1. Tuyển Mod quản lý diễn đàn. Các thành viên xem chi tiết tại đây

SƯU TẦM | Đến với những bài thơ hay (Mục Lục P.1)

Chủ đề trong 'Thi ca' bởi Sweet_fa, 05/06/2002.

  1. 1 người đang xem box này (Thành viên: 0, Khách: 1)
  1. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Phút yếu lòng
    Em biết rằng anh chẳng nhớ em
    Vì trái tim anh có thừa người khác
    Nhung bản tình ca bên em anh hát
    Sẽ một người nào đó diễm phúc sau em
    Em biết rằng rằng anh sẽ quên
    Cá gì thoáng qua mấy ai còn giữ lại
    Cho dù với em đó sẽ là mãi
    Anh bận lòng chi với một kẻ qua đường
    Đừng rằn vặt mình vì lỡ nói yêu đương
    Ai cũng có phút yếu lòng như thế
    Em chẳng cần đâu vì tình yêu có thể
    Đến trong nhau bằng những phút dối lừa
  2. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Thầm gọi anh!

    Có đúng là Trái đất tròn không anh?
    Sao chúng ta không về chung một điểm?
    Anh xa quá, em chỉ còn hoài niệm...
    Biết khi nào ta lại được thấy nhau?
    ***g ánh mắt, hòa vùng trời ấm áp
    Sưởi hồn nhau những năm tháng thơ ngây
    ... Em mắc cỡ và đôi phần khờ dại quá
    Đẩy anh xa vòng tay tự lúc nào
    Ngày xưa đó, lá bàng xanh đẫm nước
    Của sương mai hay giọt nước mắt ai?
    Anh chọc mãi, em dùng dằng, e ấp
    Để giờ đây ôn lại tháng ngày, buồn!
    Anh ơi !!!
    Lá vẫn xanh và hoa kia vẫn nở
    Nhưng lòng em lạnh giá tự bao giờ
    Chỉ anh thôi, mà... phải là anh đó
    Sưởi ấm tâm hồn, thắp lại trái tim em.
  3. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    CHỌN

    Em đã chọn cho mình 1 ngã rẽ
    Con sóng tình sẽ dâng mãi đến đâu ?
    Trong đêm tối em tự rót nỗi sầu
    Đong vào chén rượu nồng mà uống cạn
    Em đã chọn cho mình những vết rạn
    Khắc vào tim để khắc khoải nhớ về
    Bên bến trăng ta gởi trao lời thề
    Sẽ yêu nhau trọn đời không thay đổi
    Anh đã chọn cho mình lời nói dối
    Và tặng em 1 tội lỗi tình yêu
    Em mệt mỏi đổ xuống như ánh chiều
    Cho màn đêm tung mình mà vây bũa
    Anh đã chọn xa nhau ,không về nữa
    Nước mắt lòng trắng tựa mảnh pha lê
    Dĩ vãng xưa giờ mất đã không còn
    Em như anh cả 2 đều đã chọn
    Song song đường đích đến ở nơi đâu ?
    Anh tàn nhẫn tạo nên cảnh bể dâu
    Còn gì nữa mà trách nhau anh hỡi ?
  4. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Biển ơi?

    Thôi đã hết biển xưa không còn sóng
    Trời nhạt nhòa lạnh lẽo giọt mưa qua
    Một lần đã nhìn theo ai lần cuối
    Để biết rằng từ ấy nghìn trùng xa.
    Nước mắt thấm vào tận lòng biển cả
    Biển bây giờ có hiểu hết ta không?
    Ta muốn gửi cho ai lời thương nhớ
    Hỏi biển rằng người có đợi có mong?
    Ta đứng lặng nghe hoàng hôn trong gió
    Tiếng sóng buồn rền rĩ vẳng xa đưa
    Một lần đến nhớ thương ta chờ đợi
    Để bây giờ ngơ ngác giữa âm xưa.
    Trả lại hết ngàn nỗi đau cho biển
    Xin một lần cúi mặt khóc chia ly
    Ta sẽ bước... như chưa bao giờ hẹn
    Biển hiểu gì? Tiếc nuối bóng người đi?
  5. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Lời cuối cho em

    Chát cả môi em - bờ môi mềm như lụa
    Một đêm ròng héo úa ánh trăng xanh,
    Đêm mênh mông như mùa trăng em khóc
    Tiếng nấc dài nghẹn giữa môi xinh...
    Rồi mai đây anh lê gót một mình
    Trời cao bơ vơ hai vì sao lạc
    Tàn đêm rồi mờ xa dần trăng khuyết
    Mất vòng tay em anh hoá đơn côi,
    (Anh lang thang cuộc đời không bến đợi
    Nên sợ em anh héo úa một đời)...
    Đừng khóc nữa em! Người yêu anh bé nhỏ,
    Giọt lệ này xin hãy giữ cho nhau
    Da em thơm, tóc em mềm như cỏ
    Nên anh thương, thương quá mối tình...
    Lại đây em! Tựa vai anh lần cuối
    Ngủ đi em! Đừng khóc để anh ru,
    Rồi mai đây ta chia ly biền biệt
    Trên nẻo đường xa bóng ai khuất sương mù!
  6. mit_xanh

    mit_xanh Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    31/12/2004
    Bài viết:
    1.100
    Đã được thích:
    0
    Tôi yêu em

    Tôi yêu em như rừng thông bát ngát
    Xanh biếc bốn mùa không héo úa vào đông
    Tình của tôi như dòng nước âm thầm
    Trôi chảy mãi trong lòng sông vô tận
    Tôi yêu em một tình yêu trầm lặng
    Tha thiết nhẹ nhàng nhưng mạnh tựa bão giông
    Bởi yêu em nên tôi rất cảm thông
    Dù hai đứa đôi bến bờ chia cắt
    Tôi yêu em như một cơn gió lốc
    Cuồn cuộn xoáy vào điểm tựa của tình yêu
    Rộng rãi trôi xuôi theo con nước thủy triều
    Sẽ dâng mãi cho tình yêu ngời sáng
    Tôi yêu em như nắng hồng sa mạc
    Sưởi ấm muôn đời không lạnh lẽo trái tim
    Vũ trụ bao la mà tôi chỉ có yêu em
    Bởi tim hai đứa có cùng chung một nhịp đập
    Tôi yêu em một tình yêu chân thật
    Không lọc lừa không tính toán nghĩ suy
    Tình của tôi chỉ mãi mãi trao đi
    Không đòi hỏi mối tình em đáp lại
    Tôi yêu em một tình yêu quằn quại
    Trong cơn say quên cảm giác của con người
    Hơi men nồng hâm nóng lại tuổi đôi mươi
    Đời trai trẻ trong tung hoành ngang dọc.
  7. alanzuan

    alanzuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2007
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
    Hay quá tôi rất thích bài này, nó được phổ nhạc by Phú Quang
  8. alanzuan

    alanzuan Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    05/03/2007
    Bài viết:
    365
    Đã được thích:
    0
    Còn bài này là cảm xúc của em vào chiều Chủ Nhật vừa rồi, xin share cùng các bác :
    Đoản khúc đông
    Hà Nội, xuân về còn lưu luyến đông chi?
    Để chiều nay mưa phùn rơi lạnh đầy nỗi nhớ!
    Anh bất chợt dừng chân bên quán gió.
    Khói thuốc tan vào mưa, tan vào ký ức em.
    Hỡi mùa đông không đi hết đam mê!
    Để mà nhớ ứa tràn sang xuân tiết.
    Cũng một chiều vơi đầy em còn biết.
    Giọt rượu nồng len lỏi giữa hai môi.
    longnb
    Được alanzuan sửa chữa / chuyển vào 01:05 ngày 24/03/2007
  9. luonnoiloiyeu

    luonnoiloiyeu Thành viên mới

    Tham gia ngày:
    06/02/2006
    Bài viết:
    1.138
    Đã được thích:
    0
    DUNG KHÚC
    ..............
    Nguyễn Tất Nhiên
    em ham chơi chưa hết mùa con gái
    cười như hoa vui tiếng gọi mặt trời
    nghịch như chim ăn dở trái chín cây
    cây chín trái lòng anh rơi lăn lóc
    em ham vui chưa hết ngày chim chóc
    lời nhẹ nhàng nào anh trách cho đang
    trời sinh chim hót cho cả mai hồng
    cho vạn vật... có nhành cây nó đậu
    lúc chợt hiểu ra thì anh đã khổ
    lòng bao dung nào sánh nổi cây cành!
    em ham đi chưa hết tuổi xuân xanh
    như chim chóc thiên di theo thời tiết
    anh trụi lá mùa trơ xương gánh rét
    thèm như thông ngăn ngắt đứng đầu non
    chẳng bao giờ thông dáng đứng cô đơn
    tạo hóa cũng bất công cùng cây cỏ!
    em mắc cỡ chưa hết thời au má đỏ
    gió se đông có làm tái môi son?
    sân lúa hồn anh nắng đã không còn
    anh chỉ trách thời gian bày sớm, tối
    chứ ai nỡ giận chim bay ù té
    vì quá yêu nó liến thoắng tinh nhanh
    em ham chơi mà đời lại ham giành
    anh thua cuộc vì ... cắn răng độ lượng
    anh thua cuộc vì nghĩ mình... cao thượng
    (có nghĩa là đau chới với em ơi!)
    chiều hôm nay mưa nhỏ nhỏ, sầu đời
    sao chim sẻ tung tăng đùa khúc khích?
    em ríu rít cho anh buồn muốn chết!
    (Tặng những ai vẫn muôn đời... dại gái
    Coi như phần hạnh phúc để sẻ chia)
  10. cucvangcuoithu

    cucvangcuoithu Thành viên tích cực

    Tham gia ngày:
    03/09/2003
    Bài viết:
    881
    Đã được thích:
    2
    Lỡ Bước Sang Ngang
    Em ơi! Em ở lại nhà
    Vườn dâu em đốn mẹ già em thương
    Mẹ già một nắng hai sương
    Chị đi một bước trăm đường xót xa
    Cậy em, em ở lại nhà
    Vườn dâu em đốn mẹ già em thương.
    Hôm nay xác pháo đầy đường
    Ngày mai khói pháo còn vương khắp làng.
    Chuyến này chị bước sang ngang
    Là tan vỡ giấc mộng vàng từ đây
    Rượu hồng em uống cho say
    Vui cùng chị một vài giây cuối cùng
    Rồi đây sóng gió ngang sông
    Đầy thuyền hận chị lo không tới bờ
    Miếu thiêng vụng kén người thờ
    Nhà hương khói lạnh chị nhờ cậy em
    Đêm nay là trắng ba đêm
    Chị thương chị kiếp con chim lìa đàn.
    Một vai gánh lấy giang san
    Một vai nữa gánh muôn vàn nhớ thương.
    Mắt quầng tóc rối tơ vương
    Em còn cho chị lược gương làm gì?
    Một lần này bước ra đi
    Là không hẹn một lần về nữa đâu
    Cách mấy mươi con sông sâu
    Là trăm gàn vạn nhịp cầu chênh vênh.
    Cũng là thôi cũng là đầnh
    Sang sông lỡ bước riêng mình chị đâu
    Tuổi son nhạt thắm phai đào
    Đầy thuyện hận có biết bao nhiêu người.
    Em đừng khóc nữa em ơi!
    Dẫu sao thì sự đã rồi nghe em.
    Một đi bảy nổi ba chìm
    Trăm cay nghìn đắng con tim héo dần
    Dù em thương chị mười phần
    Cũng không ngăn nổi một lần chị đi.
    Chị tôi nước mắt đầm đìa
    Chào hai họ để đi về nhà ai?
    Mẹ trông theo meh thở dài
    Dây pháo đỏ bỗng vang trời nổ ran
    Tôi ra đứng tận đầu làng
    Ngùi trông theo chị khuất ngàn dâu thưa.
    Giời mưa ướt áo làm gì?
    Năm mười bảy tuổi chị đi lấy chồng
    Người ta pahó đỏ rượu hồng
    Mà trên hồn chị một vòng hoa tang.
    Lần đầu chị bước sang ngang
    Tuổi son sông nước đò giang chưa tường.
    Ở nhà em nhớ mẹ thương
    Ba gian trông một mảnh vườn xác xơ.
    Mẹ ngồi bên cửi xe tơ
    Thời thường nhắc :chị mày giờ ra sao?
    Chị bây giờ nói thế nào?
    **** tiên khi đã lạc vào vườn hoang
    Chị từ lỡ bước sang ngang
    Trời giông bão giữa tràng giang lật thuyền.
    Xuôi dòng nước chảy liên miên
    Đưa thân thế chị tới miền đau thương.
    Mười năm gối hận bên giường
    Mười năm nước mắt bữa thường thay canh.
    Mười năm đưa đám một mình
    Đào sâu chôn chặt mối tình đầu tiên.
    Mười năm lòng lạnh như tiền
    Tim đi hết máu cái duyên không về.
    Nhưng em ơi! Một đêm hè
    Hoa xoan nở xác con ve hoàn hồn.
    Dừng chân trên bến sông buồn
    Nhà nghệ sỹ tưởng đò còn chuyến sang.
    Đoái thương thân chị lỡ làng
    Đoái thương phận chị dở dang những ngày.
    Rồi... rồi chị nói sao đây?
    Em ơi! Nói nhỏ câu này với em.
    Thế là máu chảy về tim
    Duyên làm lành chị duyên tìm về môi
    Chị nay lòng ấm lại rồi
    Mối tình chết đã có người hồi sinh.
    Chị từ dan díu với tình
    Đời tươi như buổi bình minh nạm vàng.
    Tim ai khắc một chữ Nàng
    Mà tim chị một chữ Chàng khắc theo.
    Nhưng yêu chỉ để mà yêu
    Chị nào dám ước một điều gì hơn
    Một lầm hai lỡ keo sơn
    Mong gì gắn lại phím đờn ngang cung.
    Rồi đêm kia lệ ròng ròng
    Tiễn đưa người ấy sang sông chị về.
    Tháng ngày qua cửa buồng the
    Chị ngồi nhặt cánh hoa lê cuối mùa.
    Úp mặt vào hai bàn tay
    Chị tôi khóc suốt một ngày một đêm.
    Đã đành máu chảy về tim
    Nhưng khôn buộc nổi cánh chim giang hồ.
    Người đi xây dựng cơ đồ
    Người về giồng cỏ nấm mồ thanh xuân.
    Người đi khoác áo phong trần
    Người về may áo liệm dần nhớ thương.
    Hồn trinh ôm chặt chân giường
    Đã cùng chị khóc đoạn đường thơ ngây.
    Năm xưa đêm ấy giường này
    Nghiến răng, nhắm mắt, chau mày, cực chưa?
    Thế là tàn một giấc mơ
    Thế là cả một bài thơ não nùng.
    Tuổi son má đỏ môi hồng
    Bước chân về đến nhà chồng là thôi.
    Đêm qua mưa gió đầy giời
    Trong hồn chị có một người đi qua.
    Em về thương lấy mẹ già
    Đừng mong ngóng chị nữa mà uổng công.
    Chị giờ sống cũng bằng không
    Coi như chị đã ngang sông đắm đò./.
    Nguyễn Bính ( tuyển tập)

Chia sẻ trang này