1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SƯU TẦM | Đến với những bài thơ hay (Mục Lục P.1)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi Sweet_fa, 05/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    BẮT ĐẦU
    Trần Viết Dũng
    Bắt đầu bàn tay nâng trái cấm
    Loài ngườI từ đó biết khổ đau?
    Bắt đầu từ một ngày vỡ giọng
    Chú dế buồn tiếng hát gửi về đâu ?
    Bắt đầu từ mặt - trời ?" môi - đỏ
    Đọng lại thành nỗI nhớ đêm sâu?
    Bắt đầu từ mắt em đắm đuối
    Trăm năm sau tưởng tiếc nụ hôn đầu?
    Bắt đầu tiếng thủy tinh chạm cốc
    Nghe chia ly bè bạn cuối con tàu?
    Ngõ hạnh tôi, em bắt đầu bước lại
    -Cây đau thương cũng từ đó - bắt đầu?

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  2. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    BẮT ĐẦU
    Trần Viết Dũng
    Bắt đầu bàn tay nâng trái cấm
    Loài ngườI từ đó biết khổ đau?
    Bắt đầu từ một ngày vỡ giọng
    Chú dế buồn tiếng hát gửi về đâu ?
    Bắt đầu từ mặt - trời ?" môi - đỏ
    Đọng lại thành nỗI nhớ đêm sâu?
    Bắt đầu từ mắt em đắm đuối
    Trăm năm sau tưởng tiếc nụ hôn đầu?
    Bắt đầu tiếng thủy tinh chạm cốc
    Nghe chia ly bè bạn cuối con tàu?
    Ngõ hạnh tôi, em bắt đầu bước lại
    -Cây đau thương cũng từ đó - bắt đầu?

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  3. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    TA TRẢ CHO EM MƯỜI SÁU TUỔI
    Nguyễn Sĩ Đại
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Nơi đám mây như trang giấy học trò
    Dòng mực biếc trôi xanh màu viễn xứ
    Khung trời nào cũng nở mấy ngàn hoa
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Môi bâng khuâng khi nhớ một tên người
    Mùa xuân ngọt, mùa đông cũng ngọt
    Khi một mình thì gọi ánh mắt ơi !
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Ta thề buông một cánh buồm xa
    Nghĩ về bạn thấy mình như có lỗi
    Cánh hoa rơi thấp thỏm trước hiên nhà?
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Những gì xưa hóa chật chội mất rồi
    Ta trả cho em mườI sáu tuổi
    Bàn chân đi xê xích cả chân trời !
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Xếp hành trang kỷ niệm chỉ chất đầy
    Làng với phố, bạn xưa, trường lớp cũ
    Tuổi thơ ghì ấm áp một vòng tay !
    Nào ai biết sau miền hai mươi tuổi
    Bước vào đời đâu cũng gặp phục binh
    Mong cái chết như một điều cứu rỗi
    Trời pha lê hát vỡ dưới chân mình
    Thì đây em, ta trả lại vòm xanh
    Gìn giữ được sau rất nhiều bão tố
    Ta trả cho em những đường chiều hoa đỏ
    Rơi như mưa trên áo trắng học trò
    Ta trả cho em một tuổi mùa thu
    Hương cốm mới, lá sen lần thứ nhất
    Trả mười ngón tay thưa lùa mái tóc
    Soi mắt nhìn, lấp lánh ánh sao đêm
    Ta trả cho em chiếc lá non mềm
    Môi run rẩy những điều không thể nói
    Ta trả cho em cả những điều nông nổi
    Hương thời gian mà giữ ngực căng đầy
    Ta trả cho em mùa hạ của nồng say
    Triền sông ngát, Trương Chi chiều đứng hát
    Ngàn sao cháy làm sao mà chịu được
    Ước ao đành khóc lẫn với mưa ngâu !
    Ta trả cho em cả sợi bạc trên đầu
    Chờ đợi mãi, bao nhiêu là nước chảy
    Còn tất cả khi em vừa kịp tới
    Tan hết vào mười sáu tuổi, vầng trăng?

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  4. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    TA TRẢ CHO EM MƯỜI SÁU TUỔI
    Nguyễn Sĩ Đại
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Nơi đám mây như trang giấy học trò
    Dòng mực biếc trôi xanh màu viễn xứ
    Khung trời nào cũng nở mấy ngàn hoa
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Môi bâng khuâng khi nhớ một tên người
    Mùa xuân ngọt, mùa đông cũng ngọt
    Khi một mình thì gọi ánh mắt ơi !
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Ta thề buông một cánh buồm xa
    Nghĩ về bạn thấy mình như có lỗi
    Cánh hoa rơi thấp thỏm trước hiên nhà?
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Những gì xưa hóa chật chội mất rồi
    Ta trả cho em mườI sáu tuổi
    Bàn chân đi xê xích cả chân trời !
    Ta trả cho em mười sáu tuổi
    Xếp hành trang kỷ niệm chỉ chất đầy
    Làng với phố, bạn xưa, trường lớp cũ
    Tuổi thơ ghì ấm áp một vòng tay !
    Nào ai biết sau miền hai mươi tuổi
    Bước vào đời đâu cũng gặp phục binh
    Mong cái chết như một điều cứu rỗi
    Trời pha lê hát vỡ dưới chân mình
    Thì đây em, ta trả lại vòm xanh
    Gìn giữ được sau rất nhiều bão tố
    Ta trả cho em những đường chiều hoa đỏ
    Rơi như mưa trên áo trắng học trò
    Ta trả cho em một tuổi mùa thu
    Hương cốm mới, lá sen lần thứ nhất
    Trả mười ngón tay thưa lùa mái tóc
    Soi mắt nhìn, lấp lánh ánh sao đêm
    Ta trả cho em chiếc lá non mềm
    Môi run rẩy những điều không thể nói
    Ta trả cho em cả những điều nông nổi
    Hương thời gian mà giữ ngực căng đầy
    Ta trả cho em mùa hạ của nồng say
    Triền sông ngát, Trương Chi chiều đứng hát
    Ngàn sao cháy làm sao mà chịu được
    Ước ao đành khóc lẫn với mưa ngâu !
    Ta trả cho em cả sợi bạc trên đầu
    Chờ đợi mãi, bao nhiêu là nước chảy
    Còn tất cả khi em vừa kịp tới
    Tan hết vào mười sáu tuổi, vầng trăng?

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  5. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    MAI EM LẤY CHỒNG XA
    Từ Thế Mộng
    Em bất chợt đến
    Bất chợt đi
    Bất chợt cười nói
    Chào chú
    Từ đó tôi mê em
    Như con thú
    Tự liếm vết thương mình
    Tôi hả hê thấy em còn đó
    Còn đó em quẫy mình trên biển
    Còn đó màu áo hoa liền mảnh
    Còn đó bạn em cười
    Mai em lấy chồng xa
    Có người tiếc nuối
    Chẳng tiếc em lấy chồng
    Chỉ tiếc mình già cỗi !
    (sưu tâ?m)

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  6. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    MAI EM LẤY CHỒNG XA
    Từ Thế Mộng
    Em bất chợt đến
    Bất chợt đi
    Bất chợt cười nói
    Chào chú
    Từ đó tôi mê em
    Như con thú
    Tự liếm vết thương mình
    Tôi hả hê thấy em còn đó
    Còn đó em quẫy mình trên biển
    Còn đó màu áo hoa liền mảnh
    Còn đó bạn em cười
    Mai em lấy chồng xa
    Có người tiếc nuối
    Chẳng tiếc em lấy chồng
    Chỉ tiếc mình già cỗi !
    (sưu tâ?m)

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  7. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    TRƯỚC BIỂN
    Phạm Nguyên Tường
    Trong trí nhớ bây giờ của biển
    Có lẽ chẳng còn em
    Bãi vắng xác sò khô quắp
    Ngày tháng qua chừng không buồn gọi tên
    Không rung động nói cười và khóc
    Không niềm đau cát trũng chân chì
    Ta sửng sốt không lẽ nào không đến
    Buổi chiều xưa
    quày quả
    em đi...

    Trong biển nhớ cồn cào mặn chát
    Em lạnh tanh trắng toát mộng lên mười
    Ta trượt ngã sóng soài bãi cát
    Tê dại bàn tay níu vệt chân người
    ... Em xa quá biển còn nán lại
    Biển lặng yên cuồng nộ vô hồn
    Trong trí nhớ của cuộc tình vụng dại
    Không còn em
    Ta nữa
    Cũng đâu còn !
    (sưu tâ?m)

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  8. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    TRƯỚC BIỂN
    Phạm Nguyên Tường
    Trong trí nhớ bây giờ của biển
    Có lẽ chẳng còn em
    Bãi vắng xác sò khô quắp
    Ngày tháng qua chừng không buồn gọi tên
    Không rung động nói cười và khóc
    Không niềm đau cát trũng chân chì
    Ta sửng sốt không lẽ nào không đến
    Buổi chiều xưa
    quày quả
    em đi...

    Trong biển nhớ cồn cào mặn chát
    Em lạnh tanh trắng toát mộng lên mười
    Ta trượt ngã sóng soài bãi cát
    Tê dại bàn tay níu vệt chân người
    ... Em xa quá biển còn nán lại
    Biển lặng yên cuồng nộ vô hồn
    Trong trí nhớ của cuộc tình vụng dại
    Không còn em
    Ta nữa
    Cũng đâu còn !
    (sưu tâ?m)

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  9. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    LỜI RU CUỐI ĐẤT
    Dương Trọng Dật
    Thương câu hát anh tìm về cuối đất
    Con sáo sang sông
    Con sáo bay rồi
    Cơn gió chướng mịt mù châu thổ
    Trưa bồn chồn hoa tím lục bình trôi
    Cắm sào đợi ai?
    Sông bên lở bên bồi
    Tiếng chim vịt kêu chiều trên trảng vắng
    Bông điên điển rực vàng gió nắng
    Con nước ròng
    Nghiêng ngã lá Tràm rơi
    Da diết câu ca
    Cho gan ruột rối bời
    Gió đưa cây cải về trời
    Mình rau răm ở lại
    **** vàng đậu trái mù u
    Ðau một thời con gái
    Thương ai chiều chiều ra đứng lầu Tây
    Song lan gõ cuối trời
    Nỗi nhớ cứ quắt quay
    Hàng dừa nước giữa hoàng hôn xõa tóc
    Lấp lánh vó ngựa ô
    Rổn rảng khua khớp bạc
    Vị phù sa nồng nàn
    Hư ảo dáng Người đi
    Bất chợt chiều vàng
    Bất chợt chia ly
    Câu vọng cổ níu lòng ở lại
    Vấn vít nhịp chèo khua thôi gió đừng thổi mãi
    Bâng khuâng tiếng giao mùa
    Biển chất ngất lời ru

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...
  10. duong_chieu_la_rung

    duong_chieu_la_rung Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    24/05/2003
    Bài viết:
    970
    Đã được thích:
    0
    LỜI RU CUỐI ĐẤT
    Dương Trọng Dật
    Thương câu hát anh tìm về cuối đất
    Con sáo sang sông
    Con sáo bay rồi
    Cơn gió chướng mịt mù châu thổ
    Trưa bồn chồn hoa tím lục bình trôi
    Cắm sào đợi ai?
    Sông bên lở bên bồi
    Tiếng chim vịt kêu chiều trên trảng vắng
    Bông điên điển rực vàng gió nắng
    Con nước ròng
    Nghiêng ngã lá Tràm rơi
    Da diết câu ca
    Cho gan ruột rối bời
    Gió đưa cây cải về trời
    Mình rau răm ở lại
    **** vàng đậu trái mù u
    Ðau một thời con gái
    Thương ai chiều chiều ra đứng lầu Tây
    Song lan gõ cuối trời
    Nỗi nhớ cứ quắt quay
    Hàng dừa nước giữa hoàng hôn xõa tóc
    Lấp lánh vó ngựa ô
    Rổn rảng khua khớp bạc
    Vị phù sa nồng nàn
    Hư ảo dáng Người đi
    Bất chợt chiều vàng
    Bất chợt chia ly
    Câu vọng cổ níu lòng ở lại
    Vấn vít nhịp chèo khua thôi gió đừng thổi mãi
    Bâng khuâng tiếng giao mùa
    Biển chất ngất lời ru

    Ngựa hoang nào dẫm nát tơi bời... Đồng cỏ nào xanh ngát lưng trời...

Chia sẻ trang này