1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SƯU TẦM | Đến với những bài thơ hay (Mục Lục P.1)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi Sweet_fa, 05/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Năm mới chúc nhau
    Trâ?n Tế Xương
    Lẳng lặng mà nghe nó chúc nhau:
    Chúc nhau trăm tuổi bạc đầu râu.
    Phen này ông quyết đi buôn cối
    Thiên hạ bao nhiêu đứa giã trầu.
    Lẳng lặng mà nghe nó chúc giàu:
    Trăm, nghìn, vạn mớ để vào đâu ?
    Phen này, ắt hẳn gà ăn bạc
    Đồng rụng, đồng rơi, lọ phải cầu.
    Lẳng lặng mà nghe nó chúc sang:
    Đứa thì mua tước; đứa mua quan.
    Phen này ông quyết đi buôn lọng,
    Vừa bán vừa la cũng đắt hàng.
    Lẳng lặng mà nghe nó chúc con:
    Sinh năm đẻ bảy được vuông tròn.
    Phố phường chật hẹp, người đông đúc
    Bồng bế nhau lên nó ở non.
    Bắt chước ai ta chúc mấy lời
    Chúc cho khắp hết ở trong đời
    Vua, quan, sĩ, thứ, người muôn nước
    Sao được cho ra cái giống người.
  2. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Than Đạo Học
    Trâ?n Tế Xương
    Đạo học ngày nay đã chán rồi,
    Mười người đi học, chín người thôi
    Cô hàng bán sách lim dim ngủ,
    Thầy khoa tư lương nhấp nhổm ngồi.
    Sĩ khí rụt rè, gà phải cáo,
    Văn trường liều lĩnh, đấm ăn xôi.
    Tôi đâu dám mĩa làng tôi nhĩ ?
    Trình có ông tiên thứ chỉ tôi.
  3. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Giọt lệ thu
    Tương Phố
    Bao giờ quên được mối tình xưa
    Sinh tử còn đau mãi đến giờ
    giấc mộng tìm nhau tìm chẳng thấy
    Mênh mang biển hận, hận không bờ
    trời thu ảm đạm một mầu
    Gió thu hiu hắt thêm rầu lòng em
    Trăng thu bóng ngả bên thềm
    Tình thu ai để duyên em bẽ bàng
    Sầu thu nặng lệ thu đầy
    Vì lau san sát hơi may lạnh lùng
    Ngổn ngang trăm mối bên lòng
    Ai đem thu cảnh bạn cùng thu tâm
    Tương Phố
    1923
  4. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Ông Đồ
    Vũ Đình Liên
    Mỗi năm hoa đào nở
    Lại thấy ông đồ già
    Bày mực tàu, giấy đỏ
    Bên phố đông người quạ
    Bao nhiêu người thuê viết
    Tấm tắc ngợi khen tài
    Hoa tay thảo những nét
    Như phượng múa, rồng baỵ
    Nhưng mỗi năm, mỗi vắng
    Người thuê viết nay đâủ
    Giấy đỏ buồn không thắm
    Mực đọng trong nghiên sầụ
    Ông đồ vẫn ngồi đấy
    Qua đường không ai hay
    Lá vàng rơi trên giấy
    Ngoài trời mưa bụi baỵ
    Năm nay hoa đào nở
    Không thấy ông đồ xưa
    Những người muôn năm cũ
    Hồn ở đâu bây giờ?
  5. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Hoa Và Đất
    Đỗ Trung Quân
    Khi con ra đời
    Cha gọi con là nụ hoa
    Cha gọi con là ngọn gió
    Cha gọi con là mặt trời
    Cha gọi con bằng tất cả
    Những từ ngữ đẹp nhất trên đời.
    Những buổi mai
    Cha vẫn đạp xe đi làm
    Cha kể chuyện con trong quán cà-phê
    Buổi chiều đi làm về
    Cha vẫn làm công việc thường ngày trên bàn viết
    Và vẫn lén hôn con
    Dù biết rằng râu ria sẽ làm giật mình - con khóc
    Con là một diệu kỳ
    Cha gọi con là nụ hoa
    Là mặt trời - là ngọn gió
    Khi rảnh rỗi cha vẫn giành phần giặt tã
    Đẩy nôi cho con yên giấc trưa hè
    Dù vì con, cha có hơi già
    Soi gương thấy râu mọc bất ngờ như cỏ
    Không sao
    Cha vẫn gọi con là ngọn gió
    là ánh sáng, là bầu trời
    Con là tất cả trên đời
    là tất cả.
    Khi ấy
    phía sau vừng sáng của con là bóng mẹ
    rất âm thầm
    Mẹ không làm thơ không viết văn
    nên chỉ gọi con bằng con của mẹ.
    Đôi mắt mẹ thâm quầng thiếu ngủ
    bao nhiêu đêm con khó nhọc trong người
    mẹ gầy đi, mẹ nhỏ nhoi
    đi đứng, vào ra như chiếc bóng
    để dành cho cha niềm hạnh phúc
    cho cha chạy nhảy trong nhà
    cho cha đích thực được làm cha
    mẹ tiêu hao quá nhiều sinh lực
    cha chỉ thức vài hôm
    Mẹ có mấy khi được ngủ
    nằm xuống, ngồi lên đêm hóa thành ngày
    dòng sữa dành cho con
    mẹ nổi gân tay
    Đã có bài thơ nào cho mẹ của con đây
    Cha không nhớ ra một điều đơn giản nhất
    nụ hoa nào có thể ra đời
    thiếu sự cưu mang của đất.
  6. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    CHỢ TẾT
    Đoàn văn Cừ
    Dải mây trắng đỏ dần trên đỉnh núi,
    Sương hồng lam ôm ấp nóc nhà tranh,
    Trên con đường viền trắng mép đồi xanh,
    Người các ấp tưng bừng ra chợ tết .
    Họ vui vẻ kéo hàng trên cỏ biếc ;
    Những thằng cu áo đỏ chạy lon xon,
    Vài cụ già chống gậy bước lom khom,
    Cô yếm thắm che môi cười lặng lẽ .
    Thằng em bé nép đầu bên yếm mẹ ,
    Hai người thôn gánh lợn chạy đi đầu ,
    Con bò vàng ngộ nghĩnh đuổi theo sau .
    Sương trắng rỏ đầu cành như giọt sữa,
    Tia nắng tía nháy hoài trong ruộng lúa ,
    Núi uốn mình trong chiếc áo the xanh ,
    Đồi thoa son nằm dưới ánh bình minh .
    Người mua bán ra vào đầy cổng chợ .
    Con trâu đứng vờ rim hai mắt ngủ ,
    Để lắng nghe người khách nói bô bô .
    Anh hàng tranh kĩu kịt quẩy đôi bồ ,
    Tìm đến chỗ đông người ngồi giở bán .
    Một thầy khóa gò lưng trên cánh phản ,
    Tay mài nghiên hí hoáy viết thơ xuân .
    Cụ đồ nho dừng lại vuốt râu cằm ,
    Miệng nhẩm đọc vài hàng câu đối đỏ .
    Bà cụ lão bán hàng bên miếu cổ ,
    Nước thời gian gội tóc trắng phau phau .
    Chú hoa man đầu chít chiếc khăn nâu ,
    Ngồi xếp lại đống vàng trên mặt chiếu .
    Áo cụ lý bị người chen sấn kéo ,
    Khăn trên đầu đang chít cũng bung ra .
    Lũ trẻ con mải ngắm bức tranh gà ,
    Quên cả chị bên đường đang đứng gọi .
    Mấy cô gái ôm nhau cười rũ rượi ,
    Cạnh anh chàng bán pháo dưới cây đa .
    Những mẹt cam đỏ chót tựa son pha .
    Thúng gạo nếp đong đầy như núi tuyết ,
    Con gà trống mào thâm như cục tiết ,
    Một người mua cầm cẳng dốc lên xem .
    Chợ tưng bừng như thế đến gần đêm ,
    Khi chuông tối bên chùa văng vẳng đánh ,
    Trên con đường đi các làng hẻo lánh ,
    Những người quê lũ lượt trở ra về .
    Ánh dương vàng trên cỏ kéo lê thê ,
    Lá đa rụng tơi bời quanh quán chợ
  7. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Tống Biệt Hành
    Thâm Tâm
    Đưa người ta không đưa qua sông
    Sao nghe tiếng sóng ở trong lòng?
    Bóng chiều không thẫm không vàng vọt
    Sao đầy hoàng hôn trong mắt trong?
    Đưa người ta chỉ đưa người ấy
    Môt giã gia đình, môt dửng dưng.
    Ly khách! Ly khách! Con đường nhỏ
    Chí lớn không về, bàn tay không
    Thì không bao giờ nói trở lại
    Ba năm mẹ già cũng đừng mong.
    Ta biết người buồn chiều hôm trước
    Bây giờ muà hạ sen nở nốt
    Môt chị, hai chị cũng như sen
    Khuyên nốt em trai giòng lệ sót
    Ta biết người buồn sáng hôm nay
    Trời chưa vào thu tươi lắm thay
    Em nhỏ thơ ngây đôi mắt ướt
    Gói tròn thương tiếc chiếc khăn tay..
    Người đi? Ừ nhỉ, người đi thât
    Mẹ! thà coi như chiếc lá bay
    Chị! thà coi như là hạt bụi
    Em! ừ xem như hơi rượu cay
  8. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Buổi sáng trời mờ sương
    Buổi sáng trời mờ sương
    Môi xinh con đỏ hồng
    Bầu sữa mẹ ấm áp
    Con say ngủ giấc nồng
    Buổi sáng trời mờ sương
    Cọc cạch tiếng xe bò
    Mùi đậu, dừa thơm ngát
    Che áng nỗi âu lo
    Buổi sáng trời mờ sương
    Vườn rau nhỏ xanh rờn
    Bàn tay mẹ vun xới
    Ngô sắn ngọt tình thương
    Buổi sáng trời mờ sương
    Con cất bước đến trường
    Nắm xôi mẹ làm sẵn
    Mặn ngọt đầy tình thương
    Buổi sáng trời mờ sương
    Giun dế còn du dương
    Mẹ tươi cười ra chợ
    (Phiên chợ chưa nhóm họp)
    Gánh nặng bởi tình thương
    Buổi sáng trời mờ sương
    Con khôn lớn mịt mù
    Mẹ gầy mòn đơn chiếc
    Mắt buồn giọt mù u
    Buổi sáng trời mờ sương
    Nhang mõ ấm từ đường
    Mẹ cầu con hạnh phúc
    Con xa cách dặm trường
    Buổi sáng trời mờ sương
    Nấm đất lạnh vô thường
    Đất mầu xanh rau quả
    Mộ ai chẳng nén hương?
  9. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Mẹ tôi
    Mẹ ơi con đã lớn rồi
    Nhưng mà thiếu mẹ, thành người chưa khôn!
    Mẹ tôi vất vả sớm hôm
    Buôn bưng bán gánh, trèo non vượt ngàn
    Lo cho con trẻ một đàn
    Hạt cơm trắng trẻo canh chan mặn mà
    Nhà nghèo nên thiếu thịt thà
    Rau khoai mẹ nấu cũng là cao lương
    Sắn ngô ấp ủ tình thương
    Chắt chiu tình mẹ, rau vườn cũng ngon
    Ầu ơ mẹ hát ru con
    Con ngoan con ngủ mẹ còn bán buôn
    Khó khăn mẹ chẳng hề buồn
    Miễn sao con lớn sẻ suôn cuộc đời
    Mẹ thì chữ nghĩa xa vời
    Mong con giỏi chữ, cho người nhờ trông
    Khi con khôn lớn học xong
    Chắc mẹ đã yếu ?" còn không phận người?
    Tội cho con mẹ thiệt thòi
    Mẹ già, con nhỏ, biển đời bao la
    Chưa khôn, vắng mẹ, xa cha
    Đầu xanh đã khổ đâu là tương lai?
    Mong con đèn sách miệt mài
    Đừng lo cho mẹ?đường dài con đi!
  10. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Dáng mẹ hiền khoai sắn chân đê
    Tiếng ai còn đọng sau hàng tre
    Vàng thu mới đó mà xa cũ
    Mơ bóng Vu Lan có mẹ về
    Những nỗi đau đời không hẹn trước
    Mẹ già, sông núi lở... con đi
    Tha hương cố lý đời xuôi ngược
    Nước mắt buồn thiu đọng những gì
    Đợi mõi mòn mẹ về quê hương
    Quê hương của mẹ trời Tây Phương
    Chẳng phải bên trời xe ngựa ấy
    Lối thiên thu xa khuất dặm trường
    Hàng cau trước ngõ, bụi chuối sau hè
    Nhớ mẹ quê tất tả con về
    Cửa tre đôi cánh con lay gọi
    Mẹ mất rồi chẳng có ai nghe
    Con đổi gì đây trong nắm tay
    Mẹ ơi! Thu trước chẳng về đây
    Bầu xưa sữa mẹ tìm đâu thấy
    Mẹ bỏ mình con đứng giữa đời
    Tóc con đã bạc trong lòng mẹ
    Con vẫn là con đứa trẻ thơ
    Giàu sang danh vọng mây đầu núi
    Mẹ mất rồi vẫn thấy bơ vơ
    Rồi những Vu Lan Rằm Tháng Bảy
    Mắt trầm hương vẳng tiếng chuông chùa
    Nhắc Mục Kiền Liên con nhớ Mẹ
    Con, một đời, vọng mãi thu xưa.

Chia sẻ trang này