1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

Súng bộ binh!!!

Chủ đề trong 'Kỹ thuật quân sự nước ngoài' bởi 272chip272, 04/08/2009.

  1. 0 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 0)
  1. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Thank bác dân ngốc. Chuyến đi Âu đầu năm à. Ở bảo tàng Sanh Peterbug và Berlin còn hai khẩu có máy có giống hệt của Thăng Tự Vĩnh lạc (Khác Thắng Tự Hồng Vũ) và Thiên Tự, mình nhờ mãi mà bọn chúng chưa đưa nào tìm được, trong sách xuất bản khoảng năm 196x có hình chụp mờ, có lẽ do tre gỗ nên bảo tàng nó đang đưa vào "chế độ bảo vệ cao".
    Sang đó bác có ra đường "trả thù dân tộc" không đấy.
    Pháo Việt thời Lê-Nguyễn có nhiều loại tạp nham. Loại nhập khẩu thường là Bofor có cốc mồi và bản lề nắp cốc giống Thần Cơ, nhưng cốc mồi sâu chứ không đáy bằng như Thần Cơ. Loại này thời Nguyễn nhập về rất nhiều khi Mỹ bán phá giá pháo quân miền Nam sau nội chiến.
    Loại nội, thậm chí là do chuyên gia tây đúc đồ nội, có lỗ chèn nắp cốc mồi hình vuông nghiêng về sau, dưới đáy, phía sau mới là cốc mồi sâu. Tiếc quá. Kỹ thuật chèn gỗ cho đạn, cho cốc của Thần Cơ thì dân Mỹ tk19 mới biết.
    Ngoài hai loại đó ra thì đủ thứ pháo phiếc linh tinh, nôi-nhập, rồi pháo nhà Thanh..... Ngay cả loại nội phổ biến, có cùng cỡ đạn 4-5cm, bắn đạn đá đặc, nòng dầy bắn thẳng, cũng có nơi đúc gang, có lúc đúc đồng. Nay phổ biến còn gang, vì đồng thành nồi thành mâm hết rồi. Những linh tinh này do nhà Nguyễn hết sức linh tinh về súng pháo các loại.
    Nhà Nguyễn thì có gì, đánh tây Sơn theo lễ là xấu, nhân nhà người ta có loạn mà cướp. Việc lấy con làm con tin vay nợ Tây là hành động cõng rắn cắn gà nhà không thể tha thứ. Chính vì hành động này mà suốt đời súng ống quân sự nhà nguyễn đều hết sức ươn hèn. Pháo thì năm cha ba mẹ. Cuối tk19, thế giới đã là súng trường, thì đa phần quân nhà Nguyễn không có súng. Phần có súng thì đa phần là hoả mai mồi thừng. Cuối tk19 mà điểu đầu đá lửa là đồ quý hiêm hàng ngàn người mới có một cái.
    Trong khi đó thì con dân của triều đình này sở hữu súng nòng dài, hạt nổ kín, chiến đấu mọi thời tiết trước cả Tây. Súng Tây tk18 là đá lửa, máy tròn 2 nấc, đường kính nòng 19mm, nòng dài 1 mét. Đừờng kính này còn thua cả Thiên Tự 17mm bắn đạn "trọng bát tiền diên tử", đạn chì 8 đồng cân, Thần Cơ đầu tk14. Trong khi đó súng cổ Mèo đã 1,4 mét, đường kính 14mm-15mm, và đương nhiên là chiến đấu mọi thời tiết vớt hạt nổ kín, lại có cả trạm truyền nổ dài.
    Điều hèn nhát nhất là trong khi nhập khẩu pháo buôn lậu Mỹ có cốc mồi đặc trưng của Thần Cơ, thì đi xin sử Tầu về dèm chính tác giả Thần Cơ. Xin sử tầu viến sử ta đã là đê hèn, còn chuyện sau là ngu si.
    Bác Dân hơi nhầm, pháo nhà Nguyễn thời đánh Tây Sơn lại chủ yếu là thiết kế hàng nội, đặc trưng là cốc mồi có phần trên hình vuông để chèn nắp gỗ, buồng đốt cũng có đoạn thuận tiện cho chèn guốc gỗ. Guốc gỗ ở phía sau đạn, kiểu này là Mộc Mã Tử. Nhưng đến thời Nguyễn có đoạn này nhưng lại không biết chèn. Điều này chỉ có thể giải thích được là nhà Nguyễn lúc đó chỉ xin được vốn, còn các chuyên gia lưu lạc giang hồ đúc pháo theo kiểu Đại Việt thời Lê.
    Cả Trịnh, Nguyễn, Núi Đông Núi Tây đều không có lựu pháo. Trong cuốn "điều lệnh" Binh Thư Yếu Lược có ghi chép nhiều kiểu lựu pháo. Các pháo thời này không lựu vì đa số là pháo bắn đạn đá đặc đường kính 3-4-5 cm, dưới đáy hồ Ngọc Khánh có một núi. Đây là loiaj pháo nòng dầy, bắn thẳng, diệt mục tiêu di động rất tốt, thường được dùng trên thành, trên thuyền. Nó không to lắm để cơ động trong xứ đầm lầy, chứ không phải thảo nguyên ngựa thồ như Đông Âu.
    Một điểm ngu dốt của nhà Nguyễn là đắp thành Hà Nội đi xây thành kiểu Vauban đúng thời điểm bên Pháp, quân Nga và Pháp đốt bỏ thành, lôi nhau ra cánh đồng Brodino tẩn dã chiến. Trước đó, các pháo đài bảo vệ bờ biển không thể cơ động, dã chiến được, như Azop đã bỏ thành quách.
    Chỉ hơn nửa tk sau khi thành hoàn thành, người Pháp đánh chiếm tất cả các thành của Vịt Ngan bằng chiến thuật điển hình. Dùng súng trường khống chế pháo hộ thành, kéo pháo công thành vào bắn sập thành. Tất cả pháo đều bị súng trường khống chế triệt để mới hèn, thậm chí Tây còn không thèm dùng pháo công thành, mà khiêng thuốc nổ vào phá, vì hoả lực hộ thành vô dụng.
    Quá nhục, súng trường khống chế pháo.
    Thưa bác Dân, mỗi "chiến tranh", quân tây chỉ tham gia mấy chục người thôi, Mã Tà Ma Ní cũng chỉ mấy ngàn thôi. Không cái nhục nào lớn cho quê hương cách mạng súng ống như thế cả.
    Ở Huế, suốt một đêm và một phần ngày, toàn bộ pháo binh kinh đô nã cấp tập không hạ được đồn Mang Cá. Vua co cẳng chạy vào rừng.
    Nhà Hồ và nhà Tây sơn đều trọng công nghiệp, chữ nôm. Đó là những điều mà hủ nho đặc biệt kinh sợ. Không cuốn sử nào vớ vẩn như Đại Việt Sử Ký Toàn Thư, bác Dân thử so sánh với Sử Ký xem. Sử gia chỉ là anh học trò, sức không bằng anh hùng lập quốc, trí không đủ viết văn đoạt thành, vị thế không bằng ngai vàng..... lại được quyền dèm pha những người đó, đó là ngu si, đê tiện. Chuyện này ở Ta bắt đầu từ Lê Anh Tông, nhà vua dùng lễ nhạc do hoạn quan chế, giết Nguyễn Trãi, Lê Sát.... rồi đẻ ra những chuyện văn hoá suy đồi như vậy.
    Thậm chí hủ nho còn chê công cuộc xây dựng của đời thịnh trị Lê Thánh Tông, thật dèm ngu si hết sức. Và nhờ ơn hủ nho, quê hương của cách mạng súng ống không hề có lấy một quyển sách nào nói về, vẽ về súng của tổ tiên.
    Lựu pháo Pháp kiểu Nga.
    Sau cách mạng, vào khoảng năm thứ 2 cộng hoà thì Pháp dùng buồng đốt kiểu Nga, duy chỉ có hình dáng ngoài nòng hơi khác. Kiểu này nhẹ, cơ động. Sau Pháp xuất sang Mỹ trong nội chiến và được dân nói tiếng Anh gọi là pháo Napoleon.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_1959.jpg
    Xe giá của pháo pháo đài tk18
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_1972.jpg
    Cốc mồi đáy sâu của ÂU và Otoman. Cốc mồi này không có nắp, rất sợ mưa ẩm, gió mạnh. Cuối tk17 bên Âu vẫn còn lác đác cốc mồi vuông kiểu như Đại Việt, nhưng đã ít lắm rồi. Kiểu cốc mồi vuông theo Thần Cơ đi đày ở Tầu.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_1966.jpg
    Khẩu trơn này của Việt Nam ta chăng?
    Cũng có thể, nhưng đây là kiểu hải pháo cho Ship of the line.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_1990.jpg
    Giá cối và vị trí ngõng tầm này là Vauban. Còn Cò Hum ngõng đáy. Ngõng kiểu này dùng cho cối đánh gần (chỉ vài chục đến vài trăm mét), điều này đúng đắn hơn cối đánh xa. Cối chuyên dùng hộ thành.
    Ngõng này được dùng ở Đông Âu, cả kiểu nòng nữa. Nga phát triển thành buồng đốt hình nón và sau đó là buồng đốt lệch để bắn đạn xoáy, bù nòng sai. Pháp dùng lại buồng đốt hình nón của cối và lựu Nga năm Cộng Hoà thứ 2(1794).
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_1984.jpg
    Đích thị kiểu Napoleon. Tên này do dân Anh Mỹ đặt cho kiểu pháo Pháp thời cách mạng.
    Đây là dã pháo, hay còn gọi là trường pháo, field gun. Pháo nhẹ kéo theo đội hình bộ binh trong trận đánh.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/inside/IMG_1994.jpg
    Tử Tước Vauban. Trước ung sủ đi hỏi cách dịch cái tước của lão. Ông này cùng ông Cò Hum một thời, cả hai ông đều chú trọng dùng cối bắn tầm rất gần hộ thành. Đặc trưng của cách xây thành cũng như bầy trận của Vauban là hình ngôi sao, nhờ thế mà hoả lực hộ thành tập trung được vào các quân công thành.
    Trên thực địa dã chiến, bầy trận cũng hình ngôi sao như vậy. Hồi đó chưa trang bị chính thức súng trường đủ ý nghĩa, súng lúc đó dùng như pháo nhỏ-mặc dù vẫn 1 người, chưa tự vệ được, bảo vệ bằng gươm giáo. Sau khi Vauban chết mới có súng trường đủ ý nghĩa, khối lượng vừa đủ để dùng lê thuận tiện, tự vệ được, đối kháng được, và cối được thay bằng lựu pháo dã chiến.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_1957.jpg
    Đầu ruồi chứ
    Pháo bắn thẳng, pháo nòng dầy. Trước đây không bắn được trái phá vì đạn phát nổ trong nòng, sang tk19, gang nhiều nên mới áp dụng các kỹ thuật chống phát nổ (như chia ra nhiều bình gang đặt trong đạn, hay trộn đạn với các viên gang để các viên gang đỡ đòn áp lực, đồng thời đóng vai trò mảnh sát thương). Vì bắn được trái phá nên trước khi đồng điếu về hưu, người ta sát nhập lựu pháo vào pháo nòng dầy.
    Pháo bắn thẳng dùng chống mục tiêu di động, như xe, thuyền, đồ công thành.... nên thường có đồ dùng để ngắm. Trong khi đó lựu pháo và cối có cái máy tính đạn đạo compa dây rọi.
    Pháo Lê, Trịnh và Vua Nguyễn đa phần là loại này, nhưng bắn đạn đá. Đạn đá ưu thế hơn đạn gang vì nó tỷ khối nhỏ, phá than vỏ tầu thuyền chứ không ịm ỉm xiên vào trong.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_1970.jpg
    Pháo chuyên dụng bắn đạn ria và đạn viên, được Nga phát triển 173x-175x trong một chương trình cấp quốc gia bí mật. Chương trình này sau đẻ ra một sản phẩm quan trọng hơn là "Hội đồng khoa học pháo binh". Nòng nó rộng hình chứ nhật chứ ko tròn như bắn trái phá hay đạn đặc. Khi bắn đạn ria, đạn được đựng trong một hộp tôn gò. Đạn ria thường là các viên đá thạch lựu, cứng và nặng, được chọn sàng đãi cẩn thận. Khi bắn đạn viên, người ta xếp hàng ngang đạn trong nòng rộng bằng một đệm gỗ.
    Vì miệng rộng nên bắn đạn ria hiệu quả hơn miệng tròn. Pháo bắn đạn ria dùng để chống các cuộc xung phong kỵ binh.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/inside/IMG_1996.jpg
    Cũng đã hỏi các bạn nguồn gốc khẩu này rồi. Hình như là Đức nó xơi của Tây Phú, sau chiến tranh tây Phú sang đòi lại, nên mới có dòng chữ. Mà bác biết bọn bảo tàng làm thế nào mà giữ được dòng chữ này ko nhỉ?
    Đây là pháo hộ thành đa năng, vừa ria, vừa viên, vừa trái phá. Khi bắn trái phá thì nhồi ít thuốc đi, nòng không có phần buồng đốt rõ ràng.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/inside/IMG_1999.jpg
    Cái chuông trong dàn nhạc lễ.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/inside/WWI/IMG_2067.jpg
    Nu rem be.
    Súng khai sinh ra cách mạng công nghiệp ở đây năm 161x. Sau hoả thằng câu thương, các thợ ở đây thiết kế ra súng ngắn dùng đá lửa, kiểu này là bánh xe, nhờ không mang theo cái thừng mồi cháy đen xì xì nên các sỹ quan dùng súng đá lửa có xác suất thắng cao hơn khi đào mỏ.
    Dòng hoàng gia Áo băng hôn nhân thống nhất được một số vùng đất, trong đó có Tây bán Nhà. Nguyên một xưởng súng ở đây được đem về đó, từ đó văn minh súng ống Tây Âu mới phát triển.
    http://i923.photobucket.com/albums/ad76/dan--lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/Amour/IMG_2405.jpg
    Cái máy bắn đá này dùng hồi WW1.
    http://i923.photobucket.com/albums/ad76/dan--lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/IMG_2111.jpg
    Súng trường cuối tk17, thời Vauban. Thật ra, nó chưa xứng là súng trường. Người Nhật nhờ tài làm thép mà dùng phổ biến súng trường đủ nghĩa trước tiên trong TK16. Ở đâu thì cũng có súng trường từ lâu, nhưng trang bị súng trường đúng đắn cho quân đội thì châu Âu chậm chạp, phân tán không đồng đều.
    Loại súng này lấy tên Musket đến sau này, tức là con muỗi phiên âm lằng nhằng từ Ôtoman, qua Ý. Muỗi tức là nói đến cái móc câu của hoả thằng câu. Musket thời Vauban nặng khoảng chục kg, chiến đấu với tư cách là pháo nhỏ, pháo cá nhân, chứ chưa tự vệ được. Súng này được bảo vệ trong đội hình giáo dài.
    Sau khi Vauban chết thì Tây Âu mới áp dụng đại trà súng trường đủ nghĩa. Súng tk18 nhẹ hơn, rất dài, nòng dài làm cán lê, tự chiến đấu được, lúc đó giáo gươm mới nghỉ hưu thật sự. Cả Anh và Pháp đều định tiêu chuẩn súng trường mới đúng những năm đầu tiên tk18, khi Vauban chết.
    http://i923.photobucket.com/albums/ad76/dan--lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/Amour/IMG_2401.jpg
    Cái này thì là nửa cối. Thể hiện trình thiết kế tồi của Tây Phú, tụt hậu đầu tk20.
    http://i982.photobucket.com/albums/ae303/dan-lythe/Europa%202009/Paris%2025%20Aug/Musee%20de%20la%20Armee/inside/WWI/IMG_2106.jpg
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 15:55 ngày 05/12/2009
  2. SSX999

    SSX999 Guest

    [​IMG]
    Nó nặng hơn nên ngoài 600m bay thẳng hơn thôi. Nhưng ngoài 600m thì chẳng để làm gì. Tầm 600m đã
    là tầm bắn tỉa WWII. Thế mới thấy Đức thiết kế tốt hơn. Bà đầm già cũng có chất quí tộc nhưng mải son phấn
    õng ẹo thôi.
  3. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Ừ, bạn SSX đúng.
    Thuật ngữ "tầm bắn hiệu quả" xuất hiện từ đầu tk20, tầm này cứ lùi dần lùi dần.
    Ban đầu cho tầm bắn hiệu quả là 1800-2000 mét, tức là thực chất là tầm bắn sát thương. Cái này thì anh M16 ngày nay ôm khư khư để bạn cửu trò chuyện. Anh ôm khư khư vì tầm bắn hiệu quả tính toán của anh lại đúng bằng chỉ số bỏ nòng đi của AK.
    Đến khoảng giữa hai thế chiến thì tầm bắn hiệu quả hình thành đúng nghĩa như ngày nay. Mức ban đầu, với súng phát một là 600 mét. Vì binh nhì thường chỉ bắn được 300 mét, nhưng có một tỷ lệ nhỏ người bắn được 600 mét. Vậy nên thiết kế đạn phải thoả mãn đường đạn chưa phân tán mạnh ở 600 mét. Tầm này về sau lấy làm tầm trung liên (súng máy cá nhân) nhưng khác một chút, là không cho siêu nhân, mà cho binh nhất.
    Thoả 600 mét thì đạn to, nặng, giật mạnh. Những điểm này không quan trọng trong thời súng cá nhân bắn phát một còn súng máy thì nặng hàng tạ. Chúng chỉ bị loại bỏ khi súng cá nhân dùng liên thanh.
    Các bạn đúng rồi, đường đạn "chống trên mũi nhọn" phát triển mạnh trong thời gian giữa mau và mốt, 1898-1908. Người ta thúc đẩy nghiên cứu mạnh vì cơ khí , luyện kim đã phát triển, súng đã bớt sai số, mà đạn chì đúc thì bù sai khoẻ. Nếu như trước đây đầu đạn kiểu này chỉ là đề tài thú vị của các nhà khoa học, thì đến thời điểm đó là yêu cầu thử nghiệm của các quốc gia. Thật ra, 7,62 hay 7,92 không khác gì nhiều nhau. Dự án súng trường xung phong đầu tiên của Đức năm 1927 còn nâng lên 8,2.
    Kết quả lựa chọn tiêu chuẩn đạn ở các nước không giống nhau. ".3006" Mỹ lựa chọn kiểu gần giống Mauser, đầu đạn nặng 12-13 gram. Đầu đạn nặng nên không hao năng lượng ở tầm xa, nhưng lại giảm độ chính xác ở tầm gần. Quan điểm chiến tranh của Mỹ sơ khai đến mức hướng ưu tiên số một của ".3006" thập niên 192x, 193x là súng máy bắn gián tiếp, nên mới đuổi theo tầm sát thương tối đa. Thật ra , người Mỹ không biết tính toán, thử nghiệm cũng như chiến thuật, chỉ nghe lỏm châu Âu. Đồng thời, bên trong Mỹ lại tồn tại một số thế lực buôn vua, mà cụ thể là Cor***e đệ nhất. Để dùng thuốc tồi, người Mỹ làm cái vỏ đạn to khủng bố, khắc phục được đôi chút thuốc yếu. Riêng đầu đạn thì giá như Mỹ chỉ cân nhắc thêm một tí xíu, họ đã có đầu đạn Mosin.
    Mosin chọn đúng thế nào thì chúng ta biết rồi. Đạn to quá thì cản mạnh, nhưng tỷ lệ vận tốc, đường kính, chiều dài khi thu nhỏ đạn lại đến một mức nào đó là giới hạn. Tuỳ vận tốc nào đó, mà nên dừng ở một mức đường kính, không thu nhỏ lại nữa.
    Lúc đó, trong dải vận tốc của mình, đạn nằm trọn trong buồng chân không, đường đạn chính xác. Đạn đường kính nhỏ hơn thì thò đuôi ra ngoài, nên chỉ giảm chút vận tốc đã mất chính xác, đó là M16A1 lừng danh, sửa chữa quyết định này, FN SS109 ném miẹ nó đường đạn hiện đại đi, điều này giống hệt Thompson phiên bản quân sự ném miẹ nó khoá nòng đi, đây là thành tích nổi bật, sánh danh muôn đời của các nhà chế súng Mỹ.
    Ở một mức nào đó, đạn Mosin ngắn hơn, nhẹ hơn, sơ tốc cao hơn, thì dễ nằm trọn trong buồng chân không hơn. Nhưng khi vượt quá tầm này, vận tốc đạn nhẹ nhanh hao hơn. Như vậy là hướng cải tiến của Mosin cân nhắc đến chiến thuật, hy sinh các điểm đạt được ở tầm xa đổi lấy các điểm đạt được ở tầm gần. Đây là hướng cải tiến chính xác, giải thích làm sao cái đầu đạn này siêu bền, cả ta và địch cùng dùng tuốt tuột.
    Mosin có một điểm dở hết sức đau lòng, không ở đầu, mà ở đuôi. Đó là cái gờ móc làm DP không đeo súng đã lắp băng được. Đến giờ muốn bỏ gờ móc thì lại khó, sao mà thiết kế lại được cái máy PK đây. Người Nga sang tk21 cũng thấy họ quá ngu cái vụ này và lại đang cãi nhau xem làm thế nào, mình cũng thấy đúng là bó tay chấm côm.
    Mosin một lần cải lại theo Mauser, đó là model 1930. Mosin này dùng đầu đạn bằng Mauser 13gram. Điểm này để thoả mãn ý định chống xe thiết giáp bằng đạn súng trường. Tất nhiên là sau đó ý tưởng này chưa ra đã lạc hậu. Thật ra, tuy định tiêu chuẩn như thế, nhưng phần lớn sản lượng vẫn là model 1908. Đến model 1936 1942, 1944, 1945 thì đạn cải tiến rất mạnh.
    Những cải tiến đạn đầu tiên là do nhà khoa học Tokarev phát triển các ý định nung nấu từ hồi "hy sinh toàn diện" Nga Hoàng. Ông này cùng lúc với Fedorov đề nghị một phiên bản súng trường lên hội đồng quốc gia, nhưng kém may hơn là Hội Đông ấy thích nghe Fedorov hót hơn. Công nhận là Fedorov hót khoẻ, ông dậy học rất giỏi đến mức có cả một đàn học trò, sau này tổng khởi nghĩa đưa súng trường xung phong lên ngôi. Ngày nay Kovrov vẫn có thế mạnh đặc biệt là công nhân lành nghề, chuyên làm hàng độc, như AT-14. CÒn Izhsmash chỉ mạnh về sản xuất lớn.
    Tokarev là nhà khoa học đặc biệt quan tâm đến kỹ thuật đối kháng. Liên Xô luôn ủng hộ quan điểm súng trường hoá các loiaj súng ngắn liên thanh, ưu tiên khả năng đối kháng, bỏ khả năng trợ chiến của Vollmer. Vollmer thì ai cũng thân, Đức Tầu Nga Mỹ Tây... vì ông bị bọn bại trận WW1 nợ, quanh năm nằm chờ chứng trả, suốt ngày bị doạ phá sản. Mà cuối cùng thì sau 10 năm kiên trì cầm cự, cũng phải đầu quân cho Erma. Hiện nay bảo tàng Nga còn nhiều mẫu thử nghiệm của Vollmer, không biết có phải Liên Xô sau 1935 lục nhà ông này ko. Vollmer chuyển cho Liên Xô một số mẫu thử súng ngắn liên thanh, gần giống với Thập lục thức (model 1927) Tầu. Tokarev phát triển súng này bằng nguyên lý chiến đấu chụm loại cực nhanh, nhờ đó một chùm đạn tác dụng như một viên trong đối kháng, tăng được tầm bắn hiệu quả đạn súng ngắn vốn yếu. Phương thức này sau Suomi học theo, rồi đến M16. Có điều bác con khỉ bắt chước M16 quên không làm lại cái cổ băng Suomi và PPSh, lại dùng cổ băng Vollmer, nên dùng loạt cực nhanh trong băng 20 viên.
    Thật ra, các súng sau đó không đáp ứng được đầy đủ Tokarev, yêu cầu của ông là 1100 phát/phút. Suomi, PPSh và M16 đều dừng ở 900.
    Sau khi thử nghiệm súng ngắn liên thanh năm 1927, Liên Xô có đầy đủ điều kiện thuận lợi hơn Đức để cải đạn đúng hướng. Đức giãy chết 1918 phải fix vội đạn cho MP. Lúc đó, Liên Xô dùng đạn súng ngắn Nagant (cũng cho mẫu thử 1927 Tokarev), đã đến lúc phải bỏ rồi. Liên Xô cải tiến thuốc của đạn Mauser C96 thành đạn TT (Tokarev ở Tula). Súng C96 được dịch trong "thép đã tôi..." là mao-de, tiếng Tầu Mao là Mao Sắt, Tầu Tưởng là Pạc Hoọc, pháo hộp, tức là chỉ cái hộp gỗ kiêm báng.
    Việc cải tiến thuốc này tạo ra một lô các phương thức toán học mới, làm cả châu Âu a dua a tòng lao vào sửa chữa đạn. Đây là một dịp may tuyệt vời cho Bà Đầm Son Phấn Tây Phú. Bà áp dụng chống trên mũi nhọn trước những người sinh ra nó 10-20 năm, nhưng đạn quá chảnh, không thể cạnh tranh được với các tiêu chuẩn đạn cũ. Thế là nước Pháp cuối WW1 có một lô tiêu chuẩn đạn súng trường, đủ các tầng kỹ thuật. Kỹ thuật mới ra tạo điều kiện đạn mới vượt hẳn lên, thống nhất loại đạn cũ, Tây Phú có MAS-36.
    Thế nhưng các giải pháp hoá lý lại đi sau toán học nhiều . Đạn PTRS đẩy trình Liên Xô tiến một bước dài. Đạn này so với chỉ không đầy 10 năm sau lại quá sơ khai. PTRS đã có hình viên, nhưng chưa có hình dẹt, mà trụ, trụ đùn rồi cắt là phương pháp dễ nhất. Về phụ gia liên kết thì PTRS đã khá chuẩn rồi, cho thấy người ta đã tìm ra một đống giải pháp hoá học, sẵn sàng cho các phương pháp tạo hình trong tương lai lựa chọn. Thật ra thì đến AK 1948 làm gì có phương pháp tạo hình nào tiên tiến mới nổi đâu, cái "thành công" nhất của đạn này là làm người ta đồng ý với nhau rằng nên đổ thêm tiền vào thuốc đạn.
    Ở Vịt Ngan, có cả hai loại dây chuyền sản xuất đạn AK 7,62mm. Một cho ra kiểu "ngũ lục thức", tức K56 tầu, chính là đạn AK moden M43/48. Hai là dây chuyền đạn M43/67 Nga viện trợ sau 1979. Về sau Nga nó không bán đạn mấy, mà bắn đạn dưới hình thức các dây chuyền sản xuất hoàn toàn tự động hoá, dễ khởi động, dễ niêm phong. Trừ phần thuốc rắn đinh màu tim tím, thật sự hình thành phương pháp tạo hình thì M43/67 có thêm một chút cải tiến đầu đạn cho bù sai nòng mòn.
    Trước 1945, khoa học cơ bản tiến được bước nào thì Mosin tiến bám sát. Mosin là quan trọng nhất trong các loại đạn, đương nhiên rồi. Thời này hàng loạt các bước tiến Mosin san sát nhau. Phần đầu đạn thì không thay đổi nhiều, có thay đổi chút chỉ phục vụ các loại keo dán bảo vệ hay công nghệ dập ép. Phần thay đổi lớn nhất là thuốc.
    Chính thuốc lại làm thay đổi cỡ nòng. Thật ra thì từ model1930, Mosin đã có chiến lược phục vụ nòng ngắn. Trước đây không bắn được khi xung phong, nòng làm cán lê, thì mới dài. Người Nga lại tự cho minh cao to hơn Đức, nên thường làm tiêu chuẩn súng dài hơn. Bây giờ không cần cán lê, vì có tự động, thì súng chỉ nên dài 80, Nga cho rằng mình cao to hơn, thì dài hơn chút. Từ 1930--1944 nòng co lại 540. Phiên bản đạn 1944 là fix tiêu chuẩn, 1945 là cải tiến chút trong tiêu chuẩn mới.
    Thế nhưng 1945 cũng chẳng yên. Năm 1948 đạn AK hoàn thành, cùng với chính phẩm đạn AK là một lô phụ phẩm, chính là các giải pháp. bàn đi tính lại Mosin lại theo AK cùng cải thành model 1967. Đường đạn thì không thay đổi gì, chỉ thay đổi thuốc.
    Mauser đen hơn Mosin, 192x bị đi tù, 193x bị trẻ con mất dậy MP hỗn láo. Vả lại, Mauser lại không định cải tieu chuẩn đạn Mauser, mà làm một bước súng trường xung phong. Đen là trước khi đánh Liên Xô thì MP Đức thắng khiếp, thế là MP quay về gôn nhà bắn chết súng trường sung phong SK39. À, mày tranh ông cái xung phong à. Dân MP là các nhà máy mới, nhỏ, nghèo, kỹ thuật kém hơn, cụ thể hơn là mặt đúc áp lực, mặt luyện kim.... Nếu mà làm súng trường thì Erma đúng là ra rìa. Cái này không phải lỗi của dân MP, Mauser thua trận WW1, nợ không trả tiền Vollmer, nên Erma mới bám lấy Nazi kiếm ăn.
    Vậy nên những cải tiến Mauser trước 1945 không phải là tiêu chuẩn đạn, mà chỉ là những cải tiến cấu tạo trong tiêu chuẩn đó, cũng khá tốt. Tuy nhiên khung đầu đạn quá nặng (13 gram) bó buộ các cái tốt phát triển.
    Sau khi Mauser bị Mosin bắt làm tù binh năm 1945, thì phương Tây có một cơ hội vàng cải tiến tiêu chuẩn đạn. Mauser giờ có không nghe à, thằng tù binh kia, ra ngoài.
    Các nước phương tây sau kế hoạch Marshan 1948 đồng loạt gây chiến tranh lạnh với Đông Âu. Điều này làm nguy cơ chiến tranh tăng cao. Mà chiến tranh nổ ra thì chỉ còn trông trờ Mỹ làm đạn. Vậy nên, Mauser nhả cho Mỹ một phần công nghệ, là các khâu hoá học. Còn khâu tạo hình thì không. Bắt Mauser mà dùng thuốc cor***e thì có lẽ nó nhảy lầu.
    Cor***e Đệ Nhất không bó tay đâu nhé, nó cải tiến lần cuối, cũng có hình viên. Nhưng mà bản chất vẫn là thuốc nổ dẻo, nên kháng cự này nhanh qua.
    NATO 7,62x51 thì buồn cười, đầu Mosin, đuôi Mauser, nhưng thuốc lại là thuốc.... nửa Mauser.
    Thuốc NATO 7,62x51 đã có các phụ gia làm viên rất rắn, đủ ít vỡ khi bắn. Nhưng mà nó lại không được Mauser nhả công nghệ tạo hình, nên có cái hình dáng chuối nhất trong số hình thuốc viên, đó là hình cầu. Hình cầu giảm nhanh diện tích bề ngoài, giảm nhanh tốc độ cháy bão hoà theo khối lượng. Vì vậy, đạn này đạt phần lớn sơ tốc trong đoạn nửa đầu 30cm (từ 650-700 m/s) nửa đoạn cuối thì đúng là súng thuốc nổ đen, mỗi công dụng làm cán lê, nâng lên được 800-820 (tuỳ loại nòng và trích khí.
    Cor***e Đệ Nhất từ chức, thế là M16 mới dùng thuốc.....NATO 7,62x51. SÚng nhỏ dùng thuốc súng to, nên nòng M16b mới dài như thế, nó có cái đường kính của súng nhỏ và chiều dài của súng to.
    Tất nhiên, cũng có một giải pháp khắc phục một phần hình cầu, đó là thấm chất làm chậm ở mặt ngoài. Nhưng điều này được thuốc viên dẹt kiêng vì không bao giờ đều. Cái không đều này mới làm nhiều viên to chưa cháy thổi vào máy cái M16. Nhìn chung, lai căng các kiểu, anh này bị một tỷ tật.
    Đương nhiên, NATO chỉ có một nửa thuốc viên thì cái giá phải trả là nòng. Súng Nga bao giờ cũng nhẹ hơn, thậm chí thời hiện đại, các FN FAL, G Đức.... đã dùng chủ yếu là hợp kim tốt, vẫn cứ nặng ục, cắt ngắn nòng đi như G3 vẫn nặng ục. Đạn Mosin cổ lỗ vẫn còn nòng dài như SVT, AVS.... vẫn cứ nhẹ hơn. Các loại súng cần nòng đặc biệt như SVD, PK.... đều luôn nhẹ hơn cùng chức năng bên tây.
    Đã thế cố mãi vẫn hơi kém hơn Mosin sơ tốc. Đây là nói đạn phổ biến, chứ không phải đạn vàng bắn biểu diến xong thay nòng. Riêng cái liệt não wiki thì súng nòng ngắn nhà nó có sơ tốc trên 900, vượt xa súng nòng dài không trích khí Đức. Đương nhiên, nhờ cái wiki ngu dân ấy mới có đông liệt não bảo vệ vua đẻ non.
    Bạn Cửu An lỡ miệng, bạn ấy ca NATO 7,62x51 hết nhời, mà quên rằng đường đạn ngoài, đầu đạn của nó chính là Mosin, anh của AK. AK công nhận là ông anh to khoẻ chính xác hơn, nhưng tràm tĩnh quá, không điên được như ông em, ông anh có cú đời lắm thì cũng chỉ nhẩn nha phát một ngắm kỹ, ông em thì lia một băng không cần tỳ vai, tỳ giá.
    Ông anh cũng lia một băng được, nhưng mà lúc ông ấy định làm thế, là ông ấy rồ lắm rồi, ông ấy chuẩn bị nào những băng dây, nòng thay thế, nòng to nặng, giá càng...... Chưa chuẩn bị xong thì bionj nó sợ quá biến mất từ bao giở bao giờ.
    To bác không gầy, hình hư hình của bác là "đạn súng nhỏ". Đạn chống trên múi nhòn súng trường khác đạn pháo ở chỗ không đủ tiên gia công hình dáng chau chuốt, nên không thể dịch điểm dựa của đinh quay lên đúng mũi như đạn Bísmarck. CHính vì thế, nên đạn súng trường mới cần dịch trọng tâm ra sau.
    [​IMG]
    Đây là hình sơ đồ lúc đạn mới ra khỏi nòng. Khi đạn giảm tốc, phần áp cao, áp thấp co lại. Phần áp thấp thành một buồng. Bao giờ đuôi viên đạn thò ra khỏi buồng thì đạn bắt đầu đoạn đường phân tán mạnh, trừ M16A1 thì không ai dùng nữa.
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 14:54 ngày 05/12/2009
  4. gabeo2010

    gabeo2010 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/04/2009
    Bài viết:
    2.616
    Đã được thích:
    8
    Ờ đúng, so sánh đạn Pháp Nga Đức này:
    [​IMG]
    Đạn 7,62 mm đang bay:
    [​IMG]
    trang 5ohot.ru
  5. bebedoll

    bebedoll Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2009
    Bài viết:
    349
    Đã được thích:
    0
    Fúc khen Sxx, Sxx lại khen Gabeo, Gabeo lại khen lại Fuc, Fúc lại phải khen lại ... Tớ thì khen cả nhà các bác khéo khen nhau
    Ở Pháp quốc người người xây thành kiểu tử tước thì chết, nhưng xây pháo đài kiểu thống chế phú lăng sa hầu tước Vô băng thì sống. Món này là kinh nghiệm khói lửa của Vô băng khi đảm lĩnh phòng thủ pháo đài Cờ lê mông ăng Ác gon từ thời mới chuyển từ lãnh binh trong binh đoàn Công đê qua. Kiểu pháo đài Vô băng thích hợp phòng thủ bằng súng pháo khi tầm bắn còn ngắn và chưa chính xác. Sang thời Nguyễn, kỹ thuật súng ống đã phát triển nên pháo đài kiểu giời cũng toi. Trách nhà Nguyễn không canh tân để mất nước chớ sao trách người ta mất nước vì học xây thành kiểu pháo đài Vô băng hử?
  6. bebedoll

    bebedoll Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    01/12/2009
    Bài viết:
    349
    Đã được thích:
    0
    À mà Vauban chưa bao giờ là tử tước cả Trước khi được phong hầu tước thì Vô băng là huân tuớc
  7. huyphuc1981_nb

    huyphuc1981_nb Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    05/05/2002
    Bài viết:
    4.356
    Đã được thích:
    165
    Thế à
    he he he he he he he he
    Rồ đời, hỏi mãi không ra cái tiếng Tây tước của ông này là gì, thấy bác Dân Ngốc gọi là tử mới toi theo, tưởng chết đuối vớ được cọc, lại là cọc toi, đen quá.
    he he he he he he he he
    Tui có trình tiếng Tây cao bằng nửa con gián. Về tiếng Tây thi tôi chỉ đoán được chức danh cuối của ông ta là Nguyên Soái, tổng chỉ huy quân Pháp. Cái chữ Nguyên Soái này được nhà ta dịch đến hay, cứ quân ta thì là Nguyên Soái, quân địch lại hạ xuống Thống Chế. Cái truyền thống này do anh Tây ngày xưa, anh ấy chuyển từ ngữ trong sách lịch sử nước Gô Loa nhà ta như vậy. Sau này thì quân ta theo Tầu, hai cái theo hơi khác nhau.
    Bác nói đúng rồi, Vauban lạc hậu khi súng pháo phát triển. Ngay khi Vauban chết, thì Pháp và Anh đưa ra khái niệm mới về súng trường. Đây mới là súng trường thật sự. Điểm cơ bản nhất là nó nhẹ và dài. Cân nặng như súng trường ngày nay, cỡ 4-5kg. Nhờ thế mà súng trường mới dùng được làm cán lê, tự bảo vệ mình, cho gươm giáo về hưu. Khoảng 10 năm sau khi Vauban chết, Pháp có súng trường tiêu chuẩn 1717, sau một thời gian các súng trường chưa có tiêu chuẩn nhưng đã thắng. Anh muộn hơn, đến giữa tk18.
    Kiểu máy cò súng trường này có từ 166x ở Paris, nhưng số lượng vẫn rất ít. Đến đầu tk18 thì Tuyn Tulle mới dừng các đơn đặt hàng máy cò cũ. Súng thành phẩm thì hay đóng mác Xanh Ê Chiên St. Etienne . Ngày nay hai chú này là MAT với MAS.
    Khi gươm giáo về hưu thì lính có tỷ lệ súng 100% chứ không còn 40% như trước, hoả lực mạnh hơn, nên các binh đoàn cơ động ngoài đồng mới tự vệ được. Các binh đoàn cơ động tự vệ được thì bảo vệ được pháo công thành, và cho thành về hưu cùng giáo gươm luôn.
    Về sau, chỉ còn các cửa biển là không cơ động được, nên vẫn còn các pháo đài. Nhưng các pháo đài này cũng không xây thành nữa, mà chỉ là trận địa pháo.
    Cũng thời gian Model 1717, Piotr tổ chức quân xưởng Tula, đương nhiên cũng là súng trường tiêu chuẩn. Thuỵ Điển có vẻ sớm hơn, từ tk17. Còn Izhmash thì đàn em, đến khoảng 176x không nhớ, mới mọc mầm từ nhân lực Tula. Sản lược các loại của cả Tula và MAT, MAS cao nhất là thời chiến tranh Napoleon, 180x-182x. Tula và các đệ tử chỉ khôi phục sản lượng thời Liên Xô, cuối tk19 bị chính phủ ăn cắp bóp suýt tiêu.
    Model Tây Phú 1717.
    [​IMG]
    Được huyphuc1981_nb sửa chữa / chuyển vào 15:50 ngày 05/12/2009
  8. AndrewTran

    AndrewTran Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    13/05/2006
    Bài viết:
    3.135
    Đã được thích:
    80
    Phân tích khí động lực gì mà hình minh họa sai toè loe. Khi đạn bay trong môi trường không khí , không khí xung quanh viên đạn di chuyển vậy à? bậy bạ. Nghe phân tích và thấy tại sao ngày nay đạn đều có hình dáng đầu nhọn đuôi túm nè. Theo hiệu ứng Coanda ( Coanda Effect ) Khi dòng chảy chuyển động qua mặt cong của vật thể nó không đi thẳng nhưng uốn mình ôm theo bề mặt cong. Chính hiệu ứng nầy ngày nay được cho là lực chính đã tạo ra lực nâng cho cánh máy bay theo định luật Newton 3. quay lại viên đạn. Đạn xưa ( xưa lắm) đầu nhọn đuôi không túm. Khi dòng khí bám theo từ đầu đến đuôi thì tách ra và tạo buồng áp thấp sau viên đạn như vậy Drag lớn. Khi viên đạn đuôi túm lại dòng khí tiếp tục ôm vào đuôi nên vùng áp thấp nhỏ đi làm drag nhỏ theo. ( không kể khi đạn đi hypersonic nếu có loại đó ) Mọi viên đạn ngày nay cho súng trường ( trừ đạn không sát thương ) đều đầu nhọn đuôi túm thuộc nhóm hiệu năng khí động lực G1. sự khác biệt trong drag hiện đại chủ yếu là tỷ lệ trọng lượng và diện tích thiết diện mặt trước đầu đạn. Chung cỡ đạn viên nặng hơn sẽ ít bị drag tác động hơn thế thôi. Đạn AK tuy cỡ 7.62mm nhưng chỉ nặng 120gr so với NATO 7,62mm nặng 150gr ( do dài hơn) nên AK chịu tác động của drag lớn hơn. Hơn nữa chìu dài viên đạn giúp khác phục hiệu ứng Magnus giúp chính xác hơn đặc biệt khi bắn trong gió ngang. cuối cùng viên đạn bay nhờ động năng nên sơ tốc càng lớn + trọng lượng lớn sẽ bay càng xa. Đạn ak sơ tốc và trọng lượng đều nhỏ hơn đạn 7.62mm NATO. Thương thật Nobita nhỉ?
    Được AndrewTran sửa chữa / chuyển vào 21:10 ngày 05/12/2009
  9. taisaolainhuvay

    taisaolainhuvay Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    11/06/2006
    Bài viết:
    641
    Đã được thích:
    17
    Hai bác này ý kiến ngày càng giống nhau, mặc dù kố ý trình bày khác, hè hè hè, có thể như vậy sẽ bớt xôm
  10. gabeo2010

    gabeo2010 Thành viên mới Đang bị khóa

    Tham gia ngày:
    29/04/2009
    Bài viết:
    2.616
    Đã được thích:
    8
    Có lẽ Chần không hiểu mình nói gì nữa, lại còn đi cãi cả ảnh, nẫu.
    magnus thì liên quan gì hở; cái boat tail là để tránh tạo ra sự thay đổi mặt phẳng đột ngột dẫn đến sinh luồng nhiễu loạn khí làm mất ổn định đạn, nó tưowng tự cái đầu mút cánh vểnh lên ở máy bay chở khách hiện đại.
    Còn đạn to thì có đạn đạo phẳng hơn nhưng mà là ở tầm xa 600 m trở lên như đạn Pháp ấy chần ạ, cộng thêm đạn nặng thì phải có liều phóng lớn dẫn đến recoil lớn, đòi hỏi kết cấu khoá nòng và cả súng phải phức tạp và vật liệu tốt dẫn đến đắt.
    Chưa kể đạn NATO tạo vết thương không phức tạp như đạn Soviet nhể:
    [​IMG]
    [​IMG]
    Tóm lại đạn châu Âu với nhau thì hơn điểm này thì thua điểm kia, xêm xêm nhau cả.
    Không đuội như cái đạn 5,56 cứ đứng dưới nhìn lên nhỏ rãi ra, nhể;
    Đến nỗi phải thuê FN thiết kế lại SS109, nhuuuuuuuuuuuuuuục

Chia sẻ trang này