02/2007
  8. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    cái này hay đây và theo thiên chúa thì ngày tận thế sẻ đến,
    và loài người chờ đợi ngày hôm đó 1 cách hân hoan, nhà nào củng mua nến để thắm sáng để tỏ lòng thành kính vời Thượng đế.
    có lẽ LHX không biết ngày tận thế là 1 ngày như thế nào vì nó chưa đến, nhưng với trach nhiệm tiên tri của 1 con chiên của chúa thì LHX có thể dự đoạn cho ngày hôm đó không?
    thương đế thương xót loài người vì sợ loài người làm hỏng cuộc chơi của ngài, do đó ngài thương xót ngài.
  9. umahum

    umahum Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    09/06/2006
    Bài viết:
    77
    Đã được thích:
    0
    Lạy ông đi qua, lạy bà đi lại!
  10. dungwind

    dungwind Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    11/01/2006
    Bài viết:
    2.502
    Đã được thích:
    0
    lay cái gì hả hum hum hum, spam ha''. đề nghị mod khóa nick đi, cho anh chàng hum hum mang con số 1. hum con nợ ta 1 xu đó, món nợ này nặng lắm.

Chia sẻ trang này